KDN - Hậu Đông Sơn
_Cuối KDN 13, Q6, Chương 163: Nhân quả trên Đại Đông Sơn _
...
~ Tất cả người mưu phản đều cho Khánh đế là mãnh hổ bị vùi trong giếng, lại không có nghĩ tới con mãnh hổ này thực ra vẫn luôn đứng ở bên cạnh giếng, lạnh nhạt nhìn vào những thợ săn kia ào ào trượt chân ~
Tiết Thanh lãnh phục binh, san bằng tất cả
...
Hoàng đế lại không thẳng đường càn quét về kinh, vì muốn dụ ra tất cả ước số k biết thân phận ẩn núp trong triều... thăm dò lòng người
~ Hoàng đế cao ngạo tự tin, đem cả PN và Diệp Trọng làm khảo nghiệm. Chỉ là hắn cũng k có nghĩ tới, thế cuộc kinh đô lại nguy hiểm đến cái loại trình độ này, em gái hắn lại dũng mãnh đến cái loại trình độ này .... ~ Bởi vì hoàng đế coi đi coi lại vẫn coi xót một điều: thái độ của Thái hậu ~
...
...
Vương Khải Niên biết trên núi xảy ra chuyện gì, bí mật cấp tốc về kinh báo cho PN. Hắn tới Trần viên, lại ngay lập tức bị mấy lão gia hỏa k nói lời nao đã trói ngay vào cột
...
Cả VKN và Cao Đạt lâm trận bỏ chạy, đây chính là đại nghịch bất đạo - Cao Đạt lẩn trốn
~> Không đáng chú ý chuyện... Hôm nay trồng xuống nguyên nhân, ngày sau k biết nhận đến kết quả bao nhiêu cay đắng
(((tình tiết này trong phim chắc chắc sẽ đổi, đặc biệt là Cao Đạt, k thể cho hắn một cái đoạn cuối thân bài và ending lãng xẹt như thế, về sau khi TBB cứu đc hắn cũng k hề nhắc đến hắn thêm lần nào nữa )))
...
Truy bắt chủ soái áo đen của quân phản loạn - Thượng Sam Hổ - buộc Khổ Hà trên lưng cứu đi
...
...
Phong tỏa mọi đường tin tức về kinh
Hầu vịnh chí
...
...
----------------------------
Thái Bình Biệt viện
Lúc này Lý Vân Duệ mới nhận được một mảnh thư tay
"Trẫm trở về"
...
Lý Vân Duệ 2 hàng nước mắt, bởi vì đến mấy chữ "Trẫm trở về" kia, hoàng đế cũng k thèm tự mình viết
...
TCC giải tán đám hộ vệ
...
...
"Ngươi có nghĩ tới hay không, Tần gia tại sao phải phản?"
Lúc này màn tuồng cũng hạ... TCC buông xuống cánh tay trên bụng, váy áo buông xuống... để lộ ra cây chủy thủ màu đen, đã cắm sâu trên bụng nàng
Lý Vân Duệ ngã xuống, PN toàn thân bay đi, hướng đến đỡ nàng..
Hết KDN 13
KDN 14_ Q6, C165
PN cứu TCC nhưng đã muộn, đao đã đâm từ lâu, trên đao có độc - chủy thủ có chút quen mắt... chính là của PN
"Chỉ muốn thưởng thức một chút đau đớn và tử vong mùi vị, ngươi tội gì tới quấy rầy ta"
...
"Uyển Nhi ở đâu? Bảo bối ở đâu?"
...
((( chuẩn bị tinh thần nhé, chúng ta cùng gặp một Phạm Nhàn phản diện!)))
~ Chủy thủ chính là của Phí Giới làm cho PN, có 3 chiếc giống hệt nhau, cực kì sắc bén, trên còn có kịch độc. 3 chiếc: PN giữ 1, PN đưa 1 cho tiểu Tam phòng thân, còn 1 chiếc... là đưa cho bảo bối. Đây là kế hoạch của PN, hắn nói với bảo bối rằng Lâm Củng là do Lý Vân Duệ giết, nó đã ăn sâu vào tâm trí của bảo bối, vậy nên... khi thấy người được gọi là Lý Vân Duệ, bảo bối đã đâm ~
...
...
Với một tư thế vô cùng ám muội, TCC lần thứ 2 nhắc đến: "Tần gia vì sao phản bội? Đến hỏi Bình Bình đi, ta chỉ có thể đoán"
... ~ Trong con ngươi PN ánh mắt càng ngày càng chăm chú lại, càng ngày càng kinh hãi, càng ngày càng thống khổ ~
" Mặc dù ta chết, nhưng có thể lưu lại cho hoàng đế bệ hạ một kẻ địch lớn mạnh nhất, có lẽ không có ta, Khánh quốc cũng sẽ không đến mức quá nhàm chán mới được"
... " Ngươi sẽ không để cho ta thất vọng. Ngay cả tên ngốc bảo bối này cũng phải lợi dụng, trên đời này, người vô sỉ dối trá như vậy, chỉ có 2 người, một là bệ hạ, một là ngươi. Cho nên... ta rất xem trọng ngươi"
...
Uyển Nhi và bảo bối ở dưới hầm
~ PN đang ôm TCC ở trong lòng, nhìn thấy Uyển Nhi liền vứt nàng xuống đất chạy qua ~
...
...
Sau đó nàng khinh thường cười, nói ra 3 chữ cuối cùng trên thế gian này: " Đàn ông a"
~>>> Trưởng công chúa Lý Vân Duệ out
...
TCC có một khuyết điểm chí mạng ~> đó là chữ tình
TCC đã thất bại sao ~> Không, điều nàng muốn cơ bản đều đã làm được, với lại cuối cùng, nhìn vào PN đang toàn thân phát lạnh, nàng đã thành công trồng vào trong người hắn một cây hoa độc
...
...
Kinh đô loạn một mảng
...
PN về lại Phạm phủ, dặn Đặng Tử Kinh bí mật nhân lúc kinh đô hỗn loạn, đốt Khánh Dư Đường, đem các lão trưởng quầy cứu ra
...
...
PN tới gặp Thái tử
...
Thái tử đầu hàng - 3 điều kiện
Màu đen xe ngựa
Thái tử muốn PN đảm bảo tính mạng cho người nhà phản quân - PN cố, nhưng k dám đảm bảo
...
Thái tử biết tin bệ hạ còn sống, TCC đã chết, hắn tuyệt vọng khóc. PN một trận phiền muội, vô tình mất khống chế Thiên Nhất Đạo... hai mắt hắn tối sầm, phun ra một ngụm máu tươi... luôn dùng thuốc bức bách, nay vết thương đã bạo phát ra
...
PN muốn Thái tử đốt Đông cung một lần nữa, khi đó PN sẽ thừa cơ cứu hắn ra, rồi đưa đến một nơi k ai biết sống đến cuối đời
...
PN giờ đây là giam quốc
...
Hàm Quang điện - Thái Hậu - PN mở ám cách
Lần trước khi PN trộm chìa khóa, hắn đã để ý ở trong ám cách còn có một tấm vải trắng và một bức thư, nay hắn muốn xem lại, nhưng... bức thư đã k còn
...
Thái hậu đã k thể nói cũng k thể cử động, dùng ánh mắt oán độc nhìn PN
Dùng 1 cây trâm trâm vào cổ, Thái hậu giờ đây đã có thể nói, vì PN có chuyện muốn hỏi. Hắn mốn biết nội dung bức thư, và chuyện TCC bảo hắn đi hỏi TBB, hắn thô bạo trực tiếp đi hỏi Thái hậu
_Chương 167 _
Thái hậu k nói
...
...
Thái tử k đốt
...
...
Đốt Khánh Dư Đường, cứu lão trưởng quầy có nhiều sơ hở - có người bí mật giúp hắn - Phạm Kiến
PK sẽ chiều theo PN dự định với các lão chưởng quầy
PK muốn cáo lão về quê
...
...
" - Tần Nghiệp hắn... vì sao phản bội bệ hạ?
- ... Nhưng ai biết, những kẻ nên bị chém đầu kia... có phải thật vây hay không đều chém hết"
Tần Nghiệp có thể tham gia vào ám sát Diệp Khinh Mi... Mà nếu thật như vậy, trận Lưu Hyết Dạ, Tần gia tại sao lại không bị gì?
TBB cũng có suy nghĩ riêng với Tần gia, điển hình là việc hắn cứu Kinh Qua
...
~ Vô cùng nhiều suy nghĩ chảy qua trong đầu, khiến hắn cảm thấy cả căn phòng... lạnh như mùa băng. Hắn từng rất nhiều lần nghi ngờ nhưng TBB luôn vô hạn hà khắc cắt phăng cơ hội mở miệng ra hỏi của hắn ~
~ Cái kết giường như muốn mở, lộ ra bên trong đen sì chân tướng ~
~ TBB luôn biết rõ chân tướng nhưng luôn gạt PN, chuyện Sơn Cốc ám sát bí mật làm nhiều chuyện để cuối cùng đảm bảo PN bình an. Nay PN hiểu ra rất nhiều chuyện, nhưng PK đã muốn cáo lão vê quê nên hắn cũng trầm lặng k nói ra, vì muốn bảo vệ PK bình an ~ Vì với nhau an toàn, với nhau đều phải âm thầm... đây mới là thật sự yêu thương ~
...
...
----------------------
PN luôn bận rộn, hắn muốn đi an ủi Uyển Nhi nhưng mặt con chưa được thấy lại bị người ta kéo đi - Cung Điển - Diệp Linh Nhi đáng thương
...
Đi Nhị hoàng tử Vương phủ
...
Diệp Linh Nhi lúc này giống như là một con gấu lúc nào cũng có thể nhảy ra cắn chết người... bị phu quân lừa gạt, bị phụ thân lừa gạt, lại bị cả tộc ném ra. Thấy PN... nàng òa lên khóc
...
...
Nhận Đầm đang ngồi xổm trên ghế, trên tay đang cầm chùm nho màu tím đưa vào mồm
...
...
" ... Ta luôn nghĩ rằng cô có thể toàn tâm toàn ý giúp ta, nhạc phụ có thể toàn tâm toàn ý giúp ta, nhưng nhìn tới nhìn lui hóa ra lại là ngươi, ta cả đời này lớn nhất kẻ định, đối với ta còn một chút thật lòng thật dạ"
...
Nhị hoàng tử phẫn nộ... "Ta là cái gì, ta chính là một cái chuyện cười"
Một ngụm máu đen nhổ ra đến trên màu tím chùm nho
_Chương 169 _
Từ khi PN đặt chân vào phủ, hắn đã uống thuốc độc - Như Linh Nhi nói, ý chí sống của hắn đã k còn - hắn ho ra rất nhiều máu đen - di thư
...
...
Trong tay PN... giao mẫu thân và Linh Nhi cho PN xong, hắn phù ra một vũng máu lớn
~>>> Nhị hoàng tử Lý Nhận Đầm out
Nhị hoàng tử đến lúc chết vẫn là ngồi xổm trên ghế... sau một lát, thân thể hắn té rớt xuống ghế... chỉ là cặt mắt kia từ đầu đến cuối vẫn k chịu nhắm, trừng rất lớn
~ Đầu thu ban đêm, làm sao có thể lạnh như vậy ~
...
Đã ở TCC, Thái tử, Nhị hoàng tử, trước lúc cuối đời đều toàn bộ đem người bọn họ quan tâm ném đến trên người PN ~ "Các ngươi muốn đè chết ta sao...?"
...
Diệp Linh Nhi vẫn ngồi đờ đẫn trên ghế. PN im lặng, đi đến phía sau nàng, đem nàng đánh ngất, mang đi
...
...
Trời đã hửng sáng, PN vẫn luôn k được nghỉ ngơi, lại phải vào cung... hắn tới lúc này, cả sức lực và tinh thần đều đã cạn kiệt đến cực hạn... Một ngày một đêm làm giam quốc, đã đem hắn mệt thành trong mùa hè đại hoàng con chó
...
...
...
3 ngày sau, hoàng đế trở về
...
Hoàng đế ánh mắt lướt qua tất cả, dừng lại ở trên khuôn mặt anh tú mà mỏi mệt kia của Phạm Nhàn... hoàng đế khóe môi hơi vểnh lên, mang một chút vui mừng mùi vị, ở chỗ sâu nhất trong nội tâm càng ngày càng thích cái khuôn mặt xinh đẹp này. Nhưng lông mày hắn lập tức cau lại, vì hắn phát hiện... Phạm Nhàn bị nội thương không nhẹ
...
"Đứng lên đi! Chẳng nhẽ trẫm không đỡ ngươi, ngươi đã không đứng dậy"
...
"An! Lên xe"
Các đại thần trố mắt đứng nhìn, bệ hạ k tự mình đỡ PN dậy, lúc này lại để cho hắn cùng mình ngự giá vào kinh... đây là loại vinh quang chưa từng có
...
PN lên xe, đối diện hoàng đế ngồi
...
"Ba năm, Đại Khánh của trẫm còn cần 3 năm thời gian" - thống nhất thiên hạ
...
"Chuyện phất y ở ẩn... Tuy nhiên ngươi không cần hy vọng xa vời trẫm sẽ thả ngươi đi..."
...
...
" - Làm sao xuống xe?
- Chẳng nhẽ còn dám một mạch ngồi xe tiến cung..."
...
...
Thái hậu
Hoàng đế tỏa ra chân khí... PN trong lòng chấn động, ngón tay lập tức run rẩy lên, vì hắn rõ ràng đây là cái gì... đây chính là nửa dưới cuốn Vô Danh công quyết mà 20 năm nay hắn k cách nào luyện được
_Chương 171 _
...
Một người k có kinh mạch...
...
PN đứng tại chỗ, nhìn vào long bào của bệ hạ ngẩn người... Hắn đã nhận ra bệ hạ chính là đại tông sư
...
...
Khi xưa PN chân khí nổ tung, nếu k phải có Hải Đường, hắn lúc này đã thành tên tàn phế. Lúc đó hoàng thượng rõ ràng biết, hơn nữa vì hắn đã luyện thành Vô Danh công quyết nên có thể giúp PN an toàn loại bỏ tác dụng phụ, vậy nhưng, hắn đã bỏ mặc PN ... ~ hoàng đế bệ hạ quả thật lãnh huyết vô tình ~
...
Đông cung - Thái tử
...
"Ta và hắn tranh nhau nhiều năm như vậy, k nghĩ tới cuối cùng ngay cả chết cũng muốn tranh một chuyến trước sau"
...
Tiếng chuông ong ong vang lên
~>>> Thái hậu out
...
Hoàng đế - Thái tử
...
" - Trẫm những năm gân đây luôn luôn k ngừng rèn luyện ngươi, là vì cái gì?
- Ta k phải một cây đao, mài nhiều có thể mài đoạn"
...
...
~ Nhìn như xua sói chấn hổ, không ngờ cuối cùng lại ở nhân gian thực sự chấn ra một con rồng... TBB và PN cuối cùng thành công đem tất cả mọi người đứng ở phía đối lập hoàng đế... đem hoàng đế thành người cô đơn... ~
...
...
Hoàng đế nhớ đến một chút chuyện xưa. 20 năm trước, hoàng đế ở nơi này chờ hoàng hậu sinh ra đứa bé sẽ kế thừa ngôi vị của hắn, cũng lúc đó ở ngoài cung cô gái kia đã sinh cho hắn một đứa bé. 20 năm sau, đứa bé chờ kế nghiệp ngôi vị hoàng đế đã lớn lên, đang ngồi ở bên cạnh hắn đầu tóc rối bù, mà đứa bé trong bụng của cô gái ngoài cung kia, lúc này lại k biết đang ở xó xỉnh nào, đứng nhìn vào nơi này
...
...
"Một vị nhân quân, một vị nhát gan quân, như thế nào thủ được vạn dặm giang sơn... Bởi vậy trẫm đưa Nhận Đầm cùng ngươi lên võ đài..."
"... Nhận Đầm k có mài lợi ngươi, trái lại đem ngươi mài độn, vừa đúng lúc An vào kinh đô..."
...
... giảng giải cho Thái tử...
...
...
Di thư của Nhị hoàng tử ~ 2 hàng chữ viết vô cùng ngoáy ~ tất cả mọi người đều chết
...
Khánh đế rời Đông Cung ... đưa PN cùng đến tiểu lầu... đi rất lâu, nhưng đến cuối cùng cái gì cũng k nói
Hoàng đế quay lại mới để ý thấy sắc mặt nặng nề của PN... "Nếu như thân thể vẫn còn không thoải mái, vào cung tới hỏi trẫm"
Qua một hồi rất lâu, hoàng đế mặc dù k có chuyện gì cũng k có nói gì nhưng vẫn luôn giữ PN ở lại bên cạnh, cho đến khi TBB tới
"Trẫm đem những đứa con này bức bách quá độc ác..."
_Chương 173 _
...
...
Phạm phủ - Tư Tư lúc này đã cùng đứa bé trở về
...
PN trong lòng bế cô gái nhỏ, hấp ta hấp tấp
...
~ Tư Tư cũng rất biết điều, vì Uyển Nhi trong lòng đau khổ nên nàng cũng luôn k dám biểu hiện quá đáng ~
...
...
Phạm Tiểu Hoa
...
...
PN ngăn cấm tất cả vú em đến chăm sóc con mình
...
...
Uyển Nhi
...
...
._____________
...
Bệ hạ bỗng nhiên biến thành một vị ôn nhu nhân vật... - Hồng Trúc an toàn
...
PN cùng Uyển Nhi bế đứa bé vào cung - Hoàng đế bế đứa bé, hình như cực kỳ thích nha đầu này
...
...
---------------
Qua 1 tháng, mọi thứ dần về quỹ đạo, hoàng đế từ từ giải quyết mọi chuyện, cũng chẳng có nhiều thứ để cho PN làm. Hắn bị bạo bệnh một trận, sau khi khỏi bệnh liền suốt ngày ở nhà ôm đứa bé
Tại Giang Nam, Minh Thanh Đạt thắt cổ chết ~>>> out
...
...
"GSV lại một ngày cũng chưa từng đi, ngươi là đang trốn cái gì?" ~ Vì hắn sợ hãi gặp TBB
Vào cung cũng k đi ~ Vì hắn sợ gặp hoàng đế
...
Thái tử chỉ sợ đã mất được vài ngày
~>>> Thái tử Lý Nhận Càn out
...
Lần này mưu phản, toàn bộ quan chức và gia quyến bắt đến hơn 4 ngàn người, đã đông đến mức trường Thái học cũng bị trưng thành nhà giam - PN muốn trong số này chết ít đi một chút ~> sau hơn một tháng trốn nhà, hắn vào cung gặp hoàng đế
Trước khi đi còn bị NBV kéo lại. PN cả tháng k chịu đi GSV, TBB bèn phái NBV ngày nào cũng đến lôi kéo hắn
...
...
Hoàng đế sắc mặt u ám lên. PN mãi k chịu vào cung, khi vào lại là cầu mạng cho đám phản nghịch...
Trong phòng truyền ra một trận giận giữ tiếng mắng, khiến bọn thái giám canh giữ hoảng sợ mặt tái nhợt... Rồi lại tiếng chén trà ném tới mặt đất... Rồi lại tiếng hai người cãi nhau
Diêu thái giám đứng ngoài đã sợ đến trong lòng giông tố quay cuồng
Một lát sau, PN giận giữ đẩy cửa đi ra
...
Qua mấy ngày, PN dự định đem hoàng đế nổi giận lần nữa thì chiếu thư đến... Hoàng đế lại thực sự nghe hắn, đem dao mổ giơ cao mà lại rơi xuống rất nhẹ nhàng
...
Mấy ngàn cái mạng được cứu, mà chuyện PN cãi nhau với hoàng đế đã sớm đồn khắp kinh đô, vậy nên, cái tên PN đã vang, lại càng thêm vang, các quan viên đối với hắn lại là cực kỳ kính nể
~ PN chọc giận Khánh đế, một phần vì lời hứa với Thái tử, thuận tiện nổi giận với hoàng đế một lần, đồng thời tạo cơ hội để hoàng đế vì tức mà thả mình đi. Nhưng đã phản tác dụng, giờ PN muốn đi cũng đi k nổi ~
PN đang bế đứa nhỏ, nghĩ đến điều này hắn tức giận đập bàn đến bốp một cái, hừ Uyển Nhi và Tư Tư hoảng sợ phải đem đứa bé giằng về
"Ngay cả bệ hạ ta cũng dám vào cung đi gặp, chẳng nhẽ còn sợ gặp hắn"
---------------------------
~> PN đi Giám Sát Viện
...
Ngôn Băng Vân
Vương Khải Niên mất tích, Cao Đạt hẳn đã chết, Hồng thường xanh cũng mất tích
...
Đến Trần viên
Trần viên đang ầm ầm tu sửa, thấy PN đến, tất cả tránh đi, tất cả dừng lại
...
Bệ hạ vì sao muốn cho PN nhiều thanh danh như vậy - Vì nếu hắn có chuyện gì phải rời đi quá sớm, vì lão Tam còn nhỏ, hoàng đế sẽ chọn PN kế vị
...
" - Tại sao phải trốn?
- Ta sợ"
~ Điều khiến PN lo sợ nhất chính là việc hắn cầm trong tay hòm, vật duy nhất có thể uy hiếp hoàng đế, mà Ngũ Trúc lại k bên cạnh hắn, hơn nữa, bức thư trong ám cách của Thái hậu biến mất ~
...
...
_ Chương 176 _
...
PN có 3 người cha
...
"...Ngươi cũng sợ ta sao?" ~ PN sợ nhìn thấy TBB sẽ k nhịn được mà đi hỏi những chuyện kia, nay hắn có dũng khí tới, chắc chắn là có dũng khí hỏi
10 vạn câu hỏi vì sao...
...
...
Một nhát kiếm bí mật kết liễu Tần lão gia tử kia là do Ảnh Tử
...
" - Mặc dù như vậy ngươi còn không chịu nói
- Nói cái gì?
- Tần lão gia tử vì sao phản bội bệ hạ?
- Phản bội, chưa bao giờ cần lí do
- Ngươi cho Ảnh Tử đi giết Tần Nghiệp.. là hay không lo sợ ta từ miệng hắn hỏi ra được điều gì?
...
TBB luôn trốn tránh, cái gì cũng k nói, nhưng từ thái độ của hắn PN có thể chắc chắn, chuyện ám sát DKM Tần Nghiệp có tham gia, mà nguyên nhân hắn phản bội là vì PN quật khởi .... ~ mà cái đạo lí này, công bố một cái máu chảy đầm đìa, âm u sự thật...
"Không ai có thể đối phó hắn... Hòm ở trên tay ta"
Nói rồi PN bỏ đi. TBB nghĩ thầm "hòm ở trên tay ngươi thì thế nào, chuyện này cũng không thể đem ngươi kéo vào"
((( cũng nếu k phải mình đã biết trước, tuyệt đối k hiểu ra được đoạn này... toàn bộ chân tướng năm đó, PN đã hiểu, PN cũng hiểu TBB là đang muốn làm cái gì, mà TBB cũng biết là PN đã biết cái gì )))
...
PN rời đi, Phạm Kiến bước ra
"Không ai có thể đánh bại bệ hạ, điểm này ta và An nghĩ như nhau"
((( hóa ra PK cũng biết )))
" - Hòm ở trên tay hắn, ngươi cũng đã biết?
- Đứa bé này, cái hòm kia để lại dưới gầm giường, còn tưởng giấu giếm được thiên hạ.. cũng thật sự là đáng yêu
- Chẳng nhẽ ngươi còn k có lực giúp hắn giữ bí mật
- ...
- Không thèm để ý, không thèm để ý mà lần này Đại Đông Sơn tế thiên, hắn lại đem tất cả hổ vệ cùng mang đi theo, sau đó đưa cho TCK cái người điên kia chém chơi
- ...
- Trái lại Lâm Nhược Phủ cái đầu cáo già, nhịn lâu như vậy, cuối cung cầm trên tay tất cả những người ẩn giấu giao cho con rể, kết quả... Chỉ sợ lúc này hắn đang ở Ngô đồng châu hộc máu
- ...
- Kẻ thù bên ngoài bên trong trừ sạch sẽ, còn đem chúng ta 3 cái lão già này cánh tay đều chém đến một nửa
- ...
- Chúng ta 2 người đều chỉ đoán được bệ hạ một bên mặt
- ...
- Ngươi lúc nào thì đoán được bệ hạ là đại tông sư?
- Có một ít năm... "
~ Năm xưa hoàng đế dẫn binh, có một lần trọng thương toàn thân cứng đờ, chính từ đó mọi người nghĩ hoàng đế đã mất hết võ công. Nhưng TBB rõ, thương thế có một ít cổ quái.. toàn thân kinh mạch đứt rời... Mà khi PN sau Huyền Không miếu... lại là tình trạng giống hệt ~
Huyền Không Miếu năm xưa chính là ép bệ hạ lộ chân tướng, chỉ là k ngờ PN lại đỡ cho hắn - nói đến đây TBB trừng mắt nhìn PK, vì chính hắn là người khiến PN chạy lên lầu
...
...
" - Ngươi năm đó đã nghi ngờ ta, tai sao phải để cho Ngũ Trúc mang hắn đi Đạm Châu?
- Bởi vì biết ngươi từng phải trả giá đắt, cho nên ta muốn tiếp tục nhìn lòng ngươi"
...
TBB đưa tiễn PK
...
"Cuối cùng là cha đẻ của hắn, ta làm sao lỡ buộc hắn.."
" Muốn một người chết, làm sao đã như vậy khó"
~ TBB lần đầu tiên thất vọng như vậy, bởi vì hắn đã gặp được lớn mạnh nhất một kẻ địch, mà kẻ địch này, nhìn qua lại k có nhược điểm ~
Huyền Không Miếu và Sơn Cốc ám sát, 2 lần TBB khiến PN gần mất mạng, chính là để cuối cùng nếu chuyện có bất chắc cũng sẽ k liên lụy hắn
...
PK chuẩn bị đi, TBB buông bỏ, PN nghĩ thông suốt. Thế gian vấn đề lớn nhất giường như lúc đó đã giải quyết. Nhưng trong lòng cả 3 người đều rõ, nếu như tương lai k có chấn động gì lớn, cái chậu dầu này liền có thể an ổn bị vung che khuất. Chỉ khi nào có chuyện gì xảy ra, váng dầu liền có thể xuất hiện đến, đem tất cả đốt cháy sạch sẽ
((( Để ta nói ngươi nghe, họ là đang nói đến chuyện kẻ thù chính là Khánh đế, vì họ đã nhận ra, Khánh đế giết Diệp Khinh Mi )))
_ Chương 177 _
Bắc Tề - Khổ Hà - núi Thanh Sơn
Một mảng ảm đạm, đau khổ
~ Kinh thành, trung tâm chính trị của Bắc Tề.. hôm nay chuyển dời đến ngọn núi xanh ~ Toàn bộ quyền quý đều tập trung ở đây ~ Khổ Hà thủ hộ Bắc tề mấy chục năm nay, đến hôm nay đã muốn rời đi
...
...
Bắc Tề hoàng đế
...
" - Khi một người k có cách nào từ bên ngoài đánh bại, liền chỉ có thể trông mong hắn bên trong xuất hiện có chút vấn đề
- Ngài nói là... Phạm Nhàn?"
"... hắn là con trai của Diệp tiểu thư..."
...
...
Cho nhị đồ đệ Mộc Bồng đi Nam Khánh... chữa trị cho TBB
...
"Đạo môn giao cho Hải Đường"
"... Hải Đường đi làm ít chuyện, 3 năm tới nàng sẽ không trở về"
...
Chuyện của Thiên Nhất Đạo giao cho Lang Đào, mà tòa Thanh Sơn... giao cho Nhược Nhược
...
...
Đại tông sư Khổ Hà out
...
Phía bắc Bắc Tề, trong một bộ tộc, xuất hiện một cô nương là người của rắc ngươi nạp bộ tộc, mặc quần áo dệt da thú, đi lạc tới đây... Mọi người đều rất thích vị cô nương này, bởi vì nàng rất chịu khó, rất mạnh mẽ, lại rất có sức hút, và tên của nàng cũng thật êm tai.. tùng chi tiên lệnh, ý như một đóa hoa nở rộ
3 tháng sau Đại Đông Sơn
Tĩnh Vương bị bệnh rất nặng, Hoằng Thành k ở đây, Nhu Gia còn nhỏ ~> PN đành phải đóng vai con rể, đi hầu hạ từng chén thuốc
...
Tình thế thiên hạ...
...
...
Hạ Tông Vĩ lên cơ - Hoàng thượng rất thưởng thức hắn... mà PN vẫn như cũ cực kỳ chán ghét cái loại tiểu nhân này. Vì sao? Vì hắn từng thấy cái loại ánh mắt rừng rực lửa tham lam của HTV nhìn Nhược Nhược
...
...
PN đã biết VKN còn sống, đã được TBB giấu đi
Giờ đây Mộc Sắt theo bên cạnh PN
...
...
Hoàng đế muốn phong PN làm quận vương, bị hai vị đại học sĩ sợ hãi kinh khủng cản trở về, bản thân PN cũng là bị dọa giật nảy người
Không phong vương được cho PN, thì phong con gái hắn làm quận chúa - Phạm Thục Ninh quận chúa ~ cái này về độ hoang đường cũng chỉ kém một chút, lại còn cái tên Thục Ninh
...
Hứa Mậu Tân bị cho về quy lão
...
~ Hoàng thượng bây giờ so với trước kia ôn nhu quá nhiều ~
...
Lý Hoằng Thành theo quân Tây chinh
...
...
Tết âm lịch
Vùng ngoại ô - Cải mả trường - mộ tập trung cho tất cả người chết vì nổi loạn
PN k đi hoàng lăng, k thăm Thái hậu, hắn vẫn đi thăm Thái tử, Nhị hoàng tử, hoàng hậu cùng TCC
Gặp hoàng đế, Đại hoàng tử, và Tam hoàng tử cũng đến
...
Phạm Kiến về Đạm Châu
...
Tiệc tại Phạm phủ - Đại hoàng tử và tiểu Tam đều đã say, chỉ còn lại PN ngồi uống rượu một mình... hai mắt mơ mơ màng màng, rượu cay khó chịu, thống khoái mà khó chịu, giống như là nước mắt muốn chảy xuống... PN đọc thơ... Mà ngồi ở phía sau hắn trên nóc nhà, Ngũ Trúc cũng đang suy tư ngẩn ngơ, k hiểu sao khi nghe PN đọc thơ, trong người hắn đã sinh ra cái loại cảm thụ trước đó chưa từng có
"...
Chua trai cười ta, ta cười chua trai
Là vì điện trước vui vẻ"
_ Hết Quyển 6: Điện trước vui vẻ _
Chuyển.