Chương 103: Nó vốn dĩ là của ngươi chủ tể đáng kính

" Này mày có biết đường không thế "

Một trong hai thân ảnh đó, một cái mỹ mạo nam nhân lên tiếng trách móc nói.

Tên còn lại cười ngượng, gãi đầu biện hộ

" Tao nhớ là đường này mà "

Hai người này chính là Thiên và Hưng, hai tên này chính là đã bị kẹt ở đây 2 ngày rồi.

Dù họ có bay lên cao đến mấy nhưng cũng chỉ thấy toàn cây và sương mù bao phủ khắp khu rừng.

"Không đúng, Dừng lại đi !"

Đang đi Thiên đột nhiên dừng lại , cả hai đang ở trên không trung, Hưng đạp không lại gần Thiên hỏi

" Có chuyện gì à ?"

" Chúng ta rơi vào Trận pháp rồi "

Hưng nghe Thiên nói vậy thì đột nhiên cảnh giác lên.

Thiên vẻ mặt nghiêm trọng nói

" Lúc tới đây tao đã thấy sai sai rồi , nơi đây là khu rừng tử thần mà tới bây giờ tao vẫn chưa gặp được quái vật hay yêu quái nào đáng sợ cả , bọn mà ta đã gặp hầu như rất yếu "

" Vậy..." Hưng ngưng trọng nói

" Bây giờ chỉ có phá trận pháp mới thoát được đây thôi nhỉ "

Thiên gật đầu biểu thị đúng rồi

" Đó cũng là một cách , nếu bây giờ chúng ta không thoát ra khỏi đây thì sẽ mãi mãi ở lại chỗ này "

" ngay cả cảnh giới như bọn mình cũng không nhận ra được, người bày trận này phải là một vị Thần tướng trở lên"Hưng ngạc nhiên nói

Thiên thi triển thần thức để dò tìm nhưng anh mới phát hiện ra ngoài sự dụng được sức mạnh pháp thuật ra, thì toàn bộ kỹ năng dò tìm hay truy đuổi đều không sử dụng được

Hưng thở dài than một câu nói

" Haizz phải chi có thằng Phong ở đây thì hay biết mấy"

" Ngưng than thở đi nó sống chết ra sao còn chưa biết , cấp bách bây giờ mày hãy giúp tao phá trận đi "

Hưng thắc mắc hỏi

" Phá bằng cách nào "

Đang thắc mắc thì một con khô lâu đeo áo choàng đen từ giữa ngực Hưng bay ra nói

" Trận pháp này thật quen thuộc a"

" Ngươi biết phá trận này sao A Minh "

Hưng nghi ngờ hỏi, từ lúc đánh mấy tên áo đen kia xong A Minh liền chìm vào giấc ngủ say

A Minh gật đầu nói

" Đâu chỉ biết , đây là trận pháp lúc trước ta tạo ra mà ,nó tên là U Minh Chi Địa nơi này chắc là tác phẩm của tên ZeFT một trong Mười hai U Minh Đại tướng dưới trướng của ta lúc trước"

Hưng và Thiên hơi ngạc nhiên đều có một nghi vấn không biết tên này trước đây có thân phận gì mà lại biết thập nhị U minh đại tướng

" Sao ngươi biết đấy là tác phẩm của cái tên Zet Zeft gì đó , và sao ngươi quen được Các U Minh Đại tướng "

A Minh bay lên đầu Hưng ngồi xếp bằng bắt đầu nhớ lại ,nói

" Trước kia ta Vua của U Minh mọi người hay gọi ta là Tử Thần , ta thống lĩnh hơn hai ngàn đội quần tinh nhuệ tất cả đều là bán thần cảnh , và để quản lí đám quân đội đó ta đã cử ra 12 tên có sức mạnh cao nhất để giúp ta cai trị chúng, và họ được gọi là U Minh Đại Tướng, nhưng đó là chuyện mười vạn năm trước rồi "

Malorye cũng bay từ trong ngực của Thiên đi ra

" Lão Đầu hắc tử, ta vẫn luôn thắc mắc vì sao 8 vạn năm trước ngươi lại biến mất. Ngươi có biết vì sự mất tích của ngươi mấy tên đệ U minh gì đó luôn chạy qua chỗ ta phá phách không hả, bọn chúng còn đổ thừa cho ta rằng ,ta đang giam giữ mi đấy"

A Minh thấy Malorye thì cười nhẹ nói

" Thế bọn chúng như nào "

Malorye sắc lạnh nói

" Chết hết rồi , chúng quá ồn ào nên ta chém hết rồi "

A Minh cười khổ

" Ngươi vẫn nóng tính như ngày nào a, mà kệ đi dù sao cũng là chuyện của thế hệ trước rồi mấy lão già như ta và ngươi cũng sống đến bây giờ là quá đủ rồi "

" Chả phải chúng ta đều đã chết rồi sao, ngươi và ta giờ chỉ là những tàn hồn phải sống nương nhờ vào người khác"Malorye hơi nghĩ lại chuyện xưa thở dài

" Này này các ngươi nhìn tình huống hiện tại đi , lúc này không phải là lúc các ngươi nói chuyện xưa đâu , mau phá Giải trận pháp đi "

Hưng thúc dục A Minh và Malorye quay lại vấn đề chính

Lúc này A Minh đưa cánh tay phải ra một mực hút đi linh lực của Hưng , ngay sau đó một chưởng đánh lên Hư Không chỉ thấy một mảnh không gian bị xé toạc ra vô số Khói đen kỳ bí bay ra bên ngoài . A Minh niệm lực một chút một cái mặt nạ quỷ dị từ trong hư không bay về phía A Minh , A Minh nhanh chóng cầm lấy nó và đeo lên mặt của mình

A Minh khi lấy được mặt nạ rồi nói một câu rồi trở lại trong ngực của Hưng

" Trận đã được phá giải rồi mau đi đi "

Thiên nhìn một màn như vậy thì quay qua hỏi Malorye

" Ngươi có biết hắn vừa làm gì không"

Malorye nghe vậy thì bắt đầu giải thích

" Cái mặt nạ đó là của tên Hắc tử đó hắn tích trữ năng lượng hắc ám trong đó rồi dấu nó vào Hư Không từ đó hình thành trận pháp, cách phá giải là như vừa rồi đấy chỉ cần biết vị trí và lấy nó ra là trận sẽ được giải "

Thiên gật đầu tán dương

" Ra là vậy ngươi hay thật đó "

Malorye hơi đắc ý trả lời lại

" Chớ sao ta mà "

Còn bên kia Hưng liên kết tinh thần tiến vào Bên trong người mình hỏi

" Cái mặt nạ đó là sao vậy , ta cảm giác nó rất quen thuộc với ta "

A Minh hơi cười nhẹ lắc đầu nói

" Nó vốn dĩ là của ngươi , nhưng lúc đó trước khi ngươi đi , đã đưa nó cho ta ngươi không nhớ sao , với lại khi ta chết đi đã giao nó cho tên ZeFT và hắn đã cất nó trong không gian để có một ngày chủ nhân của nó sẽ quay trở lại lấy nó"

Hưng vẻ mặt nghi hoặc cùng mộng bức nói

" Ta đưa nó cho ngươi? Sao ta không nhớ , với chả phải ngươi sống hơn Vạn Năm trước sao ,lúc đó ta đã sinh ra đâu "

A Minh nghe vậy thì nói

" Khi ngươi mở đủ phong ấn tự khắc sẽ biết , giờ ngươi còn quá yếu , các ngươi không nhận ra à , tất cả bằng hữu của ngươi tu luyện rất nhanh chóng không phải sao"

Hưng nghi hoặc hỏi

" Thì sao? "

A Minh nói

" Đó là vì các ngươi vốn là người ở đây nhưng... Vì cái gì các ngươi không nhớ thì ta sẽ không nói đâu "

Nói xong A Minh sử dụng sức mạnh của mình đá bay thần thức của Hưng ra ngoài.

Hưng lúc này đầu hơi choáng váng sau đó liền ngất đi.