các ngươi. những kẻ câm này , ta nói mà các ngươi.... dám khinh ta..các ngươi khinh ta.
bao đại phát chạy lại ôm cánh tay của thiên đạo lưu.
- GiaGia. Người bắt nạt ta thì thôi đi giờ đến đám người này cũng bắt nạt ta.
ta làm thiếu chủ còn ý nghĩa gì nữa.
thiên đạo lưu cũng bó tay với đứa cháu thiên tài của mình rồi.
khi còn nhỏ đã bộc lộ là một người thông minh, bắt đầu đọc sách , viết khi lên hai tuổi.
tài năng đánh đàn cũng thiên phú không kém.
thiên đạo lưu không khỏi hãnh diện về đứa cháu của mình.
nhưng thật không ngờ đứa cháu thiên tài của mình lại làm trò ngớ ngẫn nhất mà ông gặp ở chính đại điện , đứng trước mặt bao nhiêu người như vậy.
hết cách rồi phải sử lý nhanh mới được..
bao đại phát đang ôm tay thiên đạo lưu làm trò , thì cảm thấy cái tai nhỏ đau một cái. kèm theo giọng nói của đạo lưu.
- theo ta...
--ah.. đau đau giagia. ... ah đừng kéo ... đứt tai của ta..
gia gia ta chừa rồi ah.. ah.
bao đại phát bị thiên đạo lưu kéo ra đại điện.
thì trong đại điện tín đồ của võ hồn điện phá lên cười ha hả... chưa bao lâu thì có giọng hét thảm vừa đau vừa tức giận vọng vào đại điện.
- Các ngươi hãy chờ đấy ta sẽ trở lại...
- ah ah. gia gia nhẹ tay ta theo ngài mà , đừng kéo tai nữa.
không biết là ai, phá cười mà nói.
- haha. cười chết ta rồi. nãy giờ ta muốn cười lắm mà không giám cười. giờ ta cười chết mất.
có người nói thì cũng có người nói theo.
- ta cũng như ngươi vậy đấy. ngươi có nhìn thấy không cảnh thiếu chủ tự sát , mặt giáo chủ đơ ra như kiểu gặp phải sinh vật lạ chưa bao giờ thấy.
haha... ngươi nói thế không sợ giáo chủ cho ngươi một trận sao?
ta lại thấy cảnh tấu hài thiếu chủ cứ kêu: " ta đi chết đây, đừng cản ta".
động tác người đó làm theo của bao đại phát đã làm.
cả đại điện lại một trận cười ầm lên.
mặc kệ đám người trong đại điện cười ầm thì bao đại phát đang đứng trước mặt thiên đạo lưu.
thiên đạo lưu nhìn bao đại phát mà nói.
- thiên thành cháu nói đi vì sao lại muốn rời đi võ hồn điện?
bao đại phát nhìn vào thiên đạo lưu mà nghiêm túc nói.
- gia gia, ta muốn lịch luyện.
- ở võ hồn điện không có cái gì đáng học hay sao mà phải đi ra bên ngoài lịch luyện?
- gia gia , ở võ hồn điện không phải không có , ta muốn nhìn thế giới bên ngoài, không muốn võ hồn điện lúc nào cũng bảo bọc ta.
cho dù ta có võ hồn cường đại, mà không trãi qua chiến đấu thì làm sao phát huy được võ hồn của mình.
ta cũng chẳng muốn hoa cỏ nuôi trong tủ kính không có chút sức sống nào.
thiên đạo lưu suy nghĩ hồi lâu rồi nói.
hiện tại đại lục đang trong thế chân vạc. sóng gió đang yên lặng, không biết sẻ nổi lên khi nào thì không biết.
cháu là thiếu chủ của võ thần điện , các đại thế lực đều biết ,giờ đi ra ngoài sẽ là đích đến cho các thế lực khác.
bao đại phát nhìn thiên đạo lưu mà nói.
--gia gia, người có cách phải không đừng giấu ta.
hihi. ta nghe nói trong võ thần điện có khối hồn cốt thay đổi võ hồn.
thiên đạo lưu cốc đầu bao đại phát.
- chuyện này mà cháu cũng biết được sao?
- hihi. gia gia cho cháu khối hồn cốt đó nha.
bao đại phát sử dụng khuôn mặt đáng thương để xin đồ.
với vẻ mặt cún con đáng thương của cháu mình thiên đạo lưu đành đáp ứng.
--Nhưng mà trước khi đi phải kiếm hồn hoàn cho cháu đã.
--gia gia vậy hồn hoàn của cháu nên đi theo đường lối nào gia gia.
- võ hồn thiên sứ của chúng ta lấy công làm thủ lấy tốc độ làm công, nên chúng ta lực phòng ngự khá yếu.
--gia gia vậy võ hồn của chúng ta chẳng khác con thiêu thân cứ lao vào mà đánh nhau sao ?
- haha. tiểu tử ngốc võ hồn của chúng ta trãi qua đời này đến đời khác cũng có chiến đấu kĩ thuật của võ hồn của mình.
võ hồn của chúng ta là thiên sứ, có khả năng bay lượn, cùng kết hợp với hồn hoàn chúng ta đã tạo ra chiến kĩ đọc nhất vô nhị trên đại lục " huyễn ảnh thiên sứ".
chiến kĩ này được tổ gia gia trong một lần thấy một con hồn thú từ trên cao lao xuống mặt nước bắt mồi, kết hợp hồn hoàn huyễn ảnh thú tạo ra huyễn ảnh của bản thân tấn công , tuy huyễn ảnh không gây ra sát thương nhưng lại tăng khả năng công kích trúng mục tiêu của đòn đánh.
bao đại phát nghe vậy gật đầu.