Chương 6: Chương 03 - Part 2

Cánh cửa nặng nề bật mở rồi đóng lại sau lưng Kendra và Tiffany. Adele nắm chặt bàn tay và giật khỏi tay anh. Hai cô bé đã đi xuống lối đi dưới giàn cây leo. Cô chủ động quay sang Kendra:

- Con đã tìm thấy giày chưa?

Kendra gật đầu:

- Cháu cảm ơn chú Zemaitis. Chúng cháu chơi vui lắm ạ.

Zach lùi xuống vài bước còn Adele nhanh chóng vòng ra sau xe sang cửa bên kia:

- Cho chú gửi lời hỏi thăm mẹ cháu. Nếu cần gì cứ cho chú biết, đừng ngại. - Anh tủm tỉm cười quay sang Adele. - Rất vui được gặp lại em.

Với tay nắm cửa, cô ngước lên nhìn anh. Trông Zach vui ra mặt nhưng riêng Adele không thể nói vui khi gặp lại Zach. Ngoài nỗi ngạc nhiên gặp lại anh sau bao năm dài, cô chẳng cảm thấy gì. Trái tim không hân hoan, tâm hồn không hớn hở. Adele không hề cảm động:

- Thôi chào anh, Zach.

Cô theo Kendra vào xe và chỉ khi xe chuyển bánh, Adele mới nhìn gương chiếu hậu để thấy bóng dáng người đã từng làm tan nát trái tim cô. Zach khoác vai con gái. Hai cha con họ trở vào nhà.

Adele quay lại chú tâm lại xe. Rời ngõ nhà Zach, chiếc xe quẹo vào đường nội bộ. Zach là người cô trao thân đầu tiên. Cô giữ mình lâu như vậy vì nghĩ muốn ân ái với ai, cô phải yêu người đó. "Kết quả mới hay hớm làm sao". Nghĩ thế, Adele cười khẩy, với tay lấy kính mát. Sau Zach, cô không bao giờ mắc ‘sai lầm’ đó nữa. Sau mười bốn năm, Adele nghiệm ra rằng: những cơn ‘mây mưa’ khiến thể xác thỏa mãn nhất không dính dáng đến tình yêu. Đôi khi, nó chỉ là sự giải tỏa ham muốn xác thịt kìm nén quá lâu. Tuy nhiên hồi này cô không còn chắc nữa. Lời nguyền của ai đó đã khiến chuyện ‘phòng the’ của cô thành địa ngục.

- Thế đã có ai gọi cho bố cháu chưa ạ?

Áp kính râm che đôi mắt mệt mỏi, cô nhìn Kendra:

- Dì cũng không biết nữa. - Thực ra cô biết chắc là chưa. - Con có muốn gọi cho bố không?

Kendra nhún vai:

- Theo con, mẹ con con có gặp chuyện, chưa chắc bố đã quan tâm.

Giờ Adele đã hoàn toàn tập trung đến Kendra và những vấn đề quan trọng hơn người tình cũ, tình trạng ‘phòng không’ và những lời nguyền vớ vẩn.

- Dì chắc chắn bố rất quan tâm đến cháu và em.

Kendra lắc đầu:

- Không có đâu. Nếu bố biết sắp có con trai, bố sẽ tính chuyện dọn trở về nhà. Nhưng trong lòng bố, bố chỉ yêu mình cô Stormy thôi.

Stormy là tên bồ nhí của William. Cơn tức giận dâng lên chặn ngang cổ họng, Adele chun mũi như ngửi thấy mùi ôi thiu:

- Tên nghe ngớ ngẩn quá.

- Cô ta là con khốn.

Kendra liếc trộn dì ruột, sợ bị mắng. Những gì Adele nói khiến cô bé bất ngờ:

- Đúng vậy. Một con khốn với cái tên nghe rõ chướng tai.

Xe qua cổng chung của khu phố, hòa mình vào thế giới thực. Phải công nhận không khí ngoài này dễ thở hơn nhiều.

- Mẹ dạy con đừng ghét ai cả. Nhưng con ghét cô Stormy.

Cầm chai nước để giữa hai ghế trước, Adele mở nắp chai. Sherilyn luôn gò mình để làm người hoàn hảo. Hãy nhìn xem kết quả thế nào. Không giống chị gái, Adele không bao giờ cố tỏ ra hoàn thiện, nhưng cô luôn tự nhắc mình phải sống tốt và độ lượng. Cả đời Sherilyn luôn chỉ quan tâm săn sóc chồng con, nhưng rốt cuộc là thế này đây. Uống một ngụm lớn, Adele đậy nắp chai lại. Tuy không cô đơn lúc bụng mang dạ chửa, nhưng cô lại bị nguyền rủa thậm tệ đến mức mọi cuộc hẹn hò đều kết thúc thảm hại.

- Dì ghét nhiều thứ lắm.

Sửng sốt vì gặp người yêu cũ vừa giành vị trí đầu danh sách ấy. Kendra mân mê dây kéo của balô:

- Con ghét món đậu hầm. Ghét cả Cedar Creek. Thị trấn này bé xíu hà.

- Ừ, bé thật. Nhưng con đã sớm có bạn bè. Dì thấy Tiffany cũng dễ thương.

So với mẹ, Tiffany tử tế lạ thường. Chắc con bé giống bố: Zach luôn nhã nhặn, lịch sự. Đôi khi ông trời oái oăm thế. Ngày xưa có lần Zach tâm sự với cô: nỗi sợ phải vượt mặt hậu vệ đội bạn nặng gần hai trăm ký không thể ví bằng cảm giác bủn rủn tay chân khi lỡ miệng chửi thề hoặc trót dại tỏ thái độ bất kính với mẹ.

Anh mới nói: "Rất vui được gặp lại em", nhưng biết đâu Zach chỉ tỏ ra lịch sự xã giao. Vậy nên cô không cần quan tâm.

Zach tủm tỉm cười, bụng bảo dạ: "Giọng Adele không giống người miền Nam nữa rồi". Nhưng không sao, giọng nói ngọt ngào không còn nhưng cô vẫn gợi cảm đến mê hồn. Adele vẫn còn đó những búp tóc dài óng ả, đôi mắt màu lục bảo mơ màng ngay cả khi cô tỉnh táo nhất. Tất nhiên phải kể đến trên người cô còn nhiều chỗ khác cũng hấp dẫn như hồi còn học chung.

Zach treo khăn lông vừa lau tóc lên giá có lắp hệ thống sưởi bên trong. Anh mang dao cạo râu điện vào phòng ngủ. Nửa tiếng nữa Zach sẽ đến phòng làm việc trong trường phổ thông trung học Cedar Creek cùng nhóm huấn luyện viên xem lại băng ghi hình trận đấu tối qua. Anh mặc quần lót xanh dương bên trong quần jeans Levi’s và áo thể thao, đồng phục của nhóm huấn luyện viên đội Báo Sư Tử.

Có điều Adele không vui khi gặp lại anh. Đứng nói chuyện với anh mà cô ấy nôn nóng chỉ muốn về. Có lẽ thế lại hơn. Zach không phải loại người chỉ thích sống với quá khứ và tiếc nuối dĩ vãng. Anh không phí thời gian sống trong ánh hào quang của những ngày còn ở Liên đoàn Bóng bầu dục Hoa Kỳ hoặc moi móc tìm cách sửa chữa sai lầm quá khứ. Có trời biết những sai lầm ấy đã tàn phá anh quá đủ rồi.

Anh ngửa mặt cạo râu dưới cằm. Mỗi khi ngẫm lại, Zach chia đời mình thành ba giai đoạn: Trước khi vào Liên đoàn, thời gian ở liên đoàn và hiện tại. Adele giống như người quen từ mấy kiếp trước, và Zach không hứng thú làm chuyến hành trình tìm về kỷ niệm, đặc biệt là kỷ niệm với người đàn bà không muốn dây dưa đến anh tẹo nào.

Cạo râu xong, anh tắt máy, quăng vào ngăn kéo. Nhưng người yêu cũ của anh đẹp quá chừng. Hôm qua, ngoài nét kiều diễm không hề phai nhạt, ngực áo Adele làm Zach phì cười. Chắc cô ấy lạnh ghê lắm.

- Ba! Khi nào ba về?

Zach ngồi ngay mép giường xỏ chân vào đôi tất trắng tinh. Don vắng mặt suốt mùa giải, cả đội sẽ phải vất vả hơn, tập tành nhiều hơn. Zach có nhiều kỹ xảo thi đấu. Anh muốn đem ra bàn với đồng nghiệp. Tuy nhiên phần lớn trong số đó không dễ gì lão luyện trong một sớm một chiều.

- Lúc ba đi vắng, con mời bạn đến chơi được không ạ?

- Lúc ba đi vắng, con phải dọn phòng khách đúng như cũ chứ!

Tiffany ỉu xìu:

- Thôi mà ba.

Xỏ chân vào đôi giày thể thao hiệu Pumas, Zach cúi xuống buộc dây:

- Còn nữa, phòng xem tivi bừa bộn lắm. Chỗ nào cũng thấy đĩa chén, ly tách bẩn.

- Nhà mình cần người giúp việc ba ạ.

Cô bé thở dài, khoanh hai tay gầy guộc trước khuôn ngực bé xíu.

Hồi Devon còn sống, hai mẹ con nuôi người giúp việc ăn ở luôn trong nhà. Giờ hai bố con chỉ cần người phụ dọn dẹp một tuần một lần. Zach đứng lên:

- Không đâu con. Chính con cần phải gọn gàng hơn mới phải.

- Thế nếu con dọn nhà xong, con có được mời vài bạn đến chơi không ạ?

Zach đến bên ngăn kéo tủ, lấy đồng hồ đeo vào tay:

- Khi nào và con định tổ chức họp mặt ra sao?

- Tuần sau ba ạ. Toàn bạn trong đội khiêu vũ của con thôi mà.

"Mười hai nữ sinh mười ba tuổi ư?". Ở tuổi ấy, chúng thích la hét, gọi nhau í ới và thích cường điệu. Hè năm ngoái, một cô bạn Tiffany tự nhốt mình trong nhà tắm, khóc lóc với bạn trai qua điện thoại từ sáng tới chiều. Còn nữa, con gái mới mười ba tuổi biết gì mà đã bày đặt có bạn trai? Zach vò đầu bứt tai mà không lý giải nổi. Anh bảo con:

- Lịch đấu tuần sau ở Midland đúng vào thứ Bảy. Vậy nên thứ Sáu ba đã đi rồi.

- Thế chị Leanna có sang không ạ?

Tiffany đang nhắc đến cô hàng xóm Zach thường trả tiền để cô sang đây ở với Tiffany mỗi khi anh đi công tác vắng.

- Có.

- Hay quá. Vậy Chủ nhật cho con mời bạn đến nhé. Lúc ấy, ba về rồi mà.

Anh thở dài:

- Con ơi, Chủ nhật ba thì mệt, còn con thứ Hai phải đi học rồi.

- Ba cứ việc ngủ, còn đâu con lo tất. - Tiffany buông thõng hai tay. Con bé dai dẳng giống mẹ như đúc. - Con đảm bảo các bạn sẽ về sớm. Đi mà ba!

Zach nhíu mày. Tiffany coi đó thay cho lời chấp thuận. Cô bé nhảy cẫng lên sung sướng:

- Nếu trời đẹp, chúng con nướng thịt ngoài trời được không ba?

Zach đi ra cửa:

- Thời tiết mùa này không nói chắc được đâu con. Nhưng nếu thời tiết tốt thì ba đồng ý.

Tiffany chắp hai tay, chỉ mấy ngón tay vỗ nhẹ vào nhau:

- Thích quá. Ba cho con rủ thêm bọn con trai nhé?

Anh đứng khựng lại, nhìn con từ đầu đến chân. Trước nay, con bé chưa hề tỏ thái độ quan tâm đến bạn khác phái bao giờ. Anh dí ngón trỏ vào mũi con:

- Không được. Con trai thì tuyệt đối không.

- Sao thế ba?

Zach đi tiếp ra cửa và xuống hành lang. Vì anh rành bọn con trai mới lớn quá mà. Anh từng là một trong số chúng:

- Tránh xa bọn con trai cho ba nhờ.

- Nhưng ba cũng là con trai đấy thôi.

Vào bếp, Zach mở tủ lạnh lấy chai nước. Anh không muốn động chạm đến chủ đề con trai, con gái vì đó chỉ là khúc dạo đầu cho cuộc bàn luận về tình dục. Zach không muốn mổ xẻ đề tài ấy với cô con gái bé bỏng. Ít nhất là chưa muốn. Con anh mới tí tuổi đầu. Mấy tháng trước, hai cha con nói về đề tài áo lót nữ. Đến giờ nghĩ lại, anh vẫn còn xây xẩm mặt mày. Zach nói lảng:

- Kendra, cô bạn mới của con cũng dễ thương, nhỉ?

- Vâng ạ. Bạn ấy giỏi lắm ba ạ, dư sức vào đội khiêu vũ.

Zach mở nút chai, thong thả nhấp một ngụm:

- Sao mẹ Kendra phải nằm viện thế?

- Cô ấy bị cao huyết áp.

Anh liếm giọt nước dính trên môi. Huyết áp cao là bệnh nặng, không giống Adele nói với anh:

- Con có nói chuyện với dì bạn ấy chưa?

- Cô ấy kỳ lắm ba ạ.

Zach vờ ngắm kỹ chai nước dưới tay:

- Kỳ thế nào con?

Tiffany nhún vai:

- Cô ấy cứ vội vàng làm sao ấy.

Anh cũng biết thế. Zach ngước lên nhìn con:

- Cô ấy ở chung với mẹ con Kendra ở Fort Worth à?

Tiffany lắc đầu:

- Cô Adele bảo ở Ohio. Hình như Des Moines thì phải.

- Trời đất, Des Moines ở Iowa cơ mà.

- Thế sao? Thế con lộn.

Zach hết vặn nút chai vào lại mở ra:

- Thế cô ấy… cô ấy có nhắc gì đến chuyện chồng cô ấy làm gì không?

Dù thấy Adele không đeo nhẫn, Zach không dám chắc. Có khối lý do để người có gia đình không đeo nhẫn cưới.

- Không ba ạ.

- Còn chuyện con cái?

- Con không biết. - Tiffany cau mày nghi hoặc. Giờ trông con bé giống hệt Devon. - Ba hỏi làm gì?

Zach chột dạ: "Ừ nhỉ? Mình quan tâm làm gì chứ?". Zach nhún vai, uống thêm ngụm nữa:

- Con không thấy cô ấy dễ thương sao?

Anh thầm nghĩ: "Dễ thương không thể từ đúng để miêu tả Adele". Mèo con, chó con cũng dễ thương vậy. Adele Harris gợi cảm hơn hàng tá vũ công múa cột. Bởi quá lâu rồi Zach chưa được giải trí kiểu ấy nên anh càng nhớ cô hơn. Anh hạ chai nước xuống:

- Ba chỉ muốn tìm hiểu về người nhà Kendra, bạn con thôi.

Zach nói dối. Trong đầu anh còn nhiều suy nghĩ hay ho hơn nhiều. Tiffany mỉm cười:

- Hồi đó mẹ cũng y chang như ba vậy.

Phải, Zach biết lắm chứ. Devon rất thích sưu tầm chuyện đời tư người khác.

Tiffany vòng tay ôm ngang người anh. Cô bé dựa đầu vào ngực, ngay phía trên trái tim anh:

- Tuy nhớ mẹ nhưng con có ba rồi. Ba con mình đâu cần ai nữa, phải không ba?

Vòng tay ôm bờ vai gầy nhỏ của con, Zach hôn lên mái tóc màu nắng vàng của cô con gái:

- Không.

Anh nói vậy vì Tiffany thích nghe câu ấy. Phụ nữ tóc lượn sóng, mắt xanh lục bảo và áo len căng phồng chẳng liên quan gì đến họ.