.
Hôm qua tôi đã lịch sự từ chối yêu cầu của người đứng đầu của tộc tiên, Rin, điều gì mà “trở thành đệ của cô ấy”. Ai sẽ muốn học theo một bậc thầy ma quỷ như cô ấy? Tôi không có khuynh hướng nào kỳ lạ. Với lại cô ta cũng gục luôn rồi.[Edit: Chắc là vì say rượu, mấy bố đừng có hiểu nhầm]
Buổi tiệc đã thành công tốt đẹp và chúng tôi quay trở về phòng và ngủ trên những chiếc giường mềm mại. Dù không thể ngủ ngay, nhưng chúng tôi đã thiếp đi mà không hay biết, và trời đã sáng.
Ngay sau đó, tôi có một thứ muốn thử một thử một chút. Tôi lướt web trên smartphone, mục đích là để vẽ một thứ nào đó với “Vẽ hình” và sao chép nó ra. Yep, nhiều hay ít thì nó cũng giống nhau.
Sau khi ăn xong bữa sáng, chuyển giao lại phòng, tôi rời đi với một xấp giấy dùng để ghi chép, cùng Kohaku hướng về nơi của Thủ tướng Graz-san.
Khi biểu lộ việc cần ra ngoài, tôi đã được cho mượn một tấm mề đây cho phép lưu hành tự do qua cổng thành. Vào lúc đó tôi được yêu cầu để lại một bản sao sử dụng “Vẽ hình”. Hình như Graz-san cũng muốn một cái như vậy.
“Ara, anh định ra ngoài sao?”
Chúng tôi đã xong việc kinh doanh ở kinh thành này, sau đó chúng tôi khởi hành hướng về cổng thành, bất ngờ gặp Yumina và Lindsey, hai người họ vừa dùng xong bữa sáng. Có vẻ như định đi dạo chút xíu trong sân.
“Bọn em định đi mua sắm xung quanh kinh thành. Anh đi cùng không?”
“ Dĩ nhiên rồi”
“… Cả em nữa”
Tôi cũng đã nghĩ về việc mời Elsie và Yae cùng đi rồi, nhưng theo lời Lindsey, hai người họ đang tập luyện với Chỉ huy Chiến đội của Misumido trong đấu trường… Có khi nào mà Thú vương Bệ hạ cũng vào quẩy cùng không?
Ba người đi qua cổng và đi vào khu vực xung quanh lâu đài.
Để xem nào… huh?
“Đây là nơi họ bán kim loại sao?”
“Đó là kim loại? “
“Un, thứ gì đó như đồng thau hay đồng hoặc sắt, đại loại vậy. Họ mà bán cả thoi vàng thì càng tuyệt.”
“Tôi không chắc thỏi là gì, nhưng nếu cậu đến chỗ những thợ rèn họ sẽ bán cho cậu một ít.”
Tôi hiểu. Tôi tìm kiếm một thợ rèn trên điện thoại thông minh. Chỉ cần bao nhiêu nữa? Hãy chỉ về hướng gần nhất.
Tiến về phía đông như hướng dẫn trên bản đồ, chỗ của người thợ rèn là tại ngay ngã tư. Bang bang…, tiếng đập búa vang ra từ bên trong cửa hàng.
“Yo, chào quý khách. Ngài muốn mài hay rèn vậy?”
Tôi nói chuyện với nhân viên cửa hàng đang đứng trước mặt. Chúng tôi đã có một cuộc trao đổi thú vị và tôi đã nhận sắt và đồng thau và hai cuốn sách bìa giấy mềm giá trị. Ngay sau đó tôi đã đi vào một cửa hàng đồ nội thất và mua một bộ cao su sử dụng cho đế giày.
“Giờ đây, giờ chỉ còn cần thuốc súng thôi nhể…?”[Edit: Công thức cho thuốc nổ đen hay thuốc súng “truyền thống” là 75:15:10 của diêm tiêu (KNO3), than mềm (C) và lưu huỳnh (S). Loại thuốc súng dùng trong súng ống ngày nay lại sử dụng nitroglycerin làm thành phần chính. Tất cả đều há dễ cháy nổ, tự điều chết mà chết thì ráng chịu]
Tôi ngập ngừng tìm kiếm “thuốc súng” và một kết quả trùng khớp đã dễ dàng hiện lên. Cửa hàng phục vụ công cụ ma thuật…. Hừm nó không giống như công cụ ma thuật.
Kệ đi, tôi mua ba lọ thuốc súng. Với điều này tôi đã xong việc thu thập các nguyên liệu?
“Anh đang dự định làm gì vậy…?”
Lindsey nhìn vào các mục cần mua và hỏi với vẻ khó hiểu.
“Vũ khí, anh đang cố tạo ra một cái”
“Một món vũ khí?”
Khi hai cô gái gãi đầu bối rối họ đã được đưa trở lại con hẻm và tôi sử dụng “Cánh công” để trở về phòng trong lâu đài. Tôi nắm lấy đoạn sừng dài một mét của con rồng và lại sử dụng “Cánh cổng” để di chuyển đến một khu rừng gần thủ đô Misumido.
Nếu nó ở đây thì người dân sẽ không nhận thấy nó.
Tôi đặt xấp giấy tờ trên một gốc cây và đặt một thỏi kim loại vào để chúng không bay đi.
“Được rồi, bây giờ đến sừng rồng… ah”
Crap. Tôi không thể sử dụng nó như thế này. Nó phải được cắt thành kích thước nhỏ hơn. Tôi tự hỏi nếu có bất cứ điều gì để cắt… Ý tôi là không có bất kỳ công cụ bình thường mà có thể cắt thứ này được không?
“Lindsey, xin lỗi nhưng em có thể cắt thứ này thành vài mảnh bằng phép thuật được không?”
“Được thôi.”
Tôi xác định từ mép đến một điểm cụ thể cho kích thước tôi muốn.
“Nước hãy đến đây, bao phủ lưỡi katana, Thủy trảm.”
Một âm thanh đột nhiên vang lên cùng với ánh đèn flash và sừng của con rồng được cắt ra. Yea, Lindsey ở đây là một sự trợ giúp lớn. Phần mà đã được cắt bỏ trông nhẹ hơn đáng kể. Mặc dù sự sáng bóng của nó không nghi ngờ gì về sức mạnh nhưng nó cứng hơn sắt.
Otto, không có thời gian để đùa đâu. Chúng ta bắt đầu chứ?
Sau một hồi nghịch ngợm với đống giấy, mỗi phần của khẩu súng đã đươc ghi chép lại. Ban đầu thì trông còn lạ lắm, nhưng dần dà thì nó cũng đã dần dần thành hình rồi.
Được rồi, chúng ta hãy làm điều đó.
“Tạo mẫu.”
Từ từ súng đang bắt đầu hình thành. Nòng súng, ổ đạn, cò súng … đã được thực hiện, đồng thời báng súng cũng đã hoàn thành, sau đó lắp ráp tất cả cùng một lúc.
Sau mười phút, trong tay tôi là ánh đen của một khẩu súng ổ xoay, “revolver”.[Edit: Đậu, súng ngắn nạp đạn theo băng như Glock, K-54, K-59 hay Desert Eagle thì không làm. Chú main định chơi “Russian Roullette” à?]
Tôi vốn định sử dụng khẩu Remington Mẫu 1858 nhưng không có đánh giá nào về nó. Well, tâm trạng sẽ không thay đổi suy nghĩ.[Edit: Xem link tại đây]
Bởi vì tôi muốn làm nó là súng bán tự động, tôi thay đổi nó để làm cho nó hoạt động ở hai nấc [Edit: chắc ý thằng main là có thể không cần phải kéo búa súng ở đằng sau về để bắn]. Tôi cũng thay đổi ổ xoay và kết quả cuối cùng là một điều hoàn toàn khác nhau. Thiết kế mới này tôi chỉ sử dụng nó như là tài liệu tham khảo mà thôi.
Nắm chặt được khẩu súng, tôi chắc chắn cảm nhận được. Un, không xấu. Tôi cảm thấy một chút ánh sáng. Nhưng tôi nghĩ trọng lượng nhẹ không phải là một vấn đề to tát.
“Tiếp sau đó, đạn dược.”
Tôi sử dụng các thỏi vàng và thuốc súng và làm 50 viên đạn. Đối với thời điểm này cũng là đủ.
Đang cho sáu viên vào xi-lanh … nhưng trước đó.
“Yểm bùa: Aport.”
Tôi nạp ma thuật ma thuật vào súng. Hơn nữa…
“Chương trình bắt đầu
/Kích hoạt: Người sở hữu nói ‘Nạp đạn’
/Nội dung: Sau khi bắn với cường độ cao, ‘Aport’ sẽ tháo bỏ các vỏ đạn trống và nạp đạn mới trong cự ly một mét.
/Chương trình kết thúc.”
Ok, điều này thật tốt. Lần nào cũng phải nạp đạn thì mệt lắm. Chế độ nạp đạn tự động thì sẽ tốt hơn, người ta nói thế, nhưng nó chỉ là sở thích của tôi, khẩu súng quá tuyệt.
Tôi một lần nữa nạp đạn, chỉ khẩu súng trực tiếp vào cái cây trước mặt tôi, và bóp cò.
Bang! Một tiếng nổ vang lên và viên đạn được bắn ra. Oou, nó đã có một tác động lớn hơn so với tôi tưởng tượng. Viên đạn … hình như nó bị trượt.
Tôi theo dõi với phát thứ hai và phát đạn thứ ba, tôi bắt đầu suy nghĩ về tính chính xác không phải là cao.Thậm chí nó bay còn không thẳng… a.
Tôi thấy, tôi đã không làm rãnh. Bên trong nòng nên là một đường rãnh xoắn ốc. Với điều này nó mang lại cho viên đạn độ chính xác cao nhờ chuyển động tịnh tuyến (xoáy và đi về phía trước).
Tôi đã sử dụng mô hình và làm rãnh. Sau đó, cố gắng và bắn lại lần nữa, lần này đạn bay ra thẳng.
Sau khi bắn tất cả các viên đạn, tôi nạp lại.
“Nạp đạn.”
Đáp lại lời của tôi, sáu vỏ đạn rỗng rơi xuống đất. Và sau đó sáu viên biến mất và đã được nạp vào xi-lanh nữa. Tôi bóp cò và viên đạn bắn ra. Un, không có vấn đề.
“Anh đã hoàn thành nó rồi sao?”
“Un, well yeah. Cái này được gọi là “súng”. Dùng để chiến đấu ở khoảng cách xa. Nó có thể sử dụng một tay và mạnh hơn so với cây cung và mũi tên.”
“…Thật ngạc nhiên. Nó trông giống như một khẩu pháo nhỏ vậy…”
Lindsey lẩm bẩm trong khi nhìn vào khẩu súng nằm trong tay tôi. Vâng nó trông gần giống như một pháo ở thế giới này. Thực long mà nói, một nhà ảo thuật có sử dụng “Kích nổ” là đủ nên nó không được sử dụng nhiều.
“Khẩu súng đã xong, nhưng vẫn còn có một cái gì đó anh muốn thử tiếp.”
Trong khi nói như vậy, tôi bỏ tất cả những viên đạn từ các xi lanh và để lại một trong tay.
“Yểm bùa: nổ.”
Tôi yểm bùa nổ với ma thuật.
“Chương trình bắt đầu
/Điều kiện kích hoạt: Khi đầu đạn chạm mục tiêu
/Nội dung: ‘Kích nổ’ khởi động từ giữa viên đạn
/Chương trình kết thúc”[Edit: Đạn incendiary à? Ông main được.]
Tôi nạp đạn ma thuật vào xi lanh, nhằm hướng các cây đã được sử dụng để thực hành.
Đoàng! Tiếng gầm nổ và chiếc cây bị bắn đã nát bươm. Phép Kích nổ đã hoạt động rồi
.
“Na ……!”
“Hawawa …”
Lindsey và Yumina run ở đầu gối và ngã xuống. Được rồi, với điều này tôi có thể sử dụng phép thuật tấn công mà không cần niệm chú. Sử dụng “yểm bùa” và “lập trình” trên mỗi viên đạn mặc dù là một nỗi đau. Vâng, nó có thể làm tất cả cùng một lúc vì vậy tôi không thực sự cần phải lo lắng về nó huh?
Sử dụng đạn kim loại bọc cao su với “Tệ liệt” sẽ hạ gục kẻ thủ mà không giết họ. không có gì thuận tiện với vũ khí như vậy.
Bỏ qua các yêu cầu về thuộc tính và có thể sử dụng bất kỳ ma thuật là một điểm mạnh. Ngay cả Yumina người không có thuộc tính lửa có thể sử dụng “Kích nổ”.
”Touya-san, anh có thể làm cho tôi một khẩu súng không?”
“… Em cũng muốn một cái, desu”
“Eh?”
Khi Yumina và Lindsey hỏi về chúng, tôi đã có một vài suy nghĩ. Đối với hai người đã nhìn thấy sự biểu hiện đó cũng dễ hiểu, hai người họ chiến đấu từ hàng sau nên muốn có vài món như vậy để phòng thân. Nhưng tôi lại nghĩ điều này lại có phần nguy hiểm. Nó là quá tay ý.
Xem nào, Yumina sử dụng những thứ nguy hiểm như cung và Lindsey có thể cắt và chém cánh của một con rồng, nó thực sự là sự thật. Well, tôi cho họ bắt đầu bằng đạn cao su đã được yểm bùa “Tê liệt”.
“Được rồi, thời gian để chọn ra các thiết kế mà các em muốn.”
Kết quả về hình ảnh cho súng đã đưa ra và tôi sử dụng “Vẽ hình” cho họ. Hai khẩu này đã thu hút sự chú ý của họ, và chẳng bao lâu, Yumina chọn một Colt M1860 [Colt Mẫu 1860] Lục quân và Lindsey đã chọn súng tên là S&W M36 [Smith & Wesson Mẫu 36], đó là một loại nòng ngắn S&W.
Đặt Lindsey sang một bên, của Yumina thì hơi lớn một chút đối với tay một cô gái tôi nghĩ, nhưng tôi sẽ làm một số thứ nữa với thiết kế này. Còn bên trong không có gì khác biệt so với của tôi. Cỡ nòng súng cũng giống nữa.
Nó được tạo ra một cách tương đối… Bắn được đạn không có nghĩa là bạn sẽ trở thành một tay thiện xạ… tốt, không có lý do gì để bị ám ảnh phải không? Họ muốn bắn súng mà.
Sừng rồng tiếp tục cắt giảm cho khẩu súng của các cô gái và sau đó tôi trao súng cho họ. Tôi đã thực hiện “Lập trình” để chỉ có họ mới có thể bắn nó.
Tôi đã làm khoảng 100 viên đạn cao su, đạn không gây mê hoặc cao su và đưa cho mỗi người một nửa số viên đạn, và sau đó họ bắt đầu bắn để làm quen với cảm giác súng.
Bởi vì sừng rồng nó nhẹ hơn cho một khẩu súng bình thường để dễ dàng cho cô gái sử dụng.
Bây giờ, màn trình diễn thực sự bắt đầu. Khẩu súng đối với tôi chỉ đơn thuần là nền tảng cho vũ khí chính của tôi được sinh ra.
“Tạo mẫu”.
Mẩu sừng rồng được cắt lần nữa và biến đổi thành hình dạng của một khẩu súng. Tuy nhiên, cho đến thời điểm này là như nhau, sự khác biệt là nó có hình dạng của một khẩu súng nhưng có mục đích khác nhau.
Có một lưỡi đao kéo dài từ mặt dưới của họng súng và ở phía trước của khung chắn cò súng. Báng súng dần dần tạo thành một đường cong và hình dáng là một đường thẳng. Nó trông giống như một con dao găm hơn một khẩu súng.
9daae0f
Khẩu súng và dao kết hợp. Lưỡi dài khoảng 30 cm và dày đáng kể. Nó được làm khá nặng.
“Chương trình bắt đầu
/Điều kiện kích hoạt: Chủ sở hữu nói ‘Chế độ Đao’ hoặc ‘Chế độ Súng’
/Nội dung: Sử dụng ‘Tạo mẫu’, phần đao sẽ thay đổi giữa dao găm và trường kiếm với tốc độ cao
/Chương trình kết thúc”
Ngoài ra tôi cũng sử dụng “Lập trình” thêm chức năng tải lại bản gốc. Tôi nạp lại đạn và bóp cò. Viên đạn phá hủy cành cây tiếp theo tiếng nổ súng. Good , không có vấn đề với chức năng súng.
“Chế độ Đao.”
Phản ứng với lệnh của tôi, lưỡi dao 30 cm ngay lập tức biến thành một lưỡi kiếm 80 cm. Các lưỡi mỏng khoảng 2/3, lưỡi dày để cho phép mở rộng.
Tôi muốn trình diễn với lưỡi dao dài. Nó không thấy nặng nề một chút nào.
“Chế độ Súng.”
Lưỡi dao trở lại phong cách ngắn, dày. Good, các chức năng chuyển đổi giữa các dạng là tốt.
“Thật tuyệt vời, thanh kiếm cũng có thể trở thành một khẩu súng?”
“Khác với lính tiên phong chuyên trách như Elise hay Yae, hai em là lính đoạn hậu chuyên trách, anh nghĩ rằng tốt nhất là anh nên biết hoạt động ở cả hai vị trí.”
Tôi đã đưa ra một câu trả lời cho câu hỏi của Yumina . Ngoài ra, trong cuộc tập với Thú vương, đã có một khoảng thời gian mà tôi đã không thể sử dụng phép thuật, vì vậy tôi nghĩ rằng tôi nên tìm một cách để đối phó với nó và là những gì tôi nghĩ.
“… Và, tên của vũ khí đó là gì?”
“Đúng vậy… ‘Brynhild’ thì sao?”
[Edit: Brynhild là một Valkyrie của thần thoại Đức]
Tôi đã trả lời trong khi mỉm cười vào câu hỏi của Lindsey. Thay vì tên vũ khí huyền thoại như ‘Excalibur’ (Kiếm của Vua Arthur, nước Anh) hay “Barumunk”, tôi lại thích tên của các vũ khí mạnh nhất từ các game retro (game cổ điển). Nó thật sự rất vui, trò chơi đó ý.
Với vũ khí mới đạt được của tôi, với Brynhild trong tay, nhớ lại những thế giới tưởng tượng tôi mong mỏi ở thời thơ ấu của tôi, bây giờ tôi cầm thanh kiếm đó và thấy một cảm giác mới về sự băn khoăn trong cuộc sống của tôi.