Chương 8: Quyển 1.chương 7 Trở thành cận vệ

Ngô Tài không giấu giếm,nói"Là việc của cháu gái ta,ta sợ sẽ có người lại tới ám sát nó,nên ta muốn cậu trở thành cận vệ của nó,tất nhiên là tới khi mọi chuyện ở Thiên Long Hoàng Thành xong xuôi,cậu sẽ hết nhiệm vụ"

Long Thiên nhíu mày,hắn còn phải tới Thiên Long Hoàng Thành tìm người theo lời sư phụ nữa,nếu không ngày trăng tròn tháng này,hắn lại phải đau rồi.

Long Thiên lắc đầu nói"Không được,ta còn có việc cần xử lý,không thể ở đây lâu được"

Ngô Tài chưa từ bỏ ý định,nói"Chỉ cần bảo vệ Nguyệt Nhi 1 tháng thôi,lúc đó ta sẽ vận dụng truyền tống trận,đưa thiếu hiệp tới Thiên Long Hoàng Thành,đảm bảo không làm trễ nãi thời gian của thiếu hiệp"

Long Thiên định lắc đầu,nhưng đột nhiên như nghĩ đến gì đó,nói"Không biết từ đây tới Thiên Long Hoàng Thành mất bao xa"

Ngô Tài dụ hoặc nói"từ đây tới Thiên Long Hoàng Thành cũng tốn nữa tháng,tính ra thiếu hiệp chỉ mất thêm nữa tháng thời gian,bảo vệ cháu gái ta,là đã có một linh bảo hạ phẩm áo giáp giá trị liên thành rồi"

Long Thiên nghe từ đây tới Thiên Long Hoàng Thành mất nữa tháng,thì không nghĩ nhiều,gật đầu nói"Ta đồng ý"

Dù sao nếu xuất phát từ bây giờ đến Thiên Long Hoàng Thành,cũng không kịp ngày trăng tròn tháng này nữa,chưa kể có khả năng bị lạc đường,thôi thì ở đây thêm mấy hôm nữa,vừa được áo giáp linh bảo hạ phẩm,vừa không sợ vấn đề đi lạc đường.

Ngô Tài nghe vậy vui mừng,vỗ vai Long Thiên nói"Tốt,ta sẽ sắp xếp phòng thiếu hiệp gần với Nguyệt Nhi,thiếu hiệp hãy bảo vệ Nguyệt Nhi dùm ta,ta sẽ sắp xếp đưa áo giáp linh bảo hạ phẩm cho thiếu hiệp vào 10 ngày nữa"

Long Thiên gật đầu đồng ý,thế là cả 2 chuyển hướng,đi tới một nhà nhỏ tinh xảo trước một hồ nước xanh.

Ngay khi đến gần nhà nhỏ,lập tức một giọng nói thanh thúy vang lên"Tiểu ca ca ngươi tới rồi,Tử Thiên đâu,cho ta sờ nó"

Tử Thiên ngủ trong áo Long Thiên hơi rùng mình,Long Thiên cũng bất đắc dĩ nói"Tử Thiên đã ngủ rồi,cả quảng đường mệt mỏi,để lần sau đi"

Nguyệt Nhi không vui chu mỏ,Ngô Tài thấy vậy hắn giọng nói"Nguyệt Nhi không được vô lễ,thiếu hiệp sẽ ở phòng kế bên con,nhớ không được quậy phá đấy"

Nguyệt Nhi nghe vậy mắt sáng lên,gật đầu nói"con biết rồi thưa ông ngoại,con sẽ tiếp đãi tiểu ca ca thật tốt"nói rồi vui vẻ kéo tay Long Thiên đi.

Ngô Tài thấy vậy vội nói"Nhớ ở yên trong nhà đấy"

"Con biết rồi"Nguyệt Nhi không quay đầu lại đáp.

Thấy vậy Ngô Tài bất đắc dĩ lắc đầu,không còn cách nào khác,tin lời Nguyệt Nhi rồi rời đi.

Vừa đi Nguyệt Nhi vừa hớn hở nói"Tiểu ca ca ngươi đi dạo có gì vui không,kể ta nghe đi,ta nghe nói,mới nó một tiệm ca kỹ rất hay,hôm nào ngươi cùng ta đi đi"

Long Thiên ậm ừ đáp"Để khi nào rảnh,ta báo với Ngô lão một tiếng,rồi dẫn cô đi"

Nguyệt Nhi chu mỏ nói"Không cần báo cho ông ngoại,chắc chắn ông ngoại không cho ta đi đâu,cả mười mấy hôm nay ta bị nhốt ở nhà,khó khăn lắm mới xin ra ngoài được một bữa thì gặp chuyện,ông ngoại đã nói là từ nay cấm túc ta ở nhà rồi"

Long Thiên nghe vậy chỉ có thể an ủi nói"Thật ra ta cũng ở Ngũ Hành Sơn Mạch rất lâu rồi,đây cũng là lần đầu ta xuống núi"

Nguyệt Nhi nghe vậy mắt sáng lên nói"Ở đó có gì vui không"

Long Thiên gật đầu nói"Cũng có mấy thứ vui vui,ví dụ như đi chọc tổ yêu thú,cắp trứng yêu thú nấu ăn này,đôi khi còn chạy đua với mấy con linh hầu nữa"

Nguyệt Nhi nghe vậy hớn hở nói"Bữa nào tiểu ca dẫn ta đi tới đó đi,ta chưa làm mấy trò đó bao giờ"

Long Thiên toát mồ hôi hột,ậm ừ nói"Ờ thì để khi khác,hiện giờ ta chưa có ý định trở lại chỗ kia"

Nguyệt Nhi nghe vậy không vui,nhưng sau đó rất nhanh lại quên mất,ríu rít bên tai Long Thiên không thôi.

Tới được phòng mình,Long Thiên bình thản nói"Ta còn phải sắp xếp một số thứ,khi khác lại nói chuyện với cô sau"

Nguyệt Nhi thấy vậy chỉ đành gật đầu nói"lát ta lại đến"nói rồi xoay người đi qua một phòng gần bên.

Long Thiên hơi bất đắc dĩ dóng cửa lại,nhìn căn phòng sạch sẽ,hắn thầm cảm thán,ngồi vào ghế,lấy ra túi trữ vật của Tà Trùng,hắn thăm dò một phen.

"Hử cái này là"Long Thiên hơi bất ngờ lên tiếng.