Mộng Hoa Đào
chương 7:Thế Tử Tiền Triều(phần 1)
Phi Long đi quanh quan sát Cung Thái Hòa sau đó phi thân lên trên bờ tường của một nơi không có lính gác,chàng nhảy xuống đi quanh tìm kiếm.
_Đúng như lời của Bạch Cát nói nơi này trồng nhiều hoa sen quá,biết cây nào đã sống được ngàn năm đây chứ?
Đang loay hoay chọn lựa,thì Phi long nghe tiếng bước chân đến gần liền nấp vào một tảng đá tiểu cảnh,có một bà lão đi đến,bà chầm chậm xách một thùng nước đi đến bên khóm hoa ,múc từng gàu nước tưới lên các đóa hoa ,sau đó lại mang một cái rổ tre định đi xuống ao sen thì bất cẩn té ngã
_Ui da...
Bà nhăn nhó mặt mài cố gắng đứng lên nhưng chân lại không nhấc lên nổi ,thấy bà cụ đáng thương Phi Long liền chạy ra đỡ bà
_Bà bà...bà không sao chứ,này lên lưng ta ,ta cõng bà đến mái đình ngồi trước đã.
_Ơ...ngươi là ai thế....
-Ta là thị vệ.....
_Ơ ....mặt của ngươi,mặt của ngươi....
_Mặt của ta sao chứ...?Này đừng nói nhiều mau lên lưng ta cõng đi,ta biết y thuật xem có vẻ bà đã bị trật chân rồi,không mau nấn gân lại sẽ sưng phù lên cho xem.,này mau...
Bà lão đành để Phi Long cõng mình đưa đến ngồi nơi mái đình,Phi Long chậm rãi cởi giày bà lão ra,sau đó nấn lại gân cho bà lão.
_Không sao rồi ,cũng may là chưa tổn hại đến xương....nhưng mà phải hạng chế đi lại....cái cung này bộ hết người làm rồi hay sao,lại bắt một bà lão già yếu như vậy đi hái sen.
Bào lão vẫn cứ nhìn chầm chầm Phi Long
_Mặt của ngươi...
_Sao bà cứ nói câu ấy thế...mặt của ta có gì sao?
_À..ừm...mặt của ngươi đen như cái bánh nướng ấy!
_Ha haha....vậy mà ta cứ tưởng mặt của ta quá anh tuấn dọa bà sợ chứ!
_Hừm tên tiểu tử ngược ngạo...ngươi là ai sao lại vào đây,ngươi nói ngươi là thị vệ nhưng sao ta chưa từng thấy mặt của ngươi .
_Ừm ...ta là thị vệ ở Cung Thái Tân...
_Tứ Hoàng Tử sai ngươi đến đây à?
_À không ,ta đến đây để tìm Băng Sơn Tuyết Liên...
_Băng sơn tuyết liên...hahaha....tiểu tử ....ngươi tưởng tuyết liên là hoa sen hả?
Phi Long chớp mắt liên tục ,mặt thộn ra
_Ơ bộ không phải sao?
_Hừm....Băng Sơn tuyết liên là một loài hoa chỉ sống ở trên núi tuyết quanh năm lạnh giá,vì nó khá giống hoa sen nên được gọi là tuyết liên,tuyết liên hoa có nhiều cánh và to hơn hoa sen,nếu hái nó xuống thì chỉ giữ tươi được có nửa ngày,nó sẽ trở nên héo úa....
_Ồ....sao bà biết tường tận thế....
_À ta là bà bếp của cung này,mấy năm trước có một vị tướng quân từ nơi biên cương phía bắc mang về cho Thái Hậu một đóa tuyết liên nhưng khi vừa mới lấy khỏi tráp đựng bằng bảo thạch nó đã úa tàn.
_Thế là ...không có tuyết liên ở đây rồi....
_Ừm..nhưng ngươi tìm hoa đó làm gì?
_Mẫu thân của ta ở quê nhà bị bệnh cần hoa đó để cứu chữa
_Ừm,ngươi đúng là con hiếu thảo...ta nhớ sau khi hoa đó bị héo úa ,Thái Hậu đã đặt nó trở lại tráp bảo thạch,điều kỳ diệu là nó tươi tắn trở lại.
_Ế ..vậy cái tráp đó để ở đâu,bà chỉ cho ta đi ,ta đi lấy nó..
_Ngươi,ngươi dám trộm đồ của Thái Hậu sao,đó là tội chết đó...
_Chứ biết làm sao,ta đâu có quen thân với Thái Hậu.,đâu thể xin bà ấy ban cho ta...
_Ngươi đó...để ta đi xin Thái Hậu giúp ngươi...,đừng có nghĩ đến chuyện ăn trộm,ở Hoàng cung này,ăn trộm là bị xử tử đó...
_Thật tốt quá,cám ơn bà bà,cám ơn bà bà......
Phi Long không biết tại sao cứ nhìn vào gương mặt phúc hậu của bào lão là Phi Long lại cảm thấy vui vô cùng,và không muốn giấu điều gì với bà.
_Trên người bà có mùi gì thơm lắm,cứ như mùi đường ấy...
_À...ha haha....là cái này...
Bà lão đưa tay vào tay áo lấy ra một gói giấy nhỏ,mở ra,bên trong là mứt hạt sen thơm phức
_Đây là mức hạt sen....ngươi ăn thử đi..
_Ô...,vậy sao,ưm...ngon quá..
Nhìn gương mặt hí hửng ăn mứt hạt sen của Phi Long bà lão như mơ màng nhớ lại những tháng ngày đã qua,như nhìn thấy hình ảnh đứa cháu trai của bà với đôi má bầu bĩnh ,miệng chúm chím ăn mứt hạt sen do chính tay bà làm ,vừa ăn vừa cười híp cả mắt...
_Ôi ta lỡ ăn hết cả rồi..xin lỗi bà nha...
-Không sao,lần sau ngươi đến đây,ta sẽ làm nhiều hơn cho ngươi ăn...
_Thật ạ...thế thì hay quá....ừm không biết xưng hô với bà bà như thế nào?
_Ta họ Hoàng .
_Vậy sau này ta gọi bà là Hòang bà bà nha....
_Thế còn tiểu tử ngươi tên gì?
_Dạ, tên của ta là Phi Long!
Nghe có tiếng bước chân đến gần ,Phi Long chạy đi phóng lên bờ tường
_Ta đi nha....Hoàng bà bà bảo trọng!
_Ừm!
Phi Long nhảy xuống và rời đi
_Thái Hậu ,Thái Hậu ...sao người lại ra đây một mình,sao không gọi nô tỳ đi theo....
_Hừm ta muốn hái ít gương sen về làm mứt,thấy ngươi ngủ ngon ta không muốn đánh thức...
_Ôi ,nô tỳ thật đáng bị phạt...
_Không sao...ngươi đi ban lệnh xuống dưới,tất cả các cung nữ,thái giám và quân lính canh gác cung không có lệnh của ta thì từ ngày mai không được đến hậu viên nữa!
_Ơ sao vậy ạ...
_Cứ làm theo,đừng hỏi....
_Dạ,nô tỳ đã hiểu...
_Có như vậy thì tên tiểu tử mới dễ dàng tìm đến ....
Phi Long đi đến Cung Tử Yến để theo lệnh của Vương Hỷ xem mạch theo dõi bệnh tình của Vương Dung,khi chàng đi vào thì trông thấy một cô nương mặc y phục màu hồng đang đứng trên mấy phiến đá chất chồng lên nhau cố đưa một con chim non lên trên tổ ở trên cành cây.Bỗng nàng ta sẩy chân ngã chới với ra sau
_Á!
_Cẩn thận!
Phi Long nhanh chân đẫ chạy đến đỡ lấy nàng
__Nàng có sao không mĩ nữ!
_Á,ngươi là ai?sao ngươi đến đây?
_Ta hả,ta là Phi Long thị vệ của Cung Thái Tân,nào đưa nó cho ta,ta giúp nàng đặt nó lên tổ .
Nói xong Phi Long cầm lấy chú chim nhỏ phóng một cái nhảy lên cao đặt nó nằm lại trong tổ
-Ta theo lệnh của Tứ Hoàng Tử đến đây chuẩn mạch chữa bệnh cho Thất Công chúa,nàng là ai ?cung nữ mới đến sao?
_Ta,ta là....
_Công chúa tỷ lại ra đây một mình à?
Tiếng của Diễm Diễm vang lên cắt ngang câu chuyện của hai người
_Ế,lại là tên tiểu tử ngươi,đến đưa thuốc nữa hả?
_Ta đến bắt mạch cho công chúa...mà ..khi nãy ngươi gọi cô nương này là công chúa à?
-Ừ ,đây là Thất Công chúa Vương Dung!
-Woa,đúng là nhận không ra,lúc trước nàng ta xanh xao ,gầy tông teo,như cái xác khô,giờ nhờ có thuốc của ta bồi bổ đã xinh đẹp ra như tiên thế này sao?
_Ngươi,ngươi...đang khen hay chê người ta thế hả?Ăn nói lung tung...Công chúa hắn ta là Thị vệ Phi Long là người mà muội nói đã cứu tỷ từ dưới hồ lên,còn hay đưa thuốc bồi bổ đến trị hàn độc trong người của tỷ đấy!
_Hóa ra là ân nhân đã cứu ta,Vương Dung xin đa tạ...
_Ừm ....không gì,này để ta xem mạch tượng của nàng ra sao nhé...
_Dạ xin mời vào trong....
Sau khi xem mạch cho Vương Dung xong Phi Long cười nói
_Tốt rồi,hàn độc đã hoàn toàn hết rồi,sau này công chúa không cần mặc thêm quá nhiều y phục giữ ấm nữa.
_Hay quá..Phi Long y thuật của ngươi đúng là hơn hẳn mấy lão Thái Y vô dụng của Hoàng Cung.
_Đương nhiên ta là ai chứ,là đại đại thần y ở làng Quái quỷ đó!
_Làng Quái Quỷ?sao lại có làng tên lạ vậy?
Vương Dung mở to mắt ngạc nhiên,thấy nàng háo hức Phi Long liền kể về những chuyện ở làng của mình,cứ như thế thu hút sự hiếu kỳ của Vương Dung.
Vương Dung đã khỏi bệnh hẳn nên Phi Long cũng không đến Cung Tử Yến nữa ,lại khiến cho Vương Dung nhung nhớ,nhưng Vương Hỷ đã rời Kinh Thành nên nàng không có cớ gì để đến cung Thái Tân,đành thở dài ngồi ở cung của mình ngắm hoa rơi,nhìn trăng sáng.Diễm Diễm tinh ý nên biết được tâm tư của nàng
_Công chúa có phải tỷ đã phải lòng tên khỉ Phi Long rồi đúng không?
Nghe Diễm Diễm hỏi,mặt của Vương Dung đỏ bừng lên
_Ta,ta...không có!
_Tỷ đừng có giấu muội,muội và tỷ đã lớn lên cùng nhau,tâm tư của tỷ không lẽ muội không rõ hay sao,cái tên khỉ đó bận luyện tập để đi thi Võ Trạng Nguyên nên không có thời giờ rảnh đi ra ngoài,khi nãy muội sang cung Thái Tân hẹn hắn mai ra Đình Thủy Nguyệt găp mặt.
_Ơ ,sao muội lại ...như thế không được đâu,nếu Mẫu Hoàng mà biết được ta khó biện bạch..
_Ầy,tỷ thật là nhút nhát,Hoàng Hậu lo bận sắp xếp các cung chuẩn bị đón ngày sinh thần của Hoàng Thượng ,bà ấy không có thời giờ nhìn đến tỷ đâu.
_Nhưng ,Diễm Nhi nếu Phi Long chàng ấy biết được tâm ý của ta liệu có chấp nhận không?
_Hắn dám từ chối muội xé xác hắn ra!
_Diễm nhi chuyện tình cảm khó mà miễn cưỡng...
-Thì dù sao cũng nên thổ lộ một lần,chứ tỷ cứ như thế này,lại sinh ra bệnh!
-Ừm....
Vương Dung ra đình Thủy Nguyệt chờ đợi,đứng hầu có cung nữ Ngọc Quyên,còn Diễm Diễm đã đi hối thúc Phi Long.
Mã Giao Yến lúc này cũng từ cung Thái An của Hoàng Hậu rời đi ,ả dạo quanh Ngự Hoa Viên,thoáng thấy Vương Dung lại đến ra oai thị uy.
_Ma xui xẻo,sao dám ban ngày ban mặt mà xuất hiện ở đây chứ?
Ngọc Quyên bất bình thay chủ nên lên tiếng
_Mã Giao tiểu thư xin nói năng cho có phép tắc!
_Hừm ngươi là ai mà dám lên tiếng ở đây hả?gặp ta cũng không biết hành lễ à ?Thanh nhi tát miệng!
Ả nô tỳ thân cận liền đi lên tát vào mặt Ngọc Quyên
_Bốp!
_Á!
_Dừng tay,Mã Giao tiểu thư,Ngọc Quyên là nô tỳ của ta,sao nàng dám dụng hình?
_Sao lại không dám,ả vô lễ với con gái của Đại Thần đó là trọng tội,Thanh nhi đánh tiếp
_Dạ!
Bọn theo hầu Mã Giao Yến giữ hai tay Ngọc Quyên lại cho Thanh nhi tát miệng liên tục,đến bật cả máu,Vương Dung can ngăn thì bị Mã Giao Yến nắm tay kéo ngã xuống đất.
-Bốp!
hai tên hầu của Mã Giao Yến trúng cước vào mặt đau quá buông Ngọc Quyên ra,Diễm Diễm và Phi Long cũng vừa chạy đến mỗi người đánh một tên giải vây cho Ngọc Quyên,
_To gan Lưu Diễm Diễm ngươi dám đánh người của ta,còn tên thị vệ xấc láo này nữa,ta sẽ nói Cô Mẫu chém đầu ngươi,
_Ha...hay đó để xem là ai sẽ bị chém đầu trước đây?
Phi Long nói tiếp
_Thất công chúa là con gái của Hoàng Thượng,còn ngươi là con gái của Võ Tướng,có lý nào con gái của thần tử lại có uy quyền ức hiếp con của Quân Vương,hay là Mã Giao thị nhà ngươi đã tự cho mình là bậc Vương tử không còn xem Hoàng Thất ra gì nữa?
_Ngươi...ta,ta nói như thế bao giờ?
_Vả lại ngươi chỉ là con gái Đại Thần ,ngươi không có công danh,không có công lao gì cho đất nước tại sao cung nữ trong Hoàng Cung phải thi lễ với ngươi?Ngươi thân là điêu dân hèn mọn gặp Công chúa của một nước lại không hành lễ,cung quy Hoàng Thành do đời đời tỏ tiên Hoàng Tộc định ra há để ngươi xem thường,ta sẽ bắt ngươi đến Tra Sự Ngục để ngươi nếm mùi của kẻ vi phạm cung quy là như thế nào?Để xem Hoàng Hậu có cứu nổi ngươi không,nếu bà ta dám cứu ngươi chẳng phải đang chống lại di huấn của Tổ Tiên Hoàng Tộc hay sao?
Mã Giao Yến nghe Phi long nói mà khụy cả chân,không đứng vững
_Còn không mau quỳ xuống hành lễ với Công chúa!
_Ơ...ta..ta....
_Tiểu thư mau quỳ xuống đi ...kinh động đến Hoàng Thượng chẳng tốt đâu.
Mã Giao Yến cắn môi,mặt tỏ vẻ không phục nhưng cũng phải quỳ xuống hành lễ với Vương Dung,
_Mã Giao Yến tham kiến Thất công chúa!
Vương Dung nhìn Diễm Diễm,mặt khó xử,Diễm Diễm gật đầu ,Vương Dung mới dám lên tiếng
_À,à,,,đứng lên đi.
_Hừ...
Mã Giao Yến tức tối bỏ đi,Phi Long và Diễm Diễm ôm bụng cười lớn
_Ha haha .... ta thật là hả giận mà...cái ả Mã Giao Yến đó từ nhỏ đã ức hiếp Công chúa ,giờ chịu sỉ nhục như vậy thật đáng đời.
_Cái ả cua đá đó tưởng hay ho gì,ta chỉ hù một cái đã sợ run lẩy bẩy rồi..hahah..
_Cua đá?
_Ừ,ngang như cua và đanh đá,hợp lại là cua đá!
-Hay...ha haha...cua đá..
Vương Dung thì vẫn chưa hoàng hồn
_Hai người đừng cười nữa mà....
_Dung tỷ đừng có lo,ả Mã Giao Yến đó từ nay hết dám vô lễ với tỷ rồi!
Phi Long hỏi
_Các người hẹn ta ra đây chi vậy?
_À công chúa có lời muốn nói với ngươi....công chúa ...
_À...à...Phi Long thị vệ...ta ta....có nấu canh sâm,,,,mời thị vệ đến cung Tử Yến uống thôi.
_À..thì ra vậy,lần sao có ban cho ta thứ gì,công chúa cứ sai người mang sang cung Thái Tân không cần nhọc lòng đến gặp mặt ta như vậy!
_À..à...
Diễm Diễm thì xịu mặt
_Uổng công ta.....hừ...đúng là thỏ nhát mà...
_Ui da,uida....Diễm tỷ nói muội hả?
Ngọc Quyên mặt sưng vù lên tiếng
_Không phải muội,muội gan dạ lắm,ta nói con thỏ trắng yêu thầm con khỉ ở đằng kia...
_Ơ thỏ mà yêu khỉ à?
_À,ừm,thôi muội đừng hỏi nữa.....
Vì nghĩ Phi Long chỉ có thể làm Võ Trạng Nguyên mới có thể xin Hoàng Thượng ban hôn Vương Dung cho,nên Diễm Diễm ra sức nấu những món ngon tẩm bổ cho Phi Long,ngày nào cũng mang sang cung Thái Tân bắt Phi Long ăn cho hết.Phi Long thấy đồ ăn ngon thì cứ ăn lấy ăn để không cần biết lý do ,cứ tưởng Vương Dung tốt bụng sai Diễm Diễm ban cho.mình ăn.,không ngờ đến Diễm Diễm có dụng ý khác.
_Này ăn đi,ăn cho nhiều vào,ngày mai cuộc thi bắt đầu rồi,ngươi nhất định phải làm Võ Trạng Nguyên thì cong chúa mới có hi vọng!
Phi Long ngốn đầy thức ăn thắc mắc
_Gì?ngươi nói cái gì?
_Không gì ,không gì...ăn đi,ăn đi....ngày mai đánh cho tốt vào...ngươi mà thua ta sẽ lột da ngươi.
_Câm cái miệng xúi quẩy của cô đi,Phi Long ta mà thua à?ta nhất định sẽ là Võ Trạng Nguyên.
"Ngọc Vân công tử cứ chờ xem,ta sẽ chiến thắng trong cuộc thi ngày mai"
Bạch Cát ,Bạch Lợi cũng tham gia trong cuộc thi,vừa đến nơi nghỉ dành cho các thí sinh dự đấu đã tìm đến Phi Long.
Bạch Cát nói:
_Đại Dương Gia,thuộc hạ đã điều tra được những tên Ôn Châu ,Thăng Lý,Hà Sâm Dĩ,Quách Bình đều là do Mã Giao Thị đề bạc,võ công rất lợi hại.
Bạch Lợi nói
_Còn hai tên Thẩm Kiều,Bách Hàn là người của Hoàng Thượng ẩn danh vào dưới sự đề cử của Ngô An Tước chỉ huy sứ Đồng Tri cai quản Thiên Viên trấn.Bọn họ vốn là cao thủ đại nội.
_Xem ra Hoàng Thượng và Mã Giao Thị lần này đều muốn người của mình giành được Võ Trạng Nguyên.
Bạch Cát nói
_Đại Đương Gia ,nếu như người của bên nào giành được giải sẽ củng cố thêm binh lực của bên đó nên cuộc thi mỗi năm điều rất khốc liệt.Đại Đương Gia cẩn thận.
Bạch Lợi tiếp lời
_Hai huynh đệ thuộc hạ sẽ cố hết sức thi đấu loại bớt những đối thủ cản đường Đại Đương Gia.
_Ừm,vất vả cho hai ngươi,nhưng ta vẫn muốn hai ngươi đều giành được chiến thắng,cả ba chúng ta phải có người có công danh.
_Ừm...để báo ơn nước nhà
_Để rạng danh tổ tiên
_Không phải....để kiếm thêm nhiều tiền mua gạo thôi.ta không có hoài bão lớn như thế đâu!Đi nào!
Tiếng trống lệnh tập chung.các thí sinh vang lên,tất cả đi ra sân Đại Triều.giữa sân đã có dựng võ đài ,đối diện là bâc thang lên Chánh Điện Đại Triều,Hoàng Đế ngồi trên Long Ngai có thể quan sát được trận đấu bên ngoài,hai bên võ đài là hai dãy ghế dành cho các quan văn võ ngồi xem.Thí sinh dự đấu có hơn hai trăm người từ các nơi đến tham gia đứng theo hàng từ Cửa Ngọ Môn đến gần võ đài.
Sau khi đã tuyên chỉ khai mạc cuộc thi,Hoàng Đế thư thả ngồi xuống,một võ quán đọc quy tắc của cuộc thi
_Trận thi đấu sẽ là hình thức loại trực tiếp,thí sinh có thể dùng quyền cước hay binh khí,chỉ cần đánh đối thủ rơi khỏi võ đài là chiến thắng,người chiến thắng trận đầu sẽ đánh với những người chiến thắng trận sau,quyền cước không có mắt nhưng phải biết dừng đúng lúc.Trận thứ nhất bắt đầu...
_Keng.
Các trận đấu vòng loại Phi Long lẫn hai huynh đệ nhà họ Bạch đều gặp đối thủ yếu nên dễ dàng thông qua.Trong khi đó người đó Mã Giao Thị đề cử thi đấu rất khí thế,ra đòn hiểm độc,hạ đối phương không chút nương tình,khiến đối thủ tuy không chết cũng tàn tật ,Phi Long nhìn thấy rất tức giận,còn Hoàng Đế thì sắc mặt xám xịt bởi hai người do ông cài cắm đều đã bị loại bởi người của Mã Giao Thị.,Đô Đốc Mã Giao Thịnh lại càng đắc ý hơn ,vì khi người của Mã Giao Thị được thắng giải sẽ lại có thêm doanh trại cải quản,binh lực thêm tăng.
_Trận kế tiếp Bạch Lợi đấu Ôn Châu.
Ôn Châu phi thân lên võ đài cầm.ngay trường thương,Bạch Lợi cũng nhảy lên chọn trường kiếm.Hai bên đánh nhau ngang tài ngang sức,các đại thần bất đầu xôn xao
_Đó là người mà Tứ Hoàng Tử đề bạc
_Hình như hắn là Ngự Lâm Quân
_Một tên lính Ngự Lâm mà võ công khá như vậy.
Bạch Lợi không hổ danh là truyền nhân của Hữu Phó Tướng ,đánh Ôn Châu văng xuống võ đài giành thắng lợi.
_Trận tiếp theo Phi Long đấu Quách Bình
Quách Bình là