Chương 18: Chương 18

Khí Xung Tinh Hà

Tác giả: Lê Thiên

Chương 18: Kỳ vọng của phụ thân.

Người dịch: luongthungan

Nguồn: feiku.

Thời gian thấm thoát, thoáng chốc Tần Vô Song trở lại Đông Lâm trấn được hai năm. Giờ đây hắn đã là một thiếu niên mười năm tuổi. Còn một năm rưỡi nữa là đến cuộc thi Võ đồng trắc thí ,sau đó là Gia tộc luận phẩm. Biết bao chông gai khó khăn đang chờ đợi hắn ở phía trước.

Võ đồng trắc thí hiện giờ đối với Tần Vô Song đã không đáng để nhắc tới. Toàn bộ tinh thần hắn tập trung hướng tới Gia tộc luận phẩm hai mươi năm một lần.

Tần thị nhất môn thân cô thế cô, thực lực hiện giờ đã rất suy yếu. Thế lực nhìn chằm chằm vào cơ nghiệp hàn môn Tần gia khẳng định là không thiếu.

Tần gia vốn trước kia là hào môn quý tộc, sản nghiệp còn lưu lại rất nhiều, khiến cho hào môn khác cũng phải đỏ mắt. Miếng mồi ngon trước mắt, không ai có chủ ý mới thực là lạ.

Hắn quyết định đề cao hạng mục luyện tập bản thân. Chỉ còn một năm rưỡi thời gian nữa, thời gian quả thực đã rất gấp gáp.

Sau bữa cơm trưa, Tần Vô Song đi tới hậu viện, lấy một cái nồi sắt đặt lên bếp, đốt củi khô phía dưới. Sau đó hắn chạy đến xưởng ép dầu Tần gia đem về hai thùng dầu lớn.

Một tay cầm đồng tiền xu, một tay cầm thìa rót dầu qua lỗ nhỏ giữa đồng tiền chảy xuống nồi sắt phía dưới.

- Tần Vô Song, ngươi làm gì thế?

Tần Liên Sơn khó hiểu hỏi.

- Luyện công.

Tần Vô Song cũng không dừng lại mà chỉ tùy tiện đáp lại một câu.

Tần Liên Sơn ngây người trong chốc lát lập tức đã hiểu ra. Nhìn nhi tử rót mỡ, một tay điều chỉnh đồng tiền có vẻ khá thô thiển. Sau một lúc mới nhìn ra được điều huyền ảo trong đó.

Lỗ đồng tiền rất nhỏ, muốn cho dầu rót qua không dính sang bên cạnh cần phải có nhãn lực vô cùng tinh tường, sự khéo léo của bàn tay cùng sức chịu đựng cực cao.

Luyện một hai phút đồng hồ có lẽ đối với đa số vũ giả là không có vấn đề gì. Nhưng rót dầu từ hai thùng lớn qua một lỗ nhỏ như thế căn bản phải cần đến một canh giờ.

Điểm mấu chốt là phía dưới còn có củi đốt, chỉ tính riêng nhiệt độ cao đã đủ khiến mọi người toát mồ hôi.

Cùng một kiểu luyện công nhưng phương thức của Tần Vô Song quả thực Tần Liên Sơn chưa từng thấy qua, thậm chí còn chưa từng nghe nói tới.

Một phút, hai phút, một khắc...

Hai khắc trôi qua rất nhanh. Tần Liên Sơn vui mừng tươi cười.

Lão nhìn chăm chú vào tất cả cảnh tượng trước mắt, thấy nhi tử mình kiên trì trong thời gian dài như thế, đến cả tròng mắt lão cũng không chớp, tay run rẩy hạ xuống. Từng chút từng chút dầu đổ xuống nồi sắt.

Định lực này ngay cả phụ thân Tần Liên Sơn là Chân võ cảnh nhất tầng cao thủ cũng không chắc chắn làm được.

Đúng lúc này, tay cầm đồng tiền của Tần Vô Song khẽ giật. Một giọt dầu chảy lên phía trên cạnh lỗ nhỏ.

- Ai?

Tần Vô Song thở dài tiếc nuối, ném đồng xu vào nồi dầu sôi.

- Mới được gần ba khắc sao?

Phương pháp luyện công này là công pháp Tần Vô Song nhất định phải tu luyện mỗi ngày. Cảnh giới cao nhất hắn có thể kiên trì từ ba đến sáu giờ.

- Hảo tiểu tử, chiêu thức này ai dạy ngươi?

Tần Liên Sơn vui sướng đi tới.

Tần Vô Song đổ toàn bộ dầu còn lại trong thùng vào nồi, tiếp tục chất củi đốt thêm:

- Tối qua hài nhi nằm mơ được một lão đầu dạy cho, ha ha.

Tần Liên Sơn biết nhi tử hay nói giỡn, lão cũng không để ý mà hỏi tiếp:

- Tiếp tục chất thêm củi để làm gì?

- Luyện công.

Lúc này dầu trong nồi đã nóng đến mức bốc hơi. Trong bàn tay Tần Vô Song lúc này có thêm vài đồng tiền, trong đó có một đồng tiền màu đậm hơn một chút.

Khẽ động tay, hắn ném toàn bộ vào trong nồi.

- Hắc hắc, phụ thân, cho người mười nhịp hô hấp. Người có khả năng tìm được đồng tiền đậm màu hơn trong này không?

Tần Vô Song cười hỏi.

- Chuyện này không khó.

Tần Liên Sơn vẫy tay áo, dò xét qua vị trí đồng tiền đậm màu trong nồi. Nhưng nồi dầu nóng bỏng có vô số bọt nước cùng hơi bay lên, làm sao có thể nhìn ra vị trí?

- Phụ thân nhớ kỹ, chỉ có một lần cơ hội.

Tần Vô Song tủm tỉm cười nói.

Tần Liên Sơn bất đắc dĩ lắc đầu:

- Thế thì phụ thân sợ là không chắc chắn.

- Phụ thân không chuyên tâm bằng ta rồi.

Tần Vô Song thở dài nói:

- Lúc đồng tiền rơi xuống nồi, người không nghe phương vị rơi nên không để ý đến phương hướng di động. Đương nhiên không đoán được vị trí của đồng tiền. Nhìn nhi tử.

Từ trong nồi dầu nóng bỏng, hai ngón tay hắn kẹp một đồng tiền nhấc lên, đây chính là đồng tiền đậm màu lúc trước.

Tần Liên Sơn há mồm trợn mắt, không nhịn được vỗ tay tán thưởng:

- Hảo! Tần Vô Song, phụ thân chứng kiến ngươi tu luyện khắc khổ chăm chỉ dị thường hai năm nay, xem ra thành quả thật sự rất tốt. Võ đồng trắc thí sắp tới ngươi có kỳ vọng gì không?

- Phụ thân kỳ vọng gì ở nhi tử?

Tần Vô Song cười hỏi.

- Ha ha, phụ thân hy vọng người có thể đột phá võ đồng lục tầng, tiến đến thất tầng, cố gắng tranh thủ tiến vào thượng phẩm. Nếu có thể thuận lợi đi vào Võ đồng trắc thí thượng phẩm, thành tựu sau này của ngươi nhất định sẽ cao hơn phụ thân.

Tần Liên Sơn bản thân là Chân võ cảnh nhất tầng nên rất kỳ vọng nhi tử tương lai vượt qua chính mình.

- Thượng phẩm võ đồng sao?

Tần Vô Song cười, phụ thân đề ra mục tiêu cho hắn quả thực còn quá thấp.

Mục tiêu này đối với Tần Vô Song hiện giờ mà nói, tuyệt đối là đơn giản như một bữa sáng. Đương nhiên trước khi gặp phải chiến đấu chân chính, hắn không muốn bại lộ thực lực. Việc này chỉ đem lại cho hắn phiền phức không cần thiết.

Một tiểu tử hàn môn thực lực vượt trội không chắc đã là chuyện tốt. Nhất là hiện giờ có vô số ánh mắt đang nhìn chăm chằm vào cơ nghiệp Tần gia.

Võ đồng trắc thí là cuộc thi kiểm tra thực lực võ đồng trước mười sáu tuổi. Có thể nói đây là cuộc thi trọng yếu trong thời thiếu niên của một vũ giả, nội dung phức tạp, tính chất vô cùng quan trọng.

Thành tích tại Võ đồng trắc thì gần như quyết định tiền đồ tu luyện cả đời của vũ giả.

Võ đồng cũng chia cửu tầng. Từ tam tầng trở lại là hạ phẩm, từ tứ tầng đến lục tầng là trung phẩm, chỉ có vượt qua lục tầng tiến tới thất tầng trở lên mới tính là thượng phẩm.

Một khi trở thành thượng phẩm võ đồng, chuyện tiến tới Lực võ cảnh có thể nói là thuận lơij như nước chảy thành sông. Chỉ cần là thượng phẩm võ đồng, thành tựu cuối cùng có thể đạt được ít nhất là Chân võ cảnh tứ tầng.

Tần Liên Sơn tin tưởng rằng lão đã đề ra cho nhi tử một mục tiêu " thượng phẩm ". Kỳ thật lão không hề biết con mình đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Quả thực một hàn môn đệ tử muốn đạt tới thượng phẩm võ đồng gần như là si tâm vọng tưởng.

Hầu như toàn bộ thượng phẩm võ đồng đều thuộc về các đại thế gia đệ tử. Từ lúc bắt đầu tu luyện đã được bồi bổ bằng đan dược, lại có thêm minh sư chỉ bảo mới có thể đạt tới.

Nhưng với điều kiện của Tần gia, không có khả năng bái được minh sư, bồi bổ bằng đan dược.

Gia tộc Tần thị cũng có một ít võ điển tu luyện truyền thừa. Dù sao thời tổ tiên từng là hào môn quý tộc, từng có một ít võ điển cao cấp. Nhưng những võ điển này vì nhiều nguyên nhân mà bị mất mát dần, chỉ còn một ít còn truyền lại. Tần Liên Sơn dù thiên phú không tồi nhưng cũng không tu luyện được. Nên lão rất kỳ vọng nhi tử trong tương lai có thể sử dụng được.

Phương thức dùng dầu luyện công được phụ thân tán dương, từ bây giờ trở thành công pháp Tần Vô Song nhất định tu luyện sau bữa ăn trưa mỗi ngày.

Việc tu luyện này tiêu tốn rất nhiều dầu, khiến cho Thủy bá phụ trách xưởng ép dầu rất tức giận. Lão mấy lần tìm Tần Liên Sơn cam đoan không phải xưởng dầu sản xuất kém hơn trước mà do thiếu gia lấy đi một lượng lớn.

Tần Liên Sơn hiển nhiên sẽ không so đo cùng với hạ nhân, lão cười nói:

- Thủy bá, ngươi theo ta đã vài thập niên, sự tình của ngươi chẳng lẽ ta còn không hiểu? Yên tâm làm việc, ta tăng lương tháng của ngươi thêm năm thành. Ta biết tôn tử của ngươi cũng không còn nhỏ, sẽ nhanh chóng phải lập gia thất.

Thủy bá vô cùng vui sướng, vội vàng tạ ơn đi ra ngoài. Gặp được chủ nhân như thế còn gì may mắn bằng, thầm khấn lão Thiên phù hộ để vận khí Tần gia có biến chuyển tốt đẹp.

Phương pháp tu luyện của Tần Vô Song đối với Tần gia không có gì đáng nói. Nhưng nếu truyền ra ngoài không tránh khỏi khiến mọi người nói hắn là một bại gia chi tử, một ngày vứt đi mấy chục cân dầu tốt.

Việc này một đồn mười, mười đồn trăm, không tới nửa tháng đã truyền khắp La Giang quận.

Trước những lời đồn này hắn chỉ cười khảy, căn bản không để trong lòng. Mỗi ngày đều kiên trì hoàn thành công khóa tu luyện.

Theo tốc độ tu luyện tiến bộ, hắn đã gần như dung nhập với thế giới này. Gia tộc luận phẩm hơn một năm tới quả thực khiến Tần Vô Song vô cùng phấn khích.

Trước trận chiến đỉnh phong đầu tiên kiếp này, hắn tuyệt đối không được phép sơ suất.