Chương 34: Thức Tỉnh

Chương 34: Thức Tỉnh

Vu Thiết đại khái nhìn thấy trong hai luồng ánh sáng xoắn ốc quấn quanh là hai bóng người Còn chưa đợi cậu nhìn rõ diện mạo hai bóng người kia, đau nhức trước nay chưa từng có đánh úp tới, hắc ám bốn phía đột nhiên bộc phát ra tiếng vỡ vụn thật lớn, cả thế giới hắc ám đều vỡ vụn, một luồng sức mạnh giống như suối phun tuôn ra từ chỗ sâu trong linh hồn cậu.

Trong đại điện, Lão Thiết và Đại Thiết lẳng lặng cùng đợi. Không khí bên cạnh Vu Thiết chấn động kỳ dị, từ từ, không khí bốn phía quanh người cậu nhanh chóng xoay tròn, biến thành một cột gió cao hơn mười thước, gào thét chuyển động.

"Thành công rồi?" Lão Thiết reo hò một tiếng.

Ầm!

Dao động vô hình quét ra bốn phương tám hướng, Lão Thiết, Đại Thiết, mấy con nhện kim loại đồng thời bị sức lực vô hình nổ bay ra ngoài. Vu Thiết dựng thẳng người lên, lơ lửng trong không trung, không gian bên cạnh cậu giống như gợn nước, chấn động kịch liệt, trong hai tròng mắt mơ hồ có ánh sáng màu vàng lóe lên.

Sức mạnh thiên phú do huyết mạch nhà mà mang đến, Thức Tỉnh!

Cách nhau mấy trăm dặm cũng có thể nhìn thấy khe nứt dài mấy mươi dặm trên vách đá xa xa kia.

Cuồn cuộn dung nham nóng chảy từ trong khe nứt không ngừng chảy xuôi xuống dưới, dòng sông lớn chảy qua bồn địa, đổ vào vực sâu, ở tận cùng bên dưới vực sâu cùng dung nham nóng chảy mãnh liệt va chạm vào nhau.

Gió mạnh nổi lên, gào thét thành tiếng đập thẳng vào mặt, mang theo sóng nhiệt cuồn cuộn và hơi nước nồng đậm.

Vu Thiết đứng trên một ngọn đồi nhỏ, cầm thương dài trong tay, ngắm nhìn một mảnh sáng đỏ đẹp mắt kia.

Phía sau, một con nhện độc hình phễu lỡn cỡ hạt đậu xanh nhẹ nhàng từ trên trời rơi xuống, phía sau cái bụng mập mạp của nó mang theo một sợi tơ nhện cực mảnh, chậm rì rì rơi xuống sau cổ Vu Thiết.

Vu Thiết híp mắt, một luồng sức mạnh vô hình bao phủ không gian phạm vi trăm thước, con nhện hình phễu cách thân thể cậu còn hơn mười thước, cậu chợt giơ tay trái lên nắm chặt nắm tay, con nhện nho nhỏ ‘bốp’ một cái, nổ thành bụi phấn.

Nắm Giữ Càn Khôn!

Đây là cái tên mà Lão Thiết đặt cho thiên phú thần thông của Vu Thiết.

Đây là một loại thiên phú thần thông cực kỳ mạnh mẽ, tiềm lực đáng sợ, biểu hiện sơ đẳng nhất chính là giống như Vu Thiết vậy, đối với gió thổi cỏ lay trong phạm vị trăm mét bên ngoài cơ thể đều nắm rõ như lòng bàn tay, có thể trực tiếp tác động đến sự vật trong mười thước quanh người.

Theo sự lớn mạnh không ngừng của Vu Thiết, ‘Nắm Giữ Càn Khôn’ có thể thật sự điều khiển tất cả sức mạnh hữu hình và vô hình ở ngoại giới.

Một con Khôi Nham Tích Dịch đột nhiên từ trong một bụi nấm lớn chạy ra, ngu ngơ ngờ nghệch nhằm về phía Vu Thiết. Nó nhanh chân chạy như điên, khóe miệng không ngừng có nước dãi đặc sệt, tanh hôi bắn ra.

Vu Thiết xoay người, nhìn con Khôi Nham Tích Dịch trưởng thành thân dài chừng năm thước kia.

Khôi Nham Tích Dịch cách Vu Thiết hơn mười thước, tay trái Vu Thiết vung lên, một khối đá lớn cỡ đầu người vù một tiếng rời khỏi mặt đất bay lên, mang theo tiếng xé gió chói tai, nện thật mạnh lên đầu Khôi Nham Tích Dịch.

Một tiếng vang trầm đục, thân thể Khôi Nham Tích Dịch lảo đảo một cái, ngã sấp tại chỗ lăn lộn mấy vòng.

Không đợi nó đứng dậy, tay trái Vu Thiết liên tục vùng vẫy, đá tảng không ngừng bay lên cao, sau đó rơi xuống thật mạnh, mỗi một lần đều nện mạnh lên đầu Khôi Nham Tích Dịch.

Thời gian ngắn ngủi mấy lần hô hấp, con Khôi Nham Tích Dịch kia đã bị đập đến vỡ đầu, thân thể co rút, cuối cùng không thể động đậy.

‘Ha ha’ cười lớn một tiếng, Vu Thiết vui vẻ thoải mái chạy về phía trước mấy bước, nương theo tư thế vọt tới nhảy mạnh lên. Sức lực vô hình bao vây lấy thân thể cậu, cậu từ ngọn đồi cao mấy mươi thước lướt xuống, nhẹ nhàng trượt ra xa trên trăm thước.

Mắt thấy thân thể sắp rơi xuống đất, Vu Thiết mở lớn hai mắt, một luồng cuồng phong bốc lên từ dưới đất, thân thể cậu giống như lá rụng trong gió, nhẹ nhàng xoay ngoặt trở lại, dựa theo đường cũ lướt trở về trên đồi.

Hai chân nặng nề đáp xuống đất, Vu Thiết lảo đảo lui về phía sau mấy bước, thở hổn hển mấy hơi lớn.

Cậu hưng phấn nhếch miệng cười to, hai tay nâng thương dài lên, dùng sức đâm lên trời mấy mươi thương.

Lướt đi như vậy cũng không khác gì bay lượn.

Chỉ cần thiên phú thần thông của cậu lại mạnh mẽ thêm một chút nữa, cậu tiến hành bay lượn trong cự ly ngắn tuyệt đối không phải việc khó.

Cười lớn mấy tiếng, Vu Thiết huýt sáo một tiếng, một con nhện kim loại vui vẻ nhảy tới, lưng nó nứt ra, một dòng dung dịch kim loại màu xám tràn ra, rất nhanh biến thành một thanh trường đao dài hơn một thước.

Vu Thiết xẻ con Khôi Nham Tích Dịch thành hơn mười khối, mười mấy con nhện kim loại chen chúc chạy tới, lôi kéo con mồi chạy về binh doanh Cổ Thần.

Thức tỉnh thiên phú thần thông rồi, năng lực săn bắn và bảo vệ mạng sống của Vu Thiết tăng mạnh.

Thường xuyên có thể theo dõi gió thổi cỏ lay trong trăm thước quanh người, tất cả mọi đánh lén đều là không có khả năng.

Những con nhện độc nhỏ, tắc kè nhỏ cách Vu Thiết còn hơn mười thước sẽ trực tiếp bị nghiền nổ thân thể. Cho dù là Cạp Nong Đen hình thể lớn nhất, dài đến mấy thước, chúng cũng chỉ nhiều nhất có thể tới gần Vu Thiết mấy thước liền sẽ bị sức mạnh vô hình cản lại giữa không trung, trực tiếp bị nghiền nát chỗ bảy tấc.

Hiệu suất đi săn của Vu Thiết tăng mạnh, ngắn ngủi thời gian hai tháng, cậu lại lần lượt dùng hơn mười phần thuốc Trúc Cơ.

Ngày hôm nay, ở trong binh doanh Cổ Thần, Trúc Cơ Thức của Vu Thiết cuối cùng đột phá tới thức thứ ba trăm sáu mươi, giống như lời Lão Thiết nói, đây là một cái van vô hình. Khi cậu chính xác múa ra động tác của thức thứ ba trăm sáu mươi, Vu Thiết rõ ràng nghe thấy khắp nơi trong cơ thể truyền đến tiếng giòn vang.

Từng chỗ, từng chỗ kinh lạc tắc nghẽn mở ra, từng chỗ, từng chỗ nút thắt vô hình mở rộng, toàn thân có vô số điểm nóng to to nhỏ nhỏ đồng thời phun ra hơi nóng màu trắng.

Một phần lại một phần thuốc Trúc Cơ tiêu hao rất nhanh, từng đợt từng đợt hơi nóng nhanh chóng lưu động trong cơ thể.

Cậu vô thức liền bắt đầu từ thức thứ nhất của Trúc Cơ Thức, một lần lại một lần đánh tới thức thứ ba trăm sáu mươi, lặp lại một lần lại một lần.