Diệp Thiên lấy ra tất cả khế đất ra đặt trước mặt.
“Hệ Thống, sử dụng tất cả khế đất ở đây thành lập mô hình quản lý”.
Diệp Thiên ra lệnh.
Bình thường rãnh rỗi hắn thường giao tiếp với hệ thống không ít, biết được một số công năng ẩn của nó.
“Đinh!”.
“Hoàn thành mô hình!”.
“Kí chủ có thể thông qua hệ thống thay đổi mọi thứ trong phạm vi quản lý”.
Hệ Thống xuất hiện thông báo.
Trước mặt Diệp Thiên lập tức xuất hiện một mô hình 3 chiều giống như thực tế, trên mô hình mọi thứ đều hoàn toàn giống thực tế từ vật chất đến sinh vật.
Diệp Thiên có thể thấy mọi thứ từ đây, nhà cửa, con người,… Diệp Thiên có cảm giác như một vị thánh thần quan sát thế gian.
“Không hổ là hệ thống quá bá đạo”.
Diệp Thiên ngạc nhiên một chút nói.
Tiếp đó hắn bắt đầu quan sát chi tiết mọi thứ trên mô hình.
“Haiz… quả nhiên xứng danh với cái tên khu dân nghèo”.
Diệp Thiên thở dài.
Trên mô hình hắn có thể nhìn thấy người dân ở đây hầu hết đều là những người có tu vi thấp, tán tu, hay những gia tộc nhỏ đến mức chỉ mới hai ba thế hệ… công trình thì ngoài Trận pháp sư công hội ra thì không còn nơi nào lớn hơn, Trận pháp sư công hội cũng nhỏ hơn mấy phần sơ với Đan các cùng Linh khí các hay Thiên Nguyệt các nhiều.
“Nhưng không sao, có ta thì nơi đây sẽ trở thành nơi phồn hoa nhất”.
Diệp Thiên tự tin nói.
Hắn copy một mô hình cũ ra một bên để tiếp tục quan sát còn mô hình mới thì tiến hành thay đổi.
Sau đó hắn bắt đầu dùng các công cụ điều chỉnh của hệ thống để tiến hành sửa chữa, nâng cấp, thay đổi mọi thứ bên trong mô hình.
Đến tận khuya hắn mới hài lòng với thay đổi của mình.
“Đinh!”.
“Phí thi công là 3000 vạn linh tệ! Kí chủ có muốn bắt đầu thi công?".
Sau khi hoàn tất Hệ Thống xuất hiện thông báo.
"Không".
Diệp Thiên không do dự nói.
“Kí chủ có muốn lưu trữ thay đổi để lần sau dùng?”.
“Có”.
Diệp Thiên chọn lựa xong tắt đi chức năng hệ thống.
“Dù sau Vân gia cũng có phần lợi nên lấy tiền của bọn hắn thì hay hơn”.
Diệp Thiên thầm nghĩ.
“Thiếu gia, Liễu viện trưởng đang đợi ở phòng khách”.
Sáng sớm hơm sau, Kim Sơn đến trước của Diệp Thiên thông báo.
“Ừm… đọc hết kế hoạch rồi chứ?”.
Diệp Thiên đi ra hỏi.
“Vâng, nếu kế hoạch được tiến hành chắc chắc sẽ kiếm lời”.
Kim Sơn hưng phấn nói, hắn không thể tin được thiếu gia lại có kế hoạch như vậy.
“Chúng ta có nên mua thêm đất không thiếu gia?”.
Kim Sơn hỏi.
“Không, như thế là nhiều rồi”.
Diệp Thiên nói.
“Ngươi nên sớm chuẩn bị mọi việc đi, không qua mấy ngày mọi thứ sẽ bắt đầu”.
Diệp Thiên nói rồi đi xuống phòng khách.
“Ngươi đến sớm hơn ta tưởng”.
Diệp Thiên ngồi xuống nhìn Liễu Mộc cười nói.
“Chúng ta đồng ý điều kiện của ngươi, sau khi đến hoàng cung chúng ta sẽ nói chi tiết hơn”.
Liễu Mộc bình thản nói rồi đứng dậy.
“Được thôi”.
Diệp Thiên cũng đứng dậy theo sau.
…
Liễu Mộc dùng huyền lực hỗ trợ Diệp Thiên bay theo hắn đến hoàng cung.
Diệp Thiên đi theo Liễu Mộc đến ngự hoa viên, bên trong ngự hoa viên Vân Long đã ngồi chờ sẵn, bên cạnh hắn còn có vài vị lão giả, mỗi người đều là Huyền Ấn cảnh tầng 8-9, hẳn là trong tộc người chủ chốt.
“Ngươi đến rồi”.
Vân Long cười nói.
“Mấy vị này là?”.
Diệp Thiên nhìn mấy lão giả hỏi.
“Bọn họ đều là trưởng lão của Vân gia, ngươi có thể tin họ”.
Vân Long giới thiệu.
“Vậy ta vào chuyện chính thôi”.
“Điều kiện của ngươi Vân gia ta chấp nhận nhưng ngươi phải cho chúng ta thấy lựa chọn của chúng ta có đáng giá không”.
Vân Long cùng các lão giả nghiêm túc nhìn Diệp Thiên.
“Được thôi”.
Diệp Thiên cười tự tin nói.
“Tiềm lực cùng thiên phú của ta ngươi cũng đã biết, một khi ta có thời gian trưởng thành Vân gia ngươi hoàn toàn có thể đi ngang cả Nam châu này”.
“Nếu chỉ tiềm lực của ta các ngươi sẽ không an tâm vì ta không phải người Vân gia nhưng Vân Ngọc là người của các ngươi nên các ngươi có thể yên tâm, thiên phú cùng tiềm lực của nàng không thua kém ta đâu”.
Nghe câu này Vân gia các lão giả lập tức yên tâm.
“Vân Ngọc tiềm lực lớn cũng cần thời gian phát triển như ta nên ta sẽ giúp các ngươi trước, đây là Nhân Hoàng kinh”.
“Tu luyện công pháp này có thể để ngươi nhẹ nhõm đột phá đến Đấu Linh cảnh”.
Diệp Thiên bình tĩnh nói rồi đưa ra một sấp giấy.
“Chúng ta vẫn chưa thực hiện điều kiện của ngươi, ngươi không sợ chúng ta đoạt công pháp sao?”.
Vân Long nhìn Diệp Thiên nói.
“Haha… ta có thể cho đi cũng có thể lấy lại, làm sao phải sợ?”.
Diệp Thiên cười ha hả nói.
“Quả nhiên không thể xem thường tiểu tử ngươi”.
Vân Long híp mắt nói.
Hắn hoàn toàn không nghi ngờ bộ công pháp này của Diệp Thiên, bên cạnh mấy lão giả cũng sáng mắt nhìn sấp giấy.
“Bộ Nhân Hoàng kinh này chỉ có bậc đế vương mới có thể tu luyện, người khác có cầm cũng chẳng tu luyện được, muốn tu luyện nó cũng không phải như bình thường là được, muốn tu luyện nó ngươi cần tích lũy tính ngưỡng chi lực hỗ trợ mới được”.
Diệp Thiên nói.
“Tính ngưỡng chi lực? làm sao để có chứ?”.
Vân Long nghi hoặc.