Chương 25: Quá khứ của kẻ bất hạnh

Quay lại chỗ Thiên lúc này Uyển Nhi đang dựa vào anh nói

" không ngờ ta lại trở thành người phụ nữ của ngươi đó thì ra.... " Thiên ngắt lời cô ngay lập tức và tỏ vẻ ghét bỏ " thôi đi ớn quá đó ta nói vậy chủ yếu hắn ta là một người ta quen vì ta biết hắn cũng đang cải trang làm gì đó nên mới phải giả vờ cùng hắn đánh lạc hướng mấy tên chó săn thông tin của tên kia thôi cô đừng cho là thật" nói xong anh đẩy cô ra và đứng dậy đi ra ngoài kiếm cái gì đó ăn để Uyển Nhi ở một mình cô ta trên miệng hơi cười nhẹ nghĩ " Ngươi cứ chạy đi rồi sẽ có ngày ta sẽ mê hoặc được ngươi thôi "

! Awwch~xì

Thiên xoa mũi mình vừa đi tới quán cơm nói " dạo này trời lạnh quá có vẻ sắp tới mùa đông rồi không biết ở nhà em gái sống tốt không nữa " chủ quán thấy khách tới liền chào mừng " Xin Chào quý khách không biết anh zai muốn dùng gì nào " Anh hơi lạnh nói

" một phần cơm trứng "

Tên kia liền đáp " được được có ngay , anh kiếm chỗ ngồi đi làm xong tôi sẽ đưa lên "

Thiên ngó nhìn tìm chỗ anh thấy có một chỗ khá trống liền qua đó ngồi, Anh mệt mỏi liền gục lên bàn một tý trong đầu bắt đầu ùa về những ký ức lúc trước khi bị triệu hồi tới đây anh là một đứa khá lạnh lùng sống với em gái tên là Trương Tiểu Hân và cả 2 anh em phải nương tựa vào nhau vì cả 2 đều là mồ côi và vô tình gặp được nhau nên thiên luôn coi cô là em gái và luôn cố gắng tránh xa phiền phức càng xa càng tốt, vì điều anh muốn bây giờ là làm sao kiếm thật là nhiều tiền để nuôi đứa em gái của mình , và anh luôn tránh xa các mối quan hệ trai gái vì anh thấy nó khá là phiền và tốn kém trong suy nghĩ của anh con gái chỉ cản trở anh kiếm tiền thôi, trong lúc đang đi làm thêm sau giờ học thì anh nhận được tin em gái cậu bị bắt nạt, anh liền bỏ dở công việc mà chạy đi kiếm em gái lúc tới thì Thấy Hưng đang ngồi nói chuyện với em gái mình làm Thiên hiểu nhầm là Hưng bắt nạt em mình liền lao tới đá Hưng ra xa , Hưng cũng tưởng bọn bắt nạt quay lại trả thù vì học võ và có tập gym nên Hưng khá nhanh nhẹn mà phản công khi đấm nhau liên hồi thì em gái Thiên hét lên

"Hai người dừng lại đi !!!!"

Nghe tiếng hét đó cả hai đều dừng lại và nhìn ẻm, Trương Tiểu Hân thấy cả 2 đều dừng lại mới nói tiếp " anh hai anh hiểu nhầm anh ấy rồi, anh ấy là người tốt đã đuổi bọn bắt nạt cho em á "

Hưng nghe Tiểu Hân nói thì hỏi lại " Anh hai ?? Hắn là anh hai em ?"

Trương Tiểu Hân khẳng định nói " Vâng ạ"

Thiên cũng bắt đầu thả Hưng ra và Hưng cũng vậy vì Thiên là người có lỗi trước vì quá nóng giận dẫn tới mất khôn liền xin lỗi

" Xin lỗi cậu , tôi có một đứa em à nghe nó bị bắt nạt nên tôi nóng giận như vậy vì tưởng cậu là bắt nạt nên mới " Hưng nghe Thiên xin lỗi thì cũng bỏ qua vì anh cũng hiểu nhầm Thiên " Không sao đâu hiểu nhầm thôi bỏ qua đi " Thế là để tạ lỗi Thiên dẫn Hưng với Trương Tiểu Hân đi ăn một bữa coi như trả ơn.

Khi đã ăn uống no nê thì Hưng cũng ra về và để lại số liên lạc cho Trương tiểu Hân và Thiên nếu có rắc rối gì thì cứ gọi cậu giúp được gì thì giúp,về đến nhà là một căn trọ rách nát thô sơ đơn giản nhưng lại tràn đầy không khí ấm áp , bởi vì Trương Tiểu Hân năm nay đã 16 tuổi và cũng khá dễ thương hoạt bát luôn được những người trong trọ yêu thương lúc nào cũng đem đồ ăn quà bánh có khi không trả được tiền nhà thì họ cũng sẵn lòng cùng nhau góp lại trả cho anh và em gái, trong căn phòng nhỏ Trương Tiểu Hân mới hỏi anh

"anh đã dùng tiền nhà tháng này đãi anh ta sao " Thiên cũng không phản biện chỉ gật đầu nói "Anh không muốn nợ bất cứ ai cả với lại anh ta cũng giúp em gái anh mà, nếu tiền nhà tháng này thiếu anh chỉ cần cố gắng làm thêm thôi không sao đâu em cứ lo học đi không cần lo lắng cho anh đâu nếu có thể anh sẽ nghỉ... " nói đến đây Thiên hơi bị nghẹn họng như có cái gì đó khiến anh tiếc nuối không thể nói ra , Trương Tiểu Hân là một đứa trẻ hiểu chuyện liền chạy tới ôm anh nói " anh nếu mệt quá thì em sẽ nghỉ học đi làm cùng anh, chứ anh đừng gánh vác một mình như thế anh vừa học vừa đi làm , giờ còn muốn đi làm thêm nữa để kiếm tiền thì sức đâu mà anh chịu nổi" Thiên nghe em gái nói vậy thì hơi chua xót đang hoài niệm thì có một tiếng gọi đánh thức anh

"Anh zai ơi cơm của anh nè "

Thiên xoa khoé mắt những giọt lệ đã lâu rồi không chạy ra cảm giác bây giờ của anh là nhớ nhà , nhớ em gái rất lo cho em ấy vì không có Anh sợ cô bé phải nghỉ học để đi làm và không có ai bảo vệ em ấy hết khiến Thiên lo lắng không thôi bây giờ anh chỉ muốn đột phá thật nhanh tấn cấp thành thần lúc đó anh có thể một lần nữa mở ra cánh cửa không gian xuyên về lại trái đất. Anh chắc chắn như vậy là vì tên tông chủ kia đã dùng sức mạnh bán thần và trận pháp để đưa rất nhiều người tới đây nên anh nghĩ chỉ cần lên thần anh có thể tự do mà đi về....