Chương 60: Hắn Là Ai
Thêm truyện vào TỦ SÁCH để nhận thông báo chương mới nhất
---
Trong tiếng ‘lốp bốp’ của dòng điện nhỏ mảnh, mấy cái ống mềm trong suốt dưới cổ Lão Thiết cử động giống như linh xà, mấy ống mềm từ từ kéo dài, từ từ duỗi tới miệng vết thương trong suốt giữa trán ‘thứ gọi là chó’. Vu Thiết ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn, cậu thì thào hỏi:
"Lão Thiết...... Ông đây là...... Hắn là ai?"
Mấy ống mềm trong suốt từ trong cổ Lão Thiết kéo dài ra lóe lên ánh điện, chậm rãi chui vào miệng vết thương trên trán ‘thứ gọi là chó’. Nó không trả lời câu hỏi của Vu Thiết, mãi đến ước chừng qua một giờ, cả người ‘thứ gọi là chó’ đều lóe lên dòng điện giống như gợn nước, nó mới trầm thấp, lẩm bẩm nói:
“Đã có Tiểu Hiển Thánh Chân Quân Dương Tiễn...... Đương nhiên, nên có Hao Thiên Khuyển."
"Cái thứ gọi là chó này, đương nhiên là Hao Thiên Khuyển...... Ông nội đây còn từng tính toán, chờ sau khi nó mọc ra máu thịt, hầm nó thành lẩu ngũ vị hương...... Xem ra là không cơ hội rồi."
Giọng nói Lão Thiết tràn ngập cảm xúc khó hiểu:
"Có điều, cũng đúng thôi. Dương Tiển ở nơi nào, Hao Thiên Khuyển chắc chắn sẽ ở gần đó."
"Không phải mấy thứ hàng nhái chế tạo ẩu tả, quả nhiên là bản tôn chân thân của Hao Thiên Khuyển."
Lão Thiết nặng nề nói:
"Cái tên này...... giỏi nhất là chó cậy mặt chủ, sợ lớn hiếp nhỏ...... Không ngờ tới, vậy mà lại chết trận...... chết trận ở trong này?"
Vu Thiết đã ngồi xuống đất, cậu ngẩn ngơ nhìn Hao Thiên Khuyển:
"Hao Thiên Khuyển? Tên gọi này......"
‘Rắc rắc’ vang lên mấy tiếng, có ánh điện cực chói mắt nhanh chóng lóe lên, lưu động ở gần cổ Hao Thiên Khuyển, cái cổ bóng loáng không tì vết của nó đột nhiên nứt ra mấy cái vết cực mảnh, từng dòng, từng dòng ánh sáng trắng cực kỳ hoa mỹ tràn ra từ trong vết nứt, giống như gợn nước lan rộng ra bốn phía. ‘Đông’ một tiếng, cái đầu hư hỏng của Hao Thiên Khuyển rơi xuống đất.
Lão Thiết trầm giọng nói:
"Đại Thiết, đưa nó tới làm bạn với Dương Tiển đi. Bọn họ có thể ở cùng một chỗ...... Hẳn là rất vui vẻ đi?"
Trong giọng nói kim loại cứng nhắc, lạnh như băng của Lão Thiết, không hiểu sao tràn ngập cảm xúc bi thương, ánh sáng màu máu trong con ngươi nó cũng trở nên cực kỳ hỗn độn:
"Thật đáng tiếc a, Dương Tiển năm đó nằm mơ cũng muốn làm cho thứ gọi là chó này mọc ra máu thịt. Chỉ là, thứ gọi là chó này không chịu thua kém...... đến cuối cùng...... cũng chỉ là nửa bước có được cơ thể máu thịt......"
"Thật đáng tiếc, Dương Tiển từ trong kẽ răng bỏ ra mấy bảo bối kia...... Nếu đưa cho ông nội đây......" Lão Thiết nặng nề thở dài một hơi: "Có điều, cũng không tính toán nợ nần với thứ gọi là chó ngươi...... Ngươi hẳn là rất vui vẻ, có thể ở cùng một chỗ với Dương Tiển đi?"
Bốn con nhện kim loại nâng Lão Thiết lên, đưa cổ nó duỗi tới thân hình Hao Thiên Khuyển. Cổ Lão Thiết nhấp nháy giống như nước chảy, dựa theo kích thước cổ Hao Thiên Khuyển, điều chỉnh kích cỡ của chính mình. Trong cổ Hao Thiên Khuyển, mấy mươi cái ống mềm và lưu quang to nhỏ khác nhau vươn ra, trong cổ Lão Thiết, đồng dạng cũng có mấy mươi cái ống mềm kích cỡ khác nhau và từng luồng, từng luồng lưu quang giống như thực thể vươn ra.
Ống mềm cùng ông mềm nối nhau, lưu quang và lưu quang dung hợp. Vu Thiết trợn mắt há hốc mồm nhìn Lão Thiết, nhìn thấy cái đầu cực lớn của Lão Thiết cực đại và thân thể Hao Thiên Khuyển ráp lại với nhau, rất nhanh liền trở nên kín không kẽ hở. Từng dòng điện quang nhanh chóng vòng quanh toàn thân Lão Thiết, trên cổ nó lập tức trở nên trơn bóng như gương, không lưu lại một chút dấu vết.
"Lão...... Lão Thiết?"
Vu Thiết ngây ra rồi.
Một cái đầu người, tuy là do kim loại đúc thành, vậy mà lại cứ như vậy gắn vào trên thân hình Hao Thiên Khuyển?
Lão Thiết lúc lắc đầu, ánh sáng màu máu trong con ngươi nó đột nhiên trở nên vô cùng mãnh liệt, hai luồng ánh sáng màu máu hừng hực tràn ra, cả đại điện kim loại đều bị ánh sáng màu máu bắn ra từ con ngươi của nó chiếu sáng rực.
Trong tiếng ‘rắc rắc’, bốn chân vốn thuộc về Hao Thiên Khuyển chậm rãi cử động. Rất nhanh, khối thân thể này cũng chậm rãi, từ từ đứng lên, nện bước cứng nhắc chậm rãi đi lại trong đại điện kim loại. Đi lại mấy bước, Lão Thiết quay đầu lại nhìn thoáng qua Đại Thiết, trong con ngươi Đại Thiết lóe lên ánh sáng màu máu, mấy con Nhện kim loại nhanh chóng dựa vào với nhau.
Thân thể nhện kim loại hòa tan, biến thành một quả cầu kim loại lỏng trắng bệch đường kính hơn một thước. Lão Thiết há miệng, cắn quả cầu kim loại lỏng, hút mạnh, quả cầu kim loại lỏng này liền nhanh chóng tiến vào thân thể nó. Trên thân hình của nó điện quang lưu chuyển, có tiếng kim loại va đập cực kỳ dày đặc truyền ra từ trong cơ thể, miệng Lão Thiết lại không ngừng phun ra một vài mảnh kim loại xiêu xiêu vẹo vẹo.
"Bị thương thật là nặng."
Lão Thiết hừ lạnh:
"Thật sự là một đám khốn kiếp, đánh chết thứ gọi là chó này còn chưa tính, sau đó còn phải đánh xác sao? Không biết hiện giờ là ông nội đây tiếp quản thân thể này sao?"
Hy sinh của mấy con nhện kim loại rất có hiệu quả, đại khái hai giờ sau, Lão Thiết đã có thể chạy tới chạy lui rất nhanh ở trong đại điện kim loại, hơn nữa tốc độ của nó hiển nhiên so với Vu Thiết còn nhanh hơn rất nhiều.