Chương 42: Chuyện Cũ

Thanh âm trầm thấp mà lạnh băng vang vọng, trong thể nội, Diệp Phàm chăm chú nhìn, nội tâm khó kiềm chế được xuất hiện lửa giận.

- Đó là chuyện không thể nào, Nhân tộc Thần linh làm sao có thể làm ra loại chuyện này.

- Xác thực là khó có khả năng, nhưng mà Hỏa Chủ ngài nên biết, đứng trước địa vị chí cao, lại có ai mà không thay đổi.

Đằng Xà thản nhiên đáp. Sâu thẳm trong con ngươi hiện lên nhàn nhạt ánh sáng, lại nhìn ra y giống như đang tự trách, có chút cay đắng tự giễu, nhếch miệng cười. - Ngươi thật sự nghĩ là ta sẽ tin lời ngươi? Năm xưa, Nhân Ma đại chiến đi đến cao trào, ta vẫn chung quy tin tưởng ngươi rất nhiều a.

Diệp Phàm trào phúng nói ra.

- Ngàn năm chỉ như một cái chớp mắt, nhiều chuyện, ngài vốn là không chịu tin.

- Ta chỉ nói ngài biết, Thần linh chi chủ năm xưa phản bội Nhân tộc, chính là Nhân Long Chủ Ngao Thần.

Diệp Phàm trầm mặt, tựa như có suy nghĩ, thở dài:

- Ngao Thần tên này, năm xưa ta quả thực có nghi ngờ hắn.

Long Chủ Ngao Thần năm xưa chính là lãnh tụ Nhân Long tộc, đứng trong hàng ngũ Thần linh chi chủ, thực lực xếp thứ ba, chỉ sau hắn và tuyệt đại Thần linh, Cổ Chủ.

Ngao Thần vốn tính tình ác liệt, xưa nay luôn muốn trở thành Nhân tộc đệ nhất cường giả, đối với Hỏa Chủ hắn ngấm ngầm dở trò không ít.

Bầu không khí trở nên trầm mặt, Diệp Phàm trầm giọng:

- Ngàn năm không gặp, lúc này không rõ hắn đã sớm đạp ra một bước kia. Hay là có thể, đã từ lâu đạt tới Nhân Thần cảnh đỉnh phong, thành tựu Thần Vương. Diệp Phàm thở dài. - Bất quá, chỉ cần có thời gian, sớm muộn gì ta cũng sẽ đến tìm hắn, tra rõ chân tướng.

Vẻn vẹn mấy hơi thở, không gian bên trong hồn hải chấn động kịch liệt. Một đạo thần niệm mạnh mẽ hạ xuống cuồng bạo khí tức, đem Đằng Xà áp xuống. - Còn ngươi thân là tử tội, đại nghiệt khó tha, hôm nay xem như ta thay mặt lão Xà Đế, đưa ngươi xuống hoàng tuyền, tạ tội tổ tiên.

Diệp Phàm ngưng mắt nhìn Đằng Xà, trong thân thể Già Thiên điểu, lạnh lùng nói:

- Đây là do ngươi tạo nghiệt.

Tử khí lẫm nhiên nổi lên, lấy Đằng Xà làm trung tâm, đang điên cuồng khuếch đại. Lúc này, chỉ nghe Đằng Xà lãnh đạm nói:

- Hi vọng, Hỏa Chủ ngài sẽ không để ta thất vọng.

Chỉ thấy tử khí khủng bố dâng lên, một con cự xà to trăm trượng do tử khí hóa thành xuất hiện. Nó mang theo cổ lão khí tức, lần nữa đè ép ra, như cuồng phong phun đến, bá đạo vô cùng.

Nhưng mà, lúc này không gian kịch liệt chấn động, một cái mỏ chim cự đại mở ra như động thiên không đáy, đem cổ lão khí tức toàn bộ hút vào, một lần nữa hình thể Già Thiên điểu lại phóng lớn mấy lần, vượt quá nghìn trượng. "Xà Chi Động Niệm"

Đồng dạng Tử sắc cự xà thân thể cũng phóng lớn. Tử khí liên hoàn trùng kích đến, như phô thiên cái địa bủa lấy Già Thiên điểu.

Tử khí phóng đến như vòi rồng quay tròn, Già Thiên điểu thân hình bị tầng tầng tử khí này trùng kích làm cho lung lay.

"Ô ô hô"

Phía sau đó, lại thấy vạn đạo thần niệm hình dáng tử xà nổi giận bạo quát quét ra, khí thế kinh người.

- Hảo!

Diệp Phàm cười dài, Già Thiên điểu động lấy thân hình. Trong thời gian ngắn, chung quanh hắn đã thấy được vô số khe nứt mở ra, bên trong phóng đến ngàn vạn đạo thần niệm khủng bố. "Hỏa Ngục Xiềng Xích"

Chỉ nghe hắn hét lạnh, từ bên trong những khe nứt này liền vọt ra những ngàn xiềng xích khủng bố, nhất thời che kín không gian hồn hải.

Xiềng xích vừa ra, đã mang theo cuồng bạo hỏa linh phóng đến, bọn nó lúc này phát ra hỏa linh dày đặc, trực tiếp đốt cháy vạn đạo thần niệm mà Đằng Xà triệu hồi ra. "Phốc"

Đằng Xà thân hình lung lay dữ dội, chợt cúi đầu phun ra một hơi thổ tức, sắc mặt trở nên tái nhợt. Hắn có chút không cam lòng thở dài: - Trước mặt ngài, ta quả nhiên yếu ớt vô cùng.

Hắn ngẩng đầu cuồng tiếu, chợt điểm vào ngực một cái, hai mắt trở nên vô hồn, thần niệm bản thân lặng im thối lui khỏi hồn hải Diệp Phàm. ...

Bên ngoài thông đạo, một mảnh không khí trầm trọng bao phủ, Diệp Phàm cử động lấy tay chân, trong lòng cười khổ.

Hắn rõ ràng, Đằng Xà là không muốn đem toàn bộ lực lượng cùng hắn đấu nên hắn mới khỏe mạnh không thoải mái đem Đằng Xà đánh bại.

"Đứng trước địa vị chí cao, ai lại có thể không sinh ra lòng phản trắc?"

Hắn tâm can lạnh lẽo, thân hình thẳng tắp, bóng lưng cô độc.

"Phải mau chóng đề cao thực lực thôi a!"

Diệp Phàm khẽ nói, lần này tai phải chợt mở ra, một đạo tử khí xuất hiện rồi hóa thành hình hài tiểu xà, linh động quấn lấy tay hắn. "Viễn Cổ Xà Tộc a !"