Dịch giả: Nguyên Dũng
…
“Nếu mỗi người đều có một cơ hội được tái sinh, bạn sẽ chọn khoảng thời gian nào trong đời để trùng sinh?”
Đây là một tờ câu hỏi khảo sát đường phố.
Sau khi các tác phẩm điện ảnh truyền hình về thể loại trùng sinh và võng du càn quét mạng Internet, ngay cả những người thường bận rộn đến mức không ngóc đầu lên được, cũng ít nhiều nghe biết về tin tức này.
Khi cô nhận được tờ câu hỏi là vào một buổi chiều bình thường như bao ngày, cô đang dẫn theo trợ lý của mình và được khách hàng mời đến khu thương mại trung tâm thành phố để thương lượng về phần ủy thác trong hợp đồng.
Nếu hợp đồng ủy thác này có thể được ký kết thành công, phí đại lý mà công ty phân bổ cho Văn Anh, cùng với số tiền tiết kiệm để dành, cũng đủ để Văn Anh có được chỗ đứng thực sự ở thành phố trung tâm loại 1 này.
Đúng vậy, Văn Anh đã nhắm thích một ngôi nhà nhìn ra sông trong thành phố với diện tích hơn 120 mét vuông.
Nhà có ánh sáng tốt, phong cảnh đẹp và vị trí tuyệt vời thì giá nhà đương nhiên sẽ không rẻ.
Mà cũng không sao, sau khi hoàn thành việc ủy thác này, cô sẽ có đủ tiền đặt cọc cho ngôi nhà có hướng nhìn ra sông tuyệt đẹp đó.
Văn Anh thực sự rất giỏi, năm nay mới 31 tuổi và cô ấy mới sống ở Thượng Hải được sáu năm, vậy mà có thể dựa vào nỗ lực của bản thân để tiết kiệm được khoản tiền đặt cọc 3-4 triệu nhân dân tệ, cũng coi như là đủ điều kiện.
Hiện giờ lớp người trẻ tuổi ở Trung Quốc có thể kiếm được một triệu tệ tổng lương theo năm không phải là chuyện phổ biến. Văn Anh mới 31 tuổi, nói cô ấy có thành tựu nhỏ trong sự nghiệp chắc chắn không phải kiêu ngạo.
Chưa cần nói về người khác, chỉ cần nhìn trợ lý nhỏ phía sau lưng Văn Anh, lý tưởng lớn nhất trong cuộc sống hiện giờ là có thể trở thành một Văn Anh thứ hai.
Văn tỷ không chỉ thành công trong sự nghiệp mà còn có đường tình duyên đáng ghen tị, cô trợ lý nhỏ thường xuyên thấy bạn trai của Văn Anh đến đón cô khi tan sở, hai người sẽ đến những nhà hàng cao cấp để thưởng thức những món ăn ngon, còn dành thời gian đi xem hòa nhạc, tình yêu của họ lãng mạn giống như một bộ phim vậy!
Cho nên, khi Văn Anh cầm lấy bảng khảo sát nhận được trên đường phố, cô có chút ngây người, chỉ có trợ lý nhỏ là ló đầu ra xem một lúc rồi phá lên cười:
- Gửi bản câu hỏi này cho chị thật sự là sai người, nếu chị còn cần trùng sinh, thì nhóm người tầm thường bọn em chỉ có nước đầu thai sang kiếp khác để phấn đấu lại từ đầu mà thôi!
Văn Anh mỉm cười nói:
- Là cơ quan điều tra bày ra chiêu trò, em cũng không cần để tâm đâu. Mà cũng đừng coi thường chính mình, sáu năm trước khi mới tới Thượng Hải chị cũng chỉ có thể làm trợ lý luật sư thôi.
Lời động viên của Văn Anh khiến trợ lý nhỏ sục sôi nhiệt huyết.
Văn Anh cũng không quan tâm đến bảng câu hỏi kia, tiện tay ném nó vào thùng rác sau đó nhờ trợ lý xác nhận lại lần nữa quần áo của mình không có nếp nhăn và lớp trang điểm rất tươm tất, Văn Anh liền dẫn trợ lý đến tòa nhà văn phòng của công ty khách hàng đã được định vị sẵn trong điện thoại.
…
Cô ấy đã không điền vào bảng câu hỏi vào ngày hôm đó, cũng không có bất kỳ suy nghĩ gì về chuyện trùng sinh không có thực, nhưng khi ngủ một giấc dậy, cô phát hiện mình đang ngồi trong phòng thi vào trường trung học phổ thông năm 2004.
Lúc đầu, Văn Anh không nhận ra rằng mình đã được trùng sinh và chỉ cho rằng bản thân đang nằm mơ.
Trong kỳ thi tuyển sinh cấp ba năm 2004, cô thường mơ kiểu như thế này.
Bởi vì trong khi làm bài kiểm tra tiếng Anh cuối cùng, cô bị ốm nhưng vẫn gắng gượng, sau khi làm xong bài thi, cô đã được mẹ của mình là Trần Như, đang đứng đợi sẵn bên ngoài phòng thi, đưa đến bệnh viện.
Lúc đó, nhiệt độ cơ thể cô đã lên tới gần bốn mươi độ.
Không cần nói cũng đoán được môn tiếng Anh của cô hôm đó chắc chắn điểm rất tệ, tổng điểm tiếng Anh là 150 điểm, Văn Anh thi thử ít cũng được 130 điểm, nhưng trong kỳ thi tuyển sinh trung học phổ thông năm 2004, cô ấy chỉ đạt 91 điểm... Chính vì thế đã khiến cô không thể vào trường cấp ba mà bản thân hằng mong ước. Mặc dù kết cục cô vẫn vào được trường cấp ba đó, nhưng đó là nhờ cha mình chạy đông chạy tây hỏi han, nhờ vả các mối quan hệ rất phiền phức mới kéo lại được.
Sự thất bại trong kỳ thi tuyển sinh cấp ba của Văn Anh không chỉ khiến cô ấy gặp rất nhiều khó khăn trong suốt kỳ nghỉ hè mà còn khiến cô không thể ngẩng cao đầu trong suốt ba năm cấp ba.
Chỉ cần không vừa mắt một chút, bà tinh nhuệ sẽ lôi “sự tích” thi môn tiếng Anh trong kỳ thi tuyển sinh cấp ba được 91 điểm và chỉ trích Văn Anh thậm tệ rằng cô chỉ là kẻ thua cuộc, vào thời điểm quan trọng nhất lại xôi hỏng bỏng không!
Lúc ấy Văn Anh mới mười mấy tuổi, hiển nhiên là kém tự tin không thể so sánh với Văn Anh mạnh mẽ của năm 31 tuổi. Mà lại, phải sống chung nhà với bà mẹ có phần bảo thủ, cô rõ ràng bị chán nản đi nhiều.
Cũng do bị chỉ trích nhiều lần, ngay cả bản thân Văn Anh cũng cho rằng việc chỉ đạt 91 điểm môn tiếng Anh trong kỳ thi tuyển sinh trung học phổ thông là một sai lầm lớn, và đó là vết nhơ trong cuộc đời cô.
Thậm chí ngay cả sau khi tốt nghiệp đại học, thỉnh thoảng cô vẫn mơ thấy mình đang ngồi trong phòng thi của kỳ thi tuyển sinh cấp ba, ngơ ngác cầm tờ giấy thi tiếng Anh, khi tỉnh dậy thì tay chân lạnh toát.
Nhưng kể từ sau khi cô từ chối tham gia kỳ thi tuyển công chức và một mình đến Thượng Hải bươn chải làm việc chăm chỉ, về căn bản chưa từng mơ lại giấc mơ đó.
Vậy thì tại sao bây giờ cô lại mơ thấy nó?!
Văn Anh đưa mắt nhìn xung quanh và chỉ thấy mọi người trong phòng đều có khuôn mặt non nớt, đang gấp rút đọc đề thi - đây là một tiểu xảo của kỳ thi, giám thị sẽ phát bài thi trước, nhưng chưa tới giờ thi không ai được động bút. Trong 2-3 phút chờ đợi sẽ thật lãng phí khi không làm gì, cho nên có thể đọc lướt qua nội dung bài thi.
Nếu không ghi câu trả lời xuống giấy, giám thị sẽ không tùy tiện làm khó các em học sinh.
Văn Anh cảm thấy giấc mộng quá rõ ràng, quá chi tiết.
Đã nhiều năm sau khi tốt nghiệp đại học, vậy mà cô vẫn nhớ những bí quyết làm bài thi nho nhỏ này.
- Đừng nhìn xung quanh, tập trung vào, sắp đến phần nghe hiểu rồi đấy. Đây là môn cuối cùng trong kỳ thi tuyển sinh trung học phổ thông của các em. Thầy hy vọng các em sẽ làm bài nghiêm túc, sau khi kiểm tra thả lỏng sau chưa muộn. Bây giờ, hãy lấy tinh thần và cố gắng làm bài thi cho tốt nhé!
Thầy giám thị tầm ngoài bốn mươi tuổi vừa nói vừa khẽ cau mày.
Vào lúc Văn Anh bước chân vào phòng thi, anh đã chú ý đến cô học sinh này.
Mặt cô gái đỏ gay gắt, chỉ cần nhìn là biết bị cảm sốt, bước đi còn không vững, còn suýt va người vào bàn thi.
Cô ấy trông yếu đến mức gió thổi cũng có thể ngã.
Mà trạng thái này trước khi thi hiển nhiên là không tốt lắm.
Kỳ thi vào cấp ba quan trọng biết bao, thi nhiều môn như thế đến môn Tiếng Anh là hết, phải kiên trì lên các em học sinh!
Văn Anh nghe giám thị nói, ngẩng đầu lên vừa vặn đụng phải ánh mắt giám thị, cô cảm thấy mình hình như có chút hoa mắt, nhưng rõ ràng đã nhìn thấy sự khích lệ từ trong mắt đối phương.
Giấc mơ này thật rõ ràng chân thật làm sao!
Văn Anh lại lần nữa cảm thán.
Cô thực sự không muốn phụ hảo ý của giấc mơ lần này, bèn cúi đầu xuống nhìn xuống tờ giấy kiểm tra.
Bài thi tiếng Anh trung học phổ thông Dung Thành 2004.
Khác với những giấc mơ trước, Văn Anh hiện tại vốn đã vượt qua CET-6 (1), hồi trước trong giấc mơ của mình cô luôn bất lực vì không thể nhìn rõ nội dung đề kiểm tra trên tờ giấy, cho nên lần này khi thực sự có thể nhìn rõ nội dung đề bài trên đó, Văn Anh không thể bỏ qua cơ hội được.
Giấy trắng mực đen.
Từng chữ cái tiếng Anh, từng từ, từng câu, thậm chí tới từng dấu chấm phẩy.
Cô ấy đều có thể nhìn thấy rõ ràng!
Vì vậy, đây là cơ hội để bản thân làm lại bài thi tiếng Anh của kỳ thi tuyển sinh trung học phổ thông năm 2004 sao?
Văn Anh mỉm cười.
Lúc này, phần thi nghe bắt đầu.
Nụ cười của Văn Anh càng rạng rỡ hơn.
Bởi, nó quá đơn giản!
Trước đây, cô phải tập trung cao độ để làm bài thi nghe, mà dù có cố gắng đến mấy cũng không thể hiểu hết tất cả, phần nào nghe không rõ thì phải đoán. Bây giờ được cảm nhận lại một lượt, tốc độ nói chậm, phát âm chuẩn, ngữ cảnh cuộc đối thoại cũng rất đơn giản, bài kiểm tra nghe như vậy sẽ có thể làm khó cô bé Văn Anh 16 tuổi, nhưng sẽ không thể làm khó một cao thủ Văn Anh 31 tuổi.
Chẳng mấy chốc cô đã làm xong môn nghe.
Lại tiếp tục trả lời xong các câu hỏi khác một cách trôi chảy.
Đợi làm xong phần thi viết, Văn Anh thở ra một hơi dài, vô cùng mãn nguyện.
Lần này, cô đã hoàn thành bài thi trong giấc mơ của mình, có lẽ từ nay sẽ không bao giờ còn phải mơ giấc mơ kiểu này nữa đúng không?
Nhưng làm sao để thoát ra khỏi giấc mơ này.
Văn Anh nhìn xung quanh.
Trên bục, thầy giám thị nhíu mày.
Thầy giám thị phía trên không cho rằng Văn Anh làm bài nghiêm túc, chỉ cho rằng thí sinh không được khỏe nên tùy ý làm bài qua loa cho xong, muốn nộp bài để về sớm... làm vậy sao được? Kỳ thi vào cấp ba là kỳ thi vô cùng quan trọng, nó không chỉ ảnh hưởng đến việc học sinh có thể vào trường cấp ba nào mà về lâu dài còn ảnh hưởng đến việc chọn vào trường đại học nào trong tương lai, và về lâu dài, nó còn ảnh hưởng toàn bộ cuộc đời ấy chứ!
Chỉ là vết thương nhỏ không đáng ngại gì, có điều bị bệnh cũng thật là đáng thương. (2)
Nhưng nếu có thể kiên trì, hãy kiên trì đến cùng.
- Làm xong bài rồi chưa cần vội vàng, kiểm tra lại vài lần rồi nộp bài chưa muộn!
…
(1) CET là kỳ thi ngoại ngữ tiếng Anh của Trung Quốc dành cho sinh viên đại học và sau đại học.
(2) Ý là vết thương nhẹ không thể ngăn cản việc tiếp tục ở vị trí dẫn đầu. Ở đây thầy giám thị muốn nói Văn Anh không thể chỉ vì ốm mà làm ảnh hưởng đến chất lượng bài thi.