Về phần Hồng Uyên, cảm giác đau đớn đeo bám bỗng dần chuyển sang sướng khoái kì lạ. Đối với một người đã từng trải qua làm tình, nàng hiểu lý do vì sao. Tuy nhiên, cảm giác sương sướng ở đây khác hẳn những lần làm tình trước của nàng.
Khoái cảm theo một cách đặc biệt.
Tại sao?
Là do cảm giác kích thích khi bị hiếp dâm?
Hay do kẻ đang hiếp dâm nàng sở hữu dương vật đặc biệt?
Câu trả lời là cả hai.
Vào lúc này, mỗi lần Khải Minh nhấp mông chẳng khác gì đang đẩy dương vật đâm đến tận não nàng.
Cảm giác sung sướng đang dần lan tỏa đến từng phần trong cơ thể.
“Uh… sướng sao… cơ thể mình như vỡ vụn… mỗi lần tên khốn này đẩy vào… Vậy mà khoái cảm vẫn có sao? Rốt cục… Ah… ”
Đầu óc Hồng Uyên rối bù, chẳng biết suy nghĩ gì nữa. Thứ duy nhất nàng cảm nhận được hiện giờ chỉ có khoái lạc mà thôi.
“Ah… mình muốn nữa… tuy mỗi lần hắn đẩy vào đau chết được… cái dương vật hung tợn ấy như muốn xé toạc âm đạo mình… giã nát tử cung mình… nhưng mình vẫn muốn… ”
“Cơ thể mình… bất lực thật rồi… Tại sao lại mong hắn đẩy vào chứ? Không… Ah… ah… ”
Từ kháng cự chuyển sang chấp nhận, giờ lại thành ra thèm khát. Tình dục quả là thứ kì diệu.
Hồng Uyên sướng khoái đến mức lè lưỡi ra, đôi mắt mơ hồ như bị khoái lạc làm lu mờ.
“Mạnh quá… ah… ah… không… ah… ta muốn nữa… ah… uh… uh… ah… ta thèm… ”
Cổ họng Hồng Uyên vẫn không ngừng rên rỉ, tiếp thêm khoái cảm cho Khải Minh.
“Haha… ”
Khải Minh được đà lấn tới, hai tay bấu chặt cặp đùi trắng muốt của Hồng Uyên khiến nó đỏ tấy lên trong khi ra sức đẩy dương vật nhanh nhất có thể.
“Bạch… bạch… bạch! ”
“Uh… ah… khoan… đau quá… ah… ah… ah… ”
Tốc độ di chuyển ngày càng tăng, mỗi cú nhấp mang theo đầy uy lực như muốn phá nát cơ thể Hồng Uyên.
Trông Khải Minh lúc này chẳng khác gì một chiếc máy đóng đinh công suất lớn đang làm việc tối đa.
“Ah… ah… ah… không… cảm giác này… khác biệt quá… ah… ah… nữa… nữa! ”
“Hừ… ngươi nên biết ơn vì được tận hưởng dương vật của ta đi! Ta đã chuẩn bị nó để tối nay chịch Linh Nguyệt… Ugh… vậy mà phải đâm nó vào bên trong ngươi! Thật là uổng phí! ”
“Uh… không… ah… làm ơn… mạnh nữa… ”
“Cái gì? Lúc đầu bảo rút ra mà… Bộ ta luyện được “Thông Não Đại Pháp” luôn rồi à! Phê quá lú hả cưng? Vậy ta cho phê lên tới nóc luôn! ”
Lại một lần nữa Khải Minh tăng tốc, thật không biết giới hạn tốc độ của hắn là bao nhiêu.
“Bạch… bạch… bạch… bạch! ”
Tiếng da thịt va chạm nhau vang lên rõ to, ngang với tiếng rên la của Hồng Uyên.
“Ah… Đau… sướng… ah… mạnh… làm ơn… dừng… tiếp… ah… không… ”
“Haha… trừng phạt kiểu này quá sướng cho cô rồi đó! ”
“Làm ơn… mạnh thêm tí nữa… ah… uh! ”
“Má… vầy còn chưa đủ sao… nếu vậy… ”
Khải Minh cười dâm, sau đó…
“Gia Tốc! ”
Hắn ta vừa thi triển xong một kỹ năng tăng tốc độ. Lập tức cơ hông hắn di chuyển đến mức khó tin. Cứ mỗi giây hắn nhấp lên đến 3 – 4 cú.
“Ah… ah… chết… chết mất… dừng lại… ah! ”
“Mày làm gì có quyền ra lệnh! ” Khải Minh đưa sát mặt đến Hồng Uyên, đôi mắt đáng sợ vô cùng. Sau đó, hắn ra sức dập hung tợn hơn nữa.
Liên tục như thế.
Và rồi…
“Uh… ah… không… đau quá… uh… ah… mẹ ơi… ah… sướng quá… lần đầu… thấy sướng như vậy… ah… không… ta… ta ra mất! ”
Hồng Uyên không thể kiềm nổi nữa, cơ thể nàng giật mạnh, uốn éo liên tục rồi xuất ra một lượng lớn dâm thủy, ướt cả quần Khải Minh.
“Hừ… dám ra à… cơ mà ta cũng tới giới hạn rồi… Ugh… ”
“Không… đừng… đừng bắn vào bên trong… không… AHHHHHHHH! ”
Hồng Uyên dùng chút sức còn lại can ngăn, thế nhưng Khải Minh chẳng thèm nghe. Nếu không bắn vào trong thì làm sao hắn hoàn thành nhiệm vụ?
“Ahhh… Hãy biết ơn vì ta đã bắn vào bên trong đó… Xuất Tinh Đại Pháp (Cái này nó phê quá nên nói thôi chứ éo phải skill gì đâu: ) )! ”
“Không… Ahhhhhhh! ”
Dương vật Khải Minh căng phồng lên đến mức cực đại. Sau đó, một lượng lớn tinh dịch được phóng ra, bơm căng cả tử cung Hồng Uyên.
“Hoàn thành nhiệm vụ: Làm tình với Phạm Hồng Uyên. Ban thưởng: 80000 Điểm khoái lạc, +10 điểm Kháng Độc. ”
“Ahh… không… ” Hồng Uyên dường như đã cạn sức, giọng thì thào nói. Nàng nằm yên tận hưởng cảm giác ấm nóng của tinh dịch ở bên trong.
“Uh… ” Khải Minh rút dương vật ra, tinh dịch theo đó tuôn ra như suối, đổ đầy trên sàn nhà.
Hắn đã hoàn thành xong nhiệm vụ, giờ nên gấp rút rời khỏi đây.
Thế nhưng có gì đó níu chân hắn lại…
“Uh… ” Bất chợt, Khải Minh bắt phải ánh mắt say đắm của Hồng Uyên. Ánh mắt ấy dành cho hắn.
Rồi, đôi môi nàng bỗng tiến sát lại gần môi hắn.
Một nụ hôn chăng?
Đúng vậy, đó là thứ nàng thật sự mong muốn.
Thế nhưng…
“Dừng lại đi” Khải Minh đưa tay lên chặn Hồng Uyên lại.
“Cô nghĩ ta sẽ bị lừa lần hai à? Anh đâu đẹp trai chứ đâu có dại! ”
“Ugh… ” Nghe Khải Minh nói vậy, Hồng Uyên sực nhớ rằng nàng đã cố tình dùng nụ hôn để dụ hắn nuốt Mê Hồn Hương. Thế nhưng lần này nàng hoàn toàn không có ý định đó. Nàng thật sự muốn hôn Khải Minh.
Chỉ một nụ hôn thôi mà.
“Hừ… Thay vào đó, ta có thứ này thích hợp cho cô hơn… ” Khải Minh nói rồi nhẹ nhàng đứng dậy. Sau đó, hắn đưa tay bóp má Hồng Uyên để nàng mở rộng miệng ra rồi… hắn mạnh bạo đút cái dương vật dính đầy dâm thủy cũng như tinh dịch vào trong.
“Uh… ”
Đón nhận một cách bất ngờ, song Hồng Uyên lại chẳng phản kháng gì. Thay vào đó, nàng rất tích cực hợp tác bú liếm dương vật cho Khải Minh.
“Chụt… chụt… ”
Môi nàng thít chặt lại mút sạch toàn bộ dâm thủy cùng tinh dịch còn dính trên dương vật hắn. Lưỡi nàng thì không ngừng kích thích đầu rùa.
“Uh… ta vẫn còn một chút… được lắm… hãy uống nó đi! AAA! ”
Khải Minh nói rồi ghì chặt đầu Hồng Uyên lại, ra sức đẩy dương vật vào miệng nàng ta đến tận gốc. Vào lúc này, đầu dương vật đã đi qua cổ họng nàng.
Cơ thể Khải Minh giật giật rồi…
“Phọt! ”
Thêm một dòng tinh nữa được xuất ra, có vẻ ít hơn lúc nãy. Dòng tinh ấy chảy quanh họng Hồng Uyên sau đó chạy thẳng xuống bụng.
Hắn vẫn giữ chặt đầu Hồng Uyên trong nửa phút tiếp theo, sau đó mới chịu thả ra. Hồng Uyên khi được thả lại không vội nhả dương vật Khải Minh mà vẫn ra sức mút chặt nó với tốc độ không tưởng. Nàng như không muốn bỏ sót một giọt tinh nào từ cái dương vật ấy.
“Haha… tốt lắm… nhớ lấy hương vị này đến cuối đời nha! ”
Khải Minh cười lớn, khuôn mặt thỏa mãn vô cùng.
…
“Hmm… Khách sắp đến rồi! Mau đi chuẩn bị hàng! ”
Một đám người kéo đến trước cửa căn phòng từng nhốt Khải Minh, căn phòng chứa các loại hàng bán đấu giá.
“Cạch! ”
Cánh cửa phòng mở ra và sự kinh ngạc xuất hiện trên tất cả khuôn mặt của đám người.
“HÀNG ĐÂU? ”
Đám người đó nhốn nhào cả lên. Bởi lẽ trước mắt họ, những thứ chuẩn bị được bán đấu giá bỗng bốc hơi hết. Thay vào đó, lại có hai tên lính canh cửa nằm ngủ say như chết trong đây.
Một tên to cao lớn giọng nói:
“Khốn kiếp! Hai ngươi mau báo với đại ca có kẻ cướp hàng! Còn lại chia ra truy tìm, bất kì ai khả nghi đều bắt giữ lại! ”
…
“Hmmm… ” Khải Minh chỉnh trang lại y phục rồi bước về phía cánh cửa sổ. Nhiệm vụ hắn đã xong, chẳng còn lý do gì phải lưu luyến tại đây cả.
Khải Minh lạnh lùng bước đi không thèm ngoảnh lại. Để lại đằng sau ánh mắt tiếc nuối của Hồng Uyên.
Cánh cửa sổ mở ra.
Thân ảnh ấy biến mất.
Ánh mắt nàng nhìn ra bầu trời sao.
Cuộc làm tình vừa rồi chỉ trong chớp nhoáng. Thế nhưng nó sẽ là ký ức mà đến tận cuối đời nàng sẽ không quên.
Cảm giác ấy…
Mùi vị tinh dịch ấy…
“Thật ngon! ”