Long tộc chính tông có tất cả bảy chi nhánh, dựa vào các loại màu sắc mà phân biệt loài rồng đó thuộc nhánh nào.
Rồng có 7 loại màu sắc: đen, trắng, đỏ, vàng, xanh lục, xanh lam, tím. Màu mắt giống với màu cơ thể, chỉ khác là màu mắt đậm hơn màu cơ thể một chút. Thân thể của rồng có thể tùy ý biến lớn, thu nhỏ. Lớn thì có thể dài vài ba ngàn dặm, nhỏ thì bằng đầu cây kim, cho nên khi Rồng muốn giấu đi ánh mắt của thế nhân để qua lại, rất khó có thể bị phát hiện trừ khi gặp được những người tu luyện và có thể sở hữu thiên nhãn tức con mắt thứ 3.
Trong Long tộc, hải long đực có khác về ngoại hình và độ dài cơ thể. Con đực trưởng thành có chiều dài từ 70-80 m, trên đầu có ba chùm râu dài; mỗi bên mũi, dưới cằm đều có râu. Trên lưng là vây rất to và sắc nhọn nhô ra nhưng vây ở đuôi lại dài và mềm mại. Dưới chân có vuốt rất sắc nhọn. Thân trước và sau, kết hợp ánh mắt rực sáng tỏa ra năng lượng cực mạnh, oai phong lấm liệt.
Hải long cái có thân hình nhỏ hơn, dài từ 40-50 m. Chùm râu ở hai bên mũi ngắn hơn. Vây lưng nhô ra tạo thành vòng tròn, vây đuôi ngắn, móng vuốt nhỏ, ánh mắt ấm áp và dịu dàng hơn. Địa bàn của Hải Long chính là các cùng biển mặn hoặc đại dương nước sâu. Phía dưới thường trong các Thủy Tinh cung.
Giao long là một nhánh khác của long tộc. Nó cai quản các vùng nước ngọt như sông, hồ, đầm. Giao long cũng là một loại rồng được Thần tạo ra ở vùng nước ngọt trong đất liền.
Nó có ngoại hình gần giống hải long nhưng khác ở chỗ trên đầu giao long chỉ có một cái sừng dài và vẩy ngắn hơn. Giao long có 3 loại màu sắc là trắng, xám và xanh lục nhưng màu nhạt hơn. Chiều dài của thân cũng ngắn hơn hải long. Con đực dài 40-50m, con cái dài 30-40m.
Hải long và giao long tuy sống ở các vùng nước khác nhau, nhưng đều có đầy đủ pháp lực thần thông của long tộc, đều có thể tự do đi lại giữa sông, hồ và biển.
Mỗi loại rồng ở các tầng thứ khác nhau có phương thức sinh sống khác nhau.
Loại Phàm long sinh sản bằng cách đẻ trứng. Mất 13 tháng để tạo ra trứng, mỗi lần đẻ từ 3 – 5 quả, đẻ xong ấp trứng trong 3 tháng. Tuổi thọ trung bình của Phàm long khoảng 1000 năm.
Thiên long sinh sản bằng cách vừa đẻ trứng vừa sinh con. Cứ khoảng 300 năm Thiên long cái mới sinh sản một lần. Rồng con khi sinh ra có chiều dài khoảng 150 cm rộng 80cm, được bao bọc bởi một lớp màng mỏng tựa như hình trứng. Thiên long thường có tuổi thọ từ 1500 đến 3000 năm, tầng thứ càng cao thì tuổi thọ càng dài.
Thần long là loại rồng cao nhất, sống trong các thế giới thiên quốc. Nên ngoài phương thức sinh đẻ, còn có thể dùng pháp lực thần thông trực tiếp tạo ra rồng con. Quá trình này vô cùng đặc biệt. Thần long bố và mẹ nhả ra một chùm năng lượng từ miệng rồi kết hợp lại với nhau, tạo thành một quả cầu năng lượng có đường kính khoảng 150cm.
Thần long bố và mẹ tiếp tục cung cấp năng lượng vào quả cầu, dần dần ở chính giữa quả cầu xuất hiện một ấu long. Khi đủ năng lượng, rồng con sẽ phá lớp màng chui ra ngoài, trở thành một chú rồng sơ sinh. Chú rồng con rất hoạt bát, đáng yêu. Điều thú vị là, ai trong hai bố mẹ nhả năng lượng mạnh hơn thì tiểu long sẽ giống người đó hơn. Việc sinh con của long tộc phải thuận thiên ý.
Rồng thực hiện ba nhiệm vụ chủ yếu:
Một là, duy trì trật tự ở sông, hồ, biển, trong vùng đất của người da vàng; diệt trừ những loài thủy quái gây họa loạn và các sinh mệnh xấu trên, dưới mặt đất.
Hai là, phụ trách việc tạo mây làm mưa. Khi trời mưa, trong các đám mây sẽ có Thần mưa phối hợp với rồng làm mưa. Hải long làm mưa trên mặt đất; còn Giao long phụ trách làm mưa ở những khu vực gần các sông, hồ, đầm.
Ba là, hộ pháp, bảo vệ cho những người tu đạo trong tam giới, trấn thủ các hoàng lăng.
Hàng năm, vào ngày xuân là thời điểm rồng bay lên trời, Long Vương và Giao Vương ở tầng thứ sẽ bay đến thiên giới ở các tầng trời khác nhau trong tam giới để báo cáo những sự việc đã diễn ra trong khu vực của mình. Sau đó, nhận công việc và nhiệm vụ mới do thiên thượng giao phó. Còn ngày đông chí, là ngày long tộc sẽ đến các vùng nước sâu để chuẩn bị sinh sản. Quá trình này lặp đi lặp lại qua năm này sang năm khác.
Rồng là con vật có sự kết hợp của nhiều loài vật khác nhau, cách giải thích phổ biến là 9 loài: đầu hổ, sừng hươu, mắt thỏ, tai bò, cổ rắn, bụng ếch, vây cá chép, móng chim ưng, bàn chân của hổ.
Thân rồng uốn hình rắn, hay gần như hình sin 12 khúc, đại diện 12 tháng trong năm, biểu trưng cho sự thay đổi thời tiết năm tháng, sự trù phú và phồn vinh của nền văn hóa nông nghiệp lúa nước. Thân mềm mại uốn lượn thể hiện sự biến hóa và khả năng thay đổi, dịch chuyển thiên nhiên của con rồng cai quản thời tiết, mùa màng. Trên lưng có vây nhỏ liền mạch và đều đặn.
Vì Rồng vốn đa hình vạn dạng nên mỗi khi bay đến các vùng đất khác nhau lại tạo ra các hình dạng khác nhau. Người dân nơi ấy vốn là những người trần mắt thịt nên chỉ thấy được cái hình chứ không nhìn được cái thần của loài rồng. Họ căn cứ vào hình dạng mắt mình nhìn thấy mà vẽ hoặc điêu khắc nên chúng khác nhau.
Lại nói về tổ tiên Lạc Long Quân, ngài có sẵn trong mình 3 dòng máu cao quý: máu Thần Nông thị tức của Hoàng Gia loài người, máu của Tiên Nhân và máu của Thần Long. Thế nên bình thường ngài ở hình dạng con người nhưng khi cần ngài có thể hóa bản thể ra Thần long và Tiên nhân hoặc thân người, đầu có sừng rồng và tiên khí vờn quanh.
Về nguồn gốc mẹ Âu Cơ, bản thể của nàng trên Tiên Giới là Phượng Hoàng, con cháu Hỏa Tiên Phượng nổi tiếng cho nên nàng cũng là người bất tử. Tuy nhiên, mỗi lần dục hỏa trùng sinh ký ức của nàng sẽ biến mất, đợi đủ thời gian mới khôi phục lại ký ức những kiếp trước. Đoạn thời gian ở với tổ tiên Lạc Long Quân là quãng thời gian nàng quên đi ký ức kiếp trước.
Sau này, khi tỉnh lại ký ức nàng đã chủ động chia tay cụ tổ. Nguyên nhân vì cụ tổ Lạc Long Quân quá đào hoa hay vì Thủy Hỏa không hợp thì ta cũng không biết. Sau này có dịp ngươi gặp lại hai vị tổ tiên có thể hỏi thăm. Chớ bị đánh chết là được. Khà khà ..,."
Thấy cự Sơn Tinh đào hố chôn mình, Đinh Liễn co đầu rụt cổ. Ở đây không có đối tượng còn có thể bàn luận một hai. Nếu gặp mặt mà dám đề cập thì đúng là ngại sống lâu, hắn đâu có ngu ngốc như vậy.
"Thế loài Phượng Hoàng có nguồn gốc như thế nào ạ?" Đinh Liễn hứng thú hỏi:
" Về loại thần thú này thật ra còn bí ẩn hơn nhiều so với loài Rồng. Mẹ Âu Cơ chỉ có kể cho chúng ta nghe về một đoạn cố sự về tổ tiên của nàng như sau"
"Truyền thuyết kể rằng, có lần Thần Mặt Trời (Thái Dương) nhìn xuống trái đất thì thấy có con chim lớn đang tung cánh bay giữa không trung, loài chim này có bộ lông óng mượt màu đỏ tỏa ra những tia óng ánh màu vàng vô cùng đẹp mắt. Thần Mặt Trời mê mẩn và ban cho cuộc sống bất tử. Phượng Hoàng vô cùng hạnh phúc, nó lượn một vòng rồi đập cánh bay vút lên cao, hướng thẳng về phía Thần Mặt Trời mà nói rằng: “Ta sẽ dành tặng tiếng hót trong trẻo này cho Thần, để tạ ơn món quà mà Thần đã ban tặng”.
Thời gian trôi qua, cuộc sống bất tử của Phượng Hoàng cũng trở nên nhàm chán. Chim bị loài người truy đuổi, hòng lấy được bộ lông đẹp tuyệt trần kia. Mệt mỏi vì phải trốn chạy loài người, nó bay theo hướng mặt trời mọc, tìm về phương Đông xa xôi. Một ngày, Phượng Hoàng bay qua nơi sa mạc nắng cháy, nơi đây không có loài người sinh sống, nó lại một lần nữa được tự do mà không phải trốn chạy, nó cất tiếng hót trong trẻo làm vui cho Thần Mặt Trời.
Phượng Hoàng sống ở đây, trải qua 500 năm vẫn bất tử nhưng nó đã già đi, tiếng hót không còn trong trẻo và nó không thể bay cao như trước nữa. Nó yếu ớt cầu xin Thần Mặt Trời: “Hỡi Thần Mặt Trời, ngài có nghe ta, hãy cho ta sức khỏe và làm ta trẻ lại như xưa”.
Nhưng cứ gọi mãi, Phượng Hoàng không thấy Thần Mặt Trời lên tiếng, nó buồn chán nên bay về nơi cũ, nơi chứa đầy kỷ niệm của tuổi trẻ. Trên đường quay về, Phượng Hoàng thường đáp xuống những nơi có vỏ cây quế và nhặt nhạnh những mảnh lá khô vương vãi. Đến chặng cuối cùng, Phượng Hoàng đậu trên một cây cọ cao lớn.
Trên ngọn cây ấy, nó dùng những mảnh quế khô và lá cây xếp thành hình cái tổ. Sau đó nó đi tìm những dòng nhựa thơm trên thân cây quanh vùng, kết chúng lại thành hình quả trứng rồi đem về đặt lên tổ. Phượng Hoàng nằm trên tổ, cất tiếng hót gọi Thần Mặt Trời: “Thần Mặt Trời, ngài có nghe ta, hãy cho ta sức khỏe và làm ta trẻ lại như xưa”.
Lần này Thần Mặt Trời nghe tiếng, ngài nhìn xuống mặt đất, trên đỉnh núi cao nhất, mọc lên một cây cọ, chú Phượng Hoàng mà ngài từng yêu mến đang nằm đó, khoe bộ lông óng mượt đón lấy những ánh nắng mà ngài ban cho. Đúng lúc đó, một phép màu xảy ra, sau một tia sáng chói lòa, toàn thân Phượng Hoàng bỗng hóa thành vòng tròn lửa, đỏ rực cả vùng trời, ngọn lửa sau tắt dần và Phượng Hoàng cũng theo đó biến mất vào không trung.
Sau khi ngọn lửa vụt tắt, Phượng Hoàng biến mất để lại một đống tro tàn rơi xuống chiếc tổ, đống tro này cuộn vào nhau rồi dần dần tạo thành hình một chú chim nhỏ, chú chim ngày một lớn dần lên cho đến khi thành hình con Phượng Hoàng ngày nào, Phượng Hoàng một lần nữa tái sinh bằng cách đó.
Phượng Hoàng bèn mổ vỡ quả trứng mà nó từng làm từ những giọt nhựa thơm, rồi vun số tro tàn còn sót lại trên tổ vào quả trứng và hàn nó lại. Nó cất cánh bay lên không trung và cất tiếng hót vang trời. Khi tiếng hót của Phượng Hoàng cất lên, bầu trời bỗng trong xanh, cây cối đâm trồi nảy mộc, gió lên thổi mát vạn vật, thời tiết bỗng chốc trở nên dễ chịu vô cùng. Muôn loài chạy ra khỏi nơi trú ẩn như muốn hòa mình vào ánh sáng mặt trời và hát theo.
Vua của những loại chim đập cánh bay vút lên, nhằm về phương Đông, tới vùng sa mạc. Ngày nay, người ta tin rằng Phượng Hoàng là loài chim sống ở phương Đông. Cứ mỗi 500 năm, nó sẽ trở nên già yếu và bay về phương Tây, nơi có cây cọ và ngọn núi cao nhất, làm tổ từ những mảnh quế và đắp một quả trứng từ những giọt nhựa thơm, cứ như vậy, Thần Mặt Trời sẽ giúp nó tái sinh.
Một số truyền thuyết mô tả cơ thể của chim Phượng Hoàng như tương ứng với các thiên thể, với đầu của nó là bầu trời, mắt của nó mặt trời, lưng là mặt trăng, chân là trái đất, và đuôi là các hành tinh. Do đó, Phượng Hoàng được xem là sự liên kết giữa thế giới người và Thần. Thân hình của Phượng Hoàng tượng trưng cho năm đức tính của con người: đầu tượng trưng cho đức hạnh, đôi cánh tượng trưng cho tinh thần trách nhiệm và nghĩa vụ, chiếc lưng tượng trưng cho cách đối nhân xử thế khéo léo, bộ ngực là lòng nhân đạo và lòng trắc ẩn và phần bụng biểu thị sự đáng tin cậy.
Bộ lông sặc sỡ của chim Phượng Hoàng bao gồm 5 màu cơ bản: vàng, trắng, đỏ, đen, xanh; tương ứng với Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín. Chim Phượng Hoàng kết nối vũ trụ, thiên nhiên, con người với các nguyên tắc đạo đức truyền thống để trở thành biểu tượng vĩnh cửu của cái đẹp, sự duyên dáng, đức hạnh và thần thánh.
Từ việc kiến tạo vũ trụ và tỏa sáng các phẩm chất cao quý, Phượng Hoàng được xem là sự liên kết giữa thế giới con người và Thần. Phượng Hoàng là biểu tượng của đạo đức tốt đẹp và sự thông thái, trí tuệ, những phẩm chất được Thượng đế ban cho con người.
Phượng hoàng ban phước lành cho những người đủ may mắn để gặp chúng và báo hiệu những sự kiện đặc biệt. Chẳng hạn, việc trông thấy chim phượng hoàng khi một vị hoàng đế chào đời, có nghĩa là đứa trẻ sẽ lớn lên trở thành một vị vua đức hạnh – là phước lành tốt nhất cho một quốc gia. Trong lịch sử, chim phượng hoàng cũng đã báo sự xuất hiện của những nhà hiền triết vĩ đại, cho thấy sự xuất hiện của đạo đức và sự ổn định.
Có thể nói, chim Phượng Hoàng gắn với nguồn gốc tạo nên vũ trụ, giữ gìn những phẩm chất đạo đức cao quý gắn kết con người với Thần, tỏa sáng vẻ đẹp rực rỡ chói lọi, biểu tượng cho sự tự hủy diệt và tái sinh. Trước khi tái sinh nó phải trải qua một quá trình đau đớn như một sự thanh lọc hóa thành tro những gom góp trong hàng ngàn năm, và rồi từ trong ngọn lửa thiêu đốt tất cả những gì đã qua, nó hồi sinh trong một chu kỳ sống mới mỹ lệ tươi đẹp hơn.
Sư rực lửa huy hoàng của nó trở thành biểu tượng mạnh mẽ dự báo một thời kỳ lịch sử sắp kết thúc, một vị vua anh minh đang lên ngôi và một kỷ nguyên mới đang đến gần..."
-------