Chương 2: TIẾN BỘ VƯỢT BẬC

Hiện tại là năm 2035, 1 vật thể đang di chuyển về một khu căn cứ nào đó..

/TÚT....5 PHÚT NỮA CHÚNG TA SẼ ĐÁP XUỐNG../

- Mọi người chuẩn bị đi chúng ta sắp được về nhà rồi đấy - Trương Hoà Bình lên tiếng..

/Ài sau ngần ấy năm cũng sắp được hít thở không khí của quê hương.../

/Đúng đúng đúng, lần này về chắc tôi sẽ ở đây luôn...../

Xì xào...xì xào...

- Mọi người xuống từ từ nhé, đừng quá khích, còn rất nhiều việc khi về tới đây.... - Nhã Vy nhắc nhở.

Tiếng đế giày va vào mặt nền sắt, một người đàn ông với bộ đồ quân ngũ với vệt sẹo từ thái dương xuống má, trông rất nghiêm khắc đi tới nơi Nhã Vy cùng với mọi người ở đấy...

- Nhã Vy vất vả cho cô rồi.....

Đó là thiếu tướng Vĩnh, Trương Quốc Vĩnh phụ trách về căn cứ, quân số, các nhà nghiên cứ trong khu nghiên cứu này. Nhã Vy nghiêm chỉnh, dõng dạc nói:

- Báo cáo thiếu tướng, đã đưa số còn lại về căn cứ của chúng ta, tổng gồm có 130 trong đó có.....

- Waooooo, Nhã Vy ở đây có những trang bị giống viễn tưởng thế, dùng như nào vậy....

- Ấy đấy không phải là đồ cho anh nghịch.....

- Hmmm cái này đeo trên lưng thì phải..... O-oái... cứu..cứu~!!

Các nhà khoa học phía sau ngơ ngác nhìn lại, trông rất ngạc nhiên.... Trung tá Vĩnh hướng mắt về hướng lộn xộn giới thiệu qua:

- Đạo cụ trang bị anh ta đeo lên người ấy có tác dụng cho con người có thể di chuyển trong không trung, à cái đó vẫn đang còn thử nghiệm..... - Trung tá Vĩnh lên tiếng.

/Uỳnh-nhhhhh../ Tiếng nổ lớn vang tới

- OÁIIIII CỨUUUU!!!!!

Hừ biết ngay mà, chưa về được bao lâu đã phá, thật là mất mặt quá Thiếu tướng Vĩnh đang nghĩ nghĩ, Nhã Vy bên cạnh chỉ biết cười trừ~~~

- ĐƯỢC RỒI MỌI NGƯỜI TÔI CẦN THÔNG BÁO VÀI ĐIỀU TRƯỚC KHI QUAY TRỞ LẠI LÀM VIỆC !!! - Thiếu tướng Vĩnh vẻ mặt nghiêm nghị trở lại.

- Mọi người đã vất vả sau rồi, trước khi trở lại làm việc mọi người sẽ có 1 tháng nghỉ. Sau đó công việc tôi và đội trưởng phụ trách mọi người từ bây giờ sẽ là Nhã Vy...

- Ể~~ còn tôi thì sao !!! - Trương Hoà Bình lên tiếng..

- Được rồi, cậu bây giờ sẽ là phó đội trưởng ở đây, phụ trách nghiên cứu cùng mọi người...

- Phó đội trưởng thôi sao..haizz oan nghiệt mà ~~

Tiếng vỗ tay làm mọi người tập trung hết về một người..

- Được rồi mọi người, vì thời gian gấp rút nên chưa kịp ra mắt mọi người :3. Tôi là Nhã Vy sẽ điều hành toàn bộ các dự án nghiên cứu của chúng ta sau này...

Nhã Vy khẽ nghiêm nghị hướng tay sang bên thiếu tướng Vĩnh.

- Đây là người sẽ đứng đầu của cuộc bứt phá công nghệ quốc gia của chúng ta sau này. Thiếu tướng Vĩnh - Trương Quốc Vĩnh.

- Thứ này là gì đây đội trưởng~~

Trên tay của Trương Hoà Bình là thứ như viên bi phát ra ánh sáng trông rất giống viên ngọc.

- À giới thiệu qua thứ năng lượng mà chúng tôi đã nghiên cứu ra mới gần đây. Trên tay tôi là hạt năng lượng Uratron, đã được chúng tôi xử lí qua các bước để các phóng xạ của Uranium chuyển thành loại năng lượng động nhưng không gây ra tổn hại cho con người và môi trường. Một viên nhỏ như thế này... hmmm để xem nào có thể phát điện cho cả thành phố trong khoảng 1 tháng. Tất nhiên phải có bộ chuyển đổi năng lượng thích hợp để nó hữu ích hơn.

- Và... trong thời gian tới chúng ta sẽ gia tăng hiệu suất của loại năng lượng này. Hiện tại thì rất khả quan khi chúng ta đang có rất đông đảo các nhà khoa học đã trở lại - Thiếu tá Vĩnh tiếp lời.

Trương Hoà Bình nghe nói đến phóng xạ thì giật mình, lỡ may làm rơi xuống sàn..

/Rắc~rắc/

- MỌI NGƯỜI CẨN THẬN....

Tiếng nổ lớn trong sảnh của khu nghiên cứu làm chú ý mọi người. Một hố lún sâu xuống sảnh.

- Anh bị điên hả, anh có biết nếu như tình huống này không phải ở đây thì sẽ như thế nào không. Cũng may trong khu của chúng ta đã có sẵn hệ thống triệt phóng xạ. - Thiếu tướng Vĩnh quát lớn.

Mọi người lộ rõ ra vẻ kinh ngạc, sợ hãi nhưng có phấn kích phần hơn..

- Được rồi tôi sẽ cho người dọn dẹp đống này, mọi người tạm thời bắt đầu có thời gian nghỉ ngơi 1 tháng sau đó sẽ được triệu tập trở lại - Nhã Vy lên tiếng...

------------

Hết