Chương 14: Khi Fan Naruto Và Goku Xuyên Tu Tiên Giới

Sau khi Phất lan đức bỏ đi thì cuộc chạy đua độ bền bắt đầu.

đeo lên cái giỏ cả đám thân thể hơi chùng xuống vì nặng, tuy rằng cả bọn đã trải qua hồn lực , hồn hoàn uẩn dưỡng thân thể , nên cũng có thân thể tốt hơn người thường tương đối.

Tuy tốt nhưng nói gì thì đám người đường tam cũng chỉ là đám thiếu niên.

Mang giỏ đá chạy, đám người đái mộc bạch chạy sát bên bao đại phát, còn chu trúc thanh chạy lên trước .

Ở phía sau Mã hồng tuấn lên tiếng trước.

- Thiên thành thiếu chủ, ngươi thật lợi hại, cả đêm chơi đùa hai mỹ nhân làm cả ký túc xá một đêm không ngon giấc.

không biết thiên thành thiếu chủ làm hai vị thiếu phu nhân lên đỉnh mấy lần vậy?

Bao đại phát nhìn Mã hồng tuấn cười hắc hắc.

- Ta không biết bao nhiêu lần, nhưng mà các nàng đều mệt lã rồi ngủ lun.

Mã hồng tuấn nghe Bao đại phát nói như vậy âm thầm dơ ngón tay cái lên ý nói bái phục.

- Đới mộc bạch ta chưa bội phục ai bao giờ hôm nay ta không thể không  phục Thiên thành huynh đây. Mới sang ra đã quần lấy hai vị phu nhân. Khiến cho viện trưởng phất lan đức vô cùng bực bội, giao nhiệm vụ gọi thiên thành huynh cho thanh thanh.

ta nghỉ đến cảnh trúc thanh ở ngoài cửa nghe nhạc DJ , chắc sắc mặt vô cùng phong phú ah nha.

nghe Đới mộc bạch nói như vậy thì cả đám không nhịn được ôm bụng mà cười.

cả đám thế là tán chuyện yêu đương của mình.

chuyện cười nhiều nhất là của mã hồng tuấn, không cười không được. Đường đường có thân hình của ông địa khi đè con gái nhà người ta không ai chịu nổi được hết, cuối cùng là chia tay.

Chạy một thời gian thì không ai có sức đâu mà nói nữa.

Bao đại phát chạy đến bên cạnh Chu trúc thanh, quan tâm hỏi.

- Chắc muội cũng mệt rồi, để ta gánh bớt cho.

Chu trúc thanh mặc kệ bao đại phát vẫn chạy tiếp.

Bao đại phát thấy không được thì chuyển qua chế đội xin lỗi.

- Để ta mang bớt cho , xem như ta xin lỗi muội ,chuyện sáng nay .

Chu trúc thanh nhìn lại hắn với vẻ bực tức nói.

- Chuyện này không phải vui lắm sao? khi nãy các huynh cười to lắm mà! Giờ xin lỗi làm gì!

Bao đại phát cười khổ, thầm nghĩ: chuyện này là không xong rồi, phải từ từ nghĩ cách.

--Ah thật xin lỗi . Ta không có ý chọc ghẹo gì đâu! tại ta có ý xin lỗi muội vì khiến muội xấu hổ như vậy.

Với lại bài tập hôm nay là bài tập đoàn đội, việc giúp đỡ lẫn nhau là điều nên làm mà, muội không nên ngại làm gì.

Đám đái mộc bạch , Đường tam nghe vậy thì xít xoắn lên vì nghe có vẻ đạo lý.

Viện trưởng không nói là không cho phép giúp đỡ lẫn nhau.

Thế là cả đám trao đổi đá cho nhau, ai khỏe thì gánh trước giúp đứa yếu , đứa yếu hồi phục thể lực thì gánh lại.

Công việc thế là bắt đầu.

Chu trúc thanh thấy ai cũng đổi đá, thấy vậy cũng đỡ ngại ngùng.

thế là chu trúc thanh đưa đá cho bao đại phát gánh và từ đó không bao giờ nhận lại đá của mình nữa.

........

Ở một nơi nào đó cách xa học viện sử lai khắc.

Trong đại điện Trữ phong trí sắc mặt vô cùng khó coi đang nhìn vào bức thư trong tay mình.

Bức thư trong tay tan thành tro bụi.

Ở bên ngoài một đạo người cưỡi phi kiếm lao như điên, đánh tới Trữ phong trí.

Trữ Phong trí sắc mặt đã khó coi rồi , thấy cửa bị đánh vỡ cũng biết người đến là ai.

Vội vẫn chuyển hồn lực đón đỡ..

Khi hai người tiếp giáp nhau, một tiếng ầm vang vọng cả đại điện, một làn sóng xung kích từ điểm hai người va chạm lan ra xung quanh, bàn ghế xung quanh đổ nát .

Trữ Phong trí bay dắt lên tường , rớt xuống. Miệng trào máu tươi.

Người kia thấy vậy cũng không nương tay, bay đến tay đấm cước đá lên người Trữ phong trí.

Đấm đá xong suôi người đó dừng lại như đã giải tỏa được tức giận hét lớn.

- Trữ phong trí!! Ngươi tính sao đây? Hừ đường đường là thất bảo lưu ly tông không thể bị ức hiếp như vậy được.

Nghe vậy Trữ phong trí mở miệng ra nuốt vào một viên thuốc chữa thương.

nhìn trữ phong trí bây giờ không khác gì đầu heo. Mếu máo nói.

- Kiếm thúc chuyện này chúng ta phải gặp lấy tên tiểu quỷ hỗn đảng khốn kiếp trước đã, cũng như hỏi ý kiến của Vinh vinh nữa.

- Vinh vinh nó còn nhỏ mà bị như vậy đây là chuyện không thể chấp nhận được. Vinh vinh còn nhỏ như vậy thì biết gì là yêu đương chứ , hỏi ý của nó không bằng đi diệt tên hỗn đảng đó cho rồi. Chắc vinh vinh nó rất sợ hãi, đường đường là công chúa của của thất bảo lưu ly tông chưa từng ăn thiệt thòi nào, giờ bị một vố lớn như vậy sao chịu cho được.

Phong trí ngươi đến võ hồn điện nói rõ phải trái chuyện này, còn ta đến gặp tên hỗn đảng mất dạy này.

Nói xong kiếm đấu la bay ra khỏi đại điện, để lại cái mặt heo trữ phong trí ở lại đại điện.

- Cái tên khốn kiếp...

Không thể biết trữ phong trí chưởi kiến đấu la hay là bao đại phát.