" keng! chúc mừng túc chủ tìm được [ thiên hoả tam huyền biến] đệ nhất biến! "
" keng! phát động chuỗi nhiệm vụ [ cướp đoạt], túc chủ phải cướp đoạt các cơ duyên của nhân vật chính làm suy yếu thiên đạo, phần thưởng khi hoàn thành là một món bán đế cấp vũ khí, thời hạn hoàn thành là 10 năm
" keng! chi nhánh nhiệm vụ mở ra : cần túc chủ thu lấy miếng [ thiên hoả tam huyền biến ] ,phần thưởng hai vạn đối đoái điểm và một bộ công phap ngẫu nhiên " vẫn là cái giọng nói lạnh băng của hệ thống nhưng chắc do ở nhiều với Liễu Linh nên có một vài tia tình cảm con người
( chỗ này tác đã tra rất nhiều lần nguyên tác rồi lúc mà Anh Tiêu tìm được [ thiên hoả tam huyền biến] chính là ở luyện dược sư công hội, trước đó không đề cập được nó đã ở đâu nên chỗ này tác chèn vào vô cùng hợp lý, các bạn không cãi được đâu
mà [ thiên hoả tam huyền biến] chỗ tác dụng của nó ở trung kì và hậu kì là không phải bàn cãi rồi nhưng do có mỗi đẹ nhất biến thôi nên tác chỉ cho có tầm đấy điểm thôi)
" tê! " đáy mắt vẫn nhìn tròng trọc vào miếng ngọc bội ấy, hắn vẫn nghe hệ thống nói nhưng trong đầu đã không biếu xoay chuyển bao nhiêu lần để tìm cách đoạt lấy, lấy cường thế thủ đoạn thì không được không nói sau lưng của Liễu Thủy chính là nhị trưởng lão của Liễu gia riêng ý nghĩa của miếng ngọc bội tù thân cũng như là vật đính ước khiến hắn không tiện hạ thủ , thật là đa đầu! bỗng
" Liễu Linh biểu đệ! nhìn tròng trọc vào thiếu nữ chưa chồng là không tốt lắm đâu! khanh khách " Liễu Linh vẫn đánh giá quá thấp giác quan thứ sáu của phái nữ, từ lúc hắn nhìn trằm trằm vào cái mông đẹp của mình thì cô đã phát giác nhưng dẫu sao bối phận của hắn vẫn cao hơn cô nên cũng không muốn làm hỏng bộ mặt của hắn nên coi n như không thấy, nhưng hắn vẫn cứ nhìn chằm chằm như vậy khiến cho một cô gái khuê phòng như cô cũng mặt mày đỏ chót đặc biệt còn là bộ vị mẫn cảm nữa nên không thể không hẵn giọng nhắc nhở hắn, đương nhiên cô không biết được là hắn đánh chủ ý vào miếng ngọc bội cô đang mang trên người
" hả?... khụ khụ biểu tỉ hiểu lầm rồi ta chỉ đang nhìn xem miếng ngọc bội trên người biểu tỷ thôi, tuyệt đối không có ý nghĩ khác ! " mặc dù đích thật là Liễu Thủy hơn Liễu Linh hai tuổi nhưng mà bị gọi như vậy hắn vẫn cảm thấy vô cùng mất mặt, đang định phản bác thì hắn lại loé lên một ý nghĩ lên sảng khoái thừa nhận
" tỷ có thể cho ta mượn xem thử được không! " mang theo một nụ cười vô lại, hắn chiềng tay về phía Liễu Thủy
" ngoạ tào! đại ca Anh thật soái " Liễu Hoả âm thầm cho Liễu Linh một cái thủ thế
" tên này thật sự không cần mặt mũi! " đang ăn một miếng bánh nhưng Liễu Như lại nghẹn lại ở cổ trước hành động của Liễu Linh, khiến cô mặt mày đỏ bừng cái tay ngọc thì vuốt liên tục vào đôi bạch thỏ phập phồng nhìn thật cay mắt
" biểu ca hắn...... " Liễu Xuân che miệng ngọc lại đôi mắt to tròn long lanh giờ phút này lại trừng lớn hơn , tựa hồ đấy là một điều gì đó vô cùng khủng khiếp
" ......" Liễu Hoa
" được rồi nhưng đệ phải cẩn thận đấy " dưới ánh mắt chăm chú của mọi người thì Liễu Thủy cùng đầu hàng đưa ra miếng ngọc bội
" vâng ạ! " nhanh chóng tiếp được ngọc bội, từ những đầu ngón tay truyền đến sự mát lạnh thì miếng ngọc này cũng đích thật bất phàm nhưng ngay lập tức hắn phân phó hệ thống rút ra [ thiên hoả tam huyền biến]
" keng! túc chủ xác định tiêu phí năm ngàn đối đoái điểm để rút ra ?" cũng không cảm thấy đắt hắn đồng ý , hắn cũng tự hiểu lấy mình không có tiếc rẻ gì đấy năm ngàn điểm vì theo nguyên tác thì Tiêu Viêm cũng phải dùng đến dị hoả thiêu đến dăm bữa nửa tháng mới phá cấm được mà hắn chỉ có bỏ chút điểm ra mà thôi nên vụ làm ăn này hắn có lời
" keng! chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ! nhận được hai vạn đối đoái điểm một lần rút ra công pháp ngẫu nhiên " nghe được tiếng hệ thống thông báo thì hắn khoé môi không tự chủ được cong lên thành một nụ cười nhàn nhạt
suy đoán của hắn đã đúng, mặc dù sau này có thể Tiêu Viêm sẽ lấy lại được miếng ngọc này nhưng [ thiên hoả tam huyền biến đã mất nên hệ thống phán định là hắn hoàn thành nhiệm vụ, sau này đi thu thập cơ duyên của nhân vật chính thì cũng chỉ cần lấy ra cái cố lõi thôi thì cũng được phán là hoàn thành nhiệm vụ rồi, đương nhiên nếu có thể thì vơ vét tất cả cũng tuyệt vời, ai lại ngại tiền nhiều chứ! như miếng cổ ngọc này không kể đến chất liệu làm ra nó thì chỉ riêng cấm trận được đánh vào thôi cũng là giá trị vô lượng rồi nhưng hắn không gấp tạm thời cứ để tạm nó ở chỗ Liễu Thủy đi đợi đến thời cơ thích hợp thì hắn sẽ ...
nhìn thấy khuôn mặt của Liễu Linh biến ảo khuôn mặt lúc thì vui mừng lúc thì ngưng trọng khiến cho Liễu Thủy cũng không biết tại sao mà cũng khẩn chương lên, mặc dù cô là chủ của miếng hắc ngọc nhưng cũng chả biết gì về nó cả, đấy là trong một lần dạo chơi cô tình cờ mua được vì cảm giác được nó bất phàm chứ chỗ nào bất phàm thì cô mù tịt đến cả ông nội cô Liễu gia nhị trưởng lão cũng không nhìn ra được cái gì nên cô cũng không có quá nhiều hi vọng nhưng thấy được vẻ mặt nghiêm túc của Liễu Linh thì bất giác một chút hi vọng lại cháy lên đôi chút , không những là Liễu Thủy mà mọi người ở đây cũng bị Liễu Linh là cho Linh hồn lúc lên lúc xuống
" cạch! đệ xin lỗi đệ cũng chả nhìn ra cái gì cả! " để miếng ngọc bội xuống bàn ,vẻ mặt bất đắc dĩ Liễu Linh nói cho mọi người
" hay là! chỗ này đệ mới tìm mua được một bộ tâm pháp mọi người cùng tìm hiểu nhé! " đang nghe thấy Liễu Linh nói không nhận ra thì mọi người đặc biệt là Liễu Thủy có chút thất vọng nhưng khi nghe thấy câu sau thì mọi người lại lên tinh thần như thể chưa có việc gì xảy ra, lấy Liễu Gia bối cảnh thì không thể có được chút ttaam pháp nào cả họ cũng chỉ nghe nói các vị cao giai luyện dược sư có một loại thủy đoạn giúp bình tâm cảnh tăng hiệu xuất tu luyện và Luyện dược nên thôi, bây giời thấy tận mắt thì bảo sao họ không vui mừng
Liễu Linh hắn cũng không ý tứ chiếm hết tiện nghi mà không bỏ lại chút lợi tức nào, đặc biệt còn là gia đình của hắn nữa nên ruột đau cầm lấy một vạn điểm đổi lấy một bộ tâm pháp huyền cấp hạ phẩm [ thanh minh quyết] để cho mọi người tham cứu, còn trong lòng hắn còn tính toán gì nữa không thì không ai biết cả