Chương 3: Giải quyết khôn khéo thì cần phải bình tĩnh

Sau khi giải quyết xong đáp tôm tép này thì cũng đến lượt con đầu đàn, dường như nó biết được hôm nay sẽ lành ít dữ nhiều với nó, cùng với bản tính nó mách bảo ràng phải chạy thì tiếng súng đột vanh lên một phát đạn đã xuyên qua giữa chán nó

Người bắn không ai khác chính là tôi mọi thứ đã được lên kế hoạch một cách hoàn hảo nhiệm vụ của bọn tôi vì thế cũng hoàn thành một cách suôn sẻ

Tôi và Phong chia nhau ra xử lý xác quái vật da của chúng toàn bộ được lột sạch ra thịt thì được tích chữ và bảo quản trong túi không gian họ vừa mua được lúc sáng giá khá chát tầm 5 đồng vàng

Giải quyết xong tất cả chiến lợi phẩm hôm nay chúng tôi thu được là 16 cái tai của sói cấp 1 và 1 cái tai của sói thủ lĩnh cấp 2, 16 viên pha lê trắng 1 viên pha lê Xanh lá

Phong nhìn tôi rồi gật đầu hài lòng nói

kết hợp rất ăn ý , mọi chuyện thuận lợi đều là dựa vào trí thông của ông đấy làm tốt lắm *

Nói xong Phong đưa tay thành quyền về phía tôi, tôi cũng đưa tay lên biểu thị sự ăn mừng thắng lợi đầu tiên ,tôi gãi đầu nói

không, không nếu chỉ là dựa vào tôi không e là khó có thể thuận lợi như thế , tôi khá bất ngờ khi ông có thể lộn ra đằng sau khoảng hơn 1 mét đấy ông có học võ à *

Phong và tôi vừa đi vừa nói

Cho là vậy đi , trước kia tôi có học qua taekwondo để phòng thân thôi không ngờ ở đây nó lại phát huy tác dụng như vậy

Khoảng thời gian này rất vui đối với tôi , có được một người bạn đồng hành đáng tin cậy khiến cho tôi cũng bớt cô đơn đi hẳn , nếu không mọi người sẽ cho rằng tôi là thằng tự kỷ mất mà nếu là vậy tôi cũng chả quan tâm

Con người tôi là kiểu người có ơn tất chả có thù tất báo

Trong đầu tôi bây h chỉ có mạnh lên và cho đám c.h.ó chết kia phải nếm mùi tuyệt vọng như là khi tôi bị bọn chúng ruồng bỏ vậy

Phế hết Thiên phú của bọn chúng cho bọn họ trải nghiệm cảm giác của phế vật bị vạn người khinh thường là như thế nào

Đang suy nghĩ thì Phong gọi tôi làm tôi bừng tỉnh hoá ra là đã đến Hội Mạo hiểm giả rồi

vào thôi ngẩn ngơ gì thế *

Tôi ngượng cười cũng đi theo

à được *

Vào bên trong vẫn là ánh mắt không mấy dễ chịu của những người xung quanh nhìn vào chúng tôi

Đi tới quầy lễn tân nhân viên hỏi chúng tôi

Nhưng thái độ thì vẫn kiểu thô lỗ cọc cằn

có việc gì nộp nhiệm vụ hay nhận nhiệm *

Tiếp viên cười khinh nói tiếp

nếu nhiệm vụ thất bại thì xin mời qua kia nộp phạt *

Mặc dù khá khó chịu nhưng Phong vẫn bình tĩnh lấy ra tờ nhiệm vụ cùng với 17 cái tai sói

Vừa để trên bàn Tiếp viên cũng nhận lấy nhiệm vụ nói

nhiệm vụ tiêu diệt 10 con sói cậu đã lạm sát quá nhiều coi như nhiệm vụ thất bại mời qua kia nộp phạt *

Đúng như những gì chúng tôi nghĩ cô ta tất nhiên vẫn là làm khó chúng tôi

Lần này tôi không nhịn nổi nữa liền chuẩn bị khai chiến với cô thì Phong vẫn ngăn tôi lại

Phong nhìn tôi ra hiệu ý muốn nói là

giờ mà nổi nóng người thiệt là chúng ta nhịn đi sau này sẽ trả thù sau

Phong cũng rất bình tĩnh giải quyết vấn đề

Chỉ thấy anh đi lại chỗ phát nhiệm vụ đăng ký một nhiệm giết 7 con sói phần thưởng 1xu thuế là 1 đồng bạc

Sau khi giải quyết xong anh đem tờ nhiệm vụ vừa đăng ký đem tới chỗ nhân viên tiếp tân

Phong đặt xuống bàn phân chia ra 2 tờ nhiệm giết 10 con anh để 10 cái tai sói còn nhiệm vụ anh vừa đăng ký 7 con anh để lên 7 cái tai

Coi như là đủ chỉ tiêu không dư không thiếu

Nhân viên tiếp tân bị hành động của anh làm cho cứng họng không phản biện được

Liền chấp nhận anh hoàn thành nhiệm vụ

Nhân viên đưa cho anh 50 đồng bạc cục 1 viên pha lê trắng làm phần thưởng nhiệm vụ mặc dù không muốn nhưng cũng phải đưa

Phong cầm lấy miệng cười nhếch lên một chút tôi cũng hiểu đc ý của anh ấy

Tôi nói nhỏ với Phong

Ông thông minh thật đấy trong trường hợp đó còn có thể bình tĩnh như vậy *

Phong kéo tôi qua một bên nói

ông chả qua là quá mất bình tĩnh thôi, người ta thường bảo nóng quá mất khôn, lúc đó ông mà nổi nóng thì có giải quyết được gì không chỉ mang rắc rối thêm cho chúng ta với loại người khôn lỏi như cô ta trong mắt bọn như trò con nít thôi muốn đối phó cô ta tốt nhất đừng mắc bẫy của ả *

Tôi phải công nhận là tôi quá bộc phát chắc là tại vì chịu quá nhiều ủy khuất nên mới có hành động thiếu suy nghĩ như vậy tôi cần phải học hỏi Phong nhiều lắm

Khi vừa định ra khỏi Hội thì một đám người đi vào

Giọng nói của 1 thanh niên phát ra

òh không phải tên Phong phế vật đây sao vẫn còn mặt mũi để sống trên thế giới này à?*

Ánh mắt khinh thường cùng lời cười nhạo của 1 nhóm 7 người về phía chúng tôi . Ngay lúc này tôi thấy Phong đang nắm chặt nấm đấm của mình cố gắng kìm hãm sự túc giận của cậu ta thì giọng nói của đứa con gái nào đó vang lên

Ấy chết phải là tưởng chết ở xó nào rồi chứ !*

Thanh niên kia cười to đáp

ừ đúng nhỉ lẽ ra phải chết ở xó nào không ai chú ý tới mày chứ nhỉ thằng phế vậy ?*

1 thanh niên chạm vô vai Phong vỗ mạnh nói to

Không ấy mày quỳ xuống xin tao 1 công việc trong Tông sư đi khéo ta cho người con đường sống *

Tuy Phong đã giữ được bình tĩnh nhưng Nam đã nóng máu thay cậu ta ngay lập tức bắn súng liên tục vào mặt tên thanh niên kia 1 phát khiến hắn lui về sau , hắn hét

Con c.h.ó này mày muốn chết à ?*

Nói xong hắn chịu hồi 1 cây thương chém về phía Nam , Phong thấy thế liền ứng cứu nhưng bị trói tay bởi 1 tên khác . Ngay lúc Nam sắp bị chém 1 thanh xích bay tới chỗ cây thương làm văng đi mấy mét tên kia bật tức hét

Là tên nào cản chiêu thức của ta lộ diện ngay cho ta !!*

1 giọng nói cất lên với giai điệu trầm và lạnh

...