Thanh Gia.
Bên trong người đang vội vã chuẩn bị cho "Lễ Thân Nghinh"《lễ rước dâu》
Một cỗ xa hoa xe ngựa lúc này tới phía trước cửa lớn.
Bên trên xe cửa xe còn có viết một chữ "Quân" lớn.
Đợi xe hoàn toàn dừng lại lúc, rèm che kéo qua, một đôi nam nữ từ phía trên bước xuống.
Người nam tướng mạo tuấn lãng, ánh mắt có chút lười biếng, vừa xuống tới, hắn liền xòe ra trong tay quạt xếp, khóe miệng như có như không ý cười.
Phôi hợp với hắn màu xám mái tóc, sẽ cho người nhìn vào cảm giác phiêu giật xuất trần, nhưng đó là nếu như trên thân hắn không phải là bộ đồ tiêu chí ăn chơi thiếu gia kia, một thân đồ trắng, bên trên lại là thêu lên màu đỏ hoa phi thường bắt mắt.
Phía sau hắn là một cô gái, khoảng chừng chỉ đến gần vai hắn chiều cao, nàng một bộ váy trắng tại phía bên cạnh hắn nhưng chậm nửa bước.
Người nhìn vào ngược lại sẽ không cho nàng là thị nữ mà chính là hắn phu nhân.
Hai người này không ai khác chính là Quân Nhạc cùng Tuyết Nhi.
Hôn sự đã diễn ra đc không ít ngày, chẳng qua là Quân Nhạc không để ý, liền tại hôm nay mới tới, nhưng bây giờ cũng không muộn.
…
Phía trên một lầu các, nơi này ngồi đều, không chỉ là người 7 gia tộc lớn, mà còn có thiếu gia cùng tiểu thư của các lớn nhỏ gia tộc ở U Châu Thanh này.
Tại một bàn, không ít thanh xuân thiếu nữ ngồi tại.
"Vân Khinh, kia không phải là phu quân tương lai của ngươi a?"
Ngươi có biết người đi tại hắn bên cạnh sao?".
Một thiếu nữ váy xanh lúc này mở miệng, nhìn về đang ngồi tại không ít người vây quanh, hiển nhiên là tại châm chọc.
Thuận hướng nhìn lại, phía đối diện, là mặc một bộ màu tím nhạt váy dài cô gái, người này dung mạo xuất chúng, một đôi mắt phượng.
Nàng đầu tiên cũng không có nhìn người nói, đưa mắt nhìn xuống phía dưới đáng bước tới Quân Nhạc cùng Tuyết Nhi.
Nhìn một lúc, cũng không có biểu hiện cái gì, chỉ là nhìn về phía người nói chuyện, nét mặt không lạnh không nóng lên tiếng.
"Còn tưởng là ai, hóa ra là Cơ gia tam tiểu thư. ta còn thắc mắc, trước đây từng ngấp nghé vị hôn phu của ta là người nào đâu.
Xem ra lần này tới đây cũng không phải là phí công một chuyến".
"Được rồi mọi người, hôm nay là ca ta hỉ sự, không nên nháo không vui ở nơi này."
Ngồi một bên Thanh gia tiểu thư lên tiếng khuyên can, chuyện giữa hai người này liền không ai không biết.
Vốn dĩ là Cơ gia vị tiểu thư kia có ý với Quân gia đại thiếu, nhưng sau khi vận dụng nhà mẹ đẻ thế lực muốn an bài mối hôn sự này lúc, mới phát hiện Quân gia vốn đã định sắn hôn ước với Vân gia từ trước.
Này vốn là chuyện tranh giành người tình không có gì tốt đẹp, nhưng ai có ngờ được, từ sau chuyện kia nàng khắp nơi tìm điểm châm chọc gây sự với Vân gia tiểu thư, sự kiện này liền bung ra mọi người đều biết, trừ Quân Nhạc cùng hắn đám bạn ăn chơi ra, hẳn là như vậy khônh sai.
Vân Khinh cũng không muốn chuyện thành ra thế này, dù sao nàng cùng Quân Nhạc cũng chưa có chính thức thành thân, nàng cũng không muốn hắn có ấn tượng xấu.
Thật ra, nếu dựa theo bình thường phát triển thì sẽ đúng là nàng sẽ kịch liệt phản đối mối hôn sự này mới đúng, nhưng nàng không có làm vậy.
Mà ngược lai, nhắc đến mối hôn sự này với gia tộc cũng là nàng.
Bởi vì ở thời đại này, chính là trưởng bối đặt ở đâu thì con cái sẽ phải ở đó, nhất là con gái trong một gia tộc lớn như nàng, đến tuổi gả nếu không tự thân tìm được gia tộc ưng ý hôn sự thì làm công cụ thông gia chính là kết cục cuối cùng.
Mặc dù nói là người có thực lực có quyền nói chuyện, nhưng bây giờ nàng vẫn là phàm nhân bình thường, ngoài con cháu tử đệ gia tộc cái mác thân phân này thì không có gì.
Hơn nữa đó là, trong tộc, ngoài gia chủ tu vi đạt tới cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong cũng là không thiếu các lão già có tu vi này, muốn bình đẳng nói chuyện, nàng ít nhất cũng phải đạt tới Nguyên Anh.
Mà để tới cái thực lực kia thời gian, không biết đã phải gả bao nhiêu lần.
Nàng cũng không có trốn nhà rời đi, cái kia là ngu xuẩn hành vi, bởi vì thế giới lấy thực lực vi tôn này, chỉ cần có một chút nhan sắc nữ nhân, nếu như bị bắt không phải làm đồ chơi chính là thị thiếp, nô tỳ, nàng cũng không có cái gì mơ tưởng ra đó rồi, dùng mình không chút nào thực lực bản thân, sau đó mượn một chút tư sắc cùng dung mạo để cưới được lang quân như ý. Đó là không thực tế ý nghĩ.
Nàng cũng không muốn để số phận mình cho trời quyết định, nàng muốn tự mình nắm giữ được nó.
Nàng cũng không phải Quân Nhạc, cả ngày chỉ biết ăn chơi, lấy thân phận nữ nhân, nàng đã phải suy tính cho tương lai mình từ rất sớm.
Cho nên, tại một lần nghe mẫu thân nhắc tới Quân Nhạc, nàng cũng đã cho người điều tra cùng chú ý hắn.
Theo không ít tư liệu nàng thu thập được, người này cũng không phải chỉ thuần túy là thiếu gia ăn chơi không có đầu óc.
Mọi người chỉ chú ý tới hắn ăn chơi, suốt ngày la cà, nhưng thật có ít người chú ý một điểm, đó là mọi chuyện rắc rối hắn gây ra đều tại ở trên đầu người khác gánh chịu.
Từ nàng góc độ suy xét, hẳn vị này Quân Thiếu gia cũng không phải không có đầu óc, hơn nữa hắn cũng đối xử rất tốt với người bên cạnh.
Nhìn cái kia luôn theo hắn thị nữ thì biết, cho dù giữa hai người có xảy ra chuyện gì, việc để một thị nữ ăn mặc trang điểm lộng lẫy cùng mình dạo phố chính là chưa kẻ nào làm qua.
Đây cũng không phải giám hay không vấn đề, mà là mặt mũi vấn đề.
Nếu giữa hai người đã từng xảy ra chuyện gì, ở thời đại này cũng là bình thường, nhưng hắn có thể vứt bỏ mặt mũi vì nữ nhân của mình, chỉ cần cái này một điều, nàng liền có đủ lý do chọn hắn.
…