Chương 76: Mangekyou Sharingan

"Rốt cuộc đột phá".

Diệp Thiên thở ra một hơi nói thầm.

"Vụt vụt… ".

Diệp Thiên đứng dậy vung vài quyền kiểm tra.

"Thân thể lực lượng đã đột phá 5 vạn, không tệ, 5 vạn đã bằng với uy lực của huyền lực Huyền vân cảnh tầng 1 bình thường rồi".

Diệp Thiên thầm tính toán.

Hiện tại huyền lực của hắn có uy lực khoảng 25 vạn tăng lên rất nhiều, thân thể 5 vạn, cộng lại đã 30 vạn hoàn toàn có thể đối cứng với Huyền Quang cảnh đỉnh phong bình thường.

Nếu dùng Ngân Trọng kiếm nặng 10 vạn, Kim Viêm chi hỏa thăng phúc có thể tiếp cận 50 vạn, có thể chiến một trận với Huyền Ấn cảnh tầng đầu.

Lại thêm Bát Môn Độn Giáp tăng thân thể lên cùng Kiêm mang sắc bén ảo diệu thì có là Huyền Ấn cảnh tầng giữa hắn cũng có thể đánh.

"Vẫn còn có chỗ để tăng lên".

Diệp Thiên cười rồi mở ra hệ thống.

Hắn vào nâng cấp skill của mình hiện tại, Phân thân tăng lên 12 cái, Bát Môn Độn Giáp mở thêm ‘Sinh Môn’ thân thể tăng gấp 4.

"Có dùng 500 vạn linh tệ nâng cấp Sharingan?".

Hệ Thống thông báo.

"Có".

Diệp Thiên chọn lựa.

"Đinh!".

"Sharingan nâng cấp thành công! Chuyển hóa thành Mangekyou Sharingan!”.

Mangekyou Sharingan: Mang trong mình sức mạnh to lớn có thể gây tác động lớn lên thân thể người dùng. Số lần dùng tối đa một ngày là 3, nếu dùng nhiều hơn có thể ảnh hưởng tiêu cực đến đôi mắt của người dùng.

- Amaterasu: Tạo ra một ngọn lửa màu đen có thể thiêu đốt vạn vật thành tro bụi, chỉ có thể dập tắt khi người dùng muốn hoặc cao hơn người dùng 30 cấp, chệnh lệch cấp càng nhiều càng dễ dập tắt.

- Skill 2: Đang khóa.

- Skill 3: Đang khóa.

“Mangekyou Sharingan”.

Diệp Thiên không thể đợi dùng ra Mangekyou Sharingan.

Cặp mắt của Diệp Thiên lập tức đổi sang màu đỏ máu với những hoa văn màu đen huyền bí, hoa văn trên đôi mắt của hắn như là một bông hoa 6 cánh màu đỏ xinh đẹp với một dấu chấm tròn nhỏ ở giữa.

“Thú vị”.

Đi đến trước gương Diệp Thiên nhìn thấy đôi mắt của mình tỏ ra thích thú cười cợt.

“Cốc cốc…”.

“Vào đi”.

Nghe thấy tiếng gõ cửa Diệp Thiên thu hồi Sharingan lại nói.

“Thiếu gia, người của Vân gia đến thông báo rằng đã sắp xếp khu phía Tây ổn thỏa”.

Kim Sơn đi vào cung kính nói.

“Ừm… nói với họ ta sẽ hành động ngay”.

Diệp Thiên trả lời.

“Ngươi đã sắp xếp tới đâu rồi?”.

“Nhờ có thiếu gia truyền cho huyền kỹ nên tốc độ nhanh hơn rất nhiều, hiện tại đã sắp xếp được 3 phần 10 kế hoạch”.

Kim Sơn kích động nói.

“Ừm… tốt”.

“Vậy ta ra ngoài trước”.

Kim Sơn hiểu ý lui ra, đi thông báo cho người của Vân gia.

Kim Sơn đi ra Diệp Thiên từ hệ thống lấy ra mô hình đã chỉnh sửa.

“Kí chủ xác định muốn thi công?”.

“Có”.

Diệp Thiên lựa chọn.

“Bắt đầu thi công! Thời gian thi công là 10 ngày!”.

Hệ Thống thông báo.


Diệp Thiên vừa để hệ thống thi công thì người ở vương thành lập tức chú ý.

Ở khu phía Tây bỗng nhiên xuất hiện một cái rào chắn màu đen huyền không lồ bao trùm lấy phần lớn khu phía Tây, không ai có thể ra vào cũng không ai có thể thăm dò bất cứ thứ gì bên trong.

“Chuyện gì thế?”.

“Ta cũng không biết, mấy ngày nay người của hoàng cung đến sắp xếp cho người ở khu phía Tây dời đi, hôm nay liền xảy ra chuyện”.

Những người tán tu mọi nơi bắt đầu bàn tán.

“Vân gia chủ động muốn khu phía Tây, hiện tại lại ra động tĩnh, bọn họ rốt cuộc muốn làm gì?”.

Một lão nhân đứng trên một mái nhà nhìn qua phán đoán.

“Khốn kiếp, Vân gia muốn làm gi?”.

Lý Hải từ xa nhìn thấy nghiến răng nói.

“Các ngươi mau mau đi dò xét”.

Hắn ra lệnh cho người bên cạnh.

"Trúc lão cảm thấy thế nào?".

Bên cửa sổ phòng cao nhất ở Thiên Nguyệt các, thiếu nữ xinh đẹp hỏi một lão bà bên cạnh.

"Ta đã thử thăm dò nhưng bất lực, thủ đoạn cao cường thế này Vân gia khó mà làm được".

Trúc lão phân tích.

"Vậy không lẽ là tên tiểu tử kia?".

Thiếu nữ cười đẹp nói.

"Có thể, tiểu tử kia thiên phú nghịch thiên, người có thể dậy ra hắn không phải tầm thường, nếu là người đó làm ra thì khó nói không thể".

Trúc bà nói.

"Haha… ta càng lúc càng thích tên tiểu tử này rồi nha".

Nữ nhân cười nói nhìn hướng khu Tây.