Vì chỉ còn có chưa đầy mười ngày nữa là Hội Triều nên Hoàng cung sẽ được ưu tiên kiến tạo trước nhất. Cung điện nơi ở của Hoàng thất Đinh Liễn đã có kế hoạch riêng nên tam thời chưa đụng đến. Các công trình khác phục vụ Triều Hội như Điện Thái Hòa bị đập đi xây lại. Đinh Liễn mô phỏng điện Capital - tòa nhà Quốc Hội Mỹ thời hiện đại để tổ chức hội nghị quan chức.
Sau đó lại xây dựng tổ hợp nhà hàng Hoa Viên Hoàng Gia với quy mô cùng lúc phục vụ mấy nghìn người, khách sạn qua đêm tại Hoàng cung, công viên, hồ sen, ao cá, vườn hoa được lên chương trình làm trước. Tất cả bản vẽ chi tiết về hình dáng, kích thước đều được Đinh Liễn chuẩn bị sẵn trên giấy và qua thần niệm giao lưu để đảm bảo đúng tiến độ.
Tiếp đó là việc mở rộng và sửa chữa quảng trường trước cửa Hoàng cung lên gấp năm lần diện tích hiện tại để có thể cùng lúc chứa được mấy trăm ngàn người quy tụ. Phía cổng Hoàng cung cũng được xây một tòa nhà lớn có mái vòm theo kiểu Đông Phương. Nơi đây Đinh Liễn nói sẽ dùng nó để duyệt binh hoặc tổ chức các sự kiện lớn cho đất nước. Hắn dự kiến sang xuân sau khi đã thực hiện cải cách quân đội xong sẽ thực hiện một cuộc duyệt binh lớn để phô trương thanh thế tại đây.
Công việc này cũng không quá phức tạp vì không có nhiều kiến trúc, chủ yếu là cắt và lát các tấm đá nền nặng nề và to lớn. Nếu là người thường sẽ khá khó khăn vì sức không đủ nhưng với chư vị công nhân là thần linh thì việc này quá đơn giản.
Tiếp nữa là phía trước Hoàng Cung, bên kia sông Sào Khê là thao trường huấn luyện của Thiên Tử Quân, hắn quyết định xây dựng một tòa sân vận động loại vừa. Nền sân thì trồng cỏ như sân vận động thời hiện đại. Xung quanh là các khán đài và các mái che bằng đá. Cung cách thì như các sân vận động thi đấu Olympic chủ yếu là phục vụ nội bộ Thiên Tử Quân và Hoàng tộc thao luyện hàng ngày.
Còn các sân vận động lớn như thời hiện đại thì hắn cũng có kế hoạch xây dựng bên ngoài kinh thành để phục vụ dân chúng. Các sự kiện thể thao tổng hợp như thi đấu Olympic sẽ diễn ra tại đây. Các cuộc đua ngựa, đua chó, đua trâu, đua bò, đua voi cũng sẽ được tổ chức định kỳ để kiếm thêm tiền cho quốc khố nhưng sẽ là sau này. Nói về sân vận động thì thật ra bên Roma – Ý đã có từ cách đây hơn 1000 năm trước gọi là đấu trường La Mã. Đó cũng là một trong 7 kỳ quan thời Cổ đại của thế giới. Đinh Liễn muốn học theo ý tưởng này để gia tăng thêm đặc sắc văn hóa của Đại Cồ Việt.
Ngoại Thành tức thành Bắc của Hoàng Cung nơi ở gia quyến các quan và Hoàng Gia thì hắn cũng cho xây một viện nghiên cứu để cho các đại lão gia Thần – Phật – Đạo – Nhân có nơi cư ngụ. Viện nghiên cứu này sẽ được mở rộng thành nhiều bộ phận chuyên môn khác nhau và sẽ bao gồm các chức năng họp hành, thảo luận, thí nghiệm, sinh hoạt. Tinh anh khắp đất nước sẽ được quy tụ về đây để học tập, nghiên cứu và phát triển. Cho nên, nơi này sẽ được Thiên Tử Quân canh phòng cẩn mật giống như một nơi trọng địa quốc gia, chỉ thua kém một chút so với nội cung nơi Đinh Liễn ở.
Một tòa thư viện Hoàng Gia cao 9 tầng lầu được dựng lên dùng để chứa kinh sách khắp thiên hạ. Thư viện được thiết kế theo kiến trúc châu Âu Tân Cổ Điển với không gian rộng rãi, sang trọng tràn ngập ánh sáng và thiên nhiên. Các không gian dùng để đọc sách và tra cứu sẽ làm cho người vào đây quyến luyến quên lối về. Ngoài 9 tầng lậu đại diện cho Minh thì Đinh Liễn cũng xây dựng 9 tầng hầm dưới nề đá đại diện cho Ám. Những bản sách gốc, sách quý, sách mới và những nghiên cứu quan trọng cũng sẽ được bảo quản tại đây.
Khi thời bình không nói, nhưng nếu vào thời chiến loạn thì chỉ cần đóng cơ quan thì cả kho tàng tri thức sẽ chìm sâu dưới nền đá cả trăm trượng để tránh bị kẻ thù cướp phá. Tại sao Đinh Liễn lại phải làm vậy? Bởi vì kiếp trước hắn được biết trong lịch sử đất nước đã diễn ra hàng chục lần bị kẻ thù bên ngoài và cả nội bộ bên trong cướp phá, đốt rụi văn thư, tài liệu. Hắn bị ám ảnh bởi nỗi lo con cháu sau này sẽ quên mất văn hóa, quên mất tổ tiên, quên mất gốc gác và chẳng có gì để chứng minh cho những trang sử hào hùng của dân tộc.
Thư viện quốc gia chính là nơi tập trung thành quả nghiên cứu và tri thức của nhân loại. Cũng là nơi quyết định sẽ in ấn các bản sao và phân phối ra các thư viện ở địa phương. Đinh Liễn tầm mắt rất cao và xa nên hắn có dự định xây dựng hệ thống thư viện trên khắp cả nước. Có chư vị thần linh giúp đỡ, lại không tận dụng triệt để có phải là phí của trời cho. Hắn muốn khuyến khích mỗi người dân đều có cho mình một tủ sách tại gia, mỗi làng hoặc thôn đều có một thư viện phục vụ cho mọi người. Các xã hay huyện cũng đều phải xây dựng thư viện quy mô hơn để phục vụ cho người dân.
Kiếp trước khi hắn qua bên Thụy Điển du lịch, điều mà hắn ấn tượng nhất là Văn hóa sách và văn hóa đọc sách của người dân nơi đây. Nhà nước họ cũng rất trú trọng phát triển văn hóa tri thức bằng cách khuyến khích và ưu tiên các dự án xây dựng Thư Viện, và xuất bản sách vở. Người dân Thụy Điển cũng được đánh giá là một trong nhưng quốc gia thông thái nhất thế giới.
Thư viện chính là một công cụ tốt để khuyến khích việc học và nâng cao dân trí. Từ đó nhân tài, nhân kiệt mới có điều kiện mà xuất hiện. Có nhiều người lầm tưởng thiên tài, nhân tài, nhân kiệt là bẩm sinh. Điều này có phần đúng nhưng không phải là tất cả. Ngoài việc trời sinh đã thông minh lanh lợi thì một yếu tố rất quan trọng chính là môi trường phù hợp để phát triển. Môi trường tốt sẽ tạo ra nền tảng phát triển nhân lực có trình độ cao, từ đó người tài mới có thể xuất hiện ngày càng nhiều.
Thời này nhân tài vốn rất ít vì số lượng người có học không bao nhiêu. Nhân tài là nguyên khí quốc gia cho nên bao nhiêu nguyên khí cũng thấy thiếu thốn huống chi hiện tại chẳng có nhiều. Ngay như Nguyễn Trãi mấy trăm năm sau còn than rằng: “Nhân tài như lá mùa thu” cơ mà. Đinh Liễn muốn cải cách không phải cứ nghĩ là làm mà hắn phải tùy thời thuận thế. Nếu hắn xuyên không đến thời đại là một vài trăm năm sau thì việc này coi như tìm chết. Vì khi ấy hệ thống Nho Gia đã hoàn thiện và tầng lớp quan lại, quý tộc địa vị cũng vững chắc. Giai cấp này lũng đoạn tri thức để khống chế con đường làm quan của dân chúng.
Có người nói việc phổ biến giáo dục toàn dân thời phong kiến rất khó khăn do điều kiện vật chất hạn chế như sách vở, công nghệ in ấn chưa phát triển nhưng đó cũng chỉ là một phần. Phần nhiều chính là do tầng lớp quý tộc, quan lại kìm hãm và lũng đoạn tri thức và chất xám để bảo toàn địa vị. May thay, thời đại này vừa lúc mới lập quốc, mọi thứ rất hỗn độn và hắn có vị thế của một Hoàng Đế chuyên quyền, đồng thời bên cạnh lại quy tụ những thế lực mạnh mẽ trong thế tục cũng như siêu nhiên. Vì thế hắn muốn như thế nào thì sẽ làm như thế ấy. Không ai dám cản trở. Nếu có, thì cũng chỉ là kẻ thù bên ngoài đất nước mà thôi.
Bên cạnh Thư viện và Viện Nghiên cứu là một Học Viện Hoàng Gia mới được dựng lên. Nơi đây dùng để đào tạo riêng cho con cháu Hoàng Tộc và hậu duệ quan lại, quyền quý. Chúng sẽ được chính các vị đại lão tức giới tinh hoa trực tiếp giảng dạy giáo dục. Hắn hy vọng với điều kiện tốt như thế thì Hoàng tộc Đinh Gia sẽ xuất hiện nhiều thiên tài thay hắn cai quản quốc gia sau này. Chứ một mình hắn gánh gồng là điều không thể, thân sẽ mệt mà tâm cũng mỏi. Ôm hết mợi việc vào người khác nào là tìm đường chết.
Tất cả các tổ chức từ gia đình cho đến các nhà nước đều phải chú trọng bồi dưỡng những người kế thừa để duy trì và phát triển. Những hậu duệ ấy thường được gọi là hạt giống lãnh đạo, người kế thừa, đệ tử quan môn, đệ tử chân truyền…Đinh Liễn tuy còn trẻ nhưng hắn cũng đã có ý thức bồi dưỡng người thừa kế bởi ai mà biết lúc nào đó hắn lại bị buộc xuyên không.
----------