**Dương Tiêu từ xa nhìn thấy Diệp Thiên từ trong phòng lấy ra truyện tranh cho công chúa còn tưởng sư phụ Diệp Thiên bí mật ở bên trong nên hắn đợi công chúa rời đi thì lẻn vào bên trong kiểm tra nhưng không phát hiện gì thất vọng rời đi.
Đi theo Diệp Thiên đến chỗ Kim Sơn thì thấy Diệp Thiên viết viết gì đó rồi đưa cho Kim Sơn rời đi.
Nửa giờ sau Kim Sơn trở lại trong tay cầm theo một đống đồ rồi theo Diệp Thiên vào nhà.
Hắn liền di chuyển đến nơi khác để có thể quan sát, hắn cảm giác được Diệp Thiên định làm gì đó khiến hắn bất ngờ lần nữa.
Lập tức trước mặt hắn xuất hiện các loại tài liệu cùng dược liệu.
“Thiếu gia người kêu ta mua tài liệu trận pháp làm gì? Còn là nhị giai”.
Diệp Thiên kêu hắn đi Trận pháp sư công hội phận bộ ở trong thành mua tài liệu hắn trên đường liên tục thắc mắc.
Trận pháp sư công hội phân bộ không sửa tên của mình như Đan và Linh Khí các, Diệp Thiên cũng không đi qua vì trong hoàng cung có một trận pháp khổng lồ hắn còn chẳng để vào mắt huống chi mấy cái trận pháp đầy sơ hở cấp thấp kia, đã thế chi bằng không đi.
Diệp Thiên không để ý đến vấn đề của Kim Sơn mà bắt đầu dùng các loại trận pháp tài liệu sắp xếp thành một tiểu trận, sắp xếp xong tay hắn bấm thủ pháp tạo thành các loại ấn kí bên dưới các loại tài liệu trên sàn.
“Tụ”.
Hắn khẽ quát các ấn kí bắt đầu kết nối với nhau phát ra một tia ánh sáng tiếp theo những tài liệu kia dần dần biến mất vào trong các ấn kí.
“Ngưng”.
Lại quát một tiếng các ấn kí hoàn toàn kết nối với nhau phát ra một trận ánh sáng rồi dập tắt chỉ còn lại một cái tiểu trận pháp nằm yên ở đó.
Diệp Thiên lau mồ hôi trên trán tay chạm vào trận pháp đưa vào một ít huyền lực.
“Hừng hực…”.
Giữa trận pháp lập tức xuất hiện một ngọn lửa màu trắng rực cháy thiêu đốt lơ lửng giữa không trung.
“Tốt, đạt đến nhị giai trận pháp có thể nhờ vào huyền lực truyền vào tăng cường gấp mấy lần hỏa lực”.
Diệp Thiên hài lòng nhìn trận pháp sau đó hắn ngồi xuống vận chuyển công pháp hồi phục huyền lực và tinh thần, hắn hiện tại chỉ cấp 11 Linh dịch cảnh tầng 1 mà thôi có thể bày nhị giai trận pháp là do hắn tinh thông trận pháp nếu không cho dù là Dung linh cảnh thậm chỉ Huyền Đan cảnh cũng chưa chắc có thể làm được.
Diệp Thiên bình tĩnh ngồi im khôi phục tiêu hao nhưng Kim Sơn kế bên thì không bình tĩnh được nữa rồi.
“Hừng hực…”.
Hắn không thể tinh được những gì diễn ra trước mắt nên đi đến truyền huyền lực của mình vào trận pháp thì lập tức một ngọt lửa màu đỏ xuất hiện thiêu đốt, tỏa sức nóng lên người hắn thì hắn mới có thể tin đây là sự thật.
“Nhị giai trận pháp, Nhị giai trận pháp sư, 6 tuổi Nhị giai trận pháp sư… haha ta lần này đặt cược đúng rồi”.
Kim Sơn lẩm bẩm nhìn Diệp Thiên sau đó lại hưng phấn cười cợt.
Hắn nhìn Diệp Thiên thì bỗng có cảm giác thật có mặt mũi, làm quản gia cho một người có tiềm năng như vậy đâu phải muốn là được.
Gần nửa giờ sau Diệp Thiên mới khôi phục lại đứng lên, hắn nhìn Kim Sơn đang hưng phấn thì khó hiểu rồi bỏ qua không quan tâm.
Hắn đi lên trước cầm lên một phần dược liệu sắp xếp lại một chút rồi lấy một chiếc đan lô vừa mua để vào giữa trận pháp.
“Hừng hực…”.
Truyền vào trận pháp một ít huyền lực trận pháp lập tức xuất hiện một ngọn lửa màu trắng nằm bên trong đan lô bắt đầu đốt nóng đan lô.
Diệp Thiên thử điều chỉnh lên xuống hỏa lực một chút rồi đợi đan lô đủ nóng thì bỏ dược liệu vào.
Dược liệu vừa vào Diệp Thiên dùng tinh thần và thủ pháp bắt đầu luyện hóa ra dược dịch, hắn làm cực kì chậm, dược dịch luyện hóa hoàn tất, hắn thay đổi thủ pháp bắt đầu dung hợp dược dịch.
“Ầm…”.
Dược dịch vừa dung hợp vào không bao lâu thì lập tức nổ tung.
Diệp Thiên có chuẩn bị đã dùng tay che mặt lại nên không hề bị xấu hổ, đan lô nổ tung nhưng Diệp Thiên vẫn bình tĩnh không chút ngoài ý muốn.
Lần luyện đan này là lần đầu của hắn cho dù có kinh nghiệm cũng phải nắm bắt từ từ nên hắn muốn luyện tay một chút.
“Kim Sơn, một lát ta chính thức luyện đan, là tam giai đan dược nên khi nào ta hết huyền lực thì ngươi lập tức truyền huyền lực cho ta”.
Diệp Thiên cực kì nghiêm túc nói.
Đan dược giai càng cao nổ lô càng có nguy hiểm, lúc nảy hắn chỉ luyện tay nên không có luyện hóa qua nhiều dược lực nên nổ lô cũng rất nhẹ nhưng nếu lần này nổ lô hắn chắc chắn sẽ bị thương.
“Tam…Tam giai đan dược, thiếu gia à ngươi mới Linh dịch cảnh tầng 1 tu vi nếu có gì thì làm sao bây giờ, ta biết ngươi rất tinh thông luyện đan nhưng cũng không cần liều mạng như vậy”.
Kim Sơn nghe hắn nói thế thì hết hồn, lập tức khuyên nhủ hắn.
“Ngươi không cần lo lắng ta không làm việc không nắm chắc, ngươi cứ dựa theo ta nói mà làm”.
“Nhưng… thôi được rồi”.
Thấy Diệp Thiên tự tin hắn cũng không thể nói tiếp, hắn thầm nhủ nếu thật nổ lô hắn nhảy lên đỡ thay Diệp Thiên một chút là được dù sao tu vi hắn cao hơn Diệp Thiên không ít sẽ không bị thương quá nặng, nghĩ như thể hắn đi đến bên cạnh Diệp Thiên chuẩn bị tinh thần hỗ trợ.
Diệp Thiên cực kì nghiêm túc bắt đầu với việc làm sạch đan lô, sau đó là làm nóng lô, tiếp theo mới bắt đầu vào phần chính.
Diệp Thiên tập trung bỏ lần lượt các loại dược liệu theo thới gian khác nhau, huyền hỏa thiêu đốt dược liệu luyện hóa dược dịch loại bỏ phần tạp chất.
Nhìn thì đơn giản như thế mà trên trán Diệp Thiên đã đổ đầy mồ hôi, hắn phải lun thông qua trận pháp để duy trì huyền hỏa ở nhị giai hỏa lực nên cực kì tốn sức lại thêm tinh thần phải cao độ luyện hóa dược dịch không dược xảy ra sai lầm.
Dược dịch bắt đầu dung hợp dần dần hoàn thành.
“Kim Sơn”.
Diệp Thiên thấy huyền lực gần hết hỏa lực yếu đi thì kêu một tiếng.
Kim Sơn lập tức hai tay đặt lên vai hắn truyền huyền lực của mình vào người Diệp Thiên.
Đã có huyền lực bổ sung Diệp Thiên bắt đầu phân dược dịch thành các phần bằng nhau.
“Ngưng”
Diệp Thiên đánh thủ pháp váo đan lô ngưng tụ đan dược.
“Xùy…Xùy…”.
Dược dịch trong đan lô bắt đầu cô đặt lại thành các viên đan tròn trịa.
“Hô…”.
Thấy đại công cáo thành Diệp Thiên thu tay mở nắp lô lấy ra 5 viên đan dược trắng sáng xinh đẹp.
“Hạ phẩm phẩm chất, tạm được mới bắt đầu chưa quen tay lần sau sẽ khá hơn”
Diệp Thiên hài lòng bỏ 5 viên đan vào trong bình sứ ném cho Kim Sơn giữ.
“Ngồi vận công khôi phục chuẩn bị tiếp tục”.
Nói xong hắn ngồi xuống bắt đầu vận công khôi phục, hiện tại hắn nhà nghèo chưa có tiền mua đan dược bổ sung tiêu hao nên đành dùng cách phổ thông này.