Chương 18: Tận thế ngoài tầm kiểm soát !!!!

"suýt.....ha........ sao đau đầu vậy nè" Bá Long vừa tỉnh dậy thì thấy đau đầu cực độ.

"đâu thế này, đây, hình như, là cái công ty gỗ mà, tại sao mình lại ở đây, phải rồi, nó đã diễn ra"

Bá Long hồi tưởng lại một chút.

--------------------------------------------------

'5 ngày trước.

"a, anh tỉnh rồi à" Tú Linh hô lên khi thất Bá Long dùng tay phải xoa thái dương.

"Tú Linh à, anh được đưa về nhà rồi à" Bá Long nhìn xung quanh một chút rồi nói, đầu hắn khá đau vì mất một ít máu.

"đúng vậy, chú lái xe nói rõ tình hình cho em nghe rồi, anh có bị thương chỗ nào ngoài vết mổ trên đùi không" Tú Linh lo lắng, khi đưa Bá Long lên giường thì không ai dám xem xét cả, sợ rằng Bá Long có chổ gãy xương làm cho nó tồi tệ hơn.

"để anh xem"

nói rồi, hắn lần lượt kích hoạt tất cả cơ bắp từ trên xuống dưới mà hắn có thể điều khiển được, hắn làm 1 lược và lắc đầu.

"không sao hết, anh chỉ có vết mổ là vết thương duy nhất thôi" hắn thấy hơi mơ hồ nhưng vẫn cảm thấy ổn.

"vậy thì hay quá, bọn em không biết anh có gãy xương ở đâu không nên bọn em không dám kiểm tra cho anh"

vì Tú Linh biết hắn không muốn đi bệnh viện, với lúc này thì sắp có biến lớn là quả thiên thạch nên cũng không muốn đưa đi rồi kẹt lại trong bệnh viện nữa.

"bây giờ là ngày mấy rồi" do bị ngất nên hắn hoàn toàn không cảm nhận được giờ giấc ngày tháng nữa.

"bây giờ mới có 7h tối thôi" Tú Linh thấy hắn còn tâm tình để ý giờ thì yên tâm hơn, hắn không sao nên mới chú ý đến việc này.

"vậy à, anh hơi mất phương hướng tí, thôi còn gì ăn không, anh bổ sung tí năng lượng nào" hắn ta thấy cơ thể đói lã rồi, chắc là tốn quá nhiều năng lượng cho việc chữa trị vết thương.

"trưa em có mua 2 con gà rồi nấu cháo hành, bây giờ còn 1 con gà xé với nữa nồi cháo ấy, anh ăn không" Tú Linh lại thử sức với món mới.

"sao cũng được, anh đói lắm rồi"

thế là hắn được dìu xuống bếp và ăn cháo.

"em nấu à, có ai phụ không" Bá Long thấy nồi cháo rất to nhưng ăn rất ngon nên hỏi.

"em với con Quỳnh làm đó, thấy mấy ông kia tập mệt quá nên tụi em làm tẩm bổ cho mấy ổng và anh để có sức đi học nữa" Tú Linh có chút tự hào.

"đi học à, không đủ thời gian rồi" Bá Long lơ đễnh nói.

"anh nói gì vậy" Tú Linh cổ quái nhìn hắn

"à à, không gì, chỉ là anh nói về cái tay với chân này thì khó đi học thôi"

hắn thật sự muốn nói điều này nhưng hắn cảm nhận được nếu nói ra sẽ là 1 hồi đại nạn nên hắn cứ định nói thì ngay lập tức bị bỏ ý định dù rất muốn nói ra.

"anh muốn tắm không, em thấy anh lem luốc quá rồi" Tú Linh nhìn hắn từ trên xuống dưới rồi nói.

"ừ, anh cũng định đi tắm đây" hắn ta cũng hơi khó chịu rồi.

"anh chờ tí em đun nước cho" Tú Linh hỏi ý.

"không cần đâu, anh muốn tắm nước lạnh cho thư giãn tí" hắn thấy nên tập thói quen của mạt thế từ lúc này được rồi.

"anh lạ thật, người ta toàn tắm nước nóng thư giãn thôi, anh lại tắm nước lạnh" Tú Linh kỳ quái nhìn hắn.

"haha, anh quen rồi" hắn thuận miệng nói.

"cần em giúp không"

cô ấy nói câu này thì có chút ngượng.

"hahaha, anh có thể tự làm được rồi, em cứ đi nghĩ trước đi" Bá Long cười ha hả nói, hắn. thấy Tú Linh đã chăm sóc hắn rất tốt rồi, đã đến lúc cho nàng nghĩ ngơi những ngày cuối rồi sau đó là những ngày khó khăn.

"thế anh tắm nhanh vào, không thì bị cảm đó" Tú Linh cũng không định giúp nữa, qua thời gian ở cùng nhà thì cô ấy biết Bá Long muốn tự làm mọi thứ, hắn không nhờ ai nếu việc đó hắn cố làm được, nhưng Tú Linh không biết là đấy là thói quen lâu dài khi sống trong mạt thế mà hình thành.

"anh sẽ không để mình bị bệnh đâu"

thế là hắn lết thân tàn đi tắm, đùi hắn thì vết gãy đã lành lâu rồi, chỉ có 1 miếng bị lệch nên mới tới bây giờ mà chưa lành được, thật ra hắn có thể chạy được từ vài ngày nay rồi, nhưng khi cử động thì rất đau nên hắn mới hạn chế, nhưng hôm nay đã ghép đúng chỗ rồi nên không đau như trước nữa, vì vậy trong hắn đi rất bình thường.

--------------------------------------------------

*mình không muốn đào sâu vào đoạn này, các bạn tự đọc tự hiểu giúp, do đang cay với không có nhiều thời gian nên tui hạn chế đoạn này, nó cũng không quá quan trọng đâu, nhưng nên đọc để hiểu truyện sẽ đi tới đâu.

"thưa ngài, tên lửa đã chuẩn bị rồi"

"thời gian va chạm sẽ là lúc nào, và nó sẽ rơi chính xác là nơi nào"

"dạ, nó sẽ rơi vào giờ này 3 ngày nữa ạ, địa điểm mà cứ tính như tình trạng hiện tại thì nó sẽ rơi xuống giữa sa mạc Sahara ạ"

"lúc nào sẽ là tầm bắn lí tưởng"

"phải phóng tên lửa ra và phải đánh trúng nó trước khi nó xâm nhập vào tầng khí quyển thưa ngài"

"chúng ta có thể làm được điều đó không"

"dù khá khó nhưng sẽ được thưa ngài"

"tốt lắm, các cậu chuẩn bị tinh thần hết đi, nếu thất bại thì chúng ta gặp đại hoạ đấy"

"vâng thưa ngài"

--------------------------------------------------

'22-4-2018_10h15.

"đây là tiền cháu cho chú mua xe mới như đã hứa, cảm ơn chú hôm qua đã cõng cháu về nhà, bây giờ chú muốn đi đâu, cháu gọi xe cho" Bá Long ngồi đối diện chú tài xế taxi ở ghế phòng khách và nói.

"cảm ơn cậu nhiều lắm , cảm ơn, cậu đã cứu mạng tôi còn cho tôi tiền mua cái xe mới, thật sự tôi không muốn nhận, nhưng tôi phải đền bù cho công ty, nếu không thì tôi bán nhà mất" ông chú nói giọng run run xúc động.

"không sao đâu, chú cứ nhận đi, rồi chú muốn đi đâu, cháu gọi xe cho" dù sống trong mạt thế rất lâu nhưng thói quen kính trên nhường dưới của hắn vẫn rất trú trọng, miễn là hắn không bị chọc giận thì hắn sẽ vẫn giữ thói quen này.

"tôi cảm ơn cậu lần nữa, tôi định về nhà trước, nó gần đây thôi" ông chú rất cảm kích hắn, ai đâu mà không bắt mình bồi thường mà đã cứu sống rồi còn cho tiền để mua lại xe nữa.

"Tú Linh ơi, gọi xe cho chú ấy về đi, anh còn có tí chuyện, đừng vô phòng anh nha" Bá Long sau khi đặt tay lên mu bàn tay của chú tài xế cho chú yên tâm thì hắn đứng dậy đi lên phòng vừa nói.

thế là hắn ta đi lên phòng, Tú Linh rất khó hiểu nhưng không nói gì, chỉ làm việc được giao.

"tệ rồi, những bắp thịt không thể liền lại, thế này thì sớm muộn gì cũng nhiễm trùng thôi, phải lành lại trước khi mạt thế bắt đầu mới được"

nhà hắn có sẵn chỉ khâu da nên hắn tháo chỉ vết thương để kiểm tra luôn.

trong lúc này thì cả bọn đang quay quanh cái tivi phòng ngủ của khách để xem tin tức mới.

"theo như tin tức mới nhất, thì viên thiên thạch sẽ rơi xuống giữa trung tâm sa mạc Sahara, dự đoán sẽ sảy ra hàng loạt vụ động đất, và có thể sảy ra sóng thần quy mô nhỏ, vụ việc xảy ra còn có thể ảnh hưởng đến bầu khí quyển, yêu cầu người dân không nên ra ngoài trong thời gian tới, có thông tin gì chúng tôi sẽ gửi đến cho quý vị và các bạn trong thời gian sớm nhất"

- và tiếp tục chương trình thời sự, tôi...............

"nó khá xa chúng ta, chắc không sao đâu" tên Minh lên tiếng trấn an mọi người.

"chúng ta có gì phải sợ, lương thực mà Bá Long chuẩn bị rất nhiều, ăn vài tháng chắc cũng chã hết"

bọn bạn Bá Long bàn tán về vụ quả thiên thạch.

Tưng từng..........+ chuông cửa

"đây có phải nhà cậu Bá Long không" một âm thanh mà Bá Long khó mà quên nổi vọng vào.

"vân ra ngay" Tú Linh tiễn chú tài xế đi rồi vừa đi vào tới cầu thang thì có 1 tiếng con gái gọi cửa.

"chị tìm ai ạ" Tú Linh lễ phép hỏi.

"tôi tên Trúc, là bác sĩ khám cho cậu Long hôm trước, cho hỏi đây có phải nhà cậu ấy không"

"đây là nhà của anh ấy, mời chị vào nhà chơi ạ"

Tú Linh dẫn cô bác sĩ vào phòng khách, rót cho cô ấy ly nước rồi lên hỏi hắn.

"có cô bác sĩ tên Trúc tới tìm anh kìa" Tú Linh đứng ngoài cửa nhẹ nhàng nói.

"à anh đang bận, không xuống được, em kêu cô ấy lên đây giúp anh" Bá Long đang lúc gây cấn nên không thể xuống được.

- ok.

thế là cô ấy xuống gọi cô bác sĩ lên.

"em vào nha" Tú Linh dẫn cô bác sĩ Trúc tới trước cửa phòng hắn nói.

"cứ vào đi, cửa không khoá" Bá Long nói vọng ra.

"cậu đang làm gì nữa vậy" vừa vào thì cô Trúc đã hô lên và tiến lại xem.

"vết bầm này rõ ràng là vết thương mới, cậu làm gì ra nông nỗi này vậy" bác sĩ Trúc có chút cười khổ, hắn quá tăng động so với tưởng tượng của mình.

"sao anh nói anh không sao" Tú Linh cũng sốt sắng.

"đừng lo, anh không sao, đây là vết thương do tai nạn thôi, cô đừng để ý" Bá Long không quan tâm lắm, hắn đang căng thẳng.

"thế này mà không để ý cho được à, mà cậu đang khâu lại à" Trúc thật sự sợ tên này.

"đúng vậy, bị đùn chỉ rồi" Bá Long hơi nhăn mặt.

"cậu thật sự không thấy đau sao" Trúc thấy động tác hắn rất thuần thục nên hơi thắc mắc, dù gì thì hắn đang tự khâu cho bản thân mà còn được như vậy a.

"cô thử không" Bá Long ngẩng mặt lên hỏi.

"thôi đi, à, hôm nay tui tới để nói với anh 1 vài chuyện" Trúc nhớ ra vấn đề chính mà khiến cô ấy tới đây hôm nay.

"nói đi" Bá Long hơi thất vọng rồi, hắn dư sức biết là hai ngày sau cô ấy không tới được rồi.

"đầu tiên là trả lại số tiền thừa cho anh, thứ hai là mai tôi với nhỏ My không tới được vì vài vấn đề công việc nên hôm nay tôi tới khám cho anh luôn" Trúc nói hơi ngượng.

"vấn đề là cái thiên thạch à" Bá Long biết ngay vấn đề.

"à, ừm, đại loại thế" Trúc có hơi bất ngờ với sự phán đoán của Bá Long.

"tôi nói cho cô câu này, phải nhớ kĩ, ngày 24 nhớ phải về sớm nhất có thể, tốt nhất là 2-3h chiều thì cô với nhỏ My về đi, cả 2 nên đi mua 1 tí lương thực dự trữ và nước sạch, đủ sống được 1-3 tháng là được, đừng mua quá nhiều, cả 2 nên ở cùng nhà và khoá toàn bộ cửa lại và đưa tôi địa chỉ" Bá Long cẩn thận dặn dò.

"ha, làm thế để làm gì chứ" Trúc có hơi nhướng mày hỏi.

"cứ coi như tôi đưa tiền này cho cô để cô mua dùm tôi đi, tôi sẽ qua lấy sau, được chứ, còn khoá cửa để tránh trộm vào lúc thiên thạch rơi mà cháy nhà hôi của, hiểu chưa" đầu óc Bá Long xoay chuyển nhanh như điện và bịa ra một lý do.

"thế à, được rồi, dù tôi khá thắc mắc nhưng tôi không muốn quan tâm nữa, bây giờ cậu không sao thì tôi cũng nên về rồi, đây là địa chỉ tôi, cậu nhớ qua lấy sớm đấy" Trúc không hỏi nhiều quá, cô ấy nghĩ là Bá Long nói thật là sẽ qua lấy lương thực dự trữ nên không nói thêm.

- oke.

--------------------------------------------------

cả bọn khi xem thời sự thì thấy khá yên tâm, vì vậy cả bọn rất vui vẻ, 2 ngày này thì cả bọn được Bá Long thả ra không đày tập luyện nữa nên được đi dạo chợ mua đồ trốn thiên thạch, trường học thì đã được tạm ngưng rồi vì vậy mà cả bọn không quá lo lắng.

như đoạn kia, mình cũng không đào quá sâu vào đoạn này, các bạn đọc rồi tự hiểu giúp mình, mình đang không có quá nhiều thời gian

' 24-4-2018_8h45p tối.

- thưa ngài, nó còn 15 phút nữa thì sẽ tiếp cận tầng khí quyển ngoài cùng ạ.

- tên lửa cần bao lâu thì sẽ tới mục tiêu.

- khoản 6 phút thưa ngài.

- bây giờ ta phóng thì chuẩn nhỉ.

- vân thưa ngài.

- vậy thì chuẩn bị khai hoả đi.

- vân thưa ngài.

- bắt đầu đếm ngược: 30, 29, 28, 27,...................5, 4, 3, 2, 1, 0, tên lữa đã rời bệ, bắt đầu quá trình bức phá lên thẳng, đã đủ độ cao, chuẩn bị đổi hướng, đổi hướng thành công, tính toán hướng duy chuyển mục tiêu thành công, tách tên lửa đẩy thành công.

- thưa ngài, mọi thứ điều ổn ạ.

- tốt lắm, nếu thành công thì chúng ta không sợ bọn Mỹ hay Nga gì gì đó nữa rồi hahaha.

- thưa ngài, loại tên lửa mới này chứa loại thuốc nổ nào vậy ạ.

- haha ta nghiên cứu được 1 công thức mới có khả năng ăn làm bốc hơi vật chất khi đạt nhiệt độ đủ cao a.

- nó có những gì thưa ngài, tôi thật tò mò a.

- nói cho ngươi cũng không sao, nó có natri, phốt pho, thuỷ ngân, lưu huỳnh, uranium, và vài chất đồng vị khác, ta cũng cho chế tạo quả bom này to gấp 3 lần quả Fat Man của mỹ đã ném xuống Nagasaki Nhật Bản.

- thật là khủng bố, nếu nó được kích nổ thì phải khủng khiếp lắm.

- đúng vậy, hiện tại ra có 3 quả, đánh chặn được thiên thạch này thì chắc rồi, sẵn ta thử luôn nó có thể làm bóc hơi thiên thạch luôn không hahahaha.

- ........

- còn bao lâu thì sẽ va chạm.

- thưa ngài, là 1 phút nữa ạ.

- tốt lắm tốt lắm.

- đếm ngược trước khi va chạm.

- 10, 9, 8, 7, 6, 5, 4, 3, 2, 1, đã kích nổ thành công, thiên thạch đã bị nuốt chửng bởi vụ nổ.

- hahahahaha ta đã thành côn.........

- thưa ngài, đã có 1 số lượng lớn vật thể lạ văng ra khỏi vụ nổ và có xu hướng rơi đều trên bề mặt Trái Đất ạ.

- cái gì, thất bại sao, mà những mảnh vỡ không bị đốt cháy trong khí quyển sao.

- theo quan sát thì hầu như không hề có dấu hiệu bị đốt cháy thưa ngài, hình như chất liệu của viên thiên thạch này có chút đặc thù thưa ngài.

- thật là, thế này thì chết ta rồi, những mảnh vỡ có to không.

- không quá to thưa ngài, nó chỉ to hơn quả banh thôi.

  • hình ảnh từ vệ tinh nhé *

- thế thì chắc không thiệt hại quá nhiều nhỉ.

- nhưng có hơn 1 tỷ quả và rơi đều trên bề mặt mà chủ yếu là lục địa thưa ngài, không hiểu vì sao nhưng tỉ lệ rơi xuống biển chỉ có 3 phần thôi ạ.

- cái gì......

- còn nữa thưa ngài, 1 phần trong số đó đã được bắn vào vũ trụ ạ, ước tính phải hơn 1 triệu quả ạ.

- nó có khả năng va vào vệ tinh không.

- bây giờ nó bị bắn khá xa nên hiện tại chắc không xảy ra thưa ngài, nhưng khoản 3-6 tháng nữa thì nó sẽ viếng thăm chúng ta 1 lần nữa ạ.

- khi nào thì số mảnh vụn hiện tại rơi xuống bề mặt Trái Đất.

- khoản 1 phút thưa ngài.

- đống toàn bộ hệ thống của chúng ta trên mặt đất, nơi nào có cửa thì đống lại toàn bộ, trụ sở trên kia thì cho sơ tán vào hầm cả cho ta, triển khai mau.

lui lại 5 phút nào

lúc này Bá Long đang đứng ngoài ban công tần 2 nhìn lên trời cùng với Tú Linh, bọn kia thì lấy ghế ra sân ngồi xem hiệu ứng hoàn hôn trên trời.

"cũng sắp va chạm rồi nhỉ" Như Quỳnh nói với giọng bình thản.

"ừ, không biết va chạm xong thì thế nào nhỉ" tên Minh thì thầm.

"liệu chúng ta có bị diệt vong không, con người có thể sống sót qua cú va chạm này không nhỉ" tên Phong nói.

"sao người ta không phát trực tiếp nhỉ" Như Quỳnh thắc mắc.

"quả thiên thạch làm nhiễu sóng vô tuyến cả rồi thì làm sao phát trực tiếp được" Minh trả lời.

VÍUUUUUU................

"âm thanh gì vậy nhỉ"

tên Đại nghe thấy đầu tiên thật ra là Long

"chắc sắp va chạm rồi" lại là tên Minh.

"đây đâu phải âm thanh thiên thạch đâu, là gì vậy" Bá Long nghĩ thầm.

OÀNHHHHHHHHH..........................TINHHHHHHHH.........

- điếc tai quá..................

cả bọn than nhẹ.

"hửm, những thứ lấp lánh bay qua đây là gì vậy anh" Tú Linh hỏi Bá Long.

"những điều này thật kì lạ, rõ ràng 2 phút nữa mới va chạm mà sao bây giờ lại có âm thanh này, chã lẽ...." đầu óc hắn xoay như điện.

a...bịch...."anh làm gì vậy" Tú Linh giật mình khi bị hắn ôm eo nhảy xuống đất.

"mọi người mau vào đây nhanh lên" hắn gọi sau khi đứng thẳng người và sau đó hắn cũng phi vào bếp luôn.

"gì vậy Long" tên Tùng vào nhanh nhất.

"chụp lấy, Phong vác 2 cái này, Minh thì lấy cái đó, Linh thì lên lưng anh cõng, Đại thì cõng Quỳnh. tất cả chạy thật nhanh theo tui, không thì chết cả đám"

hắn quăng thùng gỗ to gấp đôi thùng mì tôm cho tên Tùng, trong đó chứa đầy lương khô siêu dinh dưỡng, Phong thì vác 2 bình nước lọc, Minh thì được vác 1 thùng mì tôm và 1 hộp đựng dao kéo đa năng, chứa 7 cây dao đủ loại và 1 cây kéo, sau đó hắn chủ động chạy trước dẫn đường.