Chương 32: Nhớ

Diệp Thiên cùng Trương Hùng trở lại sân viện của hắn.

Trên đường hắn cũng tranh thủ hỏi Trương Hùng một ít chuyện trong học viện, nhờ thế mới biết ngoài Luyện đan phòng còn có Luyện khí phòng, trận pháp, huyền kỹ các, nhiệm vụ đường,….

Thế lực bên trong cũng nắm bắt một chút, như hắn dự đoán Đông viện cùng Bắc viện đang trong hoàn cảnh bất lợi, người tài thì ít nội bộ còn không ít người muốn chuyển sang Tây viện cùng Nam viện.

Hiểu được sơ bộ tình hình hắn cùng Trương Hùng cũng đã đến sân viện của hắn, mặc dù nói thế chứ hắn còn chưa bước chân vào cửa.

Bên trong sân viện Kim Sơn đã ngồi đợi sẵn, hắn được Diệp Thiên bảo đi mua tài liệu đã sớm trở về, thấy Diệp Thiên hắn đứng dậy đi đến.

“Thiếu gia”.

“Ừm, vị này là Trương Hùng Đông viện phó viện, bây giờ chúng ta đổi sang nơi tốt hơn”.

“Vâng!”.

Mặc dù không biết là đi đâu nhưng hắn vẫn im lặng đi theo Diệp Thiên.


Học viện rất lớn nên phải mất một lúc đám người Diệp Thiên mới đến chỗ của Liễu Mộc.

Liễu Mộc ở một sân viện khá lớn phía sau sân viện là một rừng cây nhỏ.

“Ngươi có thể chọn một nơi trống ở xung quanh, sau đó ta sẽ sai người đến lập tức xây dựng”.

Đến nơi Trương Hùng quay đầu nói với Diệp Thiên.

“Ta sẽ tự xây”.

Nói xong hắn đi đến một chỗ đất trống gần đó sau đó trên tay xuất hiện một tờ giấy quăng xuống đất rồi lùi ra sau.

Tờ giấy chạm đất lập tức bị một ngọn lửa đốt mất xunh quanh thì hiện lên một cái kết giới màu đen bao xung quanh bãi đất trống không thể nhìn qua kết giới.

“Bắt đầu thi công, thời gian 1 giờ!”.

Trước mặt Diệp Thiên xuất hiện một thống báo.

“Tốt!”.

Diệp Thiên gật đầu hài lòng rồi đi đến Kim Sơn.

“Lấy ra dược liệu”.

Kim Sơn từ trong nhẫn lấy ra một đống dược liệu tam giai đưa cho Diệp Thiên.

Diệp Thiên nhận lấy tài liệu, lấy ra đan lô ngồi xuống bắt đầu luyện dược.

Hắn không luyện đan mà luyện dược dịch, hắn là dùng để tôi thể, dược liệu nhị giai đối với hắn hiện tại tác dụng đã gần bằng 0 nên phải dùng dược liệu tam giai để tôi thể.

ads by ants

ads by ants

Trương Hùng nhìn Diệp Thiên liên tục hành động mà kinh ngạc liên tục, ném ra tờ giấy liền xuất hiện một màn đen như trận pháp hắn làm cách nào cũng không nhìn xuyên qua được.

Tiếp theo Kim Sơn lấy ra tam giai dược liệu làm hắn khó hiểu, chưa kịp hỏi Diệp Thiên đã luyện hóa dược liệu thành dược dịch làm hắn hết hồn, mặc dù chỉ là dược dịch nhưng tốc độ Diệp Thiên luyện hóa qua nhanh hắn từng thấy tam giai luyện đan sư luyện đan cũng không nhanh như Diệp Thiên dược dịch còn cực kì tinh khiết.

Trương Hùng kinh ngạc nhìn Diệp Thiên nhưng không hề hay biết Diệp Thiên đã kiềm nén một chút rồi nếu không hắn phân thân ra luyện một chút là hết cái đống dược liệu ngay.

Phân thân là một trong những skill ác chủ bài của hắn không thể đơn giản mà thể hiện cho người ngoài được.

Qua một giờ Diệp Thiên luyện chế gần một nửa dược liệu rồi đứng dậy, căn nhà của hắn sắp xây xong.

“Thi công hoàn tất!”.

Thông báo vừa xuất hiện kết giới che đi bãi đất tức thì biến mất, bên trong xuất hiện một căn nhà màu trắng hiện đại xinh đẹp.

Căn nhà được rào bởi cây cảnh, các cửa sổ đầu làm bằng kính trong có thể nhìn xuyên qua, mỗi đồ vật đều được thiết kế tinh xảo vừa mắt.

“Leng keng…”.

Một chiếc chìa khóa xuất hiện trong tay Diệp Thiên, hắn đi đến mở cửa ra đi vào bên trong.

Trương Hùng cùng Kim Sơn cũng tò mò vì kiểu dáng của căn nhà rồi theo sau.

Vừa bước vào cửa là nơi để giầy, bên phải là một phòng khách với chiếc sofa màu trắng cùng chiếc bàn mặt kính rất hợp với căn nhà, phía trước còn có tivi đèn trùm,… một bên là cửa kính có thể ngắm nhìn ra ngoài.

Ngoài phòng khách còn có phòng bếp và một phòng tắm to như một suối nước nóng có thể vừa tắm vừa ngắm trăng, tầng trên có 4 căn phòng riêng mỗi phòng đều có giường tủ… đầy đủ.

“Haaa…”.

Diệp Thiên dựa lưng trên ghế sofa ở phòng khách nhìn ra bên ngoài ngắm nhìn hoàng hôn thở ra một hơi thoải mái, hắn nhớ cảm giác này khi xưa.

Trương Hùng cùng Kim Sơn vẫn còn ngạc nhiên về căn nhà này ngồi bên cạnh hắn.

Bọn hắn không ngờ có một loại kiến trúc như thế còn những đồ đạt bên trong nữa bọn hắn chưa bao giờ nhìn thấy.

“Kim Sơn, ngươi có thể chọn một căn phòng trên lầu để ở”.

Diệp Thiên quay sang Kim Sơn nói.

Vì để cảm xúc trọn vẹn Diệp Thiên còn mua không ít đồ ăn uống từ Thương Thành ra đãi khách, không hổ là hệ thống món nào món náy ngon đến bùng nổ, 3 người ăn không dừng miệng.

Diệp Thiên từ trước không biết uống rượu mà hiện tại cũng vì hoàn cảnh nên càng không thể chỉ có thể uống nước ngọt, nhưng hắn vẫn mua rượu để 2 người kia uống, thân thể tố chất mạnh nên không thể say nhưng rượu quá ngon làm 2 tên này uống đến no.

Đến tận tối Trương Hùng mới thỏa mãn đi về còn Diệp Thiên do tâm tình nên hôm nay cũng không tu luyện gì nữa mà lên tầng trên chọn một căn phòng rồi vào ở.

Hắn nằm trên giường hơi cảm thấy nhớ trái đất nhưng rất nhanh cảm giác đó biến mất hắn hiện tại đã là người của thế giới này ngay cả hệ thống cũng có, hắn nghĩ đây có lẽ là vận mệnh khiến hắn xuyên không đến đây.

Không muốn suy nghĩ tiếp hắn vào Thương Thành mua mấy bộ Anime rồi để hệ thống cài thẳng vào trong Tivi, hắn nằm trên giường xem rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.