Chương 1: Kẻ Theo Dõi

10:45 PM

Texas, Hoa Kỳ.

Khắp thị trấn đã bắt đầu vật vã trong giá rét, đa phần họ chọn cách đi ngủ thật sớm để đêm dài nhanh chóng trôi qua và bắt đầu một ngày mới. Họ chạy đua với sự lạnh lẽo, chạy đua với thời gian, vạch đích của họ là các tia nắng ấm áp của ngày mai.

Có thể lý giải cảm nhận của từng người dân trong thị trấn. Họ chưa từng phải trải qua một mùa đông nào khắc nghiệt như năm nay, bởi cái lạnh của nó giống như muốn đóng băng cả da thịt.

Nhưng không phải bất cứ ai trong thị trấn cũng chọn cách ngủ, một vài gia đình thì không như thế. Thây vì cuộn mình trong chăn ấm nệm êm, một vài ngôi nhà vẫn đang mở sáng đèn, họ quay quần bên nhau để háo hức, nô đùa và kể cho nhau nghe các câu chuyện vui buồn đầy màu sắc, cảm nhận cái gọi là hơi ấm mà hai từ gia đình mang lại.

Họ rục rịch với nhau trông rất hạnh phúc.

Nhưng cũng có những cá thể tách biệt, những cậu bạn trẻ hay những cô gái đang một mình ngồi trước máy vi tính, hay đang nằm trên giường tuỳ ý trượt vuốt smartphone, hoặc chỉ đơn thuần nằm lì trước màn hình laptop, họ không nhất thiết phải cần ai đó bên cạnh mình, bởi vì công nghệ.

Giống như vậy, thế giới đang thây đổi, công nghệ dần lên ngôi, nó cũng chính là xã hội, mọi thứ cần thiết đều ở bên trong.

Công nghệ bùng nổ là sự tiến hóa của thế giới, liệu nó là sự tiến bộ của nhân loại hay chỉ là sự thoái hóa của xã hội?

Chắc hẳn mặt tốt và cả mặt xấu đều song hành đi đôi.

Nhưng chẳng thể phủ nhận cái lợi mà nó mang lại.

Điều đáng quý là công nghệ khiến cho tin tức vô cùng linh thông.

Đặt những điều đó sang một bên.

Tại một con đường nào đó của thị trấn, cứ cách một khoảng thời gian ngắn lại có những chiếc ô tô chậm rãi chạy ngang nơi đây chỗ các cột đèn cao áp bừng sáng phủ xuống mặt đường bê tông nhựa. Ánh sáng phát ra từ trụ đèn cũng không hề sáng tỏ gì cả, nó chỉ là một thứ ánh sáng vàng đục chỉ đủ chiếu rọi một khoảng không gian eo hẹp.

Dù vậy, nếu có sự so sánh hoàn mỹ dành cho nó, thì các nguồn sáng tựa như những con đom đóm bất động lặng lẽ quật cường dẫn lối cho từng chiếc ô tô lăn bánh trên con đường trở về nhà.

Chúng là những ngọn hải đăng, là các hộ vệ bất khuất dù ngày đêm hay mưa gió.

Nhưng cũng có những kẻ xấu ngoài vòng pháp luật, chúng vẫn luôn lợi dụng nguồn ánh sáng yếu ớt này để thực hiện hành vi xấu xa của mình.

Cũng như lúc này vậy.

Bóng đen của một người đang đứng dựa lưng vào cột đèn, chiếc nón kết tối màu của hắn được kéo xuống che khuất nửa khuôn mặt, bộ quần áo trên người cũng hoàn toàn là một màu đen. Cùng với bóng đêm dày đặc, nó càng tô đậm lên dáng vẻ của hắn hiện thời, giúp hắn khoác lên trên người một sự huyền bí và đầy hắc ám.

Những kẻ khiêu vũ trên pháp luật, những kẻ thách thức ánh sáng của công lý.

Hắn là một trong số đó...

Một kẻ phản xã hội.

Một con sói hoang dã và độc hành.

Mỗi tên tội phạm trước khi bị bắt giữ đều có tội ác của riêng mình, nhưng đa phần chúng đều phạm phải điểm chung chính là cướp bóc, hiếp dâm và giết người.

Thực hiện tội ác một cách tùy tính và tùy tiện, không chần chừ cướp đi mạng sống của bất kỳ ai.

Theo như quan niệm của hắn, một tên tội phạm thực thụ chính là một nghệ thuật gia chân chính, phải tự đặt ra quy tắc và giới hạn cho bản thân.

Hắn không chối từ khi là một tên tội phạm, hắn bắt cóc mục tiêu, thực hiện ý đồ ghê tởm của mình, nhưng hắn sẽ không bao giờ giết hại nạn nhân dù họ đã hay đang chống cự phản kháng thế nào đi chăng nữa.

Thây vào đó hắn sẽ để họ sống và rời đi, khai báo lại mọi thứ với cảnh sát.

Hắn không sợ hãi bị truy nã.

Bởi bất kỳ một tràng biểu diễn nào cũng cần có số đông khán giả.

Mặc dù không hề trực tiếp, nhưng ít ra họ cũng đã theo dõi hắn thông qua từ nạn nhân.

Nếu bị đưa ra trước tòa án và đứng trước vành móng ngựa thì coi như hắn thua cuộc, hắn cũng sẽ không quanh co chối tội, thây vào đó sẽ thoải mái đối mặt.

Nhưng đấy là khi hắn bị cảnh sát bắt giữ.

Cảm nhận cái lạnh buốt tê rần như muốn đông cứng cơ thể, cơn thèm thuốc của hắn lại trỗi dậy. Không chần chừ, hắn lấy ra một điếu thuốc lá đặt lên môi, tiếng tách từ chiếc bật lửa vang lên tạo ra ánh lửa nhỏ bé chiếu sáng lên một góc cạnh trên khuôn mặt của hắn, tiếp theo là làn khói dày đặc được thở ra từ mũi và miệng.

Rít từng hơi thuốc một cách chậm chạp, hắn đồng thời bình tĩnh nhìn về ngôi nhà ở phía đối diện. Đúng hơn là cửa sổ của một căn phòng ở tầng hai, và nó vẫn còn đang sáng đèn.

Ở bên trong căn phòng đó, lúc này có một cô gái trẻ đang tựa lưng trên đầu giường. Cô gái này khá trẻ trung khi sở hữu gương mặt xinh xắn tựa như búp bê, mái tóc bồng bềnh màu hạt dẻ, mặc chiếc áo sơ mi caro nâu cùng chiếc quần short jean bó sát toàn bộ mông lộ ra đôi chân thon dài trắng trẻo của mình, nhìn cô vô cùng gợi cảm.

Trên đùi cô gái hiện được đặt một chiếc laptop, ánh mắt cô cũng đang chăm chú nhìn vào đó.

Trang web trong màn hình hiển thị là tài khoản Instagram cùng tên của cô — Isabella, người theo dõi cũng vô cùng đông đảo.

Khi cô dùng ngón tay của mình kéo lướt, từng bức ảnh selfie của cô được chụp theo phong cách vô cùng sexy xuất hiện, không thiếu vô vàng lượt like, comment.

Không chỉ dừng lại ở đó, trên trang cá nhân của Isabella cũng không thiếu những tấm hình nude của bản thân, cô còn khoe cả ngực trần và âm đạo của chính mình, từng đường nét trên cơ thể và từng đường cong được cô phô bày hết sức hoàn hảo và thuần thục.

Bất kỳ người đàn ông nào đi nữa mỗi khi nhìn vào, ắt hẳn cũng không thể kiềm chế được sự khao khát của con ác quỷ dục vọng bên trong mình.

“Một lũ đàn ông chỉ biết bình luận những lời tục tĩu...”

Nhìn vào từng comment do những người theo dõi cô để lại, cô lên tiếng mở miệng.

“Tốt thôi, chắc hẳn không thiếu mấy gã tự thủ dâm khi nhìn vào ảnh của mình đâu!” Cô tiếp tục nói rồi cười.

Lời này thì không sai đâu cô gái. Trước mặt người khác họ có thể phô bày ra bộ dáng lịch sự và ga lăng. Nhưng khi cửa phòng toalet hay phòng ngủ được đóng kín, họ làm gì bên trong thì có Chúa mới biết được. Chỉ khi không có sự hiện diện của một ai khác, họ mới thả ra con thú hoang vẫn luôn bị kiềm hãm.

Rời khỏi Instagram, màn hình laptop tự động hiện thị trang chủ google, từng trang quảng cáo và tin tức đồng thời hiện ra trước mắt cô, một bài báo bỗng thu hút sự chú ý của Isabella.

Đó là tin tức từ một tuần trước, cô dùng ngón tay click vào nó.

Lý do cô quan tâm, vì bài viết này đang rầm rộ khắp cả nước Mỹ. Bài báo nói về một gã hiếp dâm hàng loạt nào đó. Tất cả các vụ án liên hoàn diễn ra trên khắp cả nước khiến cho người dân đang trong trạng thái hoang mang, mỗi một vụ án bộc phát chỉ cách nhau hơn một tuần lễ.

Thật may mắn là nạn nhân vẫn còn sống, vì do đa phần các vụ bắt cóc cưỡng hiếp, hung thủ đều nhẫn tâm sát hại nạn nhân để bịt toàn bộ đầu mối.

Chính vì những nạn nhân này còn sống nên thông qua từ lời kể, họ dễ dàng nhận ra sự tương đồng của hung thủ và biết được các vụ án xảy ra gần đây đều do một kẻ duy nhất thực hiện.

Dù nghi phạm được các nạn nhân miêu tả, nhưng cho đến bây giờ hung thủ vẫn chưa bị tóm gọn và đưa ra trước công lý.

Nhưng đấy chưa phải là tất cả, điều khiến hắn trở nên đặc biệt là hắn có thể giết người, nhưng hắn không giết phụ nữ mà chỉ chọn những mục tiêu là các thanh niên hoặc những gã đàn ông khác, những kẻ cũng giống như hắn đã từng hoặc đang là một tên hiếp dâm hiện đang ngoài vòng pháp luật, điểm tương đồng trong các vụ án mạng là những kẻ ấy đã từng sát hại nạn nhân, dù vô tình hay cố ý.

Tại mỗi hiện trường án mạng, hắn đều để lại chữ ký của mình — Villain, đây cũng đã trở thành biệt danh chung mà cảnh sát đặt cho hắn.

Và vụ án mới đây nhất xảy ra ở thành phố Oklahom, nằm bên cạnh Texas nơi Isabella sinh sống.

Cảnh sát tìm thấy sáu thi thể nam sinh da trắng bị giết ở phía sân sau của một trường đại học y dược, họ còn tìm thấy chữ ký Villain trên thi thể các nạn nhân.

Không khó để cảnh sát và FBI đoán ra chuyện gì, bởi cách đây hơn một tháng trước người ta phát hiện một thi thể nữ sinh trong bộ dáng loã lồ bị cưỡng bức tập thể, nguyên nhân chính dẫn tới tử vong là bị đánh đập một cách dã man và sau đó bị vứt xác ở đây, điều đáng chú ý là hiện trường nữ sinh đã chết không có dấu hiệu vật lộn hay một dấu vân tay nào được để lại, theo như suy đoán từ phía cảnh sát thì nạn nhân bị sát hại tại địa điểm khác và bị vứt bỏ ở bãi sau của trường.

Hung thủ là những kẻ thông minh và khá rành rỏi.

Dẫu vậy, từ việc tất cả chúng đều chết dưới độc thủ của Villain, sau khi trải qua điều tra thì mọi thứ cũng được hé lộ.

Isabella nhìn tin tức một lát thì phát hiện lúc này đã là 11:02 PM, cô đặt laptop sang một bên và nhoài người đứng dậy lả lướt đi đến cửa sổ.

Dáng người cô vô cùng cao ráo với đôi chân thon dài cùng làn da trắng nõn.

Khi Isabella đưa tay nắm lấy tấm rèm mỏng và chuẩn bị kéo nó che phủ lại cửa sổ thì thân hình cô bỗng nhiên khựng lại khi ánh mắt vô tình liếc nhìn ra bên ngoài thông qua ô cửa kính.

Ở nơi đó, tại hướng đối diện của ngôi nhà, cô phát hiện ở bên kia đường có một bóng đen đang đứng cạnh cột đèn.

Cô có ảo giác bóng đen giống như cũng đang nhìn về phía này của cô.

Là một người gan dạ, thây vì cảm thấy sợ hãi, Isabella không ngần ngại mở tung cửa sổ để chính mình nhìn ra khung cảnh bên ngoài một cách rõ ràng hơn.

Nhưng khi cô vừa làm vậy xong, trong tầm mắt, cô thấy bóng đen ấy đã lẳng lặng quay người rời đi.

“Chết tiệt tên biến thái chỉ biết theo dõi!”

Isabella nhíu mày nhỏ giọng bực tức.

Cha mẹ của Isabella hiện không có mặt ở nhà, dẫu vậy cô không có chút gì gọi là lo lắng cả, bởi cha mẹ cô đi vắng nhưng em trai cô thì không và nó đang trong căn phòng bên cạnh.

Cô năm nay 22 tuổi, em trai cô thì đã 20.

Phải biết rằng dù ở độ tuổi 20, nhưng do thường xuyên tập gym điều độ và kết hợp với MMA vì thế em trai Isabella có vóc người rất tráng kiện, tràn ngập tính bùng nổ của cơ bắp, chính vì vậy bản thân cô cũng yên tâm phần nào nếu rơi vào trường hợp đối mặt với những kẻ biến thái.

Vứt chuyện này ra sau đầu, Isabella cẩn thận khóa chặt cửa sổ rồi thuận tay kéo lại rèm che.

Cô vừa cất bước đi tới trước gương bên cạnh giường vừa dùng tay cởi bỏ từng chiếc cúc áo sơ mi trên người, chiếc áo ngực màu đỏ thẫm được cô mặc bên trong cũng dần dần bị hé lộ.

Isabella tùy ý vứt chiếc áo sơ mi của mình nằm vắt ngang trên thanh chắn cuối giường rồi tiếp theo cởi phăng cả áo ngực, và cứ thế ném chúng cùng một nơi.

Để trần nữa thân trên, trên người chỉ còn lại mỗi chiếc quần jean ngắn ngủn đang ôm sát cặp mông đẫy đà của cô.

Xong xuôi, Isabella mới bước đến trước gương, ngắm nghía chính mình ở bên trong.

Dáng người Isabella đầy nóng bỏng, vòng một cô vô cùng căng tròn, nó không hề quá lớn nhưng cũng không nhỏ một chút nào, nhìn chung bộ ngực rất hài hòa, hai đầu ti vẫn còn khá hồng nhạt, hết sức đẹp đẽ.

Chính cô biết rõ, chưa từng có người đàn ông nào từng chạm qua nó trước đây, huống chi là cơ thể cô.

Isabella đưa cả hai tay lên, nâng lấy bộ ngực từ phía dưới và lắc lắc nhẹ nó khiến cho cả hai vú cũng rung rung theo.

Isabella khẽ đổi động tác, lòng bàn tay nắm lấy cả hai bầu ngực, hai cánh tay bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp nó theo hình tròn như thể đang làm tình.

Rất nhanh Isabella ngừng lại sau vài động tác qua loa tượng trưng, cô bước tới nơi cửa ra vào, giơ tay tắt công tắc đèn khiến cả căn phòng trở nên tối om.

Cô bước trở về đặt mông ngồi xuống giường, nhẹ nhích mông lên và cứ thế co chân lại cởi luôn cả chiếc quần, ném vào cùng một chỗ với món nội y và chiếc áo kia.

Hiện tại bây giờ, thứ duy nhất trên người của cô chỉ còn lại mỗi chiếc quần lót, món nội y trùng màu sắc với chiếc áo ngực vừa bị cởi bỏ.

Isabella ngã người xuống, trùm lấy chăn và từ từ ngủ thiếp đi trong bộ dáng khoả thân.

Từ bên ngoài lẫn bên trong căn phòng, bầu không gian thoáng trở nên im ắng như bao đêm khác, nó hoàn toàn là một đêm tĩnh lặng, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim đồng hồ đang phát ra từng tiếng lách tách nhỏ bé.