Trong thần thức của anh lúc này là một mảng hỗn độn khi thoảng lại có những tiếng hét thất thanh như quỷ khóc đang gào thét đang hoang mang thì Hưng nhìn về phía trước phảng phất giữa Hỗn độn đang lơ lửng một vật thể hình Nguyệt Đao rất giống với lưỡi hái của thần chết và thứ đó đang được bao quanh bởi ngọn lửa đen bất cứ thứ gì lại gần đều bị đốt cháy không còn bất kỳ một phân tử nào hết, Hưng tò mò đi tới khi đã tới khá gần và cảm nhận được sức nóng của nó thì Hưng bỗng bị đánh bay tới phía trước ngọn lửa đen vừa kịp định thần thì Hưng đã Bị ngọn lửa nuốt chửng
toàn bộ cơ thể đang bị sâu xé bởi sức nóng kinh khủng Hưng gào thét trong đau đớn " AA AA A A A AAA AAA AAA-- A........"
Gần 2 canh giờ sau Thần Thức của Hưng dường như đã trở nên rộng hơn đã xảy ra ngọn lửa không những không nuốt chửng Hưng mà là đang cố xâm nhập vào Linh hồn của anh ,Hưng khó hiểu nhìn lại tay chân của mình
" Mình mình không sao , nhưng những hình xăm bao quanh tay mình là cái gì vậy chứ " Như Hưng thấy thì cách tay bảo phủ bởi những hoạ tiết Huyền bí chỉ nhìn ra được một Cây Nguyệt Đao bị rằng buộc bởi 9 dây xích và chín đầu dây xích là những cái đầu Lâu một trong chín sợi có một đầu Lâu đang bị đốt cháy bởi ngọn lửa đen nhưng đợi mãi vẫn như vậy chả có gì thay đổi gì cả
" Này Dậy đi , sao Anh lại ngủ ở đây "
"Này ..."
Giọng nói của một thiếu nữ vảng vất trong hư không xâm nhập vào thần thức gọi Hưng
Hưng bỗng nghe được giọng nói quen thuộc liền điên cuồng tìm kiếm nhưng vô vọng
"là ai...là ai đang gọi mình , thật ấm áp " tưởng trừng sẽ dừng lại ở đây thì giọng nói kia lại một lần nữa gọi Anh
" ONIIIII-------Channnnnnnnnnnnn Dậy Đii đừng ngủ nữa mà huhu chị Tuyết mất tích rồi " lần này giọng nói đó Vang Vọng khắp hỗn độn thần thức Hưng liền Ý thức lại được " Vân Nhi !!! Là muội ? Muội đang ở đâu kia là...." Một tia sáng le lói ở trước mặt anh , Hưng dần dần tiến lại gần ánh sáng đó càng ngày càng lớn hơn và khi đã đủ lớn thì nó rực sáng một cách chói mắt khiến Hưng đau cả mắt bắt buộc phải dùng tay che lại,
khi bỏ tay xuống anh bỗng thấy bóng hình quen thuộc của Vân Nhi đang ngồi khóc giữa đường "Vâ..n Nhi... sao em lại khóc? Ai bắt nạt em à " Hưng đưa tay lên đặt lên đầu Vân Nhi , cảm nhận được Vân Nhi liền nín khóc " Anh ... Híc..Anh Hưng..g... Chị Mộ Tuyết mất tích rồi "cô bé dụi người vào lòng anh , Hưng ôm chặt cô xoa đầu an ủi " Không sao đâu , chị Mộ Tuyết đang đi du lịch ở nơi rất xa rồi , đợi sao này em lớn lên anh sẽ dẫn Vân Nhi đi gặp chị Mộ Tuyết chịu không " Hưng đang cố nhớ lại những gì diễn ra hôm qua ngoại trừ Mộ Tuyết bị hãm hiế/p và chính anh đã vô tình giết cô ấy thì không còn nhớ bất cứ điều gì hết đang mải suy nghĩ không để ý Vân Nhi đã chú ý đến biểu cảm khó nhìn và tức giận của mình ,
" Anh Hưng anh bị khó chịu hả " Vân Nhi ngây thơ hỏi
Hưng giật mình rồi thầm quyết tâm đời này anh sẽ bảo vệ Vân Nhi không để cô bé phải chịu đả kích giống Lăng Mộ Tuyết , chính vì điều đó bắt đầu từ ngày hôm nay Hưng đã lên sẵn kế hoạch để rèn luyện cơ thể cùng với việc kiếm tiền lo cho cuộc sống của cả hai . Hưng đứng dậy trả lời Vân Nhi " đi thôi anh đưa em rời khỏi nơi này lên thành phố sống " nói xong anh bế cầm tay Vân Nhi dẫn đi
Cả 2 người một cái hài tử 8 tuổi và một cái nữ tử 5 tuổi dẫn nhau đi về thành phố gần nhất
Trên đường đi Hưng cố gắng kiếm các quán ăn rồi ở lại phụ rửa chén ngày sương sương cũng kiếm được 15 hào nếu so với giá hiện tại thì bằng 50 ngàn Việt Nam đồng đủ để mua 6 cái bánh màn thầu thịt ( na ná bánh bao nhưng ít nhân hơn thậm chí là không có ) để sống qua ngày với Vân Nhi cũng may là đủ 3 bữa , 1 cái bánh màn thầu giá trị thời đó là khoảng 2 hào một ngày 6 cái màn thầu tổng 12 hào còn lại 3 hào Hưng vẫn giữ để giành cho sau này nếu được anh sẽ cho Vân Nhi đi học
Buổi tối khi Hưng vừa Tan làm Vân Nhi đã ngồi bên ngoài đợi anh Hưng nhìn Vân Nhi xoa đầu rồi cười nói " Vân Nhi em có muốn đi học không " Vân Nhi miệng đang ăn màn thầu vừa nói " có ạ , Nhưng Vân Nhi vẫn muốn ở bên anh hơn hì hì"
Hưng cốc đầu con bé nói " Con nhóc này phải đi học chứ sau này phải học thật giỏi có một công việc tốt lúc mới có thể ăn no được biết chưa " Vân Nhi gật đầu không hài lòng bĩu môi trông khá dễ thương ,Hưng cười mãn nguyện nghĩ trong đầu " Chị Mộ Tuyết chị yên Tâm em sẽ quan tâm và chăm sóc em ấy thay chị , chị trên cao hãy phù hộ bọn em nhé "