"Con mẹ nó! Ta nói làm sao nhìn quen mắt như vậy, trong đoạn video lan truyền trên youtube ngày hôm qua, người cầm bàn nhỏ cuồng đánh sinh viên đại học không phải chính là nam thần sao?"
"Đúng như vậy, đây là gì? Song hệ thức tỉnh?"
"Bị người đánh một quyền liền thức tỉnh? Tùy ý như vậy sao?"
Tất cả mọi người lớp Linh Võ 1 lập tức tập trung ánh mắt vào trên người Lý Mộ Ngôn.
Lộ ra vẻ mặt đã hiểu!
Thì ra là có chuyện như vậy!
Hôm qua Giang Nam đánh cho bạn trai Lý Mộ Ngôn u đầu sứt trán! Lúc này mới có đoạn đối thoại buổi sáng kia.
Giáo viên giám khảo cười nói: "Được rồi, đây là cơ duyên của ngươi, ta sẽ báo cáo cho nhà trường, song hệ thức tỉnh vạn người không được một."
"Mỗi tháng sẽ phát cho ngươi thêm một khỏa Linh Châu!"
Ánh mắt của Giang Nam sáng lên: "Cảm ơn giáo viên!"
Giang Nam xuống đài đi đến trước người Lý Mộ Ngôn.
Ngượng ngùng nói: "Trở lại bệnh viện liền thay ta nói lời cảm ơn với Vương huynh, nếu không phải nhờ y, ta còn thực sự không có cách nào song hệ thức tỉnh!"
Lý Mộ Ngôn hận đến ngứa răng.
[Giá trị oán hận đến từ Lý Mộ Ngôn + 999!]
Nhây lần này cũng rất vui vẻ!
Các bạn học bốn phía trong ánh mắt nhìn Giang Nam càng nhiều là ghen ghét.
Cho người ta đánh một quyền liền có thể song hệ thức tỉnh?
Thiên hạ còn có sự tình tốt như vậy?
Điểm mấu chốt là cũng quá tốt đi?
Có nên liên lạc với đối tượng của Lý Mộ Ngôn một chút hay không?
Ăn một quyền của đối phương thử xem?
Giáo viên giám khảo: "Được rồi, người kế tiếp, Lưu Võ Toàn lớp 1!"
"Ách!"
"Những bạn học không thể kiểm tra sẽ hoãn thi tháng, chờ có máy kiểm tra mới lại tiến hành kiểm tra!"
Lúc này y mới phát hiện ra, máy kiểm tra đã bị một quyền của Giang Nam làm nổ, như vậy còn kiểm tra cái rắm?
[Giá trị oán hận đến từ giáo viên giám khảo + 200!]
[Giá trị oán hận đến từ Lưu Võ Toàn + 666!]
Giá trị oán hận điên cuồng đổi mới, các bạn học không kiểm tra được nhao nhao cống hiến một đợt giá trị oán hận cho Giang Nam!
Giang Nam biểu thị, đám bạn học này thật sự là quá đáng yêu.
Nếu có lần sau, ta nhất định sẽ sửa đổi!
Ừm ...
Cố gắng làm hỏng máy kiểm tra càng sớm càng tốt!
Cũng rất nhây!
Thi tháng cứ như vậy bị một quyền của Giang Nam làm cho sớm kết thúc.
Lúc giải tán, Lý Hưởng chạy tới lạnh lùng nói: "Đừng vui vẻ quá sớm, bằng vào thiên phú rác rưởi của ngươi, song hệ thức tỉnh thì lại như thế nào?"
"Cũng chỉ là phong cảnh nhất thời, sớm muộn cũng sẽ bị chúng ta bỏ lại đằng sau!"
Giang Nam giơ giơ nắm đấm nói: "Sao cơ? Máy xúc hình người! Xương sọ của ngươi còn cứng hơn máy kiểm tra hợp kim titan magie sao?"
Lý Hưởng: " "
[Giá trị oán hận đến từ Lý Hưởng + 888]
"Hừ hừ! Chờ xem!"
Nhìn qua bóng lưng của Lý Hưởng, Giang Nam cứ phải gọi là rất vui vẻ.
Sau Vương Lâm, tên gia hỏa này đã trở thành con tì hươu lớn thứ hai của bản thân, một mình y đã cung cấp gần 3 vạn giá trị oán hận! Người này cần được chăm sóc thật tốt!
Buổi tối tan học, Giang Nam đạp xe đạp đi thẳng đến chợ đêm Giang Thành!
Trên đường đi, y đã bắt đầu lên kế hoạch kiếm tiền cho riêng mình!
Chợ đêm Giang Thành, các quầy vỉa hè bán buôn sôi nổi!
Đến lúc đó Giang Nam thôi động dị năng không gian, bên cạnh người đột nhiên vỡ ra một cánh cổng không gian.
Là Linh Võ Giả hệ không gian, có lẽ không thể làm gì khác hơn.
Nhưng có một chút chỗ tốt duy nhất, chính là có thể mở ra một chiều không gian khác để đựng đồ.
Lấy thực lực bây giờ của Giang Nam, cũng liền có thể mở ra một không gian 3 mét vuông, hơn nữa không phí chút sức nào, cũng có thể một mực duy trì.
Không ít hàng vỉa hè của hắn đều đặt ở bên trong chiều không gian khắc!
Vô cùng thuận tiện!
Tấm vải trải vuông được trải phẳng trên nền đất, bít tất quần lót, dây buộc tóc, kẹp tóc được bày ra chỉnh tề.
Khác biệt duy nhất là, trong gian hàng có thêm mười chai nước suối!
Nắp bình rõ ràng đã được mở ra, nhãn hiệu cũng bị xé.
Trên chai, bốn ký tự lớn được viết bốn chữ méo mó lớn.
"Nông Phu Ba Quyền!"
Đây chính là thuốc sinh lực lớn được Giang Nam rót sớm!
"Tới tới tới, đi tới nhìn một chút nào!"
"Quần tất, cài tóc, quá rẻ!"
"Cộng thêm Nông Phu Ba Quyền tổ truyền! Quá hời!"
Khi trời tối sầm lại, chợ đêm Giang Thành bắt đầu đông đúc.
Giang Nam dõng dạc gào thét.
Ngược lại là đã thật sự thu hút không ít người.
Hai cô gái trẻ đi ngang qua xì xào bàn tán.
"Ồ! Đây không phải tên đầu trọc đánh người hôm qua sao? Hắn lại tới bày sạp?"
"Ôi chao, thật đúng là hắn! Hơi bị đẹp trai đấy!"
"Làm sao? Ngươi động lòng?"
"Nào có! Đầu trọc không phải gu của ta, nếu như có tóc, loại soái ca nhẹ nhàng khoan khoái này ta khẳng định sẽ xin số!"
Giang Nam: " "
Hệ thống! Chi tiết của lão tử đâu!
Tiểu cô nương, ta không phải là cố ý trọc đâu.