Chương 2: Quyển 1.chương 1.Thiếu niên rời núi

12 năm sau sự kiện mất tích của tiểu hoàng tử Thiên Long Hoàng Triều.

Ngũ Hành Sơn Mạch từng dãy núi cao miên man,yêu khí chập chừng,thỉnh thoảng có thể thấy từng đàn yêu cầm bay chớp nhoáng trên núi.

Đây có thể coi như là một trong những khu vực nguy hiểm nhất ở mảnh đất này,tại vì ngự trị ở đây có 5 con yêu thú Thai Hình Cảnh đỉnh phong tọa trấn,thế lực của 5 Hoàng Triều cũng không dám làm càn ở đất này.

Một con chim đỏ phát ra lửa,tu vi Linh Thể sơ kỳ chầm chậm bay về phía một cái cây to lớn,khi nó sắp đến được đích thì phát hiện gì đó,vội vàng tránh đi.

Rầm rầm....cái cây to lớn lập tức đổ ngã,1 con gấu với 1 sừng giữa trán tu vi Linh Thể trung kỳ văng tới,tông ngã mấy cây to rồi dừng lại.

"Hôm nay ta phải thu được lông gấu"một giọng nói non nớt vọng tới,tiếp đó một thiếu niên anh tuấn,ánh mắt có thần xuất hiện,lộn trên không trung rồi tung đá về con gấu.

Gào...con gấu gào lên dữ tợn,vung vuốt đón đánh,thế nhưng con gấu to 2m,đọ lực lượng với thiếu niên kia lại không bằng,lại lùi về sau mấy mét.

Thiếu niên cũng mất đà,nhưng đựa vào vài động tác rất xảo diệu,thoáng chốc lại xông tới phía gấu 1 sừng,liên tục công kích.

Gấu 1 sừng đánh lúc lâu cũng bắt đầu sợ hãi,ánh mắt đảo quanh tìm đường bỏ chạy.

Thiếu niên thấy gấu 1 sừng có ý bỏ chạy thì càng hăng máu hơn,tay hóa thành trảo hung tàn như rồng,không khí cũng bị đè ép vang lên tiếng ong ong...

Gàoooo......cuối cùng gấu 1 sừng thét lên một tiếng không cam lòng,sau đó ngã rầm xuống.

Thiếu niên đắc ý vỗ 2 tay,cười nói"trưa nay có thịt gấu ăn rồi,lông gấu làm thành áo sẽ rất ấm,cái sừng kia thì vứt đi vậy"nếu có người nghe được lời này sẽ thầm chậc lưỡi,tại vì cái đáng giá nhất của gấu 1 sừng là cái sừng,có thể luyện thành linh khí.

Thiếu niên thành thục xử lý con gấu,sau đó ngẫm nghĩ gì đó nói"Sư phụ nói có việc nói với ta,không biết là việc gì nhỉ,mãi đánh gấu mà xém thì quên mất"nói rồi,hắn lấy một cái túi màu đen ra,quơ một cái,tất cả thứ đáng giá của con gấu đều biến mất.

Thiếu niên lại phi thân phóng như bay đi về một hướng,lúc sau hắn tới trước một hang động đá,không hề nghĩ ngợi lập tức đi vào trong.

Không gian trong động cũng tương đối rộng lớn,từng giọt nước ngầm rơi tí tách,giữa hang đá có một lão già lông tóc vàng kim,đang cầm một quyển sách rách nát nghiên cứu gì đó.

"Sư phụ tìm con"thiếu niên rất tự nhiên ra đấm lưng cho sư phụ mình,hiếu kỳ hỏi.

Lão già lông tóc vàng kim mỉm cười,không trả lời câu hỏi mà hỏi lại"Thiên nhi,dạo này sống lưng con còn đau không"

Thiếu niên được hỏi thì xụ mặt nói"Cứ trăng tròn lại đau,sư phụ người mau nghĩ cách đi chứ"nói rồi lắc lư sư phụ mình.

Lão già lông tóc vàng kim cười cười không nói gì,hơi chần chừ một xíu rồi nói"tu vi của con đã là Linh Cảnh trung kỳ rồi,cũng đến lúc cho con ra ngoài lịch lãm"

Thiếu niên nghe vậy lập tức vui mừng không tin lại hỏi"Thật sự được xuống núi sao"

Lão già lông tóc vàng kim gật đầu nói"Ừ,nhưng con phải nhớ 3 điều,đầu tiên không được tin tưởng vào người khác quá nhiều,tiếp theo nếu có người đụng tới con thì phải lập tức đánh hắn,đánh không lại thì chạy,không cần sợ hãi,cuối cùng là tới Thiên Long Hoàng Thành tìm một người,cứ cầm theo miếng ngọc này sẽ tìm được hắn,hắn sẽ có cách trị bệnh cho con"nói rồi đưa cho thiếu niên 1 miếng huyết ngọc.

Thiếu niên nhận ngọc,lúc này lão già lại lấy ra 5 tấm phù và 2 bình ngọc nói"Cầm lấy mà phòng thân,3 tấm màu đỏ là hỏa liên phù,có thể phát ra 1 kích toàn lực Thai Hình Cảnh,2 tấm kia là Thổ Độn Phù dùng để chạy trốn,bình ngọc kia là ngự thú đan dùng để thuần dưỡng yêu thú,bình còn lại là để con trị thương,con nhớ chưa Long Thiên"

Long Thiên cúi đầu cảm ơn nói"đệ tử ghi nhớ,sư phụ cũng nhớ bảo vệ bản thân cho tốt,con nhất định sẽ về thăm người"

Lão già lông tóc vàng kim mỉm cười vẫy vẫy tay nói"Được rồi đi đi,nhớ đừng để mình bị thiệt"

Long Thiên dứt khoát bước đi,ra khỏi động lại cúi người 3 cái,rồi không quay đầu bắt đầu xuống núi.