Chương 25: Áp chế!

- Mong Tần huynh chỉ giáo.

Dứt lời, Lâm Ngạo không để cho Tần Vũ trả lời liền đột kích một thương uy vũ về phía Tần Vũ.

Nam Cung Uyển Nhi thầm mắng tên hỗn đản này vô sỉ.

Bành!

Mắt thấy vừa vặn xuýt xoát, trượt qua người Tần Vũ, Lâm Ngạo càng đắc ý, bản thân càng tự tin có thể áp chế Tần Vũ.

Một bên Tần Vũ vẫn là tà đạo dụ dỗ Lâm Ngạo, nếu không phải hắn cố ý, Lâm Ngạo có thể ra chiêu sát người hắn như vậy sao. Khí vận chi tử Nham Kiêu muốn chạm đến hắn cũng là phải bỏ một hồi công phu.

Lâm Ngạo đắc ý lớn tiếng:

- Tần huynh, xem như là tinh tiến quá nhanh, căn cơ không vững a! Ha ha ...

Tần Vũ như cũ tiện tay quăng phù lục về góc khán đài.

Choang!

Lâm Ngạo huy thương chém gãy tiểu đao, lập tức lớn lối nói:

- Một chiêu này của huynh, hôm nay Lâm Ngạo ta phế bỏ a.

Tần Vũ cười lớn:

- Được, Tần mỗ chờ mong!

Liên tiếp hai chiêu thuận thế thượng phong, Lâm Ngạo một mảnh đắc ý, Lâm gia lão tổ lại càng vui mừng, lại nói:

- Tần huynh, tinh tiến tu vi nhanh là tốt nhưng căn cơ vẫn là quan trọng a!

Tần lão tổ hừ lạnh một tiếng, âm thầm quan sát, đối với Tần Vũ lão tuyệt đối tin tưởng.

...

Tần Vũ đột nhiên từ trong túi trữ vật lấy ra một thanh huyền đao màu đen nhánh, nhìn qua vô cùng thô bỉ. Đây chính là cây đao mà Nham Kiêu dùng trước đó. Vũ khí của khí vận tử, mặc dù cấp bậc có hơi thấp nhưng vẫn có sức ngạnh kháng được với Phong Vân Kiếm thì cũng được tính là chí bảo, Tần Vũ há bỏ qua dễ dàng. Nhưng mà khi hắn nhặt lên lại phát hiện ra rằng cái đao này không phải đao a.

[Hắc Viêm Huyền Kiếm - Địa cấp binh khí]

[Thượng cổ thần cấp tàn phá binh khí, được chế tạo dành riêng cho hỏa hệ kiếm tu

Bản kiếm to dày được khắc trận vân, hỗ trợ nâng cao uy lực hỏa diệm vũ kỹ

Sức sát thương - 5%

Sát thương hỏa diệm bạo kích + 20%

Tỷ lệ bạo kích + 5%

Không thể tu sửa]

Tiên sư cha thằng luyện kim nào luyện ra cây kiếm xấu như vậy, mắt thẩm mỹ thời thượng cổ thật là có vấn đề. Tần Vũ đọc xong mô tả liền chửi.

Nguyên nhân chính là do mũi kiếm bị gãy một nửa chéo góc, cộng thêm bản kiếm to dày làm người ta lầm tưởng là một cây đao, Tần Vũ nếu không có hệ thống vẫn đinh ninh cái thanh này là một thanh đao chính hiệu. Nhược điểm là cái cây này sức sát thương bình thường bị giảm bớt, nhưng mà Tần Vũ là dân chơi hệ bạo kích nên hắn không mấy để tâm.

Lâm Ngạo thấy binh khí của Tần Vũ liền cười lớn:

- Ha ha Tần huynh, Lâm đệ vẫn là có thể cho huynh mượn tiền mua sắm Thiên cấp binh khí hoàn chỉnh a.

Uyển Nhi thấy cây đao này liền biết dụng ý của Tần Vũ, nàng liền biết tên Lâm Ngạo này sắp bị Tần Vũ nướng thành heo quay a! Đột nhiên nàng khúc khích cười, làm Nam Cung Thắng mù mờ khó hiểu, buộc miệng nói:

- Uy! Cái tên Tần Vũ này, làm gì sa sút đến độ nhặt cây đao đen thui ở đâu tới làm binh khí vậy không biết?

- Hihi...

Uyển Nhi nghe được lại càng cười lớn thành tiếng.

Trên chiến đài cũng qua mấy hồi giao tranh, mấy lần áp sát Tần Vũ đều vô thanh vô thức hạ xuống 1 đạo phù lục, Lâm Ngạo lại đắc ý bỏ qua tiểu tiết này một mực chú ý mỗi lần Tần Vũ ném tiểu đao găm trận pháp.

Cái này không thể không nói, lão tổ hắn căn dặn chỉ cần thấy Tần Vũ phi đao phù lục liền lấy thương chặt bỏ a. Lâm Ngạo vậy mà thành thực canh chừng Tần Vũ.

Tần Vũ thấy vậy buồn cười, cái thằng này vậy dễ dụ.

Đột nhiên Lâm Ngạo xúc thế, đâm mạnh áp sát về Tần Vũ.

Đùng!

Tần Vũ lần nữa thoát hiểm. Uy! Tên này vậy mà thân pháp có chút tiến bộ. Tần Vũ lập tức nghiêm túc, dây dưa nãy giờ đã chán. Hắn nói:

- Lâm Ngạo, nếu ta thắng huynh có thể cho ta mượn cây Thương Long Vũ vài ngày không a?

Lâm Ngạo chợt nghĩ nãy giờ Tần Vũ trốn tránh, một mạch hắn đâm trái đâm phải áp chế Tần Vũ, đang đắc ý trong lòng, hắn liền đáp ứng:

- Có gì không được, nếu huynh thua, vẫn là ta chặt bỏ cây đao của huynh được không?

Cái này là muốn sỉ nhục Tần Vũ, chặt bỏ vũ khí đối phương đúng là chân chính làm nhục, Tần Vũ vừa di chuyển vừa tung chiêu lại nói lớn:

- Như vậy không được, đổi lại huynh cược cây Thương Long Vũ bất quá ta đứng ứng huynh?

Lâm Ngạo cười lạnh, đòi thắng ta? Lần này xem ngươi làm sao xuống đài với Nam Cung Uyển Nhi.

- Được, mọi người làm chứng ta cược cây Thương Long Vũ này.

Dứt lời, hắn bộc phát sức mạnh, lao về Tần Vũ, nãy giờ thăm dò, có phần nắm chắc áp chế Tần Vũ hắn liền không e ngại trực tiếp oanh sát tới.

Đang! Đang!

Tần Vũ lấy Hắc Viên Huyền Kiếm đỡ thử, cái kiếm này tính ra thực cứng a. Lâm Ngạo mắt thấy Tần Vũ đỡ thương, lại nghĩ là Tần Vũ không còn đường né tránh mình, lại thêm nồng đậm chiến ý, lập tức xúc thế, múa thương liên miên không dứt.

Uy! Lâm Ngạo giật mình, Tần Vũ đột nhiên xuất hiện bên phải hắn.

Quá nhanh, quá hiểm.

Bùng! Hỏa diệm ầm ầm bùng nổ

Ta kháo! Hỏa diệm công pháp!

Lâm Ngạo kinh ngạc tột độ, dưới đài cũng bùng nổ bất ngờ, nhao nhao to nhỏ nghị luận, Tần Vũ tu thêm hỏa hệ công pháp!

Lâm lão tổ mặt cứng đờ, Lâm Ngạo không nhận ra thì không nói, cấp bậc Lâm lão tổ quan sát nãy giờ, biết rằng sắp thua, lại bồi thêm hỏa diệm công pháp bực này mạnh mẽ! Lâm lão tổ ẩn ẩn có ý tiếc tiền a, cái cảm giác thua cược thật là bức bối.

Tần lão tổ càng khoái chí châm chọc.

- Lâm huynh đưa lễ a.

- Chưa đến cuối trận, khoan nói thắng bại.

Lâm lão tổ hục hặc nói.

Bị công bất ngờ Lâm Ngạo dính chiêu, chật vật thoái lui, mà Tần Vũ tốc độ cực nhanh liên tiếp áp sát, phải trảm, trái trảm. Mỗi lần Lâm Ngạo định dùng thương đâm tới, Tần Vũ liền ở xa xa, quăng Phong Sát liên miên không dứt, Lâm Ngạo chạy trốn tới lui, vậy mà vẫn bị thương không ít.

Dồn Lâm Ngạo về chỗ phù lục hạ xuống vừa nãy, Tần Vũ khởi bạo phù lục.

Đùng!

Lâm Ngạo dính đòn, quần áo tả tơi, hai mắt thù hằn nhìn Tần Vũ là bị hắn tính kế a!

- Lâm huynh, ta vẫn là chưa dùng Phong Hỏa bạo sát trận nha, mới bạo có mấy cái phù lục sao nhìn huynh tả tơi như vậy.

Lâm Ngạo tức tối, điên cuồng đánh tới, trong chiến đấu mất bình tĩnh là điều tối kỵ. Tần Vũ nắm thóp liên tục khiêu khích.

Mắt thấy cũng nên kết thúc trận đấu, Tần Vũ thủ thế, chém ra 1 kiếm.

- Liệt Diệm Trảm!

Lâm Ngạo đang đà đột kích thương khí tới, không kịp xoay sở né tránh, lãnh trọn cú Liệt Diệm Trảm này.

Ầm! Máu me be bét, mùi thịt khét bốc lên, hắn là bị thương có chút nặng a.

Tần Vũ lúc thủ thế xuất chiêu này cũng chỉ dùng 2 thành lực lượng, không may đánh chết Lâm Ngạo thì thật là lớn chuyện.

"Lấy mạng ngươi sau vậy" Tần Vũ hừ lạnh rồi thu kiếm, chắp tay 4 phương lễ nghĩa.

Tiểu Bàn Tử lên tiếng:

- Trận này Tần huynh thắng!

Rồi nhanh chân chạy lại chỗ Lâm Ngạo nhặt lấy cây Thương Long Vũ chạy qua chỗ Tần Vũ nhe răng ra cười.

Cái thằng mập mạp này nhặt đồ đúng nhanh, Tần Vũ nghĩ nghĩ, đánh quái nhặt đồ, mang thằng này theo chắc cái sịp cũng không sót!