Chương 101: Thiên Bạo đan

“Đây là các ngươi ép bọn ta”.

Lý Thương gằn nói.

“Lập tức đại trận thủ hộ”.

Hắn lớn giọng ra lệnh.

Lập tức một màn sáng khổng lồ xuất hiện bao xung quanh cả Lý gia cùng Thạch gia.

“Hừ… ngay cả đại trận cũng dùng chung 2 nhà, xem ra bọn ngươi cũng có chuẩn bị không ít”.

Dương Bá Nhật nói.

“Vốn dĩ còn chưa muốn động thủ sớm như thế nhưng đã thế này thì không cần giữ kẻ nữa”.

Lý Thương cười lạnh rồi bộc phát khí thế.

“Ngươi… ngươi đã đột phá Đan Linh cảnh tầng 2?”.

Liễu Mộc kinh ngạc nói.

“Hừ… người nhiều hơn thì giỏi sao? Thạch Minh huynh”.

Lý Thương cười khoái chí nhìn đám người Vân Long rồi đưa tay ra nói với Thạch Minh.

Thạch Minh lập tức hiểu ý lấy ra hai viên đan dược màu đỏ rồi đưa cho Lý Thương một viên.

“ỰC…”.

Lý Thương không do dự nuốt vào.

Lập tức khí thế của hắn không ngừng dâng cao nhanh đến chóng mặt.

“Hahaha… Vân Long, hiện tại ta muốn xem ngươi có thể đắt ý được nữa hay không?”.

Lý Thương cười lớn xông lên.

“Hừ…”.

Vân Long cũng lao lên tiếp chiêu.

“Ầm…Ầm…”.

“ẦM…”.

Cả hai giao thủ trong nháy mắt, Vân Long lập tức bị đánh lùi trở về.

“Chuyện gì?”.

Dương Bá Nhật hết hồn hỏi, Liễu Mộc cũng tiến lên lo lắng.

“Huyền lực của hắn còn mạnh hơn ta mấy phần”.

Vân Long khó tin nhìn Lý Thương.

“Hahaha… có phải rất ngạc nhiên không? Thứ ta dùng là Thiên Bạo đan, có thể nâng cao huyền lực của một người lên 3 tầng cảnh giới, hiện tại ta đã nắm giữ huyền lực của một Đan linh cảnh tầng 5, ngươi chịu chết đi”.

Lý Thương cuồng tiếu lao lên.

“Ta cùng ngươi ứng phó hắn”.

Liễu Mộc lập tức ra chủ ý.

“Được”.

Vân Long lấy lại bình tĩnh cùng Liễu Mộc phối hợp lao lên.

“Ầm…Ầm…Keng…Ong~”.

Tiếng va chạm giữa các chiêu thức không ngừng vang lên trong không khí, huyền lực va chạm tản mát tàn phá khắp nơi kinh động cả vương thành.

“Ta cũng nên chơi cùng ngươi nhỉ?”.

Dương Bá Nhật nghiêm túc nhìn Thạch Minh rồi lao lên.

“Ta không thể thắng ngươi nhưng hòa cũng không sao”.

Thạch Minh cười khẽ rồi lao lên tấn công.

“Rầm…Đùng…Ầm…Rắc rắc…”.

Trên không ngũ đại cao thủ Đan Linh cảnh chiến đấu kịch liệt, bên dưới cũng không thau kém, người của hai bên không ngừng chém giết, gia viên hai đại gia tộc hiện tại không khác gì hồ máu, hoàn toàn bị phủ một lớp sơn đỏ làm bằng máu.

“Dương đội trưởng không ổn, kẻ địch sau khi ăn vào đan dược gì đó thì bỗng nhiên chiến lực tăng cao mấy phần, trận pháp cũng được kích hoạt tiếp viện không thể xông vào”.

Một đội trưởng chém giết xong kẻ thù đến bên cạnh Dương Tiêu báo cáo.

“Chết tiệc, ra lệnh cho tất cả người ở bên trong tập hợp lập trận hình vừa công vừa thủ chờ viện bình xông vào”.

Dương Tiêu lập tức ra lệnh.


Ở phía xa xa Diệp Thiên ngồi trên một mái nhà quan sát chiến đấu.

“Đây là chiến lực của Đan Linh cảnh sao? Quả nhiên kinh khủng”.

Mặc dù đã chọn nơi cách xa để an toàn quan sát nhưng Diệp Thiên vẫn cảm giác được uy áp của huyền lực lan truyền đến.

“Cực Viêm chưởng”.

Lý Thương dùng huyền kĩ vung ra một chưởng tấn công.

Huyền lực hòa thành một hỏa chưởng khổng lồ che khuất bầu trời đánh tới Vân Long cùng Liễu Mộc.

Hỏa chưởng hình dáng không tản mát như những huyền kĩ Diệp Thiên từng thấy mà cực kì ngưng tụ, hình dáng hoàn toàn giống một bàn tay chứ không như hỏa quyền trước kia Lý Thông dùng chỉ giống một ngọn lửa uống lượn thành hình nắm đấm mà thôi, không hề có lực ngưng tụ.

“Độc giao loạn vũ”.

Vân Long cũng vung ra một chưởng, huyền lực hóa thành một con đại giao há miệng lao lên cắn hỏa chưởng.

“Liệt địa nhất kiếm”.

Liễu Mộc cũng ra kiếm chiêu tấn công.

“ẦM…Đùng…Vù vù…”.

Huyền kĩ hai bên chạm nhau nổ tung hóa thành từng đợt gió lớn thổi bay mọi thứ.

“Đây là huyền lực hóa hình, quả nhiên ghê gớm như trong thư tịch miêu tả”.

Diệp Thiên ngạc nhiên nói.

Huyền lực hóa hình là dấu hiệu đặc trưng chỉ Đan Linh cảnh mới có, huyền lực ngưng tụ thành thật chất, uy lực gấp mười lần huyền lực bình thường.

“Ngũ giai thượng phẩm Phòng ngự trận pháp, nhiều nhất chịu được sức tấn công của Huyền Ấn cảnh tầng giữa, nếu Huyền ấn cảnh tầng cao ra tay thì cũng sớm sập thôi”.

Diệp Thiên nhìn đại trận khổng lồ lắc đầu.