" Hừ. Đồ chó lão già kia. Tức chết ta mà. Nếu không phải có lệnh của mẫu Âu Cơ, thì ta đã ném con mụ ấy ra khỏi Sơn Phủ chứ đâu lằng nha lằng nhằng đến cả ngàn năm. Mẫu Âu Cơ đúng là quá thiên vị cho nữ giới, tức chết ta mà". Lão Sơn Tinh nổi nóng chửi ầm lên.
Đinh Liễn vội vàng xua tay giải hòa: "Các cụ, các cụ. Các cụ đừng có nóng. Người ta nói có duyên mới gặp, có nợ mới về chung nhà. Trên đời này đâu có gì tự nhiên đâu."
"Đúng đó, chắc kiếp trước ngươi mắc nợ người ta nên kiếp này phải trả, đâu có gì sai đâu nào?" Cụ Thủy Tinh bồi thêm.
Cụ Sơn Tinh hầm hầm:" Nhưng mà cái nợ này cũng quá lớn đi, suốt 1300 năm nay ta trả nợ mãi mà chưa xong. Đúng là xui xẻo mà...".
Đinh Liễn cười vang: " Nói xui xẻo thì cụ vẫn chưa là gì đâu, Tiên Đế và Trẫm mới xui đây nè. Ai cũng cưới tới năm bà, khổ còn gấp năm lần các cụ, đúng không?"
Cụ Sơn Tinh thấy Đinh Liễn nói vậy thì cũng xuôi xuôi. Thấy có kẻ còn xui hơn cả mình thì trong lòng cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Con người ấy mà, khi còn đang đau khổ thì thường có thói quen nhìn những người đang sung sướng rồi sinh tâm buồn bực, ghen tị, thậm chí tuyệt vọng rồi nghĩ đến những hành vi cực đoan .
Nếu họ nhìn xuống phía dưới thấy nhiều người còn khổ cực hơn mình ắt hẳn sẽ dễ chịu hơn, tâm lí cân bằng hơn.
Thực tế chúng ta nhìn lên đôi khi chẳng bằng ai vì người giỏi còn có người giỏi hơn, núi cao còn có núi cao hơn, nhưng nhìn xuống thì khối người không bằng mình. Con người thường lâm vào bế tắc và tuyệt vọng khi họ quen nhìn lên cao, và với không tới, đó là bởi lòng tham quá lớn mà nội lực không đủ để duy trì. Nếu họ chịu nhìn xuống, họ lập tức nhìn thấy phong cảnh bao la, hùng vĩ, đứng trên cao nhìn xuống vạn vật thấp bé dưới chân, nội tâm của họ lập tức biết đủ và cảm thấy hạnh phúc. Cho nên khi bạn buồn bực hoặc mệt mỏi hãy đi leo núi, tâm cảnh của bạn sẽ được cân bằng, thậm chí thăng hoa.
Để tránh không khí trầm xuống khó xử, Đinh Liễn liền hỏi qua chuyện khác:" Vậy câu chuyện Thục Phán An Dương Vương đánh nhau với Hùng Vương thứ 18, câu chuyện xây thành Cổ Loa và Nỏ thần cũng là các cụ đạo diễn chứ hả?"
Cụ Thủy Tinh nghe Đinh Liễn hỏi chuyện này thì hưng phấn tranh nói:" Đúng vậy, cuộc chiến Khí Vận này là do chúng ta đạo diễn cả đấy thôi. Trận đánh ghen giữa ta và lão Sơn Tinh thực tế là cuộc chiến giữa phe Hùng Vương và phe Thục Phán. Ta đại diện Thục Phán bên Âu Việt sang Phong Đô cầu hôn con gái Hùng Vương tính lấy việc hôn nhân để sát nhập hai nước lại tránh cho dân chúng đổ máu vì binh đạo.
Thế nhưng, việc này bị Hùng Vương đoán ra nên tìm cách cầu viện mẹ Âu Cơ. Mẹ Âu Cơ mới sai lão Sơn Tinh cũng đến cầu hôn để pha ngang. Hùng Vương thấy thế thì mừng rõ vô cùng. Sau đó thì có màn đấu phép thuật so tài giữa ta và lão Sơn Tinh.
Hùng Vương không tiện từ chối ta nên đã lấy việc sính lễ làm khó để cho ta biết mà lui. Kết quả, lão Sơn Tinh rước cô dâu về. Ta và quân Thục Phán mới hùa nhau đuổi theo đánh. Hùng Vương thì cho quân tới chống cự.
Quân Hùng Vương cưỡi voi, ngựa, hổ, báo là những loại thú rừng. Quân Thục Phán được ta cho rùa, cá, thuồng luồng, tôm cua làm vật cưỡi. Hai phe đánh nhau hôn thiên địa ám, nhật nguyệt đảo chiều nhưng thật sự chết cũng không nhiều lắm, chủ yếu là dã thú và hải sản.
Trên trời thì ta cùng 50 anh em thần long đấu pháp với lão Sơn Tinh cùng 50 anh em Tiên Phượng. Thánh Gióng đấu pháp với vợ chồng Chử Đồng Tử. Hai vị lão tổ ở trên mây quan chiến điều tiết khí vận".
Đinh Liễn vội la lên: "Khoan đã, cụ Thủy Tinh, không phải công chúa Tiên Dung cũng là con vua Hùng Vương ư, Chử Đồng Tử vốn là con rể của Hùng Vương cơ mà, tại sao lại đứng về phe của Thục Phán?"
Cụ Thủy Tinh vuốt râu cười : "Tại ngươi không biết đó thôi, vợ chồng họ ban đầu bị Hùng Vương truy sát nên hai cha con đã trở mặt thành thù".
"Thật vậy sao?" Đinh Liễn vểnh tai lên để nghe thêm một câu chuyện drama nữa
"Đúng vậy, Hùng Vương thứ 18 tên thật là Hùng Duệ Vương có ba người con gái là Mỵ nương Tiên Dung, Mỵ nương Ngọc Hoa và Mỵ nương Ngọc Nương cùng một người con trai.
Tiên Dung đến tuổi cập kê mà vẫn chỉ thích ngao du sơn thủy, không chịu lấy chồng. Một hôm thuyền rồng của Tiên Dung đến thăm vùng Chử Xá. Nghe tiếng chuông trống, đàn sáo lại thấy nghi trượng, người hầu tấp nập, Chử Đồng Tử hoảng sợ vội vùi mình vào cát lẩn tránh. Thuyền ghé vào bờ, Tiên Dung dạo chơi rồi sai người quây màn ở bụi lau để tắm, ngờ đâu đúng ngay chỗ của Chử Đồng Tử. Nước xối dần để lộ thân hình Chử Đồng Tử dưới cát. Tiên Dung sau khi quan sát và oánh giá tiền vốn của Chử Đồng Tử thì hứng thú mê say. Sau đó là màn uyên ương vùng vẫy của hai thanh niên, thiếu nữ mới lớn…
Hùng Duệ Vương biết chuyện con gái làm chuyện tày đình thì giận dữ vô cùng, cấm không cho Tiên Dung về cung. Tiên Dung biết ý nên quyết định theo trai (đoạn này học mẹ Âu Cơ) cùng chồng mở chợ Hà Thám, đổi chác với dân gian. Buôn bán tấp nập, phồn thịnh, lại uy tín nên ai cũng kính trọng Tiên Dung và Chử Đồng Tử. Một hôm, có người bày cho cách ra ngoài buôn bán nhiều lãi hơn, Tiên Dung khuyên chồng nghe theo. Chử Đồng Tử bèn thành lập đội buôn đi khắp ngược xuôi.
Một hôm qua ngọn núi giữa biển tên Quỳnh Viên sơn. Chử Đồng Tử trèo lên Am trên núi và gặp một tăng sĩ tên Phật Quang (hóa thân của Lạc Long Quân). Chử Đồng Tử bèn giao tiền cho khách buôn đi mua hàng, còn mình thì ở lại học phép thuật. Sau thuyền quay lại đón, Phật Quang tặng Chử Đồng Tử một cây gậy và một chiếc nón lá, bảo rằng đây là vật báu có thần thông.
Về nhà, Chử Đồng Tử nói lại mọi sự lại cho vợ. Tiên Dung giác ngộ bèn bỏ việc buôn bán, cùng chồng chu du tìm thầy học đạo. Một hôm tối trời, đã mệt mà không có hàng quán ven đường, hai vợ chồng dừng lại cắm gậy úp nón lên trên cùng nghỉ. Bỗng nửa đêm, chỗ đó hóa thành thành quách, cung vàng điện ngọc, người hầu lính tráng, văn võ bá quan lẫn tiên đồng ngọc nữ đều sẵn sàng để hầu hạ. Hôm sau, dân chúng quanh vùng vô cùng kinh ngạc bèn dâng hương hoa quả ngọt đến xin làm con dân. Từ đấy chỗ đó phồn thịnh, sung túc như một nước riêng.
Nghe tin, Hùng Vương nổi trận lôi đình cho là có ý tạo phản, xuất binh đi đánh. Quân nhà vua đến, mọi người xin ra chống cự nhưng Tiên Dung chỉ cười và từ chối không kháng cự cha mình. Trời tối, quân nhà vua đóng quân ở bãi Tự Nhiên cách đó một con sông. Đến nửa đêm bỗng nhiên bão to gió lớn nổi lên, thành trì, cung điện và cả bầy tôi của Tiên Dung-Chử Đồng Tử phút chốc bay lên trời. Chỗ nền đất cũ bỗng sụp xuống thành một cái đầm rất lớn.
Nhân dân cho đó là điều linh dị bèn lập miếu thờ, bốn mùa cúng tế, và gọi đầm đó là đầm Nhất Dạ Trạch (Đầm Một Đêm), bãi cát đó là Bãi Tự Nhiên hoặc Bãi Màn Trù và chợ đó là Hà Thị.
------
Thực tế trận chiến đoạt Vận sau đó, chính vợ chồng Chử Đồng Tử đã hợp lực với nhau diễn kịch đấu với Thánh Gióng. Thánh Gióng quá khỏe nên phải cả hai vợ chồng mới có thể cầm cự.
Người con gái thứ hai là Mị Nương Ngọc Hoa chính là đương kim phu nhân nhà lão Sơn Tinh đây.
Người con gái thứ ba là Mị nương Ngọc Nương, sau khi Hùng Vương thua trận chiến, Thục Phán đuổi gấp quá nên ép con gái tự sát trước rồi bản thân cũng vung gươm đi theo.
Người con trai duy nhất từng được Hùng Vương nhường ngôi cho trị vì được 6 năm, 6 tháng rồi cũng bị chết non nên Hùng Vương trở lại nắm ngôi báu."
"Cuộc chiến tranh khí vận kéo dài nhiều năm, quân ta và Thục Phán bị pháp thuật của lão Sơn Tinh đánh bại bao nhiêu lần. Nhưng do Khí vận của Văn Lang cạn kiệt, biết thời cơ đến, ta liền sai Thận Thần hóa ra ảo cảnh Hải Thị Thận Lâu để lừa Hùng Duệ Vương. Hùng Duệ Vương bị che mắt nên không thể phát hiện ra quân Thục Phán đã lén tới gần đánh úp.
Cuối cùng, Hùng Vương bị Thục Phán đánh bại. Hùng Vương cùng con gái út chạy trốn. Thục Phán đuổi theo, ta đã can ngăn nhưng Thục Phán không nghe muốn đuổi cùng giết tận. Cuối cùng, ép Hùng Vương và con gái tự sát. Điều này dẫn đến khí vận Thục Phán hao tổn phản phệ, cuối cùng An Dương Vương sau này cũng bị Triệu Đà diệt quốc tương tự. Đây là nhân quả tuần hoàn mà".
Mọi người gật đầu. Câu chuyện Mị Châu Trọng Thủy quá nổi tiếng với nhân dân. Cái kết cũng bi tráng vô cùng, hóa ra có nguồn cơn như thế này.
Sau khi hợp nhất khí vận của hai nước Âu Việt và Lạc Việt thành một nước duy nhất là Âu Lạc, Thục Phán lên ngôi Vương xưng là An Dương Vương. Hắn liền muốn xây thành để phong thủ nhà Tần xâm phạm. Các ngươi thấy đấy, khi mà Khí Vận thịnh vượng thì yêu ma quỷ quái không dám xâm phạm. Mà Khi Khí Vận xuống thấp thì đủ mọi chuyện xui xẻo tiến đến. Tuy Hợp nhất hai nước để gia tăng khí vận nhưng ở phía Bắc, Tần Thủy Hoàng lại hợp nhất lục quốc nên khí vận nhà Tần mạnh mẽ như hồng. Tần Thủy Hoàng sai Đồ Thư rồi sau đó là Triệu Đà sang xâm phạm.
------