Chương 34: Trận Chiến Cuối Cùng.

La Minh sau khi hạ gục được đối thủ, Sinh Tử Bàn lập tức phán định phần thắng dành cho La Minh.

Khí thế của cả khí thế nhân và Trọc Thú tất cả đều bị La Minh thôn phệ một chút cũng không còn, khí tức của La Minh đột ngột cất cao, từ một nhất đoạn sơ giai tấn thăng đến cao giai trung kỳ. Thương thế được khí thế tẩm bổ đã trở nên bình thường lại, chỉ có điều thể lực của hắn là không thể trong chốc lác đạt tới đỉnh phong được.

Màn chiến đấu siêu căng thẳng của La Minh làm cho vô số người âm thầm e dè nhớ kỹ hắn, nhất định không thể đối đầu với tên này, khí kỹ ám sát không nói, thân thể sức mạnh lại cao đến biến thái lại còn sử dụng đại phủ sức sát thương lớn, kết hợp với ý thức và trí tuệ trong giao chiến, La Minh hiện nay là một chiến binh toàn diện nhất mà chẳng có kẻ nào muốn gặp phải cả.

.... .

Trải qua trận đấu của La Minh cuộc tỷ thí vẫn không dừng lại, người sống sót tỷ lệ vô cùng ít ỏi, qua từng trận chiến 8 phần đối thủ đều tử chiến đến cùng.

Sinh Tử Bàn sau nhiều trận thi đấu thì chỉ có thể chọn 500 đội ngũ vào vòng trong của Bí Cảnh Hoàng Sa Nham, lần lượt lần lượt từng người hoặc là thi thể được dịch chuyển ra bên ngoài Bí Cảnh, không khí càng thêm căng thẳng, các đội đều nhìn nhau tỏa ra chiến ý nồng đậm như mùi thuốc súng.

Lúc này bên phía Sinh Tử Bàn số 8, một nửa không gian bên hắc bàn đang vô cùng sôi nổi.

‘’Các ngươi xem! Ta nghĩ tên cõng quan tài này không chịu được lâu nữa đâu’’ một thanh niên cười hả hê nhìn vào hình ảnh phản chiếu lớn tiếng nói.

‘’Theo ta chiếc quan tài này.. có khi là hắn mang theo để đựng xác của hắn, các ngươi nói có đúng không!’’ một tên quần chúng ăn dưa khác lại bồi tiếp thêm.

‘’Hahahahaha!!!!!’’ tất cả mọi người đều cười ầm lên trước câu nói của tên ăn dưa này.

‘’Hừ!’’ Tiểu Đản hừ lạnh khoanh tay quan sát lấy chiến cuộc của Triệu Hàn, đây là trận đấu phi thường căng thẳng cũng là trận chiến cuối cùng để quyết định ra 500 đội ngũ vào trong .

..... .

‘’Phanh!... Rầm!’’ Triệu Hàn bị một cước của kẻ địch bay ra xa đụng gãy mất một số cây trúc ở đằng sau.

Phải Triệu Hàn hiện tại đang bị một tên điều khiển khí thế của âm thanh tên Cung Khúc Văn chiếm thế thượng phong, tên này sử dụng vũ khí là một thanh sáo trúc, hắn đưa khí thế bạch sắc của hắn vào bên trong để tạo ra âm thanh ảnh hưởng trực tiếp đến thính giác của đối thủ.

Cung Khúc Văn nếu chỉ có bản lĩnh như vậy thì cũng không coi là gì, nhưng vấn đề là hắn lại có thể di chuyển vô cùng nhanh chóng, có thể nói là đến vô ảnh đi vô tung. Ban đầu Triệu Hàn còn có thể dựa vào tiếng động xung quanh để phán đoán phương vị của hắn, nhưng một lúc sau thì không được nữa, Triệu Hàn phải dùng khí thế phong lại thính giác của hắn nếu không muốn mất đi khả năng nghe mãi mãi.

‘’Ngươi là tên đấu với ta đến hiện tại còn có thể trụ lại, rất đáng khen tặng.. nhưng để xem ngươi còn có thể chống đỡ được thêm bao lâu nữa!.. Tiếp chiêu Vô Âm Bộ!’’.

Cung Khúc Văn thấy Triệu Hàn lại tiếp tục đứng lên, tuy thân hình lúc này vô cùng chật vật, trên miệng còn có tiên huyết trào ra nhưng Triệu Hàn ánh mắt lại khiến cho hắn vô cùng khó chịu.

Cung Khúc Văn lại một lần nữa biến mất, Huyễn Cảnh xung quanh là một khu rừng trúc, ‘’Xào Xạc!...’’ Liên tục Triệu Hàn chỉ có thể nhìn thấy lá cây rung động mà thôi, đây là do Cung Khúc Văn đang di chuyển tạo thành.

‘’Cạch.. Phanh!’’ Xung quanh Triệu Hàn dao động của lá cây bỗng dừng lại, hắn lại nhận một đòn của Cung Khúc Văn nữa, lần này là một quyền ngay giữa đằng sau lưng của Triệu Hàn.

‘’Bịch.. Cạch’’ Triệu Hàn bị đánh nôn ra một bụm huyết, lảo đảo tiến lên phía trước một vài bước.

‘’Ọe!’’ Triệu Hàn lần này bị chấn động đến nội tạng không chịu nổi nữa, hắn quỳ một chân xuống đất nôn ra một ít khí quan dập nát cùng máu tươi.

‘’Ngươi đầu hàng đi.. Khúc Văn ta cũng không muốn giết một trang hảo hán như ngươi!’’ Triệu Hàn bị hắn hành hạ tới nông nổi này nhưng mà cả một tiếng hô đau cũng không có, đối mặt với Triệu Hàn hắn chỉ có thể bất đắc dĩ, tên vác quan tài ăn mặc thần bí này hầu như không có cảm xúc đau đớn đây cũng là quá biến thái rồi.

Triệu Hàn ngẩng đầu lên nhìn Cung Khúc Văn, ‘’Băng Phong’’ Một câu nói nhẹ nhàng thốt ra từ trong miệng của hắn, lần này Cung Khúc Văn không cười nổi nữa.

‘’Vô Âm Bộ!’’ Còi cảnh báo nguy hiểm của hắn vang lên một cách kinh khủng, Cung Khúc Văn hét lớn dùng khí kỹ dự định tránh né.

Cung Khúc Văn cũng rất thắc mắc, tại sao có khí kỹ có thể khiến hắn cảm thấy nguy hiểm như vậy tại sao không dùng ngay lúc đầu.

Trải qua nhiều trận đấu đa số cảnh giới của bọn hắn đều đã trở về như trước, với cảnh giới tam đoạn cao giai đỉnh của Triệu Hàn muốn thi triển khí kỹ Băng Phong vẫn còn chưa có thể, cho nên lần này hắn phải dùng tiên huyết mà hắc quan hấp thu để bù vào, đó cũng là lý do hắn do dự không muốn sử dụng khí kỹ này.

‘’Rắc.. rắc!!’’ Triệu Hàn một tay ấn xuống lòng đất, khí thế lam sắc bắt đầu thâm nhập vào bên trong, âm thanh từ bên dưới lòng đất bắt đầu vang lên.

Khí thế của Triệu Hàn thâm nhập vào trong từng viên đá, đúng vậy hắn định sử dụng một lúc vô số Ám Hàn Tiêu hình thành một vùng tử vong ám khí, đây là khí kỹ diện rộng mà La Minh bắt từng người phải tạo ra, hiện tại nó lại trở thành đòn sát thủ của Triệu Hàn.

‘’Ầm Ầm!!’’ mặt đất càng ngày càng run lên dữ dội, ‘’Chuyện gì!’’ Cung Khúc Văn dù cho có đứng cách xa Triệu Hàn cách mấy, hắn vẫn không thể nào ngăn cản được còi báo động của cơ thể hắn.

‘’Băng phong.. Bạo Vũ!’’Triệu Hàn gân xanh nổi lên, hắn hiện tại đang sử dụng quá mức cho phép khí thế trong cơ thể, bỗng một luồng huyết sắc khí thể từ hắc quan xuất ra bay vào cơ thể của Triệu Hàn.

‘’Vèo!... Vèo!...’’ vô số âm thanh xé gió từ dưới lòng đất trào ra, những thứ này cắt vỡ bề mặt của đại địa, đâm thẳng về hướng của Cung Khúc Văn, cảnh tượng trước mắt hù dọa Cung Khúc Văn rồi.

‘’Sao có thể!’’ Hắn cũng không tin được, hiện tại sao có người nào có thể thi triển ra được khí kỹ kinh khủng như thế này được?

Vô số lam sắc tiểu thạch, chúng tựa như cuồng phong bạo thú, mỗi một nơi đi qua đều bị đục thành tổ ong.

‘’Phụt! Phụt!...’’ Cung Khúc Văn còn chưa kịp cất tiếng đã bị Băng Phong Bạo Vũ của Triệu Hàn đánh thành cái sàng.

‘’Bịch!’’ Thi thể của hắn rơi xuống đất xong liền tán giá ra, sát chiêu này của Triệu Hàn quá mạnh mẽ cũng quá tàn nhẫn rồi, một người liền bị đục trăm ngàn lỗ hổng như vậy, đến cả thi thể nguyên vẹn cũng không được.

‘’Hô.. Hô!’’ Triệu Hàn thở dốc liên tục, sau đó hắn cũng không chịu nổi nữa, tiêu hao quá lớn, lúc này nếu mà chỉ cần có một con khí ma thú nhất đoạn sơ giai thôi, thì cũng có thể giết chết hắn dễ dàng.

Cũng may do cảnh giới người tham gia quá cao, nên khí ma thú không kịp làm gì đã bị khí thế nhân bên trong huyễn cảnh thanh trừ sạch sẽ.

.... .

‘’Thật có thể thắng?’’ tên ăn dưa lúc nảy chế giễu Triệu Hàn cũng bị kinh nghi đến rồi, hắn cứ tưởng Cung khúc Văn chắc chắn chiến thắng rồi chứ.

‘’Khí Kỹ khi nãy cũng quá khủng bố rồi.. nếu là ta cũng không thể nào đỡ nổi một chiêu thức biến thái như vậy’’.

‘’Khí kỹ này đã đạt tới ngưỡng của tiến cấp rồi, chỉ cần cho người này một môn Khí Pháp nữa, thì có lẽ sẽ là nước chảy thành sông thôi’’ Một thanh niên ăn mặc cẩm bào Hoàng sắc, cầm quạt xếp, tướng mạo tuấn tú ánh mắt ngưng trọng phân tích cho mọi người .

Tên này là Chu Thiên Gia, hắn đội trưởng của một trong những đội ngũ đứng đầu trong Sinh Tử Bàn số 8 này, với khả năng phân tích vô cùng chính xác hắn đã tìm được mọi khe hở trong cuộc chiến của đối thủ, một mình hắn từng quét ngang cả một đội ngũ 5 người.

Không phải do đồng đội của hắn yếu, mà là do đối phương quá áp đảo. Nghe được Chu Thiên Gia phân tích ra tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về Triệu Hàn trên Sinh Tử Bàn, riêng đứng ở một góc không nói gì Tiểu Đản lại liếc mắt nhìn Chu Thiên Gia một chút.

‘’Thú Vị’’ Nhưng Tiểu Đản không biết rằng Chu Thiên Gia cũng đã chú ý đến hắn từ những trận đấu trước, hai người không mưu mà hợp đối mắt với nhau Chu Thiên Gia cười nhẹ âm thầm nói một câu, nhưng bên ngoài lại cười híp mắt đưa tay lên chào hỏi Tiểu Đản.

‘’Gật’’ Tiểu Đản chỉ đơn giản gật đầu xem như chào hỏi lại Chu Thiên Gia sau đó quay người không để ý nữa. Điều này cũng làm Chu Thiên Gia vô cùng bất lực, hắn chỉ là muốn kết bạn với Tiểu Đản nhưng tên mặt lạnh như tiền này hình như không hề có ý định đó.

‘’Bịch.. Bịch’’ Tiếng Bước chân từ bên trong Sinh Tử Bàn vang lên, do là trận quyết định nên chỉ còn có mỗi Triệu Hàn cùng Cung Khúc Văn mà thôi, Triệu Hàn hiện tại cũng đã được phần thưởng của người thắng trận trị liệu hết thương thế của hắn.

‘’Không sao?’’ Tiểu Đản thấy Triệu Hàn đi về phía hắn mở miệng hỏi thăm, ‘’Hơi suy nhược một ít.. nhưng vẫn còn được’’ Triều Hàn biết được tính cách của Tiểu Đản cũng đã quen hồi đáp.

Đội ngũ của Tiểu Đản và Triệu Hàn vô cùng xui xẻo, đến hiện tại cũng đã chết hết không còn một móng, chỉ còn lại 2 người bọn hắn. Vấn đề này cũng tương tự xảy ra ở những Sinh Tử Bàn khác, ví như Chu Thiên Gia đội của hắn chỉ có một mình hắn, nhưng điều này cũng không làm suy yếu chiến lực mà mọi người đánh giá, một người chiến 5 người mà vẫn còn tồn tại đến bây giờ, không phải là người may mắn thì là một tên thực lực kinh khủng.

3 ngày chiến đấu cứ thế mà qua đi, hắc ám của ngày hôm nay cũng đã tiến đến, mọi người cùng nhau dùng bữa tối và nghỉ ngơi, đối với bọn hắn bây giờ ngày mai không biết sẽ đối mặt với chuyện gì, cho nên duy trì thể lực và tinh thần là một phương án tốt nhất. Họ đã chính xác vào ngày mai sẽ là một cuộc chiến mới dành cho bọn hắn, nhưng lần này 500 đội ngũ không biết sẽ phải mất đi bao nhiêu nữa.