Chương 36: Người Mới
Cự Hà Mã lảo đảo lao về phía trước mấy mươi thước, sau đó nặng nề ngã quỵ dưới đất, yếu ớt nhỏ giọng kêu gào.
Vu Thiết giơ Nanh Xi Vưu lên, đi đến bên cạnh Cự Hà Mã, Nanh Xi Vưu đánh nát xương sọ thật dày của nó, hoàn toàn giải thoát đau đớn của nó.
Cự hà mã thân dài mười hai thước, thể trọng gần tới mười vạn cân.
Khoảng cách nơi này với binh doanh Cổ Thần đã ra khỏi phạm vi hoạt động của lũ nhện kim loại.
Vu Thiết rút thương dài ra, đeo ở sau người, hai tay ôm lấy hai cái răng nanh lộ ra ngoài của Cự Hà Mã, vận hết sức lực cả người.
Toàn bộ sức mạnh cơ bắp bùng nổ, trong cơ thể tràn ra từng dòng, từng dòng hơi ấm, dưới sự tăng cường của nguyên lực, sức mạnh của Vu Thiết đột nhiên lại nhân lên gấp đôi có dư.
Bùn đất dưới chân rất là màu mỡ, mọc đầy rong rêu, cực kỳ trơn trượt.
Vu Thiết gầm lên trầm thấp, tha con cự thú to lớn này từng bước một lùi về phía sau.
Mặt đất run lên nhè nhẹ, cự thú bị Vu Thiết lôi kéo trượt đi từng chút một, làn da Vu Thiết hơi hơi ửng đỏ, cả người không ngừng có hơn nóng tràn ra.
Mãi đến khi lôi kéo con Cự Hà Mã này vào trong phạm vi hoạt động của nhện kim loại, Vu Thiết mới phun ra một hơi thật mạnh, đặt mông ngồi xuống đất, thở dốc từng hơi.
Dùng trường đao bổ con cự thú thành từng khối, từng khối, lũ nhện kim loại nhanh chóng chạy tới chạy lui, chuyển máu thịt về binh doanh Cổ Thần.
Con cự thú này nặng như vậy, thu hoạch của lần đi săn này, đại khái có thể chế ra hơn trăm phần thuốc Trúc Cơ.
Vu Thiết đối với lời nói của Lão Thiết, lại càng khắc sâu nhận thức.
"Sinh vật trí tuệ thật ra không có gì khác biệt với dã thú. Sức mạnh càng to lớn, địa bàn có thể chiếm lĩnh càng lớn mạnh, trở thành đại lãnh chủ càng mạnh mẽ."
"Lãnh chủ mạnh mẽ nắm trong tay quyền sinh sát đối với mọi thứ trên lãnh địa của mình."
"Chỉ cần ngươi có đủ sức mạnh to lớn!"
Lãnh chủ!
Vừa vung đao bổ chặt Cự Hà Mã, Vu Thiết vừa nhìn về phía khe nứt dung nham xa xa kia.
Mảnh bồn địa đường kính chừng ngàn dặm này, cậu hẳn xem như là lãnh chủ một nửa lãnh địa rồi. Còn có một nửa lãnh địa chờ cậu tới chinh phục!
"Cố gắng!"
Vu Thiết giơ trường đao sắc bén lên, đem xương sống thô to của Cự Hà Mã một đao chia làm hai đoạn.
Lại một tháng sau, Vu Thiết đứng ở một ngọn đồi nhỏ, ngắm nhìn bờ sông cách đó không xa. Hai con thủy mãng đang lăn lộn ở chỗ nước cạn, một con có chiều dài chừng mười lăm, mười sáu thước, một con có chiều dài chừng hai mươi thước. Dựa theo tri thức Lão Thiết truyền thụ mà nói, đây là mùa sinh sản, thủy mãng cũng không tránh khỏi phải làm chút chuyện thuận theo tự nhiên.
"Chờ các ngươi đẻ trứng rồi, các ngươi chính là của ta."
Vu Thiết cười ha hả nhìn thấy hai anh bạn kia.
Lão Thiết dạy dỗ Vu Thiết, săn bắn là con đường trưởng thành phải đi, nhưng săn bắn cũng phải có giới hạn, không thể chỉ thấy lợi trước mắt. Giống như hai con thủy mãng to lớn này, chờ chúng nó sinh sản đời sau xong lại đến săn chúng, có thể bảo đảm có nguồn cung con mồi không cạn kiệt để Vu Thiết dùng.
Tầng thứ nhất của cảnh giới Trúc Cơ vẫn chưa tính là khó khăn, càng về sau, tài nguyên tiêu hao càng lớn, phải bảo đảm tài nguyên có thể liên tục phát triển.
Thẳng tắp nhìn chằm chằm hai con thủy mãng lăn lộn một lúc lâu, Vu Thiết đột nhiên cả người căng thẳng, từng sợi, từng sợi tóc gáy dựng thẳng lên.
Trên mặt sông cách xa mấy dặm, một cái vật thể màu đen hình thoi đột nhiên hiện ra. Ngoài mặt còn nứt ra mấy vết nứt, mấy tên chiến sĩ Ngưu Tộc thân hình cao to thở ra tiếng lớn, lộ ra nửa người, bọn họ lấy mấy cái mái chèo ra, điên cuồng rẽ nước tiến tới gần bờ sông phía Vu Thiết.
Chỉ cần hơn nửa giờ, chiến sĩ Ngưu Tộc đã rẽ nước, đưa vật thể màu đen dài hơn mười thước kia cập vào bờ sông.
Bọn họ vừa mới cập bờ, trên mặt sông lại hiện ra một vật thể màu đen đồng dạng.
Bên ngoài nứt ra hai kẽ hở, một thanh niên toàn thân là máu từ giữa nhô đầu ra, cách mặt sông rộng hai mươi mấy dặm khàn giọng hét chói tai: "Các ngươi trốn không thoát đâu...... Các ngươi đều phải chết! Ta sẽ tự tay giết các ngươi!"
Lại có hai thanh niên vươn mình ra, bọn họ nắm lấy mái chèo, đồng dạng rẽ nước đuổi theo về phía bờ sông bên này.
Vẻ mặt Vu Thiết nghệch ra nhìn những người kia.
Có vẻ bọn họ cũng là từ trong thác nước to lớn kia đi vào nơi cảnh vật kỳ lạ này. Hơn nữa, hai đám người trước sau hiển nhiên là kẻ thù. Hai tay dùng sức nắm chặt cán thương, Vu Thiết theo bản năng cảm nhận được một phần bất an và căm tức. Mảnh bồn địa này là địa bàn của Vu Thiết cậu, những người bên ngoài này đã xâm nhập địa bàn của cậu. Càng quan trọng hơn là, binh doanh Cổ Thần, còn có Lão Thiết và Đại Thiết.