Vụ nổ khiến tầm nhìn của Kazekage Đệ Tam bị ảnh hưởng nên không thấy rõ ràng.
Cẩn tắc vô áy náy. Kazekage lập tức kết ấn.
“Thiết Sa Hóa Chi Thuật”
Kaito bật lên cao, mở tiếp hai cửa tiếp theo trong Bát Môn Độn Giáp.
“Đỗ môn, Khai.”
“Cảnh môn, Khai.”
“Phượng Hoàng Vô Ảnh Cước.” Kaido đạp liên tiếp vào người Kazekage.
Đây là biến thể của chiêu Triều Khổng Tước, thay vì dùng nắm đấm để giải quyết thì lại chuyển sang đá.
Chẳng phải Thiết Sa Hóa không bị ảnh hưởng bởi tấn công vật lý hay sao.
Phượng Hoàng Vô Ảnh Cước có tác dụng khống chế không cho bột sắt rời khỏi phạm vi tấn công.
Cho dù không có bị thương tổn nhưng lại không thể di chuyển ra chỗ khác. Tình hình này không ổn, không ổn một tí nào. Lát nữa hết thời gian, trạng thái Thiết Sa Hóa sẽ bị giải trừ , đến lúc đó không bị đạp chết thì cũng tàn phế.
Trận đấu đã đến hồi kết.
Kaito đứng thở hồng hộc bên cạnh là ngài Kazekage Đệ Tam đang nằm bất tỉnh trên đống mà trước đây từng là một bãi cỏ.
Giờ nó đã bị dẫm nát, đầy vết chân và bột sắt.
“Ngươi có thể ra được rồi đó.” Kaito nói.
Bóng đen đứng sau tán cây thoáng giật mình. Hắn cứ tưởng mình đứng đâyquan sát thì không bị phát hiện nhưng thật không ngờ.
“Người phát hiện ra ta từ bao giờ?” Bóng đen đó bước ra.
“Từ lúc ngài Kazekage dùng chiêu Thiết Sa Kết Giới.”
“Trong lúc hỗn loạn như vậy mà vẫn có thể phát hiện ra ta. Làng Lá đúng là lắm nhân tài.”
Kaito thoáng giật mình. Sao hắn biết mình là ninja làng Lá? Mình có để lộ sơ hở gì sao?
“Bát Môn Độn Giáp. Đây là thể thuật chỉ có ở làng Lá. Muốn che giấu thân phận thì nên dùng thể thuật nào mà ít người biết ấy.” Khi nói câu này người kia đã xuất hiện phía sau lưng Kaito.
Kaito vội vàng lăn người né tránh.
“Tưởng ta tấn công người à? Đây mới là mục tiêu của ta. Ảnh độn, Hắc Ảnh Trông.”
Hàng chục cái cọc mọc lên từ dưới đất đâm xuyên qua người của ngài Kazekage.
Vị Kazekage mạnh nhất trong lịch sử làng Cát đã ra đi một cách nhẹ nhàng và đây đau đớn như vậy đó.
Làm sao bây giờ. Kaito đã dùng quá nhiều sức vào trận chiến với Kazekage. Cơ thể cậu vẫn chưa hồi phục.
Tên kia có vẻ như không muốn tấn công. Kaito biết mình có đánh thì cũng rới vào thế yếu. Không thể chỉ dựa vào mỗi niềm tin để đánh bại kẻ thù như thằng nhóc nào đó được.
“Ngươi là ai? Tại sao lại giết ngài Kazekage?”
“Một con chó không cắn lại một tên trộm thì còn giữ làm gì?”
“Ngươi...”
“Còn ta là ai hả? Hãy nhớ kỹ lấy tên của ta: Sarutobi Hiruzen. Ha ha ha.” Sau trang cười tên lạ mặt đó đã biến mất vào không khí.
“Khốn kiếp. Đó là tên của ngài Đệ Tam.” Kaito nói theo nhưng hắn đã biến mất chả biết có nghe thấy không.
“Mình không thể ở lại đây được.” Kaito thầm nhủ rồi cũng rời đi.
Một lúc sau khi hai người rời đi thì lại có người tình cờ đi ngang qua đây.
Người đó tiến đến bên xác của của Kazekage Đệ Tam, kiểm tra kĩ càng xác chết, sau đó nở một nụ cười nham hiểm.
“Thât không ngờ ông lại là con rối đầu tiên trong bộ sưu tập của tôi.”
Người vừa đến chính là Sasori.
Có lẽ đây chính là lý do mà Kazekage Đệ Tam lại trở thành rối trong tay Sasori.
Cứ tưởng giữa hai người phải xảy ra một trận chiến long trời lở đất chứ.
“Không phải lỗi của cậu.” Shinichi an ủi Kaito.
“Phải đó. Cậu đã làm hết sức rồi.” Jinbe tiếp lời.
“Những thông tin mà cậu đem về cũng giá trị lắm.” Kenta thêm vào.
Kaito vẫn đang cắn rứt vì không cứu được Kazekage Đệ Tam. Tại sao lúc phát hiện ra tên kia cậu không nói với ngài Kazekage chứ. Lúc đó cậu nghĩ là người làng Cát đến giúp nên không muốn thông báo.
Đã có rất nhiều cái “nếu như” xuất hiện trong đầu Kaito. Cậu chỉ mong có một cái trong số đó trở thành sự thật. Tình hình có lẽ đã khác.
“Về cái tên đã giết Kazekage ấy. Theo như những gì Kaito nói thì hắn là một chuyên gia điều khiển bóng.” Shigi nói phá tan không khí u ám đang lan truyền trong phòng.
“Chuyên gia điều khiển bóng. Giống như tộc Nara ấy hả?” Jinbe hỏi.
“Không, còn mạnh hơn nhiều.”
“Rút cục bọn chúng là người của tổ chức nào vậy?” Shinichi cảm thán.
Cậu nhớ lại thời điểm mà nhóm Ngũ Thần được thành lập.
Khi đó ngài Hokage Đệ Tam đã nói rằng tuyệt đối phải giữ bí mật chuyện thành lập nhóm Ngũ Thần.
Tại sao những kỉ niệm đó lại nhè đúng lúc này mà ùa về chứ.