Chương 242: Chương 207-3: Xem Cô Làm Cách Nào Để Cứu Lam Tử Kỳ 3

Cách đó mấy chục mét, một chiếc xe màu đen xơ xác tiêu điều đến đáng sợ...

Thượng Quan Hạo hung hăng nắm chặt tay, đôi mắt đỏ tươi ướt át.

Giờ phút này anh, rất muốn giết người.

Cô đang liều mạng kháng lại sự xâm phạm của Lam Tử Kỳ, nhưng chỉ phí công, anh nhớ lại tối hôm qua cô dùng giọng nói quyến rũ nói với anh rằng chí ít so anh còn dịu dàng hơn, thương tôi hơn anh, vết thương trong lòng bị xé rách ra, máu chảy ròng ròng.

Môi mỏng tái nhợt khẽ nhếch, môi mím thật chặt!

Anh rốt cuộc không có cách nào nhìn tiếp nữa, xem bọn họ diễn kịch, ở trước mặt mọi người thể hiện tình yêu cùng mâu thuẫn, trái tim của anh bị cô dùng dao đâm đến huyết nhục mơ hồ, nắm chặt tay lái, giống như điên chạy về phía ven đường!!

Xe cô lướt qua rất nhiều, toàn bộ thế giới đều đang rung chuyển, trong đôi mắt của Thượng Quan Hạo hiện lên sự tuyệt vọng như tro tàn và quang mang, lao về phía trước con đường!

Thời gian hẹn gặp Dringlewapen, là bốn giờ chiều.

Điện thoại nội bộ reo lên liên tục, người đàn ông ngồi trên ghế xoay ở bên trong đôi mắt đỏ ngầu, chịu đựng sự đau nhức đang cuồn cuộn ở đáy lòng, ngoảnh mặt làm ngơ.

Suốt cả một buổi chiều, anh chẳng có tâm trạng xử lý chuyện.

May mắn thay, sự cố thi công được xử lý rất khá, tin tức không tốt hoàn toàn bị đè ép.

Bàn tay dời qua, cuối cùng ấn vào phím kết nối của điện thoại nội bộ.

“Tổng giám đốc!” Giọng nói lo lắng của thư ký truyền đến, ổn định lại hơi thở rồi nói, “Tổng giám đốc, vừa rồi có rất nhiều khách hàng gọi điện thoại tới, nói rằng bọn họ nhận được thông báo của Dringlewapen Bên, nếu như có nhiều đơn hàng bị huỷ bỏ đồng loạt như vậy, không thể loại trừ khả năng lừ gạt tập thể, bọn họ sợ sẽ bị khởi tố cùng một lúc, họ hỏi ngài nên làm gì!”

Mắt Thượng Quan Hạo nâng lên, trong đầu hiện lên khuôn mặt trong sáng dịu đang ô, lại thông minh và lý trí.

Lừa gạt, khởi tố. Thủ đoạn ứng phó như vậy, ngoài cô ra, không ai có thể nghĩ ra.

“Cho tôi một giờ...” Giọng nói anh khàn khàn, giống như Sâtn dưới địa ngục lạnh lùng tuyên cáo thời gian tử vong, trong đôi mắt bị sự đau nhức kịch liệt thiêu đốt, hủy thiên diệt địa, “Một giờ nữa, tôi sẽ đến gặp cô ấy... Xem cô ấy còn có thể cố gắng làm những gì, còn có thể dựa vào cái gì để cứu lấy Lam Tử Kỳ.

Mấy chữ cuối cùng được anh nói rất nhẹ, giọng điệu tàn khốc.

“...” Thư ký thật sự kinh ngạc, lại biết điều gật đầu, “Được, tôi đã biết, tôi sẽ trả lời bọn họ ngay lập tức!”

Kim đồng hồ chậm rãi chỉ vào 3 giờ 50.

Bên dưới cửa sổ sát đất, một chiếc xe chậm rãi tiến vào tầng 1 của Tín Viễn, vài người bước xuống, tiến vào toà nhà.

Thượng Quan Hại lạnh lùng nhìn chăm chú bóng dáng tinh tế dịu dàng đi ở phía sau, ánh mắt mang theo nỗi đau khủng khiếp, dừng một chút, lạnh lùng đi ra khỏi phòng làm việc.