Chương 10: Hậu Giang Nam

*Quyển 6: Trước điện vui vẻ *

_ C 1 _ Cô gia của ngô đồng châu _ 1/2 giữa KDN 9

Từ sau PN làm cho Bão Nguyệt lâu nổi lên, khắp thiên hạ đã hình thành một cái trending: sau lầu có hồ, ven hồ có viện

Ngô đồng châu, chính là địa bàn của Lâm gia, Lâm gia chính là ngô đồng châu, hơn một nửa sản nghiệp ở đây chính là của Lâm gia mà Lâm gia cũng còn là thần bảo hộ của nơi này

Trong tửu lầu - cãi nhau

Trong khắp thiên hạ, danh tiếng của PN vì Minh gia mà đã bị ảnh hưởng cực kỳ xấu, tuy nhiên, vẫn là nhiều người k tin PN lòng dạ độc ác, và hơn nữa, từ khi PN cho tên học sinh kia xem chứng cứ phạm tội của Minh gia, hiện nay trong giới học sinh đã bắt đầu lan đi rất nhanh chóng tin tức. Mà đặc biệt là người dân ngô đồng châu, một mực bảo vệ PN, bởi vì PN chính là con rể của Lâm gia, là bọn họ... cô gia

Thằng cha dám ở ngô đồng châu chửi bới PN kia, khác nào đòi đánh, thì... liền bị đánh hội đồng

Vị cô nương thích gây chuyện đi cùng đoàn người - ... - người Bắc Tề - một chưởng đánh người... lại bị người đâu đến đánh lại

Đoàn người Bắc Tề kia, đầu lĩnh chính là Lang Đào, cô gái kia là đệ tử của hắn, mà người cứu thư sinh ngô đồng châu một mạng kia chính là Cao Đạt

PN tới - Vệ anh ninh, em gái của Vệ Hoa

"Ta quản giáo ngươi một chút lại là thế nào?"

"Dùng loại này vô sỉ biện pháp bức bách ta hiện thân, rất thú vị sao?"

PN một phát hủy kiếm

Bắc Tề cũng như thái hậu có chết cũng k muốn HĐ gả cho PN, đã muốn bố trí gả HĐ cho Vệ Hoa, chỉ huy cẩm y vệ, lần này đoàn người Lang Đào tới đây chính là vì tin đồn của HĐ và PN, đến đón HĐ về. Biết PN ở ngô đồng châu và cũng biết quan hệ con rể của hắn nên cố ý kiếm chuyện ở đây, ép hắn ra mặt để đàm phán

Vệ Hoa kia cũng k phải người ngu, PN đã đánh tiếng ra toàn thiên hạ như thế, hắn nào dám đắc tội PN

...

"Dưới gầm trời này... còn ai dám lấy nàng"

"Nếu các ngươi dám không để ý đến ý kiến của nàng, bất luận là ai, nếu như các ngươi cưỡng bức nàng lập gia đình, tin tưởng ta, ta nhất định nghĩ biện pháp diệt Bắc Tề các ngươi"

...

Chuyện PN nhất quyết k cho HĐ lấy ai khác này, đã qua chỉ đạo của Lâm Nhược Phủ

....

Toàn thể dân chúng ngô đồng châu, thấy xem ngựa, chỉ hơi cúi người hành lễ, k tiếng động, k một ai tới làm phiền hắn... loại tôn kính này chính từ là danh tiếng của PN mang đến cho người dân ngô đồng châu một sự kiêu ngạo quá lớn

...

Lâm Nhược Phủ - ... - hắn lâu nay vẫn luôn âm thầm làm cho quan lại giữ khoảng cách với PN, mà lực lượng bí mật của hắn trong triều cũng luôn tích cực ẩn nấp - kẻ địch chính của PN, phải là Lý Vân Duệ - Quân Sơn hội... k chỉ DLV, dù là TCK hay chính Lâm Nhược Phủ... cũng đều là người của Quân Sơn hội

"Quân Sơn hội... chỉ là một cái rời rạc tổ chức, có khả năng chỉ là một đoàn thể nhỏ thưởng thức trà, cũng có khả năng diệt đi vạn cái nhân mạng... chỉ là trên đời này những người có quyền lực cực cao... có những chuyện bất tiện làm, có thể xin nhau hỗ trợ... Quân Sơn hội chỉ là bằng hữu hội tụ mà thôi"

"Một cái rời rạc tổ chức, nhưng nếu bị ép xuống, lực đàn hồi sẽ cực lớn"

"Mọi người đến từ năm châu bốn biển... vì một cái mục tiêu chung ư?..."

...

"Các ngươi đánh giá quá thấp Lý Vân Duệ, đánh giá quá thấp Quân Sơn hội... Nếu như các ngươi tiếp tục ép xuống, nàng thực sự nổi điên... ai biết sẽ làm ra hậu quả gì?" (cái này nói PN thì đúng, nhưng nói TBB thì đã sai... vì đây chính là điều mà hắn muốn)

"Bệ hạ... có lẽ hắn là tự đại đến một loại não tàn trình độ" (đúng thật, vì hắn có khả năng làm cho não người khác tàn)

....

~ Lâm Nhược Phủ phán đoán thời cuộc luôn rất chính xác, qua mấy ngày, hắn đã giảng giải, đả thông cho PN rất nhiều, đây chính là điều hắn và PK mong muốn ~

TBB, PK và Lâm Nhược Phủ, 3 cái cấp dưới đắc lực nhất của hoàng thượng, trước kia vẫn luôn như 3 cái trụ, k can dính liên hệ gì với nhau, nhưng kể từ khi PN vào kinh, hắn lại trở thành người thứ 2 duy nhất ngoài hoàng đế có thể tụ lại tài nguyên của 3 vị lão nhân... ~ Người may mắn

...

"Ngày sau trong kinh nếu như thật sự rối loạn, có lẽ hắn có thể trợ giúp ngươi" (-> Chuyện Viên Hồng Đạo chân thực mục đích, có vẻ như Lâm Nhược Phủ có ngửi được chút mùi)

...

PN... một trong những ưu điểm lớn nhất của hắn chính là rất chăm học tập

...

Một đường rời xa thế cục, ở ngô đồng châu chơi, rất vui vẻ... "dường như bên cạnh tất cả đều không tồn tại nữa, chỉ có PN và Uyển Nhi 2 người - Sai, vẫn như cũ còn bảo bối. Tuy nhiên bảo bối đáng yêu ở chỗ, hắn thường thường đều là im lặng"

Nhưng loại cuộc sống này vĩnh viễn không thể kéo dài, Phạm Nhàn nếu như muốn có loại thời kỳ này, nhất định phải lần thứ hai xuống núi, lần thứ hai đi vào thế giới bên trong

(hắn có biết... có lẽ sẽ phải rất rất lâu sau nữa hắn mới có thể lại có được khoảng thời gian vô tư hạnh phúc như thế! cho dù là hắn có nhiều lần mấy tháng sắm vai phú ông nhàn tản, nhưng trong tim cắm một nhát dao... đó là loại hành hạ chứ thưởng thức gì!)

Đoàn người rời ngô đồng châu ~ tiểu Phạm đại nhân xuống núi!

Để Uyển Nhi mang bảo bối tới Đạm Châu trước, PN bí mật tách ra, hắn sẽ tới chậm 10 ngày.

Đặng Tử Việt đã được PN lưu lại ở Tô Châu để giám sát mọi việc

Ở một chỗ âm u núi rừng, hắc kỵ đang đợi PN

_ C 5 _

Kinh Vô Danh - dải đất trống bí ẩn phía bắc Đạm Châu - lần này là hoàng đế yêu cầu PN tự thân động thủ - thu phục cấp dưới

"Người đeo mặt nạ, không ngoài ra 2 dạng người: nếu không phải là dưới mặt nạ khuôn mặt kia quá xấu xí, thì là quá tuấn, tuấn tú giống như đàn bà... đương nhiên những lời này ta không phải là châm chọc chính mình"

"'Thuộc hạ họ Kinh, không có tên, chứ không phải tên là Vô Danh"

"Vậy gọi Kinh Qua"

Kinh Qua năm đó là trong quân đội đắc tội Tần gia, là bị bắt nạt quá đáng mà vô tình hại chết con trưởng của Tần lão gia tử, hắn vốn phải chịu tử tội, toàn bộ gia tộc đã bị giết sạch, là TBB mò ra hắn, cứu thoát hắn rồi giấu hắn vào trong hắc kỵ, từ đó đeo mặt nạ, trở nên vô danh, lại dần dần leo lên tới phó thống lĩnh hắc kỵ ~ TBB dùng người... thống lĩnh và phó thống lĩnh hắc kỵ, đều là những kẻ vốn đã phải chết, đều là những quả bom nổ chậm ~

Giao Châu - Giao Châu thủy sư

"Tùy ý động thủ, có người nào dám vào thành giết không tha"

Rời hắc kỵ, PN một thân một mình tiến vào thành

_ Giao Châu có người mở thọ yến _

Cải trang - Ngụy thiên tử kiếm, "Không biết bao giờ mình mới có thể quang minh chính đại dùng thanh kiếm này?" (k phải ước, sau này khác khai sáng cho toàn thiên hạ đều biết) - chập tối, vào thành

Thủy sư tướng lĩnh k được phép lưu lại trong thành, nhưng lệnh này đã sớm mất tác dụng, Giao Châu bị chiếm đoạt thành đại hậu cần của Giao Châu thủy sư, ở đây hống hách càn quấy

Vị đại nhân vật, trong tòa dinh thự hào hoáng xa xỉ, làm tiệc mừng thọ - đề đốc thủy sư Thường Côn

Tiểu viện bí mật - Hầu Quý Thường, hắn thời gian trước đã được PN phái tới đây nhận chức, lo việc - ngay dưới sự phòng vệ cực kỳ nghiêm ngặt, PN muốn một mình đi giết đề đốc thủy sư

_Nhà xí có người chơi ám sát_

Tại sao hoàng đế lại muốn đối phó Giao Châu thủy sư? -> chính là vì trận huyết tẩy trên hòn đảo nhỏ kia, vì người thực hiện chính là Giao Châu thủy sư, tức... chúng đã thành người của TCC, mà hoàng đế thì k thể chấp nhận được chuyện này nên đã mật tấu cho PN toàn quyền xử lý, nhưng lại k nói phương hướng phải làm như thế nào, thời gian quá gấp, PN cũng k thể bàn bạc với NBV hay TBB. Tóm lại là, đây là lần đầu tiên hắn hoàn toàn độc lập tự chủ trì -> hắn rất đau đầu, k có chứng cớ, vừa muốn nuốt trọn khối đá tảng kia lại k được phép loạn, mà đây lại là lực lượng thủy binh mạnh nhất thiên hạ

Lợi dụng hôm nay yến tiệc, chính là con rồng mạnh mẽ này đầu đuôi 2 mảnh -> PN lo đầu, hắc kỵ lo phần đuôi, PN lo toàn bộ đám tướng lĩnh, hắc kỵ lo hơn vạn thủy sư

~ Hắn chỉ có một người ~

Yến tiệc

PN k một tiếng động, thành công đột nhập đề đốc phủ - bỏ thuốc vào rượu tiệc - Thường Côn bên trong nhà xí

(ợ ừm....) PN cởi quần, bắt đầu đi tiểu... Thường Côn đang phòng bên, một mảnh thất kinh

"Ngươi mở ra yến thọ, làm sao cũng không mời ta?"

... trò chuyện trong nhà xí...

...

"Bệ hạ không bằng lòng ngươi an ổn ở lại Giao Châu thủy sư, GSV lại không có chứng cớ gì, ngươi nói xem... như thế nào mới có thể làm cho ngươi ở Giao Châu tan biến đây?"

...

Chùy thủ cắm ngực, Thường Côn cứ thế oan ức mà chết đi

Hộ vệ bên ngoài của Thường Côn cũng là k biết từ lúc nào, chết rất thấu đáo - Ảnh Tử ngồi ngáp

~ 2 vị cửu phẩm, lại còn là thích khách cửu phẩm, nơi nào chống được ~

PN dùng tốc độ nhanh nhất dời đi - 2 người chuẩn bị diễn kịch

GSV thường trú Giao Châu chuẩn bị thay đồ cho hắn, cùng 7 người - bộ dáng vội vã có chút thảm hại - quang minh chính đại dẫn người đến phủ đề đốc

"GSV phá án, người rảnh rỗi tránh ra"

PN cầm thánh chỉ tới - lúc này xác chết của Thường Côn vẫn chưa được phát hiện

"Các vị đại nhân thật hăng hái a?"

Đảng Kiêu Ba

...

"Bổn quan hiện là GSV đề ti, họ Phạm tên Nhàn chữ An"

_ C 9 _ Bên trong đề đốc phủ một tuồng kịch

Một bầu im lặng chết chóc

Ngô Cách

...

"Chẳng lẽ đã tới chậm?" -> tuồng kịch bắt đầu diễn

Chính là diễn màn triều đình điều tra Thường Côn, PN biết tin tổ chức kia muốn giết Thường Côn để diệt khẩu nên vội tới, nhưng k kịp, mà mấu chốt là diễn ra trước chính mặt PN và mọi người, thích khách kia uy hiếp, xách cổ Thường Côn, sau đó mới giết Thường Côn rồi bỏ trốn, PN còn là tiến hành dọa dẫm, đàm phán, đối chiến để cứu Thường Côn, trong quá trình đó còn cố ý nói ra cái tổ chức kia cùng Vân Chi Lan...

...

(trời ạ PN với Ảnh Tử diễn cũng buồn nôn quá đi)

Thường Côn bị giết - ... - dùng binh lính và các loại khống chế tình hình, vây đám thủy sư tướng lĩnh ở trong thành, giam lỏng trong phủ đề đốc, cố gắng áp chế k cho tin tức truyền ra ngoài thành

Bắt đầu tẩy trừ - hắn phải trong một đêm tìm mọi cách vừa tẩy trừ, vừa đàn áp lại phải bình ổn toàn bộ Giao Châu thủy sư

...

Mật chỉ - hoàng đế phẫn lộ Thường Côn ~ Thường Côn đã từng theo hoàng đế ra rất nhiều chiến trường, là người hắn rất tín nhiệm, đặc biệt đối xử, nay lại phản bội lại hắn, cho nên hắn là thực sự phẫn nộ, chuyện hoàng đế có thể k tha thứ được nhất chính là người hắn tín nhiệm lại phản bội, lừa gạt hắn

...

Tội của Thường Côn ...

...

Đàn áp - Đảng Kiêu Ba dẫn đầu chống đối - một đêm thời gian - mê dược - nhân chứng: xanh em bé - Ngô Cách - lấy khẩu cung

...

...

_ C12 _ Ai là người của ai?

...

Người nhà các tướng quân - "Mặc dù bổn quan vội vã cùng các vị tướng quân tâm sự, tuy nhiên không nên đắc tội các vị bà chị"

...

Bên ngoài thành hắc kỵ đảm bảo tin k bị truyền ra, mặt khác chăm chú canh chừng hơn vạn thủy sư kia

...

(quá trình đêm này của PN rất dài, nói rất nhiều, rất nhiều tiểu tiết,... mh xin phép bỏ qua, sẽ lướt rất qua loa vì quá trình này k quan trọng lắm, về sau cũng k có nhiều ý nghĩa, mh sẽ chỉ nói cái quan trọng, cái khác bỏ qua)

...

...

Hứa Mậu Tân

"Thiếu gia, ta là người của ngài" x3 .. "và tất cả những người kia đều không có quan hệ gì, ta chỉ là người của ngài" - Hứa Mậu Tân - "Ta là người của Diệp gia, càng chuẩn xác mà nói, ta là người của Diệp tiểu thư" - hắn chính là "suối châu thủy sư lão nhân"

Hứa Mậu Tân, chính là năm đó cái đinh DKM đào tạo ra, muốn cho hắn ở bên ngoài rèn luyện 2 năm sau đó vào GSV giúp TBB, rất tiếc chưa kịp chính thức dùng thì Diệp gia xảy ra chuyện, thế là từ đó hắn lại chìm xuống như một người bình thường, trầm lặng mà sống qua ngày cho tới tận bây giờ. Chuyện này tuyệt mật, ngay cả TBB hay hoàng đế đều k biết, cho nên hắn mới k bị hoàng đế quét sạch đi. Mà hắn giữ im lắng như thế, cũng là vì cảm thấy chuyện năm đó quá cổ quái, nên ai hắn cũng k tin, thậm chí cho tới nay, hắn tìm tới PN cũng vẫn là muốn giúp PN tìm được người thực sự đứng đằng sau, muốn báo thù cho DKM, vì "ẩn sau trái tim của ngài và tiểu thư... rất giống nhau"

_ Đó chính là cái bí mật lớn nhất của PN... khi mà hắn với DKM mới là 2 người duy nhất cùng chung nguồn gốc với nhau. Chính vì quan hệ đó mà tình cảm của PN giành cho DKM còn kỳ diệu hơn cả cái tình mẹ con. Đây chính là mấu chốt thay đổi tất cả. Cho dù rất lâu về sau cũng k ai hiểu được, tại sao PN lại có thể đối với người mẫu thân chưa từng gặp kia có nhiều tình cảm đến thế? Thậm chí TBB, PK hay hoàng đế cũng k hiểu được, "cũng vì thế mà k thể hiểu được suy nghĩ chân thực của PN... Mà ở tương lai có chút quan trọng thời khắc kia, có một số người đã vì điều này mà trả giá" _

(k chỉ là trả giá, mà là trả giá cực đắt)

Xanh em bé đã đổi tên thành Hồng thường xanh - "Đừng cho người đến gần phòng này mười bước bên trong"

Chứng cớ chứng minh quan hệ của hắn và DKM - chính là thứ mà thế gian này hiện nay, chi có duy nhất PN có thể nhận ra: viên đạn - năm đó cô nương tinh nghịch kia, lúc gặp Hứa Mậu Tân, đang buồn chán, trong tay cầm đạn súng ném chơi - viên đạn trong chốc lát đưa PN ngẩn ngơ trôi về cái thế giới nào đó... "chính mình từ phương xa kia vội tới, có lẽ chính vì nàng một cái ước hẹn"

...

Hứa Mậu Tân giúp PN phân tích một chút tình hình - PN để hắn tiếp tục làm cái đinh trôn sâu nhất của PN ở Giao Châu - Tần Dịch sẽ tới tiếp quản chức đề đốc

"Lão Tần gia không đơn giản ~ ưu điểm lớn nhất của lão già này chính là rất nhạy cảm đánh hơi được những chuyện âm u, chuyện Diệp gia năm xưa cổ quái và chuyện về lão Tần gia bây giờ cũng vậy ~

...

Trời sáng

Hoàng đế còn để PN mang theo Thiên tử kiếm

...

Vẫn là một màn dân chúng biết PN đến là tới, mà nhìn thấy PN là lũ lượt vái... khiến cho PN cũng phải giật mình

Thao trường - tập trung toàn thể quan binh, nơi có hơn vạn thủy sư kia

...

_ C 15 _ gió biển hơi tanh

...

Trấn áp quan binh - Đảng Kiêu Ba trở thành hung thủ giết đề đốc - giết người lập uy - hắc kỵ tới - bao tải đầu người - chém thêm 17 cái đinh của TCC - tuyên chỉ

...

...


Nửa tháng sau, tin tức truyền kinh đô - ... - nhị hoàng tử cùng Linh Nhi.... thái tử vài hôm trước rảnh rỗi còn đi liệt kê lại xem PN đã giết bao nhiêu người, thành một cái danh sách rất dài mà mỉm cười a - "Huynh đệ chúng ta bất luận là ai kế vị, việc làm đầu tiên chắc chắn là xóa sạch PN cái đầu con cọp lớn" ...

....

...

TBB bị hoàng đế vì chuyện Giao Châu mà gọi về GSV - Phí Giới

"Thái tử chứng thực là cái ngu xuẩn" (có vẻ như chính từ gần đây, TBB và Phí Giới đã bắt đầu cái kế hoạch gieo mầm đại thụ kia với thái tử và TCC)

"Ngươi vẫn nên để ý PN lễ mừng năm mới trở về kinh tìm ngươi phiền toái đi, cho Thần nha đầu phối cái dược, kết quả phối đi ra cái tuyệt chủng dược, PN tuyệt hậu, ngươi nhìn hắn làm sao xé rách ngươi"

" Hải Đường Đóa Đóa không phải gà mái"

"Thấy thế nào? Ta đem Ảnh Tử cho hắn, ta đem hắc kỵ cho hắn, ta đem toàn bộ GSV cho hắn. Kết quả hắn lại làm ra một cái thô ráp hạ đẳng tác phẩm như vậy làm tội tới ta, NBV vắng mặt bên cạnh hắn, về âm mưu loại chuyện này, PN liền biến thành cái thùng cơm"

"Chuyện này trái lại kết quả k kém"

...

NBV - hiện giờ quan lớn quyền quý môn đều liều mạng làm mối cho hắn - công việc tại GSV hiện tại chủ yếu đều do hắn quản - việc của Thẩm đại tiểu thư và NBV... lại muốn quẳng cho PN (ông mối của chúng ta mà)

"Tiểu tử này khi làm người mai mối và phá việc cưới xin... rất có kinh nghiệm"

" PN... không thể để viện sự ngăn chặn quá đa tâm tư... Ta sẽ lui phía sau, ngươi phải trợ giúp PN đem vị trí này ngồi vững vàng"

TBB nói cho NBV biết cái bí mật lớn nhất của GSV - chính là sự tồn tại của Ngũ Trúc - Ngũ Trúc mới chính là đề ti đầu tiên của GSV, khi đó là để giám sát TBB

"GSV chỉ có thể là một đoạn trên đường đi của hắn, mà vĩnh viễn k có khả năng đem hắn giới hạn bên trong... Nhiệm vụ của ngươi là... nếu có một ngày ta chết, Phạm Nhàn nổi điên, ngươi phải bất chấp ngấm ngầm chịu đựng xuống, cho dù là nhẫn nại chịu nhục sống tạm bợ, tủi thân cầu toàn, cũng nhất thiết phải đem cái viện này bảo trụ"

(chết tiệt cái đồ lão thọt kia! câu dặn dò chết tiệt! hóa ra đã là từ đây lão ta đã nhìn ra được cái tương lai nhất định sẽ đến kia ư?! đúng là khó tin mà! nhưng mà câu dặn dò chết dẫm lắm TBB ạ, đúng là NBV đã nhất quyết làm theo, và vì thế mà thấy mọi chuyện sucks! bỗng nhiên như trở thành một màn bi kịch ý. Mà phiền lão đi hỏi qua cảm nhận của PN chút nào)

~ NBV qua lời dặn dò của TBB ngửi ra chút mùi vị ~ (đúng rồi đấy, rất chuẩn xác, bravo! )

"Ngươi nói thế gian vì sao lại có GSV?" - "Thực ra đoạn lời phía sau còn có 2 câu"... hỏi Ngôn Nhược Hải

Ngôn phủ - "Đó là 2 câu đại nghịch bất đạo, ai nói ra đều sẽ chết... ngay cả nàng... cũng đã chết"

...

NBV đã là chuẩn bị tâm lý cho cái loại chịu nhục kia từ ngay lúc này (thảo nào lúc đó hắn chịu tốt thế! giờ nghĩ lại vẫn muốn đập cho hắn vài nhát)

...

Hoàng đế và TBB - "Trẫm có thể cho hắn danh phận, nhưng bây giờ không được" (dạ vâng, PN thèm vào ý, đến lúc chạy theo cho hắn danh phận, hắn lại k thèm) - ... - đẩy xe cho TBB

"Nhớ năm đó ở Thành vương phủ, ngươi là tiểu thái giám trong cung ban thưởng qua đây, khi đó ngươi đã mỗi ngày đều hầu hạ ta, ngươi hầu hạ ta đã hầu hạ đoạn chân, giờ trẫm giúp ngươi đẩy đã là thế nào"

...

" - Trẫm còn đang suy nghĩ khi nào thì có thể trở về Đạm Châu nhìn một chút?

- Không thể

- Ngươi là đang lo lắng cái gì?

- Ngài đã hạ quyết tâm?

- Còn không có"

" ... Những cái này bọn nhỏ chơi đùa, ồn ào một chút... còn không đủ để cho trẫm động lòng tư đi trừng trị. Chỉ là... nếu như Lý Vân Duệ thực sự có năng lực nói động hai cái lão bất tử kia ra tay... mượn chuyện này, hoàn thành chuyện quân thần chúng ta luôn luôn muốn làm kia, chẳng phải là rất mỹ diệu"

((giờ mới biết hóa ra mấy đoạn này đã spoil ra rất nhiều, trước kia chẳng qua mh k biết nên đã k để ý thấy! Ở đoạn này có một chỗ, hoàng đế đã nói ra ngay trước mặt TBB là "2 cái lão", chứ k phải 3, cho nên có thể thấy, chuyện đó... TBB cũng biết))

(đoạn này cũng spoil một ít: TBB ngoài mặt một mực ngăn cản hoàng đế, nhưng bên trong lại "luôn suy nghĩ, làm thế nào để cho bệ hạ ý muốn càng kiên quyết một chút")

"Bệ hạ giúp Trần viện trưởng đẩy xe lăn... câu chuyện quần thần, thiên cổ khó thấy"

(ừm...nhưng nhớ rằng, giữa 2 người họ vắt một cái xe lăn...)

_ Thiên tử có tật _

Phương Bắc Đạm Châu có một cái rừng rậm ăn chết người k nhổ ra xương

"May mắn có vùng kia cánh rừng... Nàng mới có thể ngồi thuyền, chúng ta trên biển mới có thể gặp nàng"

...

"Nếu có cơ hội có thể đem trẫm thứ ở dưới kiếm, bậc này thiên hạ lớn nhất hấp dẫn, bất luận là KH cái kia khổ tu sĩ, hay TCK cái kia ngu ngốc, chắc hẳn đều k muốn bỏ qua"

"..... lão Ngũ..."

~ Hoàng đế vẫn là giấu TBB, mà TBB cũng vẫn là dấu hoàng đế ~

"Trẫm sẽ cho Lý Vân Duệ một cơ hội " (( vô sỉ ))

...

"Một đám tiểu hài tử chuyện, nhưng cuối cùng là bệ hạ tiểu hải tử"

"Nhận Càn quá mức nhu nhược, lão đại quá mức thuần lương, lão nhị... lão tam tuổi quá nhỏ"

...

"Nhận Càn là vô tình bên ngoài che dấu đa tình bên trong...." -> giang sơn k thể giữ

"Lão nhị là đa tình bên ngoài che dấu vô tình bên trong..." -> trẫm này vài con trai.. chỉ sợ k thể giữ

~ Nhị hoàng tử năm đó chỉ là một vị đọc sách tuấn tú người trẻ tuổi... còn k phải là bị ngươi ép đến như ngày hôm nay sao ~

~ Bệ hạ a bệ hạ... cái loại thủ pháp nuôi dưỡng sư tử này của người.. quả thật k thể nào thích hợp dùng để bồi dưỡng ra người nối nghiệp đế vương ~

...

- "Phạm Nhàn... thế nào?"

- ... " Không hề nghi ngờ, hắn là người thích hợp nhất"

~ Đa tình tất cả bị vô tình tức giận... có vẻ như ôn nhu đa tình, kì thực lạnh lùng hà khắc vô tình ~

Chắc chắn sẽ k thể, vì nếu muốn đưa PN lên ngôi, hoàng đế nhất định phải đem Phạm, Liễu 2 nhà toàn bộ giết sạch, mà đó là điều PN tuyệt đối k thể chấp nhận được. Và TBB cũng có thể rõ ràng xác định... hoàng đế căn bản k có đem PN bày ở trên danh sách kế vị

...

~ Bệ hạ có tật, cố ý tật ~

~ " Thân làm cha, k yêu thương tử, lại như thế nào có tư cách yêu cầu tử có tình yêu thương cha ?" ~

...


"Ánh mắt của hoàng đế cần phải so với chính mình và những người này đều xa hơn"

-> dạ thưa tiểu Phạm đại nhân, đó là câu nói nghĩa bóng chứ đâu phải nghĩa đen, ngài như cái con khỉ con trèo lên đỉnh cột buồm đứng ngó trông làm cái gì?!

À vâng tiểu Phạm đại nhân đang mặc kệ sự đời, ung dung trên thuyền về Đạm Châu, nên có chút cao hứng

_ C 19 _

...

Mấy ngày nay mọi người cũng đã quen, nhìn vào cái kia một đời thi tiên, một đời lạm quyền... đột nhiên biến thành khỉ con... vì dù sao đã là thi tiên, trong người luôn có một chút máu điên điên khùng khùng... "Ta là thái sơn, ta là thái sơn" ~ có khác gì bảo bối đâu ~ cơ mà nói chung vẫn... soái!

Một luồng gió từ đỉnh cột buồm nhảy xuống... làm cho người ta dù đã nhìn quen vẫn như cũ choáng váng

Hồng thường xanh

Thuyền đi qua Đại Đông Sơn - tòa núi đá, có một mặt đá hướng biển nhẵn bóng, giống như là người ta dùng đao bổ ra, cao ít nhất phải 2 cây số -> một cây cột đá vĩ đại vô cùng - ... - tòa Khánh miếu trên Đại Đông Sơn ((giờ mới biết vì sao đoạn này lại miêu tả cái tòa núi kia kĩ thế! mà 2km mà PN cũng bay được???? hắn cũng chẳng khác gì mấy lão quáy vật kia)) - ... - Thần miếu

"Ngày sau chính mình sẽ không vừa muốn từ khối này trên thạch bích luyện tập bò tường chứ?" ((nói trúng rồi đấy tiểu Nhàn Nhàn ạ))

...

... "Minh gia a! Nhảy cạch cạch không được vài ngày"...

...

...

Tới Đạm Châu

Phạm tổ mẫu và Phạm thượng thư vốn đã mang đến vinh quang cho Đạm Châu, nhưng PN mới lại càng là hào quang chói lọi, khiến toàn thể dân chúng Đạm Châu nở mày nở mặt, có thể vênh lên với thiên hạ

"Người đâu?" - dân chúng và hắc kỵ đều đã chi chít bến tàu, nhưng quan viên lại chưa tới

"đại nhân" x n -> tên tiểu quan bị hù dọa xoắn xoéo. Là quan viên k nghĩ PN lại đến sớm như thế, chính xác là k ai biết khi nào hắn sẽ đến. Vừa rồi nếu k phải hắc kỵ bỗng nhiên xuất hiện phòng thủ trên bến tàu, đã chẳng ai biết PN đã tới nơi

Mấy ngày trước quận chúa nương nương Lâm Uyển Nhi mang Tam hoàng tử tới Đạm Châu đã chấn động toàn thành, cũng nhờ vậy người ta mới đoán được PN sẽ tới

...

PN k đường đường chính chính đi về cùng họ, mà một mình tách ra, đi chính con đường quen thuộc mà mình hay luyện võ, hay bò vách đá cùng Ngũ Trúc để về nhà

"An thuở nhỏ ở Đạm Châu trưởng thành, chẳng nhẽ lại còn không biết đường về nhà"

...

... dân chúng kể chuyện... PN, là đã từng có một cuộc sống rất đỗi bình thường cùng những người dân nơi đây...

...

PN đã ngồi trên vách đá... nhưng Ngũ Trúc lại k có ở đây

Hết KDN 9

KDN 10

Khi Ngũ Trúc hỏi, PN đã có 3 nguyện vọng lớn: Sinh rất nhiều rất nhiều đứa bé - Viết rất nhiều rất nhiều sách - Sống một cuộc sống thật tốt

PN k vội về nhà mà tới đây, chính là vì lo lắng Ngũ Trúc. Trước khi hắn đi Giang Nam, TBB đã nói cho hắn biết chuyện Ngũ Trúc bị thương, lại hơn nửa năm nay vẫn luôn k có tin tức gì

Lặng lẽ, bí mật vào thành, k ai để ý thấy hắn chính là PN

Về tới bá tước phủ - "Thiếu niên này, k cần đứng ở cửa phủ" - "Thiếu gia trở về"

Phủ bùng nổ

"Ta còn k biết đường nhà mình sao"

...

Tiểu Hồng - hắn sợ tới sắp ngã quăng xuống đất, "lúc này mới 2 năm công phu, ngươi làm sao đã lớn như vậy?" - chúng nha hoàn

...

Phạm tổ mẫu - "Đứng lại" ~ Hóa ra cháu mình tứ chi vẫn đủ cả - "Bà nội..."

"Tướng công nhà mình, không sợ trời không sợ đất, làm sao tới Đạm Châu, trước lão phu nhân này, lại sợ thành cái dạng này?"

"Này cái con khỉ con, lại muốn làm cái gì?"

"Đứng yên đấy đứng yên đấy" - Lão phu nhân kêu xong, PN đã là nhảy tót tới, cười hề hề, hướng mặt lão phu nhân ra sức hôn một cái

...

Chưa kịp làm cái gì, lão tổ tông lại đi hỏi tội PN vụ Hải Đường - ha!

...

Lão tổ mẫu muốn vái Tam hoàng tử - tiểu Tam k dám nhận, như mông cháy hướng bên ngoài chạy vội

...

Chỉ còn lại tổ tôn 2 người - chuyện HĐ

Thực ra PN và HĐ phần nhiều hơn vẫn là bằng hữu, nhưng HĐ đã muốn gả, hắn đã muốn lấy, cho dù hắn k lấy được nhưng cũng phải làm cho k ai dám lấy nàng. Chuyện này cũng giống ý của Lâm Nhược Phủ, giờ cũng qua ý kiến của bà nội

Lão tổ mẫu rất thích Uyển Nhi

...

... "...bà nội ở trong tiểu lâu ôm chính mình khóc không ra tiếng... cũng chính đêm đó hắn mới biết, trên đời này ngoài Ngũ Trúc thúc ra, còn có bà nội toàn tâm toàn ý đối với bản thân như thế".... ((lúc đó là khi lão tổ mẫu mới nhận PN từ tay Ngũ Trúc))

"Bà nội, mẹ của ta... đến tột cùng là chết như thế nào?"

... ~ bà nội cũng k rõ, hoặc là... cũng k muốn nói cho hắn nghe ~ ...

Tư Triệt...

Nhược Nhược...

...

Ngũ Trúc - "Hóa ra là hắn vắng mặt bên cạnh ngươi, vậy ngươi đừng chạy lung tung khắp nơi, tựa như buổi chiều hôm nay, là tuyệt đối k cho phép"

...

Bàn tiệc

...

Uyển Nhi - "Tiểu bảo" - ...

...

PN chuẩn bị bố trí cho Uyển Nhi đi làm từ thiện, lấy danh nghĩa quý nhân trong cung, đi giúp đỡ người nghèo, thực ra là kiếm việc cho Uyển Nhi bớt nhàn chán, mà việc này, PN cũng đã chuẩn bị gần nửa năm ~ Khi đó PN cũng như toàn thiên hạ này chỉ nghĩ đó là một việc đơn thuần như thế, một tổ chức từ thiện nho nhỏ đi giúp người như thế... k ai ngờ được về sau, khi PN đã nắm trong tay quyền lực quá lớn, cái tổ chức kia lại thoát ly khỏi suy nghĩ ban đầu, dần biến thành cái tổ chức vì thiên hạ, vì PN mang đến cực đại lợi ích ~

...

Bà nội muốn PN nạp Tư Tư vào dưới trướng

...

Sáng sớm tinh mơ lôi Tư Tư đi mua đậu phụ ăn

_ C 24 _ Đạm Châu hôm nay không đậu phụ

Dạo sáng Đạm Châu - PN từ nhỏ đã là một cái quái nhân khác người

((theo truyện, lần đó lão Cáp đưa đồ ăn đã chết, thích khách là người của GSV cũng đã chết, chuyện xảy ra trong một cái lầu, lão tổ mẫu sau đó đã phóng hỏa đốt lầu tiêu hủy chứng cứ. PN khi đấy 12 tuổi , đó là lần đầu hắn giết người, 4 năm sau PN mới vào kinh))

...

Đạm Châu rất được hoàng đế ân sủng phát triển, cuộc sống chính là rất tốt

...

Cửa hàng đậu phụ - Đông Nhi tỉ ~ nàng là một trong tứ đại nha hoàn của PN, từ khi nàng mười tuổi đã bắt đầu ôm đứa bé PN lớn lên, 10 năm sau đó PN sợ nguy hiểm nên đã kiếm cớ đuổi nàng ra ở ngoài, lấy cho nàng một người chồng tốt, mở một cửa hàng đậu phụ, trong phủ cũng mỗi tháng đưa tiền đến cho nàng, với danh tiếng của PN cũng hẳn là k ai dám động đến nàng, cuộc sống phải là rất tốt, nhưng... bình thường mà hạnh phúc đời thường dường như không phải dễ dàng như vậy

Một tay châu thủ công tử, thích Đông Nhi, đến quấy rầy nàng, chồng nàng ra ngăn cản, bị đánh rồi bị nhốt ngục, sau đó vì thế mà bị mắc bệnh lao giống như Uyển Nhi đã 1 năm nay. Vì chữa chạy quá tốn kém nên nàng đã lâm cảnh nợ lần. Đám chủ nợ kia vì sợ quan hệ của nàng với PN, vì PN vẫn luôn ở trên lưng của Đông Nhi, ở trên sạp quán đậu phụ này chơi đùa, nên bao năm nay k dám quá đáng, luôn nhẹ nhàng với nàng, nhưng đến nay cũng k thể nhẹ tay. Chuyện này nàng hoàn toàn có thể nhờ trong phủ giúp, nhưng nàng k muốn ~

Bọn đòi nợ - Tư Tư - 10 lạng bạc - nhìn ra PN, đám kia ngay lập tức run rẩy lên - "Ngươi là nha đầu của ta, ta đến thăm ngươi k được sao?" - "Cô gái nhỏ đâu?" - tới nhà Đông Nhi, tay xách 2 miếng đậu phụ ~ "Khâm sai đại nhân tới chợ rau" ~ " Hôm nay cả tòa thành Đạm Châu không có đậu phụ ăn" ~

Nhà của Đông Nhi - "... thiếu gia là một cái quái thai, k thích ăn đồ ăn vặt, lại thích gặm xương cốt" - tướng công của Đông Nhi - khám bệnh - PN muốn mang cả nhà Đông Nhi theo mình về kinh để tiện chăm sóc... nhưng nàng từ chối - Cô gái nhỏ, "Tiểu cậu" ~ chính là con gái của Đông Nhi, hồi nhỏ là được PN bế mà lớn lên, hắn rất cưng chiều, Đông Nhi dưới ảnh hưởng của PN, dạy con cũng rất khác biệt

"Làm thế nào? Có tiểu cậu ta đây, khắp thiên hạ này, nàng muốn làm cái gì thì làm cái đấy"

Cơm trưa - 2 miếng đậu phụ phan cơm

...

Bây giờ kể cả hổ vệ cũng k cần nhất thiết bám theo hắn nữa, vì có một chút thừa thãi, nhưng ngược lại, Ảnh Tử lại bám theo hắn như giòi bâu xương

" - Mỗi ngày đi theo ta như vậy có phiền hay không?

- Quả thực rất phiền

- Chẳng nhẽ đi theo TBB không phiền phức?

- TBB bên cạnh có mỹ nữ " (ồ!)

...

" - Là dùng chân đá, ngươi cũng dùng chân đá, đá đến 3 năm không ra được khỏi giường

- Ngươi làm cho ta đi đá người?

- Giết người bản lĩnh, ngươi là đệ nhất thiên hạ. Đá người bản lĩnh, chắc hẳn cũng sẽ không kém. Vất vả ngươi! "

~ Cạn lời ~ Người ta là cửu phẩm sát thủ, PN lại lôi đi đá một cái tiểu oắt con vì cái chuyện vặt vãnh

...

...

Đạm Châu yên bình bàng hoàng đồn đi như cồn cháy tin tức: "Ở một nơi nào đó, một nhà nào đó, có một công tử bị người ta đá một cước, nhổ ra máu tươi bao nhiêu bát, khẩn cấp tìm đại phu cứu sống trở về" . Tri châu giận dữ, chuẩn bị hùng hồn tra cái án, cho tiền nhiệm sư phụ chút giận, nhưng khi nghe được sư gia nói vài câu, liền... trở về nhà mình tĩnh tâm uống trà đi, mà cái người bị đánh kia, còn phải thành thành thật thật, ngoan ngoãn cho người đến nhà Đông Nhi 2 tay dâng lên tiền bồi thường

...

Dịch dung, dẫn Uyển Nhi đi chơi khắp Đạm Châu, đến cả tiệm tạp hóa, đến cả cái dốc đá dựng đứng

...

...

Hắn trốn đến Đạm Châu chơi, trong kinh đã là vô cùng sốt ruột - Yến Tiểu Ất trở về - khôi phục võ nghị, Yến Tiểu Ất nhất định sẽ khiêu chiến PN, mà trong võ nghị... tử vong có thể vô tội

"Ta không đánh, nhưng thử giết hắn thế nào?"

Rời Đạm Châu

_Tiểu Phạm đại nhân lại một lần nữa xuống núi, bước vào trong biển máu đang chờ đợi_

Chuyển.