Chương 4: Quái nhân Phi Long

Mộng Hoa Đào

Chương hai:Quái nhân Phi Long(phần 1)

Làng Quái Quỷ thuộc Thiên Viên trấn nằm ở ngoại vi cận Kinh Thành,xung quanh rừng núi bao phủ,một mặt lại giáp biển lớn,đường vào làng thì chập chùng khó khăn,khi xưa cũng có cái tên mĩ miều Làng Hoa Lau,nhưng do khi quan sai đi thu thuế phải vượt rừng lội suối mà trong làng chỉ lác đác mấy hộ dân nên cũng lười đếm xỉa ,lâu dần thành quên lãng,nếu có ai nhắc đến cũng chỉ nói cái làng "Quái Quỷ",không ai nhớ đến nữa nên làng cũng trở nên tách biệt với người ngoài,thích hợp cho những kẻ chốn chạy,hay những ai sầu đời muốn tịnh tu sinh sống.

Làng Quái Quỷ trước giờ luôn yên tĩnh,ai ai cũng tự lo cuộc sống của mình không xảy ra bất cứ xung đột nào.Nhưng kể từ khi tên Quái Nhân Phi Long xuất hiện nơi đây nhộn nhịp hẳn lên,nhộn nhịp không phải do dân trong làng hoan hỷ mà là ngày nào cũng nghe tiếng chửi mắng,tiếng la hét tức tối bực dọc khắp nơi,vì bị tên Phi Long kia chọc phá.Suốt mười lăm năm qua dân làng không còn biết không khí yên bình là gì nữa bởi Phi Long ngày nào cũng bày trò trêu trọc,khiến gà bay chó chạy khắp nơi.Không phải vì Phi Long có sức mạnh kinh người,hay võ công tài giỏi,mà khiến dân làng sợ sệt,trong làng cũng chẳng thiếu cao thủ ẩn dật sinh sống,lý do vì sợ cha của Phi Long làThánh Dựợc,mẹ của Phi Long là Thần Độc,nếu lỡ dân làng có bệnh hoạn,thương tật bất ngờ biết chữa trị nơi nào,nên đành nuốt giận cho qua.Do biết điều đó nên Phi Long ngày càng phá phách hơn,ai mà bị cậu ta nhắm trúng ắt sẽ thành trò cười cho cậu tiêu khiển khó tránh khỏi.

Hồng Y hôm nay có chuyện phải đến nhà Phi Lão Ông ,nàng ta đứng bên ngoài sợ sệt gọi

_Phi Lão ta đến lấy thuốc ...

Ai mà không sợ cho được khi mà nơi đây chính là sào huyệt của tên gàn dỡ Phi Long.

Hồng Y là một nữ phi tặc gác kiếm,nàng được mệnh danh là"Thiên Thủ Di Vât"lấy đồ trong áo người ta nhanh như chớp mà còn tráo lại vật khác khiến thần không biết quỷ không hay.Giỏi là vậy nhưng khổ nỗi nàng lại mắc bệnh lạ,cả người bốc mùi xác thối khó chịu,đừng nói là lấy đồ của đối phương,tiếp cận họ thôi cũng là một chuyện khó khăn,ai ngửi mùi của nàng mà không bỏ chạy chứ,không muốn quy ẩn cũng không được.

Nhưng bệnh này của nàng Phi Lão có thuốc trị,và mỗi tháng đúng trăng tròn nàng phải đến lấy thuốc một lần,do biết chuyện này nên Phi Long bày mưu trêu chọc.

_A..aa..Hồng Y tỷ tỷ....

Nghe tiếng rên kinh dị Hồng Y hoảng hồn

_Ai,kẻ nào dám doạ ma bổn cô nương hả,ta có võ công đó,khôn hồn biến đi không ta đánh cho thổ huyết,gãy chân.

_Hồng Y tỷ...là đệ...tỷ vào nhà đi sẽ rõ....

Hồng Y ngờ vực nhưng cũng phải đi vào nhà vì nàng phải lấy cho được thuốc của mình,khi vào trong nàng nhìn thấy một người bị băng bó khắp nơi nằm trên giường.

_Á...ngươi là ai

_Là đệ...Phi Long nè....đệ bị ngã xuống vực tay chân gãy hết rồi,cha đệ đi hái thuốc để chữa cho đệ,khi đi cha có dặn dò,khi nào tỷ đến thì đưa cho tỷ lọ thuốc màu đỏ trên bàn...ui ui...

Hồng Y rón rén lấy lọ thuốc nhưng luôn đề phòng Phi Long ,mở ra xem xét thấy đúng là thuốc như mọi khi liền thở phào nhẹ nhõm.

_Hừm,đáng đời ngươi ai bảo chọc phá người ta,giờ nằm một chỗ quả báo đó.

_Dạ,đệ cũng hối hận lắm...ui da...Hồng Y tỷ tỷ Xinh đẹp ...tỷ rót cho đệ chung trà đi,đệ khát quá....

_Hừm đừng có giở trò.

_Không có mà,đệ khát thật....Hồng Y tỷ tỷ Xinh đẹp làm ơn mà....

Nghe lời nịnh nọt của Phi Long Hồng Y xiêu lòng,rót trà mang đến

_Hừm,uống đi

_Ui da,xa quá,Hồng Y tỷ làm ơn đưa lên miệng giúp đệ

_Ngươi phiền quá...nè

Chỉ chờ có thế Phi Long vờ ngã lên người của Hồng Y.

_Á...tên tiểu dâm tặc này...chết đi...hứ..

Hồng Y xô Phi Long ra,còn đá cho cậu một cú,bỏ chạy ra khỏi nhà.Phi Long đợi Hồng Y đi xa thì nhảy người đứng lên,tháo hết vải băng trên người xuống,mở bàn tay ra xem,một chiếc khăn màu hồng đã lấy được từ trong người của Hồng Y .

_Cái gì là Thiên Thủ Di Vật ta đây cũng biết nè.

Nói xong cậu chạy ra sân dùng tay huýt sáo,gọi Tiểu Bạch,Tiểu Bạch bây giờ đã thành một con tuấn mã uy mãnh,bườm trắng suông mượt,mắt như có thần khí,ngựa nhà người ta ăn cỏ uống nước,ngựa Phi Long nuôi lại ăn cơm uống rượu,tính khí cổ quái như chủ nhân,sức đá hậu của nó làm gãy cây bật gốc,phóng xa nhảy cao,ai mà trúng đòn của nó ắt nằm dưỡng thương nửa năm.Trong các trò quậy phá của Phi Long cũng có sự giúp sức không nhỏ của nó,có lần vì quá tức giận Phi Lão Nương nhốt nó trong chuồng cấm ăn ba ngày,nó đói quá liền ăn sạch mái lá lợp chuồng,ăn luôn cái cửa chuồng,khi nó sắp ăn tới cái chuồng thì Phi Lão Ông sợ quá mang cỏ cho nó ăn tạm.Đôi khi hai vợ chồng Phi Lão nghi ngờ không biết nó có phải là ngựa thật không hay do hừm beo đội lớp giả làm ngựa,Tiểu Bạch cái gì ăn được là ăn tuốt dễ nuôi dễ dưỡng.

_Đêm nay có trò vui rồi Tiểu Bạch.

Phi Long nhe răng cười nham hiểm,con Tiểu Bạch cũng làm theo nhe hàm răng ngựa ra khoái chí kêu khì khì...

Phi Long rảo bước khắp làng tìm Mã Lão Đầu,đi đến đâu dân làng đóng cửa đến đó,gom quần áo,gom cải khô,nhốt gà ,giữ chó trong nhà,tránh Phi Long như tránh tà.Thời hay Phi Long nhìn thấy Mã Lão Đầu ngồi ngủ dưới gốc cây trong làng,cậu cười cười nhặt đá nhỏ chọi hắn,một viên,hai viên...đến viên đá thứ ba thì không nhìn thấy Mã Lão Đầu nữa,cậu ngơ ngác nhìn quanh tìm kiếm,chợt nghe tiếng gió sau lưng,chưa kịp xoay người đã bị Mã Lão Đầu một tay túm cổ,một tay giữ tay cậu bẻ ngoặc ra sau.

_Á đau đau...Mã Thúc ...

_Tên tiểu tử ngươi dám phá giấc ngủ của ta hả,biết ta là ai không chứ "Vạn Lý Vô Ảnh",lần này lão tử ta bẻ gãy tay ngươi.

Mã Lão Đầu khi còn hành tẩu giang hồ có danh xưng là Vạn Lý Vô Ảnh do có tuyệt kỷ kinh công chạy nhanh như gió không lưu lại hình bóng,nhưng khi vào làng sinh sống quá an nhàn hắn ăn uống vô độ nên trở thành béo ú,kinh công cũng đã giảm đi vài phần,mà đối phó với tiểu bối như Phi Long cũng chẳng cần nhiều công lực.

_Á,Mã Thúc bớt giận Phi Long đến đưa tin thôi à...

_Đưa tin,đưa tin gì,còn dám bày trò à..

_Không dám,không dám,là tin của Hồng Y tỷ...Thúc nhìn xem.

Phi Long giơ ra chiếc khăn hồng,Mã Lão Đầu nhìn thấy liền buông Phi Long ra,chụp.lấy khăn xem xét.

_Tên tiểu tử thúi mới chừng này đã mang máu háo sắc à.

_Không có,là Hồng Y tỷ đưa cho ta,bảo hẹn Thúc tối nay canh ba gặp nhau ở nhà tỷ ấy.

_Thật không,sao nàng ấy không nói với ta.

_Người ta dù sao cũng là nữ nhi mà,ba cái chuyện hẹn hò sao nói ra miệng được.

_Thật à,là thật...canh ba tối nay,hẹn gặp trong nhà...

_Vâng ,vâng....

_Ôi Hồng Y....muội đợi ta ...chụt,chụt....

Nhìn thấy Mã Lão Đầu hôn lấy hôn để chiếc khăn Phi Long nhịn cười muốn vỡ bụng.

Đêm đến Phi Long và Tiểu Bạch lén ra sau nhà của Tam Đại Nương,lão bà sống một mình,tuổi qua bảy mươi.Cậu lấy hai nhánh cây khô buộc lên hai bên tai con Tiểu Bạch,lấy áo tơi đi mưa khoác lên mình nó,bảo nó đứng bằng hai chân sau,cậu đốt đuốc soi cho bóng con Tiểu Bạch in lên trên nền đất sân trước căn nhà.Giả tiếng kêu gào gầm gừ,rồi giả tiếng ông lão hoảng sợ.

_Có quái thú,cứu với ,cứuuuu..

Bà lão đang ngủ bỗng nghe tiếng kêu cứu,vội chạy ra sân xem xét,đang mơ màng lại nhìn thấy cái bóng quái vật to lớn in trên sân,hoảng vía la hét kêu cứu,chạy ra đường làng khóc lóc

_Á có quái thú,cứu với,cứu...ta....người đâu rồi,cứu ta....

Dân làng thức giấc chạy ra tiếp cứu

_Tam Đại Nương...có chuyện gì vậy

_Có quái thú to lớn lắm xuất hiện trong sân nhà ta....

_Làm gì có quái thú nào,ta sống đã lâu có thấy gì đâu

_Thật mà...hic hic ...sợ quá....

Dân làng bán tín bán nghi,nhưng cũng mang gậy gọc,cuốc xẻng đi đến nhà Tam Đại Nương xem xét.Thấy dấu chân to lớn để lại trên đất,họ cũng phát kinh,hô hào đốt đuốc,đi truy bắt quái thú,họ lần theo dấu chân đi đến nhà Hồng Y,mà đâu biết dấu chân đó do Phi Long nguỵ tạo để lại.

Cũng cùng lúc này Mã Lão Đầu mon men đi vào nhà của Hồng Y

_Hồng Y muội,ta tới rồi nè....khăn định tình cũng đem theo nè.....Hồng Y.....ôi sao mặt mình ngứa quá....ngứa ghê quá....thôi kệ gặp Hồng Y muội đã....cúc cu...Hồng Y ơi..

Hồng Y cũng như những lần trước uống thuốc xong là thổi đèn đi ngủ,nhưng hôm nay nàng ngứa ngáy khắp ngừời không thể nào chợp mắt,liền ngồi dậy đốt đèn,soi gương ..

_Áaaaa...

Nàng kinh hãi khi thấy mặt của mình mọc lông đen kín,như con tinh tinh ,kinh hoàng hét lớn,thì ra Phi Long đã đổi thuốc thành thuốc mọc lông mặt,khiến Hồng Y bây giờ như con tinh tinh lông đen.Ở bên ngoài nghe tiếng kêu thất thanh của Hồng Y,Mã Lão Đầu chạy xông vào phòng,nhìn thấy Hồng Y hắn phát hoảng la làng.

_Hồng Y có ta đây,chuyện gì vậy.....Áaaa,Quỷ!

Hồng Y nhìn Mã Lão Đầu cũng hoảng hồn la hét bỏ chạy ra ngoài

_Á,có Maaaa....

Cả hai chạy ra ngoài sân thì dân làng cũng vừa tới cửa,thấy bộ dạng ma quỷ của họ,dân làng hết cả hồn quăng lưới tóm gọn rồi đánh túi bụi.

_Á,đừng đánh,đừng đánh....ta là Hồng Y..

_Á,dừng tay ta là Mã Lão...aaa....

Nghe tiếng thì đúng là bọn họ nên Trương lão kêu dân làng dừng tay,soi đuốc nhìn thì thấy Mã Lão Đầu mặt mày đỏ ao,môi mỏ sưng vù như cặp lạp xưởng.

_Ôi trời Mã Lão nửa đêm nửa hôm ngươi đi nhát ma Tam Đại Nương làm gì

_Ta không có,ta đến đây là vì Hồng Y hẹn ta...

_Ta không có hẹn hắn,ngươi đừng nói bậy làm ảnh hưởng danh phẩm của ta.

_Ta có khăn hồng nàng đưa cho Phi Long hẹn ta đêm nay canh ba gặp mặt nè.

Trương Lão cầm lấy khăn xem xét

_Ôi trời ngươi bị Phi Long gạt rồi,đây là khăn bị tẩm thuốc ngứa.

_Hả cái tên tiểu tử Phi Long....

_Vâng,chính là ta đây,chúc mừng năm mới,chúc mừng sinh thần,chúc mừng giai ngẫu,ha ha ha....

Thì ra từ đầu Phi Long đã nấp trên mái nhà quan sát mọi chuyện,thấy mọi người trúng kế mà cười sằng sặc,sau mỗi câu chúc mừng chàng ném xuống bên dưới một chùm pháo,pháo nổ lách chách,làm dân làng hoảng vía bỏ chạy,giẫm đạp,va phải nhau,lớp té,lớp xỉu...hỗn độn vô cùng...Phi Long huýt sáo,gọi Tiểu Bạch,từ bên sân nhà Tiểu Bạch phóng vào ,Phi Long lộn một vòng nhảy xuống ngồi trên lưng Tiểu Bạch chạy đi.

_Ha haha,đuổi theo ta đi.......ha ha....

_Tên tiểu quỷ

_Tên chết bầm

_Bọn ta bắt được sẽ lột da ngươi....aaaaaaa

Phi Long bỏ chạy bỏ lại đám dân làng ném cuốc xẻng gậy gộc,mắng chửi ,tức tối phía sau....