Chương 82: Chương 82: Cá đuối, và sự hội ngộ.

Khổng lồ. Đó chính là suy nghĩ của tôi khi nhìn thấy con Fureizu đó. Trở lại lúc chúng tôi tìm thấy con có hình dáng côn trùng, nó có kích thước của một chiếc xe cơ giới, nhưng lần này, nó to bằng cả bốn chiếc xe buýt lớn.

Trên đầu nó…. Hay đúng hơn là phần trên cùng của cơ thể, nó có hai bộ phận xếp thẳng hàng mang hình dáng của đầu quả hạnh, tôi có thể nhìn thấy những thứ trông giống như là phần lõi đang phát ra ánh sáng màu cam ở bên trong chúng.

Dù cho nó trông rất hợp với cái cơ thể khổng lồ đó,nhưng phần lõi của con Fureizu dạng côn trùng cũng chỉ to bằng quả bóng chày, vậy mà trước mắt tôi, nó lại mang kích thước của một quả bóng rổ. Với điều này, tôi sẽ không thể kéo chúng ra bằng [Aport].

“Chúng ta nên làm gì đây?”

Rin nhìn về phía tôi, yêu cầu một quyết định. Chúng tôi có thể bỏ chạy mà không cần phải chiến đấu. Thẳng thắng mà nói, tôi chẳng hề có nghĩa vụ hay trách nhiệm đối với đất đước này.

Tuy nhiên, nếu nó băng qua xa mạc, vượt qua Khu Rừng Vĩ Đại, liệu nó có tiến đến Misumido? Quan trọng hơn, liệu nó có đến được Belfast? Sẽ có rất nhiều nạn nhân nếu điều đó xảy ra. Và trong số họ rất có thể sẽ có người quen của chúng tôi, và cả những người mà chúng tôi đang mang ơn họ.

“Triển thôi. Chúng ta không thể nào để nó yên được.”

Chúng tôi sẽ ngăn cản nó ngay tại đây.

Thật may mắn là sa mạc này chẳng có gì hết. Tôi sẽ không cần phải lo lắng về những thiệt hại phụ có thể xảy ra.

“Dù vậy, chúng ta sẽ làm như thế nào? Giả sử nó cũng sỡ hữu khả năng giống với con trước đó, thìtất cả ma thuật đều sẽ bị hấp thụ, không phải điều đó sẽ khiến cho nó trở nên rất khó nhằng sao? Hơn thế nữa, lần này nó còn biết bay.”

Chính xác như lời của Elsie nói. Thanh katana của Yae –thứ được chuyển dạng từ mithril, nhưng tôi không chắc rằng nó có thật sự hữu dụng hay không. Ngay từ đầu, làm sao mà bạn có thể tấn công một kẻ thù biết bay?

(Edit:… ZSU-23-4. Google để hiểu tại sao edit gợi ý con này)

“Chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tấn công gián tiếp nó bằng phép thuật. Đánh nó với những loại phép như [Băng thạch] hay [Đá lở]”

Lindsey và Yumina đồng tình với lời nhận định của Rin. Sau khi họ, bằng cách nào đó, đã thành công đốn hạ nó xuống đất bằng những đòn đánh đó, tôi, Elsie, và Yae sẽ trực tiếp tấn công cơ thể của nó. Chúng tôi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài làm theo giải pháp đó.

“Được rồi, bắt đầu thôi!”

Tôi mở [Cổng], và chúng tôi tiến ra về mặt của xa mạc. Từ tận trên cao, có một con cá đuối với cơ thể pha lê đang tỏa sáng nhờ phản chiếu lại ánh mặt trời, nó di chuyển một cách bình tĩnh.

Nhìn trực tiếp nó vào lúc này, tôi có cảm giác rằng kích thước của nó còn lớn hơn trước. Hiển nhiên rằng tầm nhìn từ trên cao sẽ khác dưới đây, và sự hiện diện đáng sợ của nó cũng tăng lên một cách đáng kể với góc hiện tại.

Rút ra khẩu súng Brunhild, tôi bóp còi. Bùm bùm, những viên đạn trượt ra và bị bật ngược lại khỏi người con cá đuối tinh thể.

“Vậy ra đạn bình thường không có tác dụng à…”

(Edit: Cầm đạn thường đi đánh mục tiêu có giáp…)

Với một bề mặt rắn chắc đáng kể, cơ thể sươn mượt đầy tính thủy lực học của nó có thể ngăn chặn hoàn toàn mọi tác động, tôi đoán thế.

“Giông tố hãy đến đây, Tảng băng vĩ đại. Băng thạch!”

Ngay khi Lindsey thi triễn phép thuật, một cục băng khổng lồ được tạo ra từ trên cao, và rơi thẳng xuống con Cá đuối.

Cục băng rơi thẳng vào cơ thể của con Cá đuối, nhưng mặc cho nó (con Cá) đang lơ lững giữa không trung, không có bao nhiêu lực tác động được lên nó, cục băng cứ thể tiếp tục rơi thẳng xuống xa mạc. Thật là một nỗ lực vô ích. Đó là suy nghĩ hiện ra trong đầu của tôi.

Nó giống như ném một cục đá vào miếng xốp trôi trên mặt nước. Chúng tôi không thể đốn hạ nó xuống bằng cách này được.

Con Cá đuối tinh thể từ từ quay về hướng này. Ánh sáng dần tụ tập ngay giữa những thấu kính tinh thể nhúng ở bên trong các lõi. Tôi không rõ nó đang làm gì, nhưng tôi có một linh cảm không lành!

“Mọi người, tản ra!”

Mọi người ngay lập tức nghe theo lời tôi và chạy bắn đi. Vào khoảnh khắc ngay sau đó, con Cá đuối bắt đầu bắn ra một viên đạn ánh sáng, và thổi tung vị trí đó. Một cột cát to lớn nổi lên dưới sự bùng nổ dữ dội, cho thấy sức công phá đáng sợ của nó.

“Không thể tin được… Nếu ai đó dính phải đòn tấn công đó, sẽ chẳng còn gì sót lại…”

May mắn thay, con Cá đuối đó cần phải tích lũy trong vài giây trước khi có thể bắn được một đòn. Chúng tôi, bằng cách nào đó, vẫn có thể né được nó.

Cứ như đang trêu đùa với suy nghĩ của tôi, lần này, đuôi của con Cá đuối dài ra, và uốn quanh ngay dưới bụng của nó. Giống hệt như một khẩu súng máy, một thứ gì đó bắn ra từ phần đỉnh (đuôi), và tiếp tụctấn công chúng tôi một lần nữa.

“Hử?!”

Chúng tôi né tránh ngay lập lức, và ngay khi con Cá đuối đang điều chỉnh lại tư thế, tôi xác nhận lại thứ vừa đâm xuyên qua xa mạc.

Đó là một mũi tên tinh thể trong suốt, hay đúng hơn, đó là một cái phi tiêu. Dù sao đi nữa, chúng là một thứ vũ khí rất nguy hiểm.

Khi tôi nhìn xung quanh để xác nhận sự an toàn của mọi người, Lindsey ôm lấy chân của mình mà ngã sụp xuống.

“Lindsey !”

“Em ổn. Nó chỉ là một vết xước thôi…”

Sau khi Lindsey chữa trị vết thương tại chân của mình với phép hồi phục, em ấy vững vàng đứng lên. Chỉa thẳng về phía đó, chóp đuôi của con Cá đuối đang nhắm vào em ấy. Tệ thật rồi!

“Tăng tốc”

Sử dụng kỹ năng của chiếc nhẫn tôi tặng, Elsie gia tốc đến trước cô em gái của mình. Hướng về phía cơn mưa phi tiêu đang rơi xuống, em ấy nâng găng tay trái lên. Và với hiệu ứng gió có bên trong cái cái găng, toàn bộ những mũi phi tiêu bị làm cho trệt hướng.

“Touya-dono! Sử dụng [Cổng], đưa em lên phía trên nó!”

“…..! Hiểu rồi!!”

Dù tôi có hơi lưỡng lự một chút trước lời đề nghị của Yae, Tôi mở [Cổng] ngay dưới chân em ấy, và dịch chuyển Yae lên cao vài mét ngay phía trên con Cá đuối.

“Hãy chuẩn bị đi!”

Yae vung thanh katana của em ấy xuống và chém lưỡi kiếm bằng mithril vào lưng con Cá đuối. Tuy nhiên, nó vẫn còn rất xa để có thể được gọi là một đòn trí mạng.

Yae đá vào lưng của con Cá đuối để nhảy xuống. Này này, nếu em ngã từ độ cao đó đó xuống xa mạc…

“Touya-dono! [Gate] !”

Tôi, Tôi hiểu rồi!

Tôi thi triển [Cổng] ngay vị trí dưới chân của Yae, và thiết lập lối ra ngay bên cạnh tôi, chỉ cách một mét so với mặt đất. Em ấy biến mất vào bên trong [Cổng] ngay giữa không trung, và nhẹ nhàng đáp xuống ngay cạnh tôi. Phù…

“Xin đừng làm anh đau tim…..”

“Em xin lỗi -degozaru”

Dù vậy, ngay cả thanh mithril katana của Yae cũng chỉ có thể gây được một ít sát thương. Làm sao mà chúng tôi có thể đánh bại được nó đây!?

Giống với loại côn trùng lần trước, tôi nghĩ rằng không còn lựa chọn nào khác ngoài phá vỡ lõi của nó, tuy nhiên, ngoài việc không thể sử dụng [Aport], mọi thứ càng trở nên phiền phức hơn khi nó có tới hai cái lõi.

Chóp đuôi của nó đang hướng về phía này. Kuu, không phải chứ!

“Gió cuộn lồng lộng, trường thành bão tố. Tường bão!”

Một bức tường phòng vệ bằng gió được tạo ra từ phép thuật của Yumina, bao quanh tôi và Yae. Những mũi tiêu được bắn ra bởi con Cá đuối bị nuốt chững với vòng xoáy và hiến mất vào không trung. Chúng tôi đã được cứu.

Tuy nhiên, khi cơn bão cát biến mất, nó nhảy tới ngay trước mắt chúng tôi, cố gắng bắn một quả cầu ánh sáng về phía này ngay lúc đó.

(TL: bão cát chắc là do Yumina dùng rào chắn gió –nó hút cát vào luôn nên thành 1 quả cầu “bão cát” ‘ v’) -?? …)

“Ha, tăng tốc!”

Giữ chặt Yae trong vòng tay, tôi rút khỏi chổ này với phép gia tốc. Áp lực từ vụ nổ lớn đó va vào lưng tôi. Thật nguy hiểm! Thật bất ngờ, con Fureizu này, ngay cả đầu óc cũng rất tốt.

“Hãy đến đây đá, vực thẳm nghiền nát. Đá lở.”

Phép thuật của Rin đánh vào lưng của con Cá đuối bằng một hòn đá to, rơi xuống từ phía trên nó, nhưng cũng tương tự với phép thuật của Lindsey trước đó, có vẻ như nó cũng chẳng có hiệu quả.

Mọi thứ bắt đầu trở nên tội tệ theo chiều hướng này… Chúng tôi không hề có con bài tủ nào để sử dụng. Sớm hay muộn, chúng tôi chắc chắn sẽ bị dồn vào đường cùng.Và chắc chắn rằng sẽ có ai đó bị thương… Tôi có thể cảm thấy mồ hôi lạnh chảy dọc xuống lưng.

“Kuu, không còn cách nào khác ngoài tạm thời rút lui với [Gate] sao…. ?”

“Ủa? Tôi đang thắc mắc không biết đằng đó là ai, Touya?”

“Eh ?”

(TL: KYAHHHHHH!!! ENDDD-sama!!! Ngầu quá!!! >v<<3)

(Edit: Rút lui? Yae, em đáng bị xử… à mà thôi)

Trong khi giữ Yae trong tay, tôi vô thức quay người về phía giọng nói vừa phát ra.

Ngay cả khi đang ở trong một xa mạc nóng nực, cậu ta vẫn đeo một cái khăn choàng dài màu trắng.

“End….. ?”

“Yo”

Đó là cậu trai với giọng đều đề tôi gặp ở thị trấn trước đây, đang cười với một bàn tay giơ lên. Tại sao End lại ở đây? Không, làm sao mà cậu ta có thể đến được đây? Chỉ vài phút trước, tôi chắc chắn rằng không hề có bất kỳ ai xung quanh đây. Xung quanh chỉ là một xa mạc kéo dài tới cuối tầm mắt, tôi đáng lẽ phải nhận ra nếu như cậu ta đến đây.

“Lâu không gặp. Tôi đến đây vì nhận ra sự hiện diện của Fureizu, nhưng không ngờ lại gặp cả Touya ở đây.”

“End… Cậu biết về Fureizu sao?”

“Tôi biết hay không, cậu thắc mắc sao? Ờ thì, có rất nhiều lý do giải thích cho câu hỏi đó. Tuy nhiên, ngay khi đến được đây tôi lại phát hiện một con [Cấp độ Trung]. Có vẻ như [Màng chắn] đã vượt quá giới hạn của nó.”

Trung cấp? Màng chắn? Thật sự thì cậu ta biết được đến chừng nào?

“Ma, Đợi một chút. Trước hết thì, tôi sẽ chăm sóc nó.”

Ma, Đợi một chút. Trước hết thì, tôi sẽ chăm sóc nó.

“Hả ?”

Trong khi vẫn cười và nói như thế, End bước về phía con Cá đuối Fureizu. Nhắm thẳng vào cậu ta, hàng trăm mũi tiêu nhắm bắn vào câu ta không ngừng, nhưng ngay sao đó, hình dáng của End biến mất khỏi vị trí đó.

“Eeh!?”

Nhìn khắp nơi xung quanh, tôi không còn thấy được bóng dáng của cậu ta. Đó là một phép ẩn thân sao? Không, loại phép đó chỉ đánh lừa cảm nhận về thị giác, nó không thể xóa đi sự hiện diện.

“Trên đó -degozaru!”

Yae chỉ tay về phía con Fureizu khi vẫn đang ở trong vòng tay của tôi. End đang đứng ngay trên lưng của con Fureizu. Từ lúc nào…!?

“Giờ thì.”

End nhẹ nhàng giáng một cú đá vào lưng của con Fureizu. Nâng chân phải lên, cậu ta vừa mới đốn hạ nó xuống, đólà một cú đá chậm. Một vết nứt đã xuất hiện, và ngay lập tức, nó lan rộng ra khắp cơ thể của con Fureizu.

Với một tiếng Pakiin dài! Tôi nghe thấy một âm vang nghe như tiếng kính vỡ vụn, và chỉvới một tiếng nổ, con Fureizu ngã gục.

(TL: Lần đầu bị ăn hành của anh Tou~ END-sama MUỐN NĂM!!! > v< ~)

Gì cơ!? Cậu ta đã làm gì!?

Cùng với những tinh thể lấp lánh đang rơi, End đáp chân xuống xa mạc. Từ những gì còn sót lại của con Fureizu, cậu ta nhặt lên hai cái lõi có kích thước của quả bóng rỗ, và khi đang cầm chúng với hai tay, cậu ta đập mạnh chúng vào nhau, hai cái lõi vỡ thành từng mảnh.

Phũi tay sau khi đã hoàn thành công việc, End tiến về hướng này.

“Cậu vừa làm gì thế?”

Tôi ném ngay câu hỏi vẫn còn đang vương vấn trong đầu vào End.

“Không gì? Tôi chỉ phá hủy nó bằng cách tấn công với một phép thuật dao động đặc thù giống với nó.”

Huh?

Có phải đó là hiện tượng cộng hưởng? Dù đó rất có thể là một thứ khác vì đây là phép thuật…

“End….. Trước đó cậu đã nói về [Barrier]? Nó là gì vậy?”

“Có một thứ giống như một cái tổ -thứ ngăn cản những con Fureizu đến thến giới này. Tuy nhiên, có vẻ như nó đã bị nứt mẻ. Và rất có thể con này cũng chính là một trong số những con lọt được qua vết nứt đó. Dù vậy, trước mắt thì chỉ những con ở cấp độ này mới có thể đến được đây.”

End thì thầm trong khi nhìn những mãnh tinh thể vỡ vụn nằm rãi rác trên xa mạc.

“Bọn chúng chỉ đơn giản là thuộc hạ, hoạt động vì lợi ích của việc hoàn thành mục tiêu chung. Chúng không hề quan trọng.”

“Mục tiêu?”

“Để tìm vị [Vua] đang ngủ say của Fureizu. Cùng một mục tiêu với tôi.”

……. Cậu ta vừa nói gì cơ?

“O~to, đã đến lúc tôi phải đi rồi. Tôi có một chút công chuyện, cậu thấy đấy. Sẽ thật tốt nếu chúng ta lại gặp nhau ở đâu đó, chào nhé Touya.”

“Khoan~ !”

End cười, và mặc cho tôi đang cố gắng giữ cậu ta lại, cậu ta hoàn toàn biến mất khỏi nơi này. Phép thuật gì vậy trời? Một loại phép dịch chuyển?

“Fureizu [Vương], à….. ?”

Trong khi tôi vẫn đang đau đầu với câu đố mà End để lại, mọi người chạy tới gần tôi với cùng một biểu cảm ngạc nhiên.