“Việc làng Cát truy sát tôi hiện giơ tôi không thể nói được. Tất cả những điều tôi làm đều là vì nghệ thuật thôi.”
Hinh sinh vì nghệ thuật mà bị Kazekage truy sát ư. Lý do kiểu lồng gì thế.
“Ở đây không tiện nói chuyện. Tý nữa họ sẽ tỉnh lại ngay thôi.” Kaito chuyển chủ đề.
Sau khi yên vị ở bên trong nhà trọ, Kaito mới hỏi Sasori trong khi vẫn đeo khăn bịt mặt.
“Cậu có biết Kyoshiro không?”
“KYOSHIRO” Sasori rất hoảng khi nghe thấy cái tên này. Rút cục người này có lai lịch thế nào.
“Cậu biết người này à. Hắn đang ở đâu?”
“Người này đã rời khỏi làng Cát từ nửa năm trước rồi.” Mặc dù không biết tí gì về kẻ đang hỏi nhưng dù sao hắn cũng đã cứu mình, Sasori vẫn trả lời. “ Hiện giờ tôi cũng không biết hắn đang ở đâu.”
“Hắn là bậc thầy trong việc điều khiển rối, không chỉ điều khiển mấy con rối vô tri vô giác hắn cũng có thể điều khiển cả con người đang sống nữa kìa. Hắn được mệnh danh là Địa Ngục Khôi Lỗi Sư – Kyoshiro. Tôi không biết sau này Thuật Khối Lỗi của tôi có mạnh được như hắn không nữa.” Sasori tiếp tục nói.
Thì ra Sasori là ninja điều khiển rối thảo nào lại không phản công trong khi bị truy sát. Không có con rối, Thuật Khối Lỗi chỉ là thứ vô dụng mà thôi.
“Lai lịch của hắn thế nào?”Không biết được địa điểm nhưng cũng phải tìm hiểu về Kyoshiro. Biết được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
“Ba năm trước, hắn ta đột nhiên xuất hiện tại làng Cát và cầu xin ông Heiji nhận làm đệ tử. Sau hai năm rưỡi học nghề, hắn đã sử dụng thành thạo Thuật Khối Lỗi và còn hơn thế nữa. Thay vì tạo ra tơ Chakra bình thường để điều khiển rối thì hắn lại tạo ra được tơ kí sinh có thể điều khiển cả người sống. Trước khi rời khỏi làng hắn đã điều khiển các ninja trong làng chiến đấu với nhau một mất một còn. Cả làng chém nhau tưng bừng, máu văng tung tóe. Xem vui lắm! À ý tôi là chuyện đó rất kinh khủng.”
“Ông Heiji cũng hi sinh trong nỗ lực ngăn cản đứa học trò của mình. Khi đó Kazekage Đệ Tam không có trong làng, sau khi ngài ấy trở về đã phát lệnh truy nã Kyoshiro nhưng đến nay vẫn chẳng có tin tức gì.”Sasori tiếp tục.
“Trong làng ngoài ông Heiji còn ai thường xuyên tiếp xúc với hắn không?”
“Còn có bà Chiyo là vợ ông ấy nữa.”
(Bà này có cháu ngoại là Sasori, có con bị Nanh Trắng giết chết thì đương nhiên là phải có chồng rồi.)
“Cám ơn nhé. Cậu nghỉ ngơi đi.”
Kaito định ra ngoài thì Sasori nói.
“Sau chuyện đó bà Chiyo ghét người ngoài làng lắm.”
“Không sao đâu.”
Sáng hôm sau, Kaito đã xuất hiện tại làng Cát. Công việc đầu tiên cậu làm là tìm đến nhà bà Chiyo.
Chiyo – một bà lão với khuôn mặt thể hiện một tâm trạng rất là tâm trạng – ra mở cửa.
“Cậu tìm ai?”
“Cháu chào bà. Bà có biết ai là Kyoshiro không ạ?”
“Ai?” Mặt bà Chiyo biến sắc tưởng như sắp lao lên làm thịt Kaito vậy.
“Kyoshiro” Kaito nhắc lại không quá ngạc nhiên với thái độ của bà này.
“Sao cậu lại biết người này?”
“Hắn từng đến làng chúng cháu điều khiển rất nhiều người chém giết lẫn nhau, tôi là kẻ sống sót cuối cùng. Hắn điều khiển chúng cháu như nhưng con rối vậy. Cháu nghĩ nghề điều khiển rối thì chắc chắn phải tìm đến làng Cát rồi nên cháu đã đến đây.” Kaito bịa ra một câu chuyện dựa vào thông tin mà Sasori cung cấp.
“Trông hắn thế nào?”
Câu này làm Kaito cứng họng nhất thời không biết trả lời ra sao. Sao việc quan trọng như thế lại có thẻ quên hỏi được nhỉ.
“Lúc đó trời tối quá nên cháu không nhìn rõ chỉ biết hắn tự xưng là Kyoshiro thôi.” Không biết không có nghĩa là không thể nói được.
“Làng cậu ở đâu thế?”
Kaito chém đại một chỗ rồi được bà Chiyo mời vào nhà.
Trong suốt buổi nói chuyện không thu được thông tin mới cả. Bà Chiyo không biết gì hơn về quá khứ của người này. Cuộc điều tra lại đi vào ngõ cụt.
Tối hôm đó, Kaito rời khỏi làng Cát nhưng có cảm giác là có ai bám theo. Quay lại nhìn thì không thấy ai, rõ ràng là người này lẩn trốn rất tốt.
Là bà Chiyo sao?
Cậu tăng tốc chạy đến một vùng đồng băng không có cây cối và người đuổi theo cậu cũng dần hiện ra.
“Sao ngài Kazekage Đệ Tam lại đuổi theo tôi thế?”
“Trời cũng tối rồi sao không đợi sáng mai rồi hãy đi?” Kazekage hỏi lại.
“Không ngờ làng Cát lại hiếu khách thế. Nhưng tôi không thể ở lại được.”