Sau khi ăn uống no đủ, Tỉnh Vi Ninh và Điền Vũ Kha bắt đầu nói về mấy chuyện trong giới giải trí, cũng chẳng có gì ngoài việc minh tinh nào lấy được đại ngôn xa xỉ, minh tinh nào đi cửa sau đoạt lấy một phim điện ảnh từ tay minh tinh khác.
Cuối cùng, Tỉnh Vi Ninh hỏi Điền Vũ Kha: “Tớ nghe được một tin tức, Từ đại thần sẽ là khách quý vào kỳ tiếp theo trong chương trình sinh tồn nơi đảo hoang mà cậu đang tham gia, có thật không?”
Trong giới giải trí, người có danh xưng đại thần cũng chỉ có Từ Xuân Thâm, không thể nghi ngờ Tỉnh Vi Ninh chính là fan của anh. Cô ấy gấp không chờ nổi:
“Nếu anh ấy thật sự tham gia, tớ cũng sẽ nhờ người đại diện đăng ký thử xem.”
Hai tay cô ấy ôm lấy mặt, đôi mắt sáng lấp lánh: “Tớ cũng không có yêu cầu gì, chỉ cần có thể nói với anh ấy vài câu là được.”
Tỉnh Vi Ninh cũng được xem như người có địa vị trong giới giải trí, nếu đăng ký có lẽ sẽ thật sự sẽ được chọn.
Nghe được cái tên Từ Xuân Thâm, Dương Tam không khỏi nhìn về phía Điền Vũ Kha.
Điền Vũ Kha chớp chớp mắt, theo bản năng đè thấp âm thanh: “Có khả năng là Từ đại thần sẽ tham gia, đạo diễn chương trình này là bạn học của Từ đại thần.”
Đương nhiên Dương Tam không thể nào quên món mỹ vị Từ Xuân Thâm!
Cô nhấc tay, giọng điệu bình tĩnh: “Tôi cũng muốn tham gia.”
“Cái gì?” Điền Vũ Kha không khỏi kinh ngạc, bởi vì quen biết với Vạn Vân Phỉ nên cô ấy cũng hiểu biết đôi chút về Dương Tam. Cô ấy biết
trước kia Dương Tam đều ở Đạo Hoa Quan, không mấy hiểu biết về giới giải trí. Hơn nữa trong lòng cô ấy, Dương Tam chính là một đại sư cao thâm khó đoán, không ngờ đại sư cũng theo đuổi thần tượng! Nhưng ngẫm lại thì Dương Tam cũng chỉ mới mười tám tuổi, như thế cũng là bình thường.
Fan girl Tỉnh Vi Ninh gặp được một em gái giống với mình thì vô cùng vui vẻ, nở nụ cười rạng rỡ: “Em cũng thích Từ đại thần à? Em thích điểm gì ở anh ấy? Chị thích gương mặt của anh ấy?”
Cô ấy rất thẳng thắn thừa nhận bản thân là một người nhan khống.
Thích? Giống như việc cô thích nguyên liệu nấu ăn sao? Vậy cũng có thể xem như là thích.
Dương Tam gật gật đầu: “Đúng vậy, trông anh ấy ăn rất ngon.”
Mí mắt Điền Vũ Kha giật giật, ý của đại sư hẳn là Từ đại thần thoạt nhìn tú sắc khả xan, đúng không?
Biểu tình của Điền Vũ Kha trở nên nghiêm túc hơn, nói: “Mỗi tổ tiết mục đều sẽ sắp thêm người, tôi sẽ tận lực đề cử ngài.”
Chỉ là đến lúc đó tổ đạo diễn chọn ai thì cô ấy không thể làm chủ. Dù gì cũng đã có rất nhiều gameshow, nói là thêm người nhưng những người được chọn đều có hậu thuẫn. Điền Vũ Kha nhớ đến sự trợ giúp của Dương Tam đối với cô ấy nên đã quyết định dù có thế nào cũng phải giúp Dương Tam thực hiện giấc mơ theo đuổi thần tượng.
Dương Tam bình tĩnh ừ một tiếng. Cô liếc mắt nhìn Tiểu Kim một cái, ánh mắt mang theo chút uy hiếp - tiểu cẩm lý này đã tĩnh dưỡng lâu như vậy cũng đã đến lúc phát huy tác dụng! Nếu đến việc này cũng không làm được thì trực tiếp biến nó thành lương thực dự trữ vậy!
Tiểu Kim theo phản xạ có điều kiện ngồi thẳng lưng lại, nếu không phải đang ở trước mặt người khác, chỉ sợ nó còn phải cúi chào Dương Tam một cái, tuyên thệ bản thân nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.