_Mộng Hoa Đào
Chương 6:Người Được Chọn(phần 1)
Phi Long sau khi biết Vương Hỷ là Tứ Hoàng Tử cảm thấy mình xin làm thị vệ cho Vương Hỷ thật là thua thiệt.
_Thật tức chết ta mà tên Vương Hỷ đó lại là Hoàng Tử,biết thế ta đã xin hắn cho làm Thống Lĩnh Thị Vệ mới đúng,mà không đúng ,ta phải làm quan lớn hơn...Bị hắn gạt bấy lâu nếu nói ra thật là mất mặt Đại Nhất Quái Nhân của làng Quái Quỷ mà,bọn dân làng mà biết sẽ cười nhạo mình....Hừ cuộc làm ăn này quả là lỗ nặng mà...
_Này ngươi không ăn cơm sao?Ngồi ngây ra đó làm gì vậy?
_Ê ,mặt kệ hắn đi ngươi không ăn cho nhanh một hồi nữa hắn cầm đũa lên là khỏi ăn.
-Đúng đấy ăn mau lên ,mau lên....
Mặc kệ những lời của mấy tên thị vệ khác nói,Phi Long vẫn lo nghĩ đến chuyện khi nãy.
_Bẽ mặt thật,aaaaa......
_Ngươi điên rồi hay sao,tự dưng lại đứng lên la hét hả?
Phi Long đá ghế bỏ đi ra ngoài
_Ta không ăn....ta đi canh gác đây!
_Ê...không ăn à....đúng là chuyện lạ đó...
_Ngươi biết hắn bị gì không?
_Ta biết ta biết nè...khi nãy hắn bị nữ thị vệ Diễm Diễm đánh ở ngoài sân trước...
_Ồ!bị nữ nhi bắt nạt à?
_Hừm ,cái ả chanh chua Diễm Diễm đó dữ như chằng tinh thường hay dùng quyền cước nói chuyện với nam nhân cho nên đã gần mười tám tuổi rồi mà chẳng ai dám đến nhà dạm hỏi.
_Nữ nhân dữ thế dù có xinh đẹp ai mà dám lấy!
_Lần này Phi Long bẽ mặt rồi...
_Nhưng hắn không ăn cơm thì cái thùng cơm này tính sao?
_Nếu lãng phí sẽ bị phạt của đội đấy....
Tối đến do bụng cứ réo liên tục Phi Long không thể nào chợp mắt được,chàng nằm lăn qua lăn lại ,một lúc quyết định đi đến nhà bếp ăn vụng.Cũng may cho chàng vì cái thùng cơm vẫn còn lại phân nửa,chàng ngồi bệt xuống đất nghiêng thùng múc từng vá ăn,vừa ăn vừa hậm hực
_Giận chi không biết chỉ làm tổn hại thân mình ,ta đúng là ngốc mà...bây giờ làm cách nào để Vương Hỷ đề bạt ta đi thi Võ Trạng Nguyên đây....ực...ngoàm...ơ,ai?
Phi Long nghe có tiếng động liền lên tiếng,rồi đứng lên,nhìn thấy Vương Hỷ đang đứng ở cửa nhà bếp
_Ơ..ngươi sao giờ này ngươi lại ở đây.....
_Hừm ngươi to gan thật gặp ta không hành lễ ...lại còn ăn vụng ....
_Hừ!...ngươi là ai ..hả ...Vương Hỷ hay là Tứ Hoàng Tử...ta còn không biết ngươi thực chất là ai thì làm sao mà hành lễ....
_Ngươi...vô lễ với ta là trọng tội đó....
_Vậy hả,vậy ngươi ra lệnh cho người bắt ta đi....
_Hừ....thôi bỏ đi...dù sao cũng là ta nói dối ngươi trước....Ngươi vào đây lục lọi gì đó...
_Ta có thể lục lọi được gì ở cái nhà bếp tồi tàng này...chỉ có cơm trắng thôi...ngươi ăn không?
Vừa nói Phi Long vừa đưa cái vá đầy cơm cho Vương Hỷ xem.,Vương Hỷ nhìn mặt Phi Long dính đầy cơm trắng thoáng chút lại chạnh lòng..
-Ăn xong rồi thì về phòng ngủ đi...ngày mai ngươi không cần gác ở hậu viện nữa ...cứ như Nghiêm Thuần đi theo cạnh ta...
Phi Long nghe xong mở to mắt nhìn Vương Hỷ chớp chớp
_Ngươi...ngươi nói thật hả?vậy là ta được thăng chức làm thống lĩnh hả...
_Cái gì mà thống lĩnh chỉ là đội trưởng đội thị vệ gác ở Đại Sảnh thôi!
_Hừm...chỉ thế thôi sao?
_Ngươi đừng có tham lam,ngươi vào Cung Thái Tân chưa được một tháng còn lười biếng ham chơi,thăng ngươi lên làm đội trưởng đã là niệm tình lắm rồi đấy,không muốn thì thôi!
Vương Hỷ nói xong quay lưng đi
_Í,í....muốn mà muốn mà..
Phi Long bỏ thùng cơm xuống chạy theo nói rối rít
_Thế gác Đại Sảnh một tháng nữa ngươi thăng chức cho ta nữa nha...
_Ngươi tưởng ngươi là ai,mỗi tháng mỗi thăng chức,ngươi có biết Nghiêm Thuần đã theo ta gần mười năm vẫn chỉ là Thống lĩnh thị vệ..
_Hắn khác ta khác..ta giỏi võ công hơn hắn lại anh tuấn,soái ngầu hơn hắn....
_Ngươi ,ngươi ....im đi thật chẳng biết xấu hổ...
_Vậy thì hai tháng,.....
_Không
..._thôi ba tháng...
_Không....
_nửa năm vậy...
_Ngươi tránh ra đi....
Phi Long cứ như con sóc nhảy quanh Vương Hỷ vừa đi vừa nói đến khi Vương Hỷ đi đến phòng nghỉ của mình mới chịu thôi mà quay trở lại biệt viện thị vệ.Ngụy công công từ xa đã trông thấy hết cảnh tượng này,ông thở dài
_Từ khi gặp Phi Long ,Tứ Hoàng Tử hình như đã thay đổi rồi...đây là tốt hay xấu....
Vương Dung cùng Diễm Diễm đi qua chiếc cầu bắc ngang hồ nước trong Ngự Hoa Viên để đến mái đình được xây ở giữa hồ ngồi nghỉ chân.
_Hôm nay nhờ có Thái Hậu sai người mời công chúa đến Cung Thái Hòa ,tỷ mới chịu ra đây sưởi nắng ngắm cảnh.
_Muội đang chế nhạo tỷ lười phải không?
_Ấy Diễm Diễm đâu dám,chỉ là cảm thấy vui vì tỷ đã khỏe thôi.
_Diễm nhi nhìn kìa cá ở trong hồ nhiều quá!
_Phải đó...mình rãi bánh xuống cho chúng ăn đi
-Ừm.....
Đúng lúc đó thì cũng có một đám người đi đến mái đình
_Hừ,ta đang diện kiến ai đây!Có phải ma xui xẻo ở Cung Tử Yến không đấy!
Một Ả tiểu thư kiêu kỳ mặc y phục màu vàng nhạt đi đến nói với giọng điệu ngang ngược với Vương Dung.
_Ngươi nói gì thế hả?dám nói lại không ta cho ngươi biết tay
_Đừng Diễm nhi?
Vương Dung nhẹ nhàng khẽ nói
_Mã Giao tiểu thư.....cô cũng đến dạo hoa viên sao?
Mã Giao Yến cháu gái của Hoàng Hậu,con gái của Đô Đốc Mã Giao Thịnh,từ nhỏ đã được sinh ra trong tộc tướng hùng mạnh nên khá kiêu hãnh và ngang ngược,chẳng xem ai ra gì,và dù có gây chuyện thì cũng đã có Hoàng Hậu chở che ,vì thế dù có là Hoàng Tử hay Công chúa đều phải khép nép trước Mã Giao Yến nếu không muốn đối đầu với Hoàng Hậu hay tộc tướng Mã Giao.
_Hừm,ta không có thời gian nhàn hạ như các ngươi,ta đến Cung Thái Tân tìm Vương Hỷ,tránh đường đi.
Nói xong Mã Giao Yến dùng tay đẩy mạnh Vương Dung sang một bên,Vương Dung vốn yếu ớt vừa bị đẩy đã ngã lùi về sau,chẳng may ngã luôn xuống hồ nước.
_Á.....
_Công chúa,công chúa.....Mã Giao Yến ngươi .....công chúa..cứu với ...có ai không cứu với...
Diễm Diễm hoảng hốt chỉ biết kêu cứu,có đám lính tuần tra đi ngang nhưng thoáng thấy Mã Giao Yến ở đó lại nghĩ rằng Mã Giao Yến đang trừng phạt cung nữ,và chẳng dám xen vào chuyện của Mã Giao Yến nên giả vờ không nghe thấy mà bỏ đi.
_Hừ đáng đời ai bảo ngươi là ma xui xẻo....Thanh nhi mau đi thôi..ở đây không chừng lại bị lây xui xẻo....
Mã Giao Yến lạnh lùng cùng các nô tỳ theo hầu bỏ đi ,bỏ mặc Vương Dung đang vùng vẫy dưới nước,và Diễm Diễm kêu khóc phía trên
_Công chúa muội không biết bơi đâu,công chúa huhuhu....cứu với..có ai không ....
Lúc này thì có một người nhảy xuống nhanh chóng cứu Vương Dung lên,sau một hồi lay tỉnh Vương Dung vẫn không động đậy.
_Công chúa,công chúa ,tỷ sao rồi,huhuhu,công chúa chết rồi ,ta phải làm sao đây huhuhu...
_Ối trời con gà mái cô tránh ra đi ,nàng ta chưa chết đâu....
Thì ra đó là Phi Long nhân lúc Vương Hỷ về phòng nghỉ ngơi,liền kiếm cớ lẻn ra ngoài dạo chơi,đồng thời phát tín hiệu Dạ Hổ triệu tập hai huynh đệ Bạch Cát và Bạch Lợi,vừa hay đang chờ ở tiểu cảnh hòn núi thì nghe tiếng Diễm Diễm kêu cứu,chàng chạy đi xem xét thử
_Phi Long dùng tay ấn lên chỗ ngực của Vương dung để tim nàng đập trở lại
_Tên dâm tật ngươi dám mạo phạm công chúa hả?
_Cô cứ làm phiền ta,ta không cứu chữa kịp thì cái nàng công chúa này chầu trời đấy.
Phi Long nói xong liền kê môi thổi ngạt cho Vương Dung,Diễm Diễm nhìn thấy trợn to mắt
_Ngươi ngươi,dâm tặc ...
Diễm Diễm tung đá ,đá cho Phi Long một cái,khiến chàng lăn một vòng trên đất
_Á.....cô điên hả....
_Ặc ặc....
Đúng lúc Vương Dung tỉnh lại,Diễm Diễm vội đỡ nàng lên
_Công chúa tỷ tỉnh lại rồi!
_Diễm....
Thế nhưng Vương Dung lại ngất đi,Diễm Diễm lúng túng
_Công chúa tỷ sao vậy,công chúa
_Hừm ,nàng ta bị hàn khí công tâm rồi,không châm cứu sẽ chết mau thôi!
_Ngươi..biết y thuật à?
_Biết!
_Vậy mau mau cứu tỷ ấy đi!Mau!
_Hừm,phải để nàng ta giữ ấm đã!
_Vậy mau bế tỷ ấy về Cung Tử Yến mau...
Phi Long biết câu nam nữ khác biệt nên đã dùng vải bịt mắt mình lại để châm cứu cho Vương Dung,trong khoảng thời gian cứu chữa có sự chứng kiến của Diễm Diễm và hai nô tỳ Ngọc Thủy,Ngọc Quyên.Nghe tin báo Mã Giao Yến đã đẩy Vương Dung xuống hồ khiến nàng bệnh càng thêm nặng ,Vương Hỷ rất giận nhưng vẫn đè nén lại vì Mã Giao Yến đang ngồi làm khách ở Cung Thái Tân.
_Nghiêm Thuần ngươi sang Cung Tử Yến xem xét tình hình bên đó thế nào!
_Dạ tuân lệnh!
Nói xong Vương Hỷ trở lại Đại Sảnh
_Vương Hỷ chàng làm gì mà đứng ngây ra ở đó vậy?
_À,Vương Dung muội ấy bị ngã xuống hồ ở Ngự Hoa Viên,ta phái người gọi thái y đi xem bệnh cho muội ấy!
_À ....vậy sao?
_Nghe nói có nhiều người cũng có mặt tại đó,nhưng bỏ mặc Hoàng muội của ta...
_Vương Hỷ không phải ta đẩy Vương Dung,tự nàng ta ngã xuống thôi,ai mà không biết nàng ấy là ma xui xẻo chứ.
_Ta đâu có ý nói nàng,nào đến đây...
Vương Hỷ kéo Mã Giao Yến ngồi vào lòng mình,nhẹ nhàng hôn lên tóc nàng
_Yến Nhi cao quý như vậy sao lại làm chuyện đó chứ,chúng ta đừng nói đến chuyện này nữa,hãy nói đến hôn sự của chúng ta đi.
_Muội đã hết lời cầu xin,mà cha cứ từ chối nghe,muội thật ghét cha...
_Như vậy,,,nàng cũng nên ít đến đây đi...kẻo lại làm Đô Đốc không vui!
_Sao được...không gặp chàng muội sao sống nổi...Vương Hỷ ..chàng đợi thêm một thời gian đi...rồi muội sẽ thuyết phục đượjc cha mà...
_Hừm,,,,đành vậy thôi....
Sao khi tiễn Mã Giao Yến rời đi,sắc mặt Vương Hỷ đanh lại,ánh mắt chỉ muốn giết ngay Mã Giao Yến
_Cứ chờ đi rồi có một ngày ta sẽ tiêu diệt cả tộc Mã Giao các ngươi....
Nghiêm Thuần trở về báo lại sự việc ở Cung Tử Yến,biết Phi Long trốn việc đi chơi ,nhưng Vương Hỷ chỉ nhếch miệng cười một cái
_Tên tiểu tử lười biếng này,ta quên rằng hắn cũng biết y thuật.,một hồi Phi Long có về bảo hắn đến thư phòng gặp ta!
_Dạ!
Sau khi cứu chữa cho Vương Dung xong ,Phi Long trở lại tiểu cảnh Hòn Núi chờ đợi,thì Bạch Cát và Bạch Lợi phi thân từ cái cây gần đó nhảy xuống
_Tham kiến Đại Đương Gia!
Phi Long nhìn hai người bọn họ thì ngạc nhiên hỏi
_Cái gì thế này?Bạch Cát tay ngươi sao lại cầm bánh bao,còn tên này nũa sao lại cầm cả chén cơm theo thế này?
Cả hai cười ngượng ấp úng
_Dạ ,dạ hai người thuộc hạ đang nghỉ ngơi ăn cơm thì nghe tiếng tiêu triệu tập của Đại Đương Gia ,liền ba chân bốn cẳng chạy ra đây ,quên bỏ thứ đang ăn xuống ạ!
_Hừ,đúng là chủ nào thuộc hạ ấy,sao mà giống ta thế hả?Các ngươi điều tra được gì rồi?
Bạch Lợi nói
_Thuộc hạ đã vào bên trong quốc khố xem kỹ rồi,ngoài châu báu vàng bạc ra,chỉ có kỳ trân dị bảo,không có thảo dược gì cả!
_Hừm,cả Hoàng Cung cũng không có sao?hay lắm cha Phi Lão ,lấn sau con về làng sẽ cạo sạch râu cha,dám nói dối con à!
Bạch Cát nói
_Thuộc hạ nghe nói ở bên Cung Thái Hòa của Thái Hậu có trồng nhiều liên hoa lắm,hay là Đại Đương Gia đến đó xem thử đi!
_Cung Thái Hòa?......ừm để ta đi xem thử...mà này ta muốn hỏi các ngươi,Võ Trạng Nguyên thi như thế nào?
Bạch Cát và Bạch Lợi nhìn nhau
_Đại Đương Gia muốn thi Võ Trạng Nguyên sao?
_Ừm,ta muốn làm quan lớn!
Bạch Cát nói
_Võ Trạng Nguyên sẽ tổ chức thi ở Sân Đại Triều diễn ra vào mùa xuân do các Võ Tướng trong triều và Hoàng Thượng trực tiếp chọn lựa,người đánh thắng hết các thí sinh dự thi sẽ là Võ Trạng Nguyên,hai người tiếp theo là Á Khoa ,Võ Trạng Nguyên sẽ được phong làm quan chánh ngủ phẩm,được điều về một doanh trại để cai quản tân binh,còn Á Khoa sẽ làm quan chánh thất phẩm.
_Ừm...có phẩm là cũng tốt rồi!Được rồi ta biết lo liệu rồi hai ngươi đi về làm phận sự của hai ngươi đi...
_Dạ tuân lệnh..
Phi Long trở về cung Thái Tân thì nghe lệnh phải đến Thư phòng gặp Vương Hỷ,chàng đẩy cửa bước vào trong,nhìn quanh chỉ thấy các kệ chứa sách,một cái bàn án văn để đầy văn thư và sớ tâu,Vương Hỷ tuy bị cấm túc nhưng vẫn phải giúp Hoàng Đế trông coi việc quốc khố ,các tấu chương ghi chép lại các việc ở quốc khố phải được xử lý mỗi ngày .Phi Long nhìn thấy một cái lộc bình chứa những sợi lông công,thấy thú vị nên đến phá phách một chút,chợt thấy có một cuộn giấy,được giấu bên trong,tính tò mò hiếu kỳ trổi dậy,bèn cầm cuộn giấy lên mở ra xem,thì ra là một bức tranh chân dung,vẽ một thiếu niên .
_Đứa bé này đẹp thật,mắt to tròn,môi lại đỏ như son,y phục có trang trí rồng y như Vương Hỷ nhỉ,không lẽ đây là chân dung lúc nhỏ của Vương Hỷ,í...cũng không giống...mắt Vương Hỷ đâu có to tròn,,,,ai thế nhỉ....?
_Ngươi làm cái gì vậy hả?
_Á..
Vương Hỷ bất ngờ đi vào hét lớn làm Phi Long giật bấn người buông bức tranh trên tay xuống,chẳng may nó rơi vào nghiêng mực,Vương hỷ vội chạy đến lấy lên
_Ai cho ngươi đụng vào đồ của ta!
_Ta ta xin lỗi....để ta vẽ lại cái khác cho ngươi!
Vương Hỷ nổi giận mắng vào mặt Phi Long
_Ngươi có biết đây là bức tranh còn sót lại duy nhất trên đời này hay không,dù ngươi có vẽ lại trăm ngàn lần cũng không so sánh được,cút,ngươi cút ra ngoài cho ta,đừng để ta gặp mặt của ngươi nữa!
_Cút...cút cái gì,không phải là ngươi gọi ta đến đây sao?
_Ngươi,...
Vương Hỷ nóng giận đến mức mắt đỏ ngầu lên rút thanh gươm đang treo ở cạnh giá sách,Phi Long thấy thế bèn ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi phòng
_Á ta đi,ta đi....ta cút rồi.....
Vương Hỷ ở lại thư phòng cầm bức họa tiếc nuối
_Là ta không tốt Phong Nhi,cả bức họa còn lại duy nhất của đệ cũng mất rồi....
Không còn được Vương Hỷ quan tâm như trước nên Phi Long cũng chẳng dám lén đi chơi,chàng luôn đứng gác nghiêm túc hoàn thành tốt công việc của mình,thế nhưng dù có đi ra đi vào Đại Sảnh nhiều lần,nhìn Phi Long nửa mắt Vương Hỷ cũng không nhìn,cho thấy bức họa mà Phi Long làm hư hại quả thật rất quan trọng với Vương Hỷ.
Ngày Tế Thiên cũng đến,các bá quan văn võ và Hoàng Thân Quốc Thích của Hoàng Tộc đều đi đến núi Phụng Hoàng,chỉ riêng Lục Vương Gia là không có mặt bởi vì vào nửa tháng trước ông ta trong lúc đi xem thủy lợi ở một nơi hiểm trở gần Kinh Thành bị đá núi rơi trúng chân,thương tích nghiêm trọng không thể di chuyển,Hoàng Đế phái Thái Y đến tận Phủ chuẩn mạch chữa trị cũng không thuyên giảm,đành cho phép Lục Vương Gia miễn tham dự Lễ Tế Thiên của Hoàng Tộc.
Vương Lập ở trong Vương Phủ phái Lãnh Thanh đích thân đi giao nhiệm vụ cho Ngọc Vân ,bảo Ngọc Vân đến khu rừng ngoài Thành triệu tập hơn hai ngàn sát thủ Hắc Bang theo lệnh Vương Lập mai phục ở chân núi Phụng Hoàng,nếu như nghe được tiếng đại pháo nổ thì tấn công lên núi giết Hoàng Đế.
Lãnh Thanh thắc mắc hỏi Vương Lập
_Bẩm Vương Gia...đi theo bảo vệ cho Hoàng Thượng có hơn cả vạn quân lính ,lại còn có ngự lâm quân luôn túc trực ở Đài Cửu Thiên,Công Tử nếu mạo muội tấn công lên núi như vậy ắt sẽ thất thủ.
_Nó có thất thủ hay không cũng chẳng sao,chỉ cần nó làm rối loạn quân canh giữ ở chân núi dù chỉ một khoảnh khắc thôi cũng đủ để đại pháo có thời gian lắp thêm đạn bắn đi là được,con tốt thí không cần quan tâm.Con cờ chính của trận này là Phan Bát,ta đã an bày rất lâu trên Cửu Thiên Đài,chỉ xem hắn lần này có thể giết tên Hoàng Đế hay không.
_Ơ,dạ.....
Phan Bát theo lệnh Vương Lập đã lên núi Phụng Hoàng từ nhiều tháng trước, giết hết các tăng lữ ở Cửu Thiên Đài rồi dùng thuật dị dung giả làm chủ trì nơi đây,ngày ngày đều chôn thuốc nổ khắp tự ,để chờ lễ Tế Thiên cùng nhau chết chung với tên Hoàng Đế độc ác.Bên cạnh đó Vương Lập còn phái sát thủ Hắc Bang canh giữ đại pháo ở đồi núi nhỏ đối diện Cửu Thiên Đài trên núi Phụng Hoàng,chờ tín hiệu của Phan Bát mà châm ngòi bắn .
Đại pháo có sức công phá rất lớn ,dù có thiên binh vạn mã cũng tan thây nát thịt,Hoàng Đế lần này khó mà bảo toàn mạng sống.
Vương Hỷ chờ đêm đến mới mang quân lính rời thành theo chỉ lệnh của Hoàng Đế ,âm thầm theo sau đoàn quân của Hoàng Đế ,cũng ngày này Phi Long được xuất Cung từ sớm,nhìn thấy đoàn người của Hoàng Cung đi ra khỏi thành cũng chen chân vào đám dân chúng háo hức xem mặt của Hoàng Đế.
Kiệu Xa của Hoàng Đế to lớn và lộng lẫy nhất,tiếp đến là kiệu xa của Hoàng Hậu,đi sau là các Vương Gia,Hoàng Thân,các Đại Thần văn võ,cùng mấy ngàn Ngự Lâm quân ,mấy ngàn quân lính theo bảo vệ.Kiệu Xa đi đến đâu dân chúng quỳ rạp tung hô vạn tuế đến đó,khí thế hừng hực.Phi Long cũng quỳ xuống nhưng cố lén ngước mặt lên nhìn vào tấm vải che nơi cửa sổ Kiệu Xa đang bay phất phới chàng xem thử có nhìn được mặt Hoàng Đế không.Cũng trong lúc này Hoàng đế ngồi trong Kiệu Xa đưa mắt nhìn ra bên ngoài thần dân của mình chợt thấy gương mặt của Phi Long ,ông giật bấn người
_Sao có thể?hắn !
Hoàng Đế không tin vào mắt mình liền vạch tấm vải che ra nhìn rõ lại ,cũng trong lúc đó Bạch Kỳ đã trông thấy Phi Long đang quỳ trong đám dân chúng liền từ đằng sau kéo áo chàng lôi đi vào con ngõ gần đấy.Hoàng Đế nhìn kỹ lại thì chẳng thấy Phi Long nữa,liền tựa lưng vào ghế trong kiệu xa thở hắt ra nhẹ nhõm.
_Hắn đã thật sự bị ta giết chết rồi sao có thể sống lại được chứ?Chỉ là hoa mắt nhìn nhầm thôi!
Bạch Kỳ kéo Phi Long vào ngõ trách mắng
_Ngươi rời cung rồi không mau về miếu lại đi xem náo nhiệt à?
_Lão quản ta làm gì?ta có chân thích đi đâu thì đi chứ...
_Ta có việc phải rời thành,nên muốn ngươi trông miếu giúp một ngày!
_Lão đi đâu chứ?
_Ngươi tưởng ta nhàn hạ như ngươi à...ta phải đi giữ liên lạc với các Dạ Hổ đấy,phải báo cho họ biết cái dung mạo khỉ gió của ngươi chính là tân chủ nhân Mật Bang.
_Hừm ....vậy thì đi đi,cái miếu tàn đó có cho cũng chẳng ai thèm đâu..
_Hừ ....Đại Đương Gia,ngươi có chỗ nào giống chứ!ta đi đó....
_Ta không giống thì lão giống chắc....
Bạch Kỳ đi thì Phi Long cũng dẫn con Tiểu Bạch đi khỏi miếu
_Này mày dẫn tao đi đến Lâm Gia đi,đến cái nơi mà mày đã đưa Ngọc Vân công tử về ấy.
Con Tiểu Bạch liền đưa Phi Long đến Lâm Gia,nhưng không có ai ở đấy ngoài A Bối
_Công Tử nhà ta đã đi viếng mộ tổ tiên rồi!
_Thế khi nào hắn quay trở lại?
_Công Tử ta đi không có nói là khi nào về ,nhưng có thể là hai ba tháng sau mới về đến.
_Hừm,đi gì mà lâu vậy....thôi ta đi đây,ngươi nhớ nói lại với Công Tử ấy ta là Phi Long có đến tìm hắn nhé!
_Ừm ta biết rồi....
Sau khi thấy Phi Long đi rồi,A Bối mới nói
_Tôn quản gia có nói nếu có ai đến tìm Công Tử thì đuổi đi ngay không cho gặp mặt,nhưng tên này nhìn trước nhìn sau cũng đâu giống người xấu...còn nhận là bằng hữu của Công Tử nữa,Công Tử xưa nay đâu có bằng hữu,nhưng con ngựa đó đúng là ngựa đã đưa công tử về khi đó,hừm thật là nhức đầu mà...
Phi Long không gặp được Ngọc Vân lòng chàng buồn vô cùng,cảm thấy thiếu vắng cái gì đó,lúc rời Hoàng cung chàng đã lên sẵng kế hoạch sẽ mời Ngọc Vân đi ăn một bữa thịnh soạn ,sẽ đưa Ngọc Vân đi tham thú những chỗ vui mà chàng đã từng đi qua,nhưng giờ không có Ngọc Vân chàng cũng chẳng thèm đi nữa,mà cùng con Tiểu Bạch đi uống rượu đến tối mịt.
Lúc đi trở về miếu lại đi sai đường đến cổng Kinh Thành,nhìn thấy đoàn người hơn cả ngàn cưỡi ngựa đang định ra thành.
_Đứng lại,các người là ai?
Vương Hỷ mặc áo choàng đen có mũ trùm lên đầu,đưa ra Hoàng Chỉ lệnh của Hoàng Đế.
_Ta là Tứ Hoàng Tử nhận lệnh Hoàng Thượng dẫn quân đi ra ngoài làm nhiệm vụ.
Thấy Hoàng Chỉ Lệnh tên quan gác cổng thành liền quỳ xuống thi lễ sau đó ra lệnh mở cửa thành cho đoàn quân của Vương Hỷ đi qua.
-Ôi là Tứ Hoàng Tử,hạ quan mở của thành ngay,...Người đâu mở cổng thành...mau.
Nghe tiếng Vương Hỷ ,Phi Long liền đi đến,thế nhưng đoàn người đã rời đi,cổng thành cũng đóng lại.Tên quan gác cổng thấy Phi Long dẫn con Tiểu Bạch lóng ngóng đi đến liền hét lên
_Tên điêu dân kia,biết bây giờ là giờ giới nghiêm hay không ,sao dám bén mảng đến cổng thành,bộ muốn chết hả?
Phi Long hét lại
_Ta muốn ra ngoài....
tên quan gác cổng liền gọi một đám lính đánh Phi Long,Phi Long đánh trả,trong lúc đánh nhau chàng làm rơi ra một thẻ bài xuống đất,quân lính canh giữ cửa thành càng ngày càng kéo đến đông hơn,vây quanh Phi Long .Tên Quan gác cổng nhìn thấy thẻ bài liền nhặt lên xem,hắn đọc dòng chữ ghi trên đấy thì tá hỏa quỳ lạy Phi Long
_Á..hạ quan không biết đại nhân là Mật Thám Đại Nội có phần mạo phạm xin đại nhân tha tội tha tội...
Hóa ra cái thẻ bài mà Phi Long lấy được từ tên móc túi lúc đến Kinh Thành chính là thẻ bài của Đại Nội Mật Thám trong Hoàng Cung
Phi Long liền câu cổ tên quan gác cổng thành nói nhỏ
-Suỵt,ta đang đi làm nhiệm vụ mà Hoàng Thượng giao cho,âm thầm theo giúp đỡ Tứ Hoàng Tử hoàng thành nhiệm vụ,nay bị ngươi phát hiện rồi,ta có nên giết ngươi để diệt khẩu không?
_Á,không nên ,không nên....
_Vậy chuyện tối nay phải xử sao đây?
_Tối nay có chuyện gì xảy ra sao,chẳng có gì xảy ra hết,không có ai ra khỏi thành hết....hạ quan chẳng nhìn thấy gì cả...
_Vậy thì tốt đó,mở cửa thành cho ta ra ngoài ,nếu chậm trễ ,chẳng những là ngươi ,mà còn cả cửu tộc nhà ngươi cũng bị Hoàng Thượng chém đầu đấy!
_Á..dạ dạ..mau mở cổng thành ,mau....
Phi long leo lênh con Tiểu Bạch phi ra khỏi cổng thành