Ngày hôm sau, Trương Dịch tỉnh giấc trên chiếc giường rộng thoải mái mềm mại. Hắn vừa mở mắt ra, đôi hầu gái song sinh đã đứng trước giường của hắn, mỉm cười.
“Chủ nhân, ngài dậy rồi à! Để chúng em phục vụ ngài nhé!”
Mặt mày Nặc Nặc và Y Y ửng đỏ, các cô đều là thiếu nữ mười tám tuổi, thời gian làm người hầu cũng chưa lâu. Bây giờ phải phục vụ một người đàn ông mới rời giường, cho nên khó tránh khỏi chút thẹn thùng.
Trương Dịch sửng sốt một chút, không ngờ công việc của hầu gái còn có loại phục vụ tận giường thế này. Nhưng dù sao hai người họ cũng là tự bản thân hắn bỏ tiền ra thuê, vậy thì cũng không cần quá khách sáo.
Thế là Trương Dịch gật đầu một cái, thoải mái để bọn họ mặc quần áo cho mình.
Trùng hợp là, Trương Dịch còn có thói quen ngủ trần, bình thường cùng lắm cũng chỉ mặc quần lót, bởi vì ngủ như vậy khá là thoải mái.
Thế là ngay khi hai người hầu vừa xốc chăn lên, lập tức nhìn thấy cơ thể của hắn.
“A!”
Y Y che miệng, ngượng ngùng hô lên một tiếng, nhưng Nặc Nặc lại bình tĩnh hơn nhiều, khẽ cắn môi mình, đưa tay giúp Trương Dịch mặc từng bộ quần áo lên.
Thân hình của chủ nhân trông cường tráng quá!
Ánh mắt hai chị em liếc nhìn cơ bắp rắn chắc trên người Trương Dịch, vệt đỏ ửng trên mặt càng ngày càng đậm hơn.
Bình thường Trương Dịch có thói quen tập thể dục, cho nên tố chất cơ thể hắn luôn rất tốt, mà sau khi có được hệ thống, thể lực cũng được cải thiện hơn rất nhiều.
Hiện tại tuy hắn không không có thân hình khoa trương như mấy vận động viên thể hình, thế nhưng cơ bắp lại rất cân đối, trên người cũng không có lấy chút mỡ thừa, nhìn qua rất gây sát thương cho phụ nữ!
Y Y đã chuẩn bị đầy đủ đồ dùng vệ sinh, sau đó giúp Trương Dịch đánh răng rửa mặt trên giường.
Trong cả quá trình này, hầu như Trương Dịch không cần tự mình động tay động chân, Y Y đã giúp hắn hoàn thành xong hết.
"Chủ nhân, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi! Ngài muốn xuống lầu ăn hay để em mang bữa sáng lên cho ngài dùng?" Nặc Nặc lễ phép hỏi.
Trương Dịch ngáp một cái rồi đi tới trước cửa sổ, ngắm nhìn phong cảnh buổi sáng.
Trang viên Hemingway nằm ở khu YL, nơi này có diện tích núi rừng rất lớn, đứng từ đây có thể nhìn thấy biển Hoa Đông tiếp giáp với thành phố Thiên Hải ở phía xa.
Vừa có núi vừa có biển, phong cảnh quanh co khúc khuỷu, cho nên nơi đây mới trở thành khu biệt thự được đông đảo người giới thượng lưu nước Hoa Hạ đặc biệt yêu thích!
“Lát nữa tôi xuống ăn nhé! Thuận tiện chạy bộ luôn. Đúng rồi, trong nhà có quần áo thể thao không?” Trương Dịch hỏi.
Đồ dùng hàng ngày của hắn vẫn còn ở phòng thuê lúc trước, cho nên cũng không mang theo bộ quần áo nào.
Thứ hắn đang mặc trên người vẫn là một bộ quần áo ngủ bằng lụa.
Nặc Nặc và Y Y nhìn nhau rồi cười: "Đương nhiên rồi, thưa chủ nhân! Để chúng em dẫn ngài đến phòng thay đồ xem một chút nhé!”
Hai người một trái một phải bám lấy cánh tay Trương Dịch, kéo hắn tới gian phòng bên cạnh.
Cửa phòng vừa mở ra, bên trong là một phòng thay đồ rất rộng, không kém cạnh gì so với phòng ngủ của hắn!
Đập vào mắt hắn chính là một loạt quần áo đủ sắc màu rực rỡ, có vest, áo sơ mi, quần áo ngày thường, quần áo bãi biển, xuân hạ thu đông bốn mùa đều có; Giày thì có giày chạy bộ, giày da, giày thể thao.
Còn phụ kiện như cà vạt, nơ, đồ phối trang sức các loại đều được bày trên hai chiếc tủ kính!
Trương Dịch kinh ngạc nói: "Những thứ này đều là chuẩn bị cho tôi à?”
Nặc Nặc gật đầu: "Đúng vậy, hôm qua thư ký Tô đã chuẩn bị cho ngài những thứ này.”
Trương Dịch hài lòng gật đầu, quả không hổ là Tô Minh Ngọc, quản lý chuyên nghiệp với mức lương hai mươi triệu một năm! Ngay cả đời sống của mình cũng chăm sóc chu đáo như thế! Số tiền này, quả là không uổng phí!
Hắn tùy tiện chọn một bộ quần áo thể thao, chất vải mềm mại, vừa nhìn đã thấy là nhãn hiệu thể thao MJ hàng đầu thế giới. Chỉ riêng bộ quần áo này đã có trị giá hàng ngàn đô la!
Về phần giày dép, hắn nhìn tủ giày một lượt. Không một ngoại lệ, giày da đều được chính tay các thợ thủ công hàng đầu Italy khâu từng mũi từng một.
Mấy đôi giày thể thao khác, bét nhất cũng đều là số lượng có hạn của Connie và New Balance, đôi rẻ nhất cũng đã hơn mười vạn tệ!
Trương Dịch có chút xúc động, cả đời hắn chưa từng được mặc những loại quần áo và giày dép xa xỉ thế này.
Nhưng bây giờ lấy quần áo của hắn cộng lại, ít nhất cũng phải trên dưới mấy chục triệu! Đúng là cuộc sống của người có tiền có khác!
“Chủ nhân, cứ để chúng em phục vụ cho ngài!”
Nặc Nặc và Y Y đi tới, sau đó thuần thục giúp Trương Dịch thay quần áo.
Là người giúp việc chuyên nghiệp, đây đều là kỹ năng bắt buộc mà bọn họ phải có.
Chẳng mấy chốc, Trương Dịch đã thay một thân quần áo mới.
Sau đó đến khâu sửa sang lại diện mạo và kiểu tóc.
Nặc Nặc còn là một tay đa tài, giúp Trương Dịch sửa lại kiểu tóc, sau đó trịnh trọng lấy một chiếc đồng hồ Vacheron Danton nạm kim cương từ trong tủ ra, đeo lên cho hắn.
Khi Trương Dịch nhìn vào trong gương, cả người hắn ngây dại.