Chương 25: Cha con rùng mình

KDN – cuộc chiến cha con

Quyển 7: Thiên tử, Chương 103 – Gần cuối KDN 16

Thái Bình biệt viện - PN ngồi dưới một cái gốc cây

NBV tiến vào ~ PN muốn hắn kể lại mọi chuyện

PN từ đầu đến cuối vẫn luôn yên lặng… yên lặng đến mức khiến cho người ta sợ hãi

“Thuộc hạ nhất định phải đến gặp viện trưởng ngài, ta muốn cam đoan ngài sẽ không nổi điên”

“Ngươi nói xong chưa? Ngươi muốn thuyết phục ta chẳng nhẽ k cần lấy ra TBB tự tay cho ngươi những lời?”

“Thiên hạ vì sao k được loạn? Vì thiên hạ suy nghĩ? Mấy ngày nay dân chúng có mấy người… vì bọn họ mà từng suy nghĩ?”

“Ta không tha thứ cho ngươi”

Tĩnh Vương gia, Ninh tài tử và cả Nhược Nhược đều đã bị giam lỏng trong cung

“ – Ngươi muốn đi đâu?

- Về nhà ngủ”

Hắn lần đầu tiên cảm nhận được…

… mệt mỏi và khổ đau, hóa ra lại có thể đối với loài người mang lại tình trạng tổn thương lớn đến thế

Nhất xử và hắc kỵ sau khi nghe PN sắp xếp… thật sâu quỳ xuống một vái… rồi bí mật theo dòng suối trốn đi

Diệp Trọng

“… ta muốn người của ta… một cái cũng k bị thương”

“Cường giả thiên hạ đều ở trong tay ta… Ta chỉ biết, nếu như ngươi k lập tức rút về những trinh sát và kỵ binh phái ra lúc trước… nhất định sẽ xuất hiện tình cảnh mà rất nhiều người k muốn thấy”

“ – Ngươi cho rằng, triều đình có thể giữ lại tính mạng bọn họ?

- Là ta muốn bảo vệ tính mạng bọn họ… Ta rất khó khăn mới khống chế được chính mình háo hức, ta nghĩ ngươi cũng sẽ k bằng lòng đem ta thực sự bức điên…”

Hoàng đế cũng chỉ cần k được để cho PN ra khỏi kinh

Diệp Trọng đưa PN… về nhà… trong lòng hắn cảm thấy đặc biệt nặng nề, vì đây k phải là bắt được PN trở về mà là PN đưa bọn hắn trở về, hơn nữa, PN lại k hề có ý muốn vào cung giải thích hoặc là tức giận… rùng mình giữa hoàng đế bệ hạ và PN từ giờ khắc này bắt đầu… PN hiện nay đã có thể thực sự đối kháng lại với Khánh đế

Bệ hạ vĩnh viễn k thể chủ động phát chỉ làm cho PN vào cung, hắn phải đợi PN chủ động vào cung

Nhưng mà PN cũng vĩnh viễn k thể chủ động vào cung, hắn phải đợi vị nam tử trên ghế rồng kia mở miệng trước

NBV

“… ngươi phải cam đoạn bọn họ sống sót, nếu như ngay cả bọn họ cũng đều chết…..”


Phạm phủ

Uyển Nhi

“Ta đã trở về”

“Sáu ngày không chợp mắt… ta cũng không nghĩ là mình lại có thể chống đỡ được”

Uyển Nhi chăm sóc hắn… hắn toàn thân đã tàn tạ một cách kinh khủng, đến ngay cả gan bàn chân nơi đạp ngựa cũng đã hằn ra đường máu

“… bệ hạ luôn cần phải nắm chặt lấy người thân của ta, chỉ có lão người thọt không có cái gì người thân cho nên cuối cùng mới biến thành như vậy…”

~> thực ra là có, hắn có một người thân duy nhất… chính là Phạm Nhàn

Nói xong câu này, hắn ngủ thiếp đi… chân hắn vẫn còn ở trong chậu nước, thân vẫn đang ngồi… nhưng về được tới trước mặt Uyển Nhi, tinh thần hắn buông lỏng, thoát ly khỏi đau khổ… cứ thế ngủ thật say

Hắn ngủ liền là tròn luôn 1 ngày 1 đêm mới tỉnh lại

_ Chương 105: Trong mộng tuyết sơn, trong chậu máu loãng _

Phạm Nhàn… hắn nằm mơ rồi

Trắng mênh mông một mảnh đại địa… hắn mơ đến thần miếu… hắn gặp Tiếu Ân… hắn gặp Khổ Hà… hắn gặp Tứ Cố Kiếm… hắn thấy Ngũ Trúc thúc… hắn thấy một kiếm đâm vào ngực bụng hắn… mà Ngũ Trúc thúc vẫn quay mặt hướng tòa miếu kia bước đi…

… hắn cảm nhận trong tim truyền đến một trận vô cùng đau khổ, tràn ngập tuyệt vọng cùng sợ hãi… sau đó hắn tỉnh lại

Sau lần trước mơ hồ tỉnh lại kia, hắn lại thiếp đi ngủ tiếp… ngủ tiếp lại cũng 1 ngày


Hoàng cung trong ngự thư phòng… hoàng đế cũng tỉnh lại… hắn cũng tỉnh lại sau một giấc mộng…

Hắn thấy mình một mình đứng trên tòa núi tuyết, dưới chân hắn là vô số dân chúng sùng bái, ngưỡng mộ, nhưng mà bên cạnh hắn… một người cũng k có

Nhược Nhược được giữ túc trực bên cạnh hắn… hoàng đế cũng có điều thích tính cách của nàng

“Không cần lo lắng cái gì. An… huynh trưởng của ngươi đối với trẫm có một ít hiểu lầm, đợi ngày sau khi giải quyết được hiểu lầm rồi, cũng sẽ k có chuyện gì”

“An đã ngủ một ngày một đêm, xem ra trên đường này, hắn thực sự vất vả”

Nói chuyện nhà…

Diêu thái giám

“ Mật thám cung vua đặt ở bên ngoài Phạm phủ… tổng cộng 14 người… toàn bộ bị giết”

“Tiếp tục phái người qua, trẫm thiên hạ hàng tỉ tử dân, chẳng nhẽ một mình hắn đã giết được hết?”


Phạm Nhàn ngồi trên ghế ngay tại cửa chính Phạm phủ… toàn thân là máu.. đem Ngụy thiên tử kiếm đã nhuộm máu loãng đặt ở bên chân, tiếp nhận khăn ấm đến rửa mặt… nước trắng bên trong chậu… lập tức biến thành máu loãng

_ Chương 106: Rửa tay trừ quan _

Quan phủ biết chuyện chạy đến Phạm phủ… sớm đã bị một màn này hừ cho băng giá

Đêm hôm trước PN trong bóng đêm đã đem mật thám cung vua phái đến toàn bộ giết

Thực ra bây giờ ngoài hoàng đế ra, k ai có thể thực sự giám sát PN

~> chỉ là cái loại phản kích này có một ít quá tanh mùi máu, k có đạo lý… nhưng chỉ có như vậy hắn mới có thể phá vòng vây, bắt được liên lạc với người của mình

Tôn Kính Tu

Đối với Uyển Nhi, Nhược Nhược và 2 đứa nhỏ, hoàng đế sẽ k thực sự động đến, vì đây đều là điểm mấu chốt của PN. 2 người cho dù có với nhau chiến tranh thế nào nhưng nếu hoàng đế đánh vỡ điểm mấu chốt này… chỉ có thể buộc PN triệt để trở mặt… cho dù có giết chết PN, đây chắc chắn sẽ gây ra hậu quả mà Khánh quốc k thể nào gánh chịu được

“Hắn làm sao dám”

~> PN cuối cùng k phụ sự mong đợi của mọi người, trở thành trên thế giới này người duy nhất có thể đối kháng với hoàng đế mà k cần phải nhượng bộ

“Muốn tiêu diệt một người, phương pháp tốt nhất là tiêu diệt thân thể của hắn”

Hết KDN 16



KDN 17

_ Chương 107: Bảy ngày _

Cách chức viện trưởng GSV của PN

Ngày hôm sau, xung quanh Phạm phủ tiếp tục chết hơn 20 người ~> cách PN chức chính sứ chuyển vận ti nội khố

Đêm hôm đó, PN lại càn quét tiếp 1 lần nữa

Cứ tiếp tục như vậy, đêm PN giết người, ngày bị cách chức

7 ngày sau, toàn bộ chức quan của PN bị cách sạch sẽ, chỉ còn lại duy nhất chức giáo viên tại trường Thái học

~> Sặc sỡ lóa mắt PN, bỗng chốc trở thành dân thường

~> PN vẫn k có vào cung xin lỗi, quanh Phạm phủ cũng đã chết rất nhiều người, làm cho mật thám bị phái đến giống như đi lãnh án tử hình vậy

Dân gian thảo luận… cũng vẫn đứng về phía PN

Này cuối cùng trở thành trận chiến giữa hoàng đế và PN, giữa cha và con, trở về thông thường như 2 người vẫn hay cãi nhau trong ngự thư phòng

Hoàng đế đối với PN vẫn là rất ôn nhu, nhưng PN sẽ k để sự ôn nhu này đi dao động tâm hắn lần nữa… bởi vì từ sau trận mưa thu kia… hắn đã chết tâm

Tấm lưới giám sát xung quanh Phạm phủ cuối cùng lộ ra những cái lỗ hổng… GSV cuối cùng thâm nhập được vào… PN muốn đi ra ngoài…


Cơ sở bí mật nhất của Khải Niên tiểu tổ

PN ra các đạo mệnh lệnh giao cho các thành viên Khải Niên tiểu tổ, sau khi đưa thư thì sẽ k cần trở lại nữa

“Đây là cái mệnh lệnh quan trọng nhất: các ngươi nhất định phải sống xót”

2 đạo mệnh lệnh đi Thanh Châu và Tây Lương: để cho Râu Ca phát động người Hồ và Lý Hoằng Thành phối hợp diễn trò đánh nghi binh, tránh cho Lý Hoằng Thành bị gọi về kinh

1 đạo đi Đông Di: để cho tiểu lương quốc loạn kéo dài một chút, kiếm cớ cho Đại hoàng tử tiếp tục ở lại. Đồng thời gọi đến Thập Tam Lang và phái ra 2 vị cao thủ của kiếm lư đi Giang Nam bảo vệ Tô Văn Mậu

1 đạo đi Giang Nam: gọi Hạ Tê Phi đến kinh thành

1 đạo nữa đi Thanh Châu - người hắn tin tưởng: phái hắn đi tạm thời trông coi công việc của Đặng Tử Việt, đồng thời, tìm về Hải Đường

“ – Nếu như nàng không đi?

- Đã nói ta muốn chết, nàng có tới hay không”

_ Chương 109: Khánh Miếu có mưa _

Vương Khải Niên đến ~> hắn cuối cùng cũng về lại bên PN

3 năm nay, VKN vẫn luôn cải trang, ở lai bên cạnh TBB

4 ngàn 5 trăm hắc kỵ cùng toàn bộ lực lượng TBB để lại cho TBB, lúc này đang hướng phía mười [nhà] thôn

“ – Nếu như ta muốn dẫn ngươi phản quốc, ngươi có thể đi theo ta không?

- Mấy năm trước loại chuyện này làm còn ít sao. Cho dù đại nhân muốn dẫn ta đi trong đất, ta cũng đành phải đi”

~> PN bố trí tất cả, mục đích vẫn là để bảo tồn lực lượng của mình

… nhưng hắn cảm giác hình như mình phạm sai lầm chỗ nào…


Rời đi ngôi nhà kia, trong mưa hắn đi dạo một chút… rồi nghĩ đến một việc… đám khổ tu sĩ… vì sao bọn chúng đột ngột xuất hiện? hơn một nửa người Khánh miếu chết trong tay hoàng đế, vì sao bọn chúng lại vẫn vâng lệnh hắn?...

Khánh miếu

PN vô thức bước vào muốn xem một chút, nhưng hắn vừa bước vào…

“… Phạm công tử, chúng ta luôn luôn muốn đi tìm ngài, không nghĩ tới, ngài lại đến”

Hơn 10 khổ tu sĩ… bao vây PN

Lại thực sự đến ca ngợi PN vì những gì hắn đã làm cho dân chúng… bọn họ bỏ nón mũ, quỳ xuống, thực sự cung kính bái PN một lạy cầu phúc…

Rồi khẩn cầu PN vào cung xin lỗi hoàng thượng

“ – Nếu như ta không muốn?

- Vì thiên hạ thương sinh, xin ngài nghỉ ngơi”

Hóa ra là từ mấy chục năm trước, có sứ giả từ Thần Miếu đến hướng các khổ tu sĩ nói rằng Khánh đế là người được Thần Miếu chọn

Đại tế tự vì sao chết? ~> Vì năm đó Thần Miếu có người đến, Khánh đế thông qua Đại tế tự dùng PN làm mồi nhử để sứ giả đến giết PN, hay nói chính xác hơn là đến giết Ngũ Trúc. Nhưng Ngũ Trúc lại k có chết, ngược lại sứ giả lại bị Ngũ Trúc giết. Vì k thể để cho PN biết việc này, cho nên Đại tế tự phải chết

Hoàng đế cùng Thần Miếu hợp tác?

Bọn họ vận hết nước bọt ra khuyên nhủ PN

“ Đều là vô nghĩa”

“ Bởi vì ngài… là con của nàng”

Đánh…

PN vốn dĩ vẫn còn bị thương, đang rất suy yếu… ở vào thời điểm hắn đã bằng lòng hy sinh 1 cánh tay phải của mình để chạy thoát… nhưng có người lại k bằng lòng…

Từ đâu hiện ra một bóng dáng, trực tiếp cắt vào cổ 1 khổ tu sĩ… PN lãnh huyết kết thúc màn lấy mạng… rồi họ cùng nhau bay đi khỏi Khánh Miếu…

Đám khổ tu sĩ đuổi theo

Ảnh Tử… trên người hắn thương vẫn còn rất nặng… vì VKN chạy về kinh đô đã rất nhanh, hắn lại còn muốn nhanh hơn…

~> Cả PN và Ảnh Tử tình trạng… đều đang suy yếu đếu cực điểm

2 người tách nhau ra để dụ truy binh, trước khi tách, Ảnh Tử lạnh nhạt một câu:

“Ngươi chừng nào động thủ giết hắn thì kêu ta”

PN chạy đến Đạm Bạc thư cục, sau một lát đi ra đã biến thành một cái người đọc sách che ô… hắn đi đến trường Thái học


_ Chương 111 _

Hồ đại học sĩ

“ - Thật đúng là làm cho người ta giật mình

- Hôm nay xảy ra một ít chuyện, tâm tình có một chút k thoải mái, cho nên tới tìm ngài nói xấu…

- Làm sau chán nản đáng thương như vậy?”

Khuyên nhủ PN

Mấy ngày nay tấu chương cáo tội PN đã nhiều như tuyết

Hồ đại học sĩ phẫn nộ

“ – Chẳng nhẽ ngươi k rõ bệ hạ đối với ngươi đã rất rộng lượng, nếu như ngươi còn như vậy tiếp tục khiêu chiến quyền uy triều đình, thử thách kiên nhẫn cả bệ hạ…

- Thì tính sao?

- Chẳng nhẽ ngươi muốn chết?”

Giờ đây xem ra trong mắt mọi người, PN đã trở thành… tội nhân

“Làm loạn?”

PN cũng k muốn nói gì nữa… hắn rời đi trường Thái học

“Có lẽ… ta thực sự sai?”

PN ném ra chuyện HTV chứa chấp Phạm Không Cứu

~> PN đến gặp Hồ đại học sĩ chỉ là để thăm dò một chút thái độ của mọi người đối với mình và giới hạn lòng nhân từ của hoàng đế. Người hắn phái đi vừa mới đi, cho nên hắn phải đem cuộc chiến cha con này kéo dài một chút. Đồng thời thể hiện một chút sự nhún nhường đối với bệ hạ

Cho nên sau khi Hồ đại học sĩ vào cung, tâm tình của hoàng đế khá lên rất nhiều, tâm tình của mọi người cũng khá lên rất nhiều


Nhược Nhược

Nàng mặc dù là con tin nhưng ngoài việc k thể ra ngoài cung và thường xuyên phải bên cạnh hoàng đế thì cuộc sống vô cùng tốt.

Cùng hoàng đế đánh cờ

“ – Khánh miếu chết 1 người, bọn họ lúc này đang trước điện đợi

- Đợi? Là đợi tội sao? Trẫm tha cho bọn chúng lần này, nếu còn làm bừa cái gì nữa thì cho bọn họ tự động đi Đông Sơn nhảy vực đi”

Khổ tu sĩ dám đối với PN động thủ ~> Khánh đế thực sự k vui

Ảnh Tử trở về hoàng đế đã biết

Nhược Nhược trở thành người dự thính của hoàng đế, từ lúc vệ sinh và ngủ ra thì đều theo hoàng đế 24/24

Hoàng đế k mấy quan tâm PN liên hệ cấp dưới của mình đã làm những gì, vì… hắn có tuyệt đối tự tin

Hắn cho đến hôm nay cũng chưa từng nghĩ sẽ đánh PN rớt xuống vực, vì… hắn vẫn cho rằng người con trai này là đang hiểu lầm hắn

~> Hắn k muốn giải thích, hắn ngang ngược ngồi trong cung chờ PN đến rồi giải thích

Hoàng đế muốn ra ngoài đi dạo… hắn cực kỳ chán ghét xe lăn, vì nhìn thấy xe lăn sẽ nghĩ đến TBB, sẽ nghĩ đến khi Huyền Không miếu PN suýt chết… hắn muốn Nhược Nhược dìu hắn đi

Hoàng đế k giải thích cho PN, nhưng lúc này lại giải thích cho Nhược Nhược

“Ngươi… k giống người thường…” ~ Nhược Nhược trầm ổn, nhẹ nhàng khoan khoái,… hoàng đế rất thích

Hoàng cung tuyển tú ~ hoàng thượng muốn sinh thêm con trai ~> đây là cảnh cáo

_ Chương 113 ¬_

Nghi quý tần – Tam hoàng tử

Hồng Trúc trở về ngự thư phòng

Sau khi đối thoại với TBB… hoàng đế là cần có người đến chứng minh… hắn là một vị hoàng đế tốt


9 ngày sau chuyện TBB, nhân PN bị ám sát, trong cung truyền chỉ gọi PN vào cung để thăm hỏi… thiên hạ được trận thở dài nhẹ nhõm

PN vào cung – ngự thư phòng

Hoàng đế trực tiếp đem án tông vạch tội TBB ra cho PN xem

PN là một cái diễn viên số một thiên hạ… dưa theo tình tiết thì hẳn là lúc này hắn phải diễn ra vẻ kinh ngạc, xót xa, phẫn nộ, k tin, khóc lóc… sau đó trở lại bên cạnh bệ hạ… rồi bệ hạ sẽ đi dỗ dành hắn…. Nhưng khi làm hắn nhìn vào sắc mặt ung dung, tự tin của hoàng đế… hắn phẫn nộ, đau lòng,… lại căn bản k muốn tiếp tục diễn, hắn chỉ là lẳng lặng nhìn vào hoàng thượng

Suốt 3 năm qua hắn đã luôn diễn rất lợi hại, mặc dù trong tâm lại luôn dày vò… vì cái chết của cô gái kia… nhưng hắn luôn muốn tìm ra cái con đường thứ 3 k đổ máu, hắn muốn làm cho TBB và phụ thân có thể bình yên quy lão, cho nên hắn làm trái với mong muốn an nhàn của bản thân, hắn liều mạng bôn ba…

Nhưng kết quả… tất cả đều thành ảo ảnh… hắn rất thất vọng, thậm chí tuyệt vọng… hắn hơi mệt… hắn k muốn diễn

PN yên lặng xem qua án tông… tình trạng vết thương nặng lên làm hắn ho 2 tiếng

Hoàng đế quan sát PN… tình trạng vết thương của hắn cũng làm hắn ho 2 tiếng

Chính quy cung đình hí kịch… vậy nhưng PN k buồn diễn…

Hắn xem án tông từ đầu đến cuối vẫn chỉ làm ra một bộ mặt im lặng, rồi đem án tông đặt lại chỗ cũ, hắn mệt mỏi, cũng chẳng buồn đi hỏi cái gì

Hoàng đế dần dần thấm đượm mùi thất vọng…

“ - Hóa ra… ngươi luôn luôn đều biết những việc này…

- Ta thực ra luôn luôn đều biết…”

Chuyện khờ khạo…

“Hắn cũng đã đi, cũng k muốn nói chuyện năm đó. Ngươi vì sao cứ phải… muốn hắn chết đây?”

“… Nô tài… cuối cùng vẫn là nô tài…”

“.. chỉ là thần luôn luôn k rõ ràng lắm, năm đó, vị mẫu thân đáng thương kia của ta… đến tột cùng là chết như thế nào?”

Lần đầu tiên, PN đem thân thể mình đứng thẳng lên

“Thần sẽ thành thành thật thật ở trong kinh đô, nhìn vào kế hoạch của bệ hạ, mưu lược vĩ đại sự nghiệp to lớn”

“Trẫm… cho phép ngươi gọi trẫm… phụ hoàng”


Hoàng đế bắt đầu đối với Nội khố và GSV tẩy trừ

NBV trở thành viện trưởng GSV

_ Chương 115 _

Hồng Trúc đưa PN ra khỏi cung – trên đường trò chuyện

Rau cần

Dạo một vòng trong cung đi thăm các quý nhân

PN đến thăm Nghi quý tần – đúng lúc ở đây đang rừng hoa tụ tập tuyển tú

Xem Tam hoàng tử học bài


Hoàng đế bỏ đi lực lượng theo dõi Phạm phủ, PN cũng có thể tự do đi lại… vì Nhược Nhược vẫn bị giữ lại trong cung nên PN đã k có khả năng chạy trốn

Đón lũ trẻ trở về… Ngày đó Uyển Nhi sắp xếp cho Đằng Tử Kính đưa bọn trẻ về Đạm Châu nhưng k ngờ, hoàng đế dù mới bị trọng thương, còn đang mê man cũng k quên 2 đứa bé này… đã phái đến một cái thái giám

“… chúng ta chuyện cả mình, tốt nhất đừng kéo người bên ngoài vào…”

Hoàng đế bên ngoài lạnh, bên trong khô ~> Ăn rau cần

Hoàng đế muốn thêm vài cái hoàng tử ~> Nhưng rau cần diệt tinh

~> Rất tự nhiên là: loại kiến thức này… chỉ có PN biết

Điền trang Phạm gia – lũ trẻ

Phạm gia người trong tộc k vì PN thất thế mà tỏ thái độ, thậm chí đã dám liều mình che chở để để đưa 2 đứa trẻ đi

Quanh người PN, người cần hắn bảo vệ… quá nhiều

¬¬¬¬¬¬_________________

_ Chương 117: Người rảnh rỗi của kinh đô _

Bỗng chốc… PN trở thành một người phú quý vô cùng rảnh rỗi

Phía bên Đạm Bạc y quán, vì Nhược Nhược phải ở trong cung nên trực tiếp Thái Y viện phải điề người đến cho nàng

Cứ như vậy hơn 1 tháng… PN như sắp thành tan biến ở nhân gian

Có 1 nơi vẫn k quên được PN – trường Thái học… có lẽ bởi vì quá mức rảnh rỗi, cho nên PN bắt đầu lại đi làm thầy giáo… mà số người nghe hắn giảng… lại hơi quá đông một chút… mấy trăm người, đến mức giảng đường của hắn phải ở ngoài trời, bên hồ nước

Mặt ngoài PN luôn luôn nhàn nhã, yên lặng, nhưng bên trong hắn sớm đã lửa cháy đùng đùng… ở vào trạng thái k chết k sống

Đường tin tức chủ yếu bây giờ của PN là Bão Nguyệt lâu – Thạch Thanh Nhi

GSV bị áp chế xuống, thay máu

Tô Văn Mậu bị cách chức

Đặng Tử Việt chạy thoát

Cung Điển tới Đạt Châu, trấn áp Lý Hoằng Thành

Dương Vạn Lý bị công kích… đổ oan ~ Hồ đại học sĩ thương tiếc đứng ra bảo vệ hắn, PN 3 vạn lượng, Tống Thế Nhân,… nên kết cục chỉ còn chịu đại hình

Cổng Đại Lý Tự - PN một mình đứng chờ đón hắn

Cổng GSV ngay bên cạnh… người của GSV thấy viện trưởng của mình đứng đó… k nhịn được… đều kéo nhau ra nhìn… PN mang trên mặt một chút dáng an ủi tươi cười

Hạ Tông Vĩ

PN đến liếc mắt nhìn hắn cũng k thèm

“ – Bổn quan rất hiếu kì, ngươi trước kia rốt cuộc và vị đại nhân kia nói gì, Đại Lý Tự đang khanh lại có thể bỗng nhiên sửa lại bản án?

- Ta đối với vị đại nhân kia nói: Không nên ép ta bão nổi”

Thành Tốt Lâm cũng bị tấn công

“Ngươi là một con chó của bệ hạ…..” ~ dân thường mắng đệ nhất đại thần… đại khái cũng chỉ có PN

“ - … ngài chẳng phải cũng là con chó của bệ hạ sao?

- Nếu như theo lời của ngươi ta là con chó, vậy bệ hạ là cái gì?”

Bên Yến Kinh k thể làm gì được Đông Di thành – hắc kỵ

Quân đội và hắc kỵ đã muốn máu me một trận… PN lại thực sự làm ra biến số đến…

Thượng Sam Hổ dẫn 10 vạn hùng binh từ trong mưa tuyết… đánh Nam Khánh

_ Chương 119 _

Chiến tranh

(((đoạn này rất dài, cũng k quan trọng lắm)))

Bắc Tề thế lớn nhưng lại chỉ đánh trận giả, chia làm 3 đạo quân, thua trận bỏ chạy vô cùng nhanh, lại làm như vô tình đánh chiếm nước Tống. Đông Di thành lớn tiếng phẫn nộ, một mực nói trung thành Khánh quốc nên phái đệ tử kiếm lư đi trừng trị Bắc Tề, kết quả là 13 đệ tử kiếm lư mất đi đâu k ai biết, còn Thượng Sam Hổ giả bộ hoảng sợ cũng rút nốt quân vô cùng nhanh

Rút về chuẩn bị chiến tranh

Bắc Tề tiểu hoàng đế… ((èm hèm))… đã mang thai

“Muốn chết ít người đã thay đổi triều đại? Thật sự là hoang đường tới cực điểm”

Mùa đông đến… tuyết đầu mùa rơi xuống

_ Chương 121 _

Bắc Tề xuất binh trận lớn như vậy k phải là chủ ý của PN… nhưng cái nồi này giờ hắn đang phải đội

Phản ứng của hoàng đế lại là rất lạnh nhạt, lạnh nhạt đến mức PN có thể ngửi thấy mùi nguy hiểm

Phạm phủ gia yến

Dương Vạn Lý: sau khi bị dùng đại hình, được PN đón về chữa trị, giờ tạm ổn

Thành Tốt Lâm: PN vất vả lắm mới giữ lại được mạng cho hắn

Sử Xiển Lập: vẫn quản lý Bão Nguyệt lâu

Hầu Quý Thường: phản bội đi theo HTV


Diệp Soái (?) – ca ca của Diệp Linh Nhi ~ dụng quân như thần

Phối hợp cùng Cung Điển ~> Bình định Tây lương

Thiền Vu tấn công k có đạo lý… mà Khánh quốc mai phục lại càng là vô cực k có đạo lý ~>>> tu la trường mấy vạn người tế mạng… Râu Ca chết, đôi mắt mở to oán độc…

Cảm giác mỏi mệt và thất vọng toát lên cơ thể PN

Hải Đường đi Nam Khánh

4 ngàn kỵ binh tàn phá Tây Lương

Lý Hoằng Thành bị giam lỏng trong phủ, sau đó sẽ phải trở về kinh đô

“Ngươi cuối cùng vẫn còn là k biết PN… nếu như hắn thật sự k đem tính mạng binh sĩ Khánh quốc coi trọng, bây giờ Đại Khánh… chỉ sợ đã sớm biến thành một cái áo thủng vỡ nát…”

Lý Hoằng Thành giúp Đặng Tử Việt trốn thoát

“… PN cuối cùng k phải đối thủ của bệ hạ, hắn lại k nỡ làm cho dân chúng Đại Khánh rơi vào hoàn cảnh thảm thương, đã như vậy, tội gì phải khổ chứ?”

Lý Hoằng Thành luôn muốn cho PN một cái công đạo, thế nhưng cuối cùng hắn vẫn phải bi thảm trở về kinh


Hải Đường về tới bên PN

PN vẫn muốn lo nghĩ cho tính mạng 4 ngàn tên kỵ binh liều chết xông vào thảo nguyên truy đuổi tàn quân của Thiền Vu kia

“ – Ngươi khi nào trở thành thánh nhân?

- Ta k phải thánh nhân…”

“ Đây là ở trước mặt ta giả trang đáng thương?”

“… hắn đã đi xuống thần đàn…”

PN vẫn luôn chờ Ngũ Trúc

Hải Đường cảnh tỉnh PN

Tự tin…

Ảnh Tử nói chen vào

“Hoàng đế… ban đầu đã k phải người, chỗ nào biết đau đớn cái loại cảm giác này”

Thập Tam Lang cũng chen vào

“ Ta k muốn các ngươi chết trên tay của hắn… với lại, cuối cùng là chuyện của ta”


Chuyện HTV chứa chấp Phạm Không Cứu ~> thất bại

_ Chương 124 _

Giang Nam

Bãi bỏ đấu thầu Nội khố

Hạ Tê Phi cắn răng k phản bội PN

Triều đình, đứng đầu là Tiết Thanh… động thủ

Giang Nam loạn một mảnh

Ám sát ~>>> Quan Vũ Mị chết, Hạ Tê Phi may mắn được cửu phẩm kiếm lư cứu đi

Triều đình tắm máu Giang Nam – xóa sổ Thủy trại cùng Minh gia

Dân chúng và thương nhân Giang Nam đối với triều đình một mảnh uất hận, Giang Nam lần đầu tiên loạn ~> Hạ Tê Phi phải dùng việc mình còn sống để trấn an xuống

Hàng Châu - Tô Văn Mậu bị ám sát, cụt một cánh tay… sinh tử k rõ

~> Hàng Châu năm đó khổ cực, PN và Uyển Nhi đi qua thấy vậy, một người sát phạt, một người nuôi dưỡng, cho ra một Hàng Châu tươi đẹp, cực khổ cho ra một Giang Nam tươi đẹp… vậy mà vẫn k bằng 1 lần loạn chém của hoàng đế

Kiếm lư phái đến Giang Nam 6 cửu phẩm, để cho nội khố 3 người, bên Hạ Tê Phi và Tô Văn Mậu 3 người, cho nên mới tạm giữ được mạng cho 2 người này


Đô Sát Viện dưới sự dẫn dắt của HTV đối với GSV phát động một lần tẩy trừ tàn khốc nhất

~>>> PN biết hắn đã sai rồi…

Trong cung truyền đến tin tức, đặt trong lòng PN một cọng rơm cuối cùng… một vị tú nữ nào đó đã mang thai

=> Hắn phải phản kích

Sau khi trường thu mưa kia… hắn liền k thèm để ý sống chết của bản thân, nhưng lại cứ lưu ý sinh tử của người khác… hắn phải chuẩn bị đường lui cho những người hắn cần bảo vệ


Qua một cái ngày tết cực kỳ vô vị, tùy ý ăn một ít bánh chẻo, PN liền đem chính mình nhốt ở trong thư phòng… nhốt một mạch liền là 7 ngày

Sau 7 ngày hắn đi ra… húp bắt súp… sửa sang lại quần áo… đi tới trường Thái học

Tư Tư bất an… Uyển Nhi tay cũng đã run nhè nhẹ…

“ - … nếu kinh đô không thoải mái, đi Đạm Châu đi…

- Ta ở nhà chờ ngươi…”

Hôn lên trán Uyển Nhi một cái, PN quay người lên xe ngựa, lại k có ngoảnh đầu lại nữa

_ Chuyển _