Chương 8: Chương 8

Bận rôn khẩn trương làm việc rốt cục cũng hoàn thành sau một tháng.

Qúy Anh Húc nhìn bản thiết kế được mang đến, cảm thấy những tác phẩm lần này thật dụng tâm.

Nhưng hắn thấy lỳ lạ, những bản thiết kế ở phòng Nguyễn Thiên Yêu hắn thấy được đêm đó lại không được trình lên.

Hắn nghĩ nếu có cơ hội thì sẽ hỏi lại Thiên Yêu hoặc trưởng phòng thiết kế cũng tốt, không giao lên chắc chắn có lý do không chừng.

Hàng năm, trước đêm triển lãm trang sức luôn có tổ chức một buổi tiệc, khách mời là những nhân sĩ của xã hội thượng lưu, nhằm gia tăng quan hệ, mà tại tiệc hội sẽ không thiếu các phóng viên của các tạp chí lớn nhỏ…..

Bận rôn khẩn trương làm việc rốt cục cũng hoàn thành sau một tháng.

Qúy Anh Húc nhìn bản thiết kế được mang đến, cảm thấy những tác phẩm lần này thật dụng tâm.

Nhưng hắn thấy lỳ lạ, những bản thiết kế ở phòng Nguyễn Thiên Yêu hắn thấy được đêm đó lại không được trình lên.

Hắn nghĩ nếu có cơ hội thì sẽ hỏi lại Thiên Yêu hoặc trưởng phòng thiết kế cũng tốt, không giao lên chắc chắn có lý do không chừng.

Hàng năm, trước đêm triển lãm trang sức luôn có tổ chức một buổi tiệc, khách mời là những nhân sĩ của xã hội thượng lưu, nhằm gia tăng quan hệ, mà tại tiệc hội sẽ không thiếu các phóng viên của các tạp chí lớn nhỏ.

Qúy Anh Húc cùng Niếp Nhĩ Hạo đến trước, Nguyễn Thiên Yêu nói nàng phải ở lại công ty xử lí một chút chuyện,muốn tối nay ở lại đây.

Bên người không có bạn gái cảm giác thật sự khó chịu, hơn nữa nhìn thấy Niếp Nhĩ Hạo không biết lúc nào tìm được bạn gái, bộ dáng của hai nguơif làm cho hắn càng thêm buồn bực.

Hắn tùy tay lấy một ly rượu, vừa định uống một ngụm, đột nhiên nhớ tới mình từng thề không bao giờ uống rượu nữa. Hắn cười cười, đem ly rượu để lại trên khay của bồi bàn.

“ Thực xin lỗi, tôi đã quên thứ này.”

“ Người nào đó đổi tính sao ?”

Một tiếng nói từ phía sau truyền đến, có chút xa lạ cũng có chút quen thuộc. Qúy Anh Húc xoay người, trước mắt hắn là một nam tử trẻ tuổi thật tuấn mỹ, ánh mắt trầm ổn mang theo bình tĩnh, toàn thân phát ra một mị lực vô cùng hấp dẫn.

Sở ChínhNam! Người phụ trách tập đoàn Sở thị, cũng là học trưởng của Qúy Anh Húc khi đi du học.

Hai người rất ít gặp mặt, hai gia tộc lại là đối thủ cạnh tranh, cái gọi là đạo bất đồng bất phân vi mưu cũng chính là đạo lý thiên cổ không thể thay đổi.

Những năm gần đây, sự nghiêp của hai người đều thành tựu, mà vì cạnh tranh trong mua bán mà không tránh được một chút địch ý.

“ Ta nhớ rõ trước kia ngươi đối với rượu còn nhiệt tình hơn đeo đuổi mỹ nhân, hiện tại tại sao lại như vậy ? Cầm rồi lại buông ?”

Qúy Anh Húc trầm cười, “ Con người sẽ thay đổi, bác sĩ đã có cảnh cáo ta, vì thể chất đặc thù nên ít tiếp xúc với những đồ ăn có tính kích thích, chẳng qua ta cố chấp không nghe, gây đây lại thoáng học ngoan mà thôi.”

Lúc này, những phóng viên ở đây đang cố gắng chụp ảnh lẫn phỏng vấn, đối với họ người phụ trahcs của Hoàng Triều và Sở thi tập đoàn chính là hai tiêu điểm sáng chói, đứng chung một chỗ lại càng gây thêm sự chú ý.

Mà trước mặt phóng viên, hai người đều biểu hiện ra một mặt thân mật, nói là khách sáo hay đang diễn cũng được, hai người một chỗ thân mật như vậy cũng đủ cho phóng viên săn đón.

Những câu phỏng vấn kế tiếp, hai người đều giống nhau, cái gì nên nói thì nói, không nên nói đều im lặng đi qua.

Đang lúc phỏng vấn, có một người cầm cái hộp đi vào, cung kính báo cáo với Sở ChínhNam, “Sở tiên sinh, trang sức ngài cần đã hoàn thành, theo như ý ngài, trước tiên đem lại đây cho ngài.”

Sở ChínhNamnghe vậy, hai mắt sáng ngời, cũng không kiêng kị Qúy Anh Húc bên cạnh, khẩn cấp nói, “ Mở ra tôi xem xem.”

Trợ lý hắn mở hộp, bên trong là một bộ trang sức chói mắt.

Qúy Anh Húc cũng thấy được, nhưng những món trang sức này làm cho hắn cảm thấy rất quen mắt ?

Hắn không ngừng đánh giá, bỗng dưng, một đạo linh quang hiện lên, đây không phải là mẫu thiết kế hắn nhìn thấy trong phòng Thiên Yêu sao ? ??

Nhưng vì sao Sở ChínhNamlại có bộ trang sức này ? Trùng hợp sao ? Không, không có khả năng, bản thiết kế này hết sức độc đáo, lại dường như giống nhau như đúc, chắc chắn sẽ không có chuyện khéo như vậy.

Sở ChínhNamtươi cười, lặp tức tự tay đem chiếc hộp đóng lại.

Hắn khách khí nhìn Qúy Anh Húc, “ Qúy tổng tài, ta qua bên kia cùng Vương Đổng chào một tiếng, tối nay còn một cái xã giao khác, trước tiên xin cáo từ ngươi ở đây.”

Qúy Anh Húc bình tâm như cũ, gật đầu, “ Đi thong thả.”

Nhìn theo Sở ChínhNam, hắn cảm thấy rầu rĩ không vui. Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì ? Vì sao bản thiết kế của Thiên Yêu lại ở trong tay Sở ChínhNam?

Hắn bất an đi theo khách mời hàn huyên, nói chuyện với nhau nhưng trong đầu chỉ mang theo nghi vấn kia. Thình lình, hắn bị người vỗ nhẹ một chút, “ Suy nghĩ gì đó ? gọi anh vài lần cũng không nghe thấy.”

Là Thiên Yêu, nàng hiển nhiên là từ công ty tới, quần áo vẫn là bộ độ ban ngày mặc đi làm.

“ Không phải để anh đợi lâu lắm sao ? Em muốn lúc mở tiệc sẽ chạy tới, trên đường lại gặp kẹt xe.” Nguyễn Thiên Yêu không phát hiện trạng thái kì dị muốn nói lại thôi của hắn, “ Không nghĩ tới hôm nay khách mời còn chưa tới nhiều. Em lúc mới tới còn nghe mấy phóng viên nhắc đến tên anh, lại bị phỏng vấn sao ?”

“ Chỉ nói vài câu đơn giản, cũng không có gì.”Ánh mắt sắc bén nhìn vào người con gái trước mặt, ngh mình chia sẻ, nghĩ đến chính mình đối với nàng cũng không hiểu hết, nàng lại có nhiều chuyện không muốn cùng mình chia sẻ, có khi lại liên tiếp lén lút nghe điện thoại.

Nhưng hắn không muốn miễn cưỡng nàng, bởi vì hắn tin tưởng một câu – Yêu một người sẽ hoàn toàn tín nhiệm người ấy.

Nhưng hiện tại, người mà hắn tin tưởng có còn tin tưởng được hay không ? một bản thiết kế đã trở thành một bóng ma thật lớn trong lòng hắn.

“Anh Húc, sắc mặt anh không ốt lắm, xảy ra chuyện gì sao ?”

“ Không có gì.” Hắn nhanh chóng điều chỉnh tốt biểu tình, “ đúng rồi, hai ngày sau công ty mời dự họp đại hình hội nghị. Lúc đó bộ phận thiết kế các ngươi sẽ làm thuyết minh tổng kết với những tác phẩm của mình, em không thành vấn đề chứ ?”

“Đương nhiên, tư liệu dành cho hội nghị em đã chuẩn bị tốt.”

“ Vậy… các ngươi không phải là còn có cho anh kinh hỉ gì chứ, ví dụ như nói một chút không có ở trong bản phác thảo thiết kế xuất sắc đã trình…”

Nàng nói giỡn, “ Anh nghĩ rằng nhóm bọn em là ông già Noel a, còn muốn có kinh hỉ. Bản phác thảo thiết kế em đem đến cho anh thật tốt lắm, muốn chúng ta lại vẽ thêm, phòng thiết kế xác định sẽ xảy ra bao can cho anh xem.”

Hắn thất vọng, “ Ân, vậy đợi lát nữa xong việc sẽ nói.”

Ánh mắt Nguyễn Thiên Yêu không biết nhìn thấy điều gì, cầm cánh tay hắn hô lớn, “ Anh xem, soái ca bên kia có phải là người thường xuất hiện trong quảng cáo trên ti vi Đại Lâm Thần không ?”

Theo ánh mắt của nàng, Qúy Anh Húc thản nhiên, “ Đúng vậy, ở những buổi tiệc như vậy, xuất hiện vài diễn viên, người mẫu cũng là chuyện bình thường, người kia –Đại Lâm Thần nghe nói là sắp sửa vì tập đoàn Sở thị…” hắn dừng một chút, quả nhiên thấy nàng nghe đến tập đoàn Sở thị ánh mắt nàng có chút bất động, hắn không đổi giọng, tiếp tục nói, “ Làm đại diện cho trang sức của bọn họ, nên hôm nay hắn cũng đến đây để cung cấp một chút tin tức.”

“ Đúng rồi, em nghe nói lần này người đại diện cho Hoàng Triều là một nữ ca sĩ, tên gọi là…”

Ngay lúc nàng đang nói, một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện, dáng người yểu điệu, một gương mặt thuần túy phương đông rất mê người.

Mỹ nữ tự nhiên đứng bên người Qúy Anh Húc, hai người thoạt nhìn thật thập phần tương xứng, nghiễm nhiên là một đôi kim đồng ngọc nữ.

“ Hi, Anh Húc, đã lâu không gặp.” mỹ nữ mở miệng, động tác tao nhã mê người.

Nguyễn Thiên Yêu phát hiện, ánh mắt không ít nam nhân đều chú ý lại đây.

Đối phương cũng chú ý đến Nguyễn Thiên Yêu, lễ phép gật gật đầu, “ Anh Húc, vị này là ?”

Qúy Anh Húc vì hai người giới thiệu, “ Nguyễn Thiên Yêu, trợ lý của tôi kiêm thiết kế của công ty.” Đối với Chu Sắt Phỉ, hắn chỉ xem nàng như một đối tượng hợp tác bình thường, trực giác khi giới thiệu Nguyễn Thiên Yêu chỉ đề cập đến quan hệ công việc, không nghĩ muốn giới thiệu quan hệ riêng của mình. “ Thiên Yêu, vị này l Chu Sắt Phỉ tiểu thư, là người phát ngôn cho trang sức mới của chúng ta.”

Nhưng Thiên Yêu mẫn cảm nhận ra, nàng thực để ý, trước mặt mỹ nữ ban trai không nhắc tới thân phận kết giao trong tình cảm của nàng.

Loại việc này cũng không cùng hắn so đo, nàng quải ra một nụ cười, “ Nha…ta nhớ ra rồi, cô là ngôi sao đang nổi tiếngChutiểu thư.Ngượng ngùng, ta dạo này vội vàng thiết kế cũng chưa chú ý tới công ty đã thay đổi người phát ngôn.”

Chu Sắt Phỉ mỉm cười, “Việc này cũng là gần đây ta cùng Anh Húc mới nói chuyện trên mns, còn chưa chính thức kí ước, cô không biết cũng thật bình thường.”

Nàng không biết mới là không bình thường.Nàng nhìn hắn một cái, thì ra lúc hắn không có việc gì ở văn phòng sẽ tán gẫu trên mns a.

“ Ba mẹ ta cùng cha mẹ Anh Húc là quen biết, cho nên chúng ta đã quen biết từ lâu. Ta vào con đường nghệ thuật đã rất lâu, thật vất vả mới có được thành tích, Anh Húc liền gọi đienj cho ta, muốn dính của ta hết.” Nàng nói giỡn, “ Kỳ thật, có thể thay Hoàng Triều làm người phát ngôn sản phẩm, ai dính ai quang còn chưa nói được đâu.”

Chu Sắt Phỉ là một tuyệt thế mỹ nữ, gia thế lại rất tốt, ở đây một vài thiên kim tiểu thư phát hiện nàng, đều xúm lại, đề tài đều xoay quanh quan hệ giữa nàng và Qúy Anh Húc.

Chậm rãi, Nguyễn Thiên Yêu bị đưa xa ra khỏi phạm vi nói chuyện phiếm của mọi người, nàng lần đầu tiên phát hiện, quanh hắn nàng không thể xen vào.

Toàn thân Qúy Anh Húc ngập tràn mị lực, con gái vây quanh hắn càng ngày cang nhiều, lại có phóng viên thấy vậy, liền yêu cầu hắn cùng Chu Sắt Phỉ chụp chung ảnh, Qúy Anh Húc thỏa mãn yêu cầu của phóng viên, cũng nhân cơ hội tuyên bố Chu Sắt Phỉ sắp trở thành người phát ngôn mới, khiến cho hiện trường xôn xao một trận không nhỏ.

Nàng nhận thấy, suốt buổi tối hôm nay ánh mắt của hắn đều ít nhìn đến nàng, lúc này, bị đám người vây quanh, ánh mắt hắn lại đột nhiên nhìn đến bên nàng, nàng thầm mong hắn sẽ bỏ chúng mỹ nữ mà đến bên cạnh mình, nhưng trong nháy mắt, hắn lại đem nụ cười nở rộ tặng cho người khác.

Tim, trong phút chốc đau một chút, là nhìn lầm sao ? ánh mắt vừa tới của hắn, lại làm cho nàng cảm thấy có chút lạnh băng ?

“ Tiểu học muội, sao lại ngẩn người ở đây ?”

Niếp Nhĩ Hạo rút cục bỏ bạn gái, xem ra người bạn gái lâm thời không lý tưởng. Người nữ nhân kia mới gặp hắn hai lần, lại có ý muốn đêm này cùng hắn lên giường, loại như vậy hắn tiêu thụ không được.

“ Anh Nhĩ Hạo.” Nàng nhìn hắn cười cười, “Lúc em mới đến, giống như nhìn thấy anh cung một cô gái xinh đẹp uống rượu .”

“ Đúng vậy, nhưng nàng lại uống hơn anh, nên anh lái xe đưa nàng về trước.” nếu không nhanh đuổi cô nương kia đi trước, biết đâu chính mình đêm nay lại không thể về nhà

“ là bạn gái anh ?”

“ Là bạn thôi, cha anh là một hộ khách nữ nhi, lần trước ông giúp cha nàng thắng án, nên cha nàng mời chúng ta ăn cơm, trong bữa ăn nhìn thấy anh, cảm thấy anh siêu vĩ đại, hắn da mặt dày đến chết được, muốn gả nữ nhi bảo bối của mình cho anh làm lão bà.”

“Em sao lại nghe thấy trong miệng anh một hương vị phiền chán ?”

Niếp Nhĩ Hạo vươn tay vuốt nhẹ tóc nàng, “Cho nên nói, vẫn là tiểu học muội của anh hiểu anh nhất a.”

Hắn liếc về phía Qúy Anh Húc đang được mỹ nữ vây quanh, “ tên tiểu tử kia đang làm cái quái gì ? lại đem quăng em sang một bên không quan tâm, chính mình lại đi hưởng thu tiêu dao khoái hoạt ?”

“ Không có đâu.” Vẻ mặt Nguyễn Thiên Yêu am hiểu ý người, “ Anh ấy chỉ là xã giao mà thôi.”

“Xã giao ?” Niếp Nhĩ Hạo không dám gật bừa, “ trước mặt lão bà tương lai của mình cùng nữ nhân xã giao đến thân nhân gia hai má ?”

Nàng nhìn thấy Qúy Anh Húc trong đám người ồn ào chuồn chuồn lướt nước hôn hai má Chu Sắt Phỉ , nàng cười khổ một cái, như vậy tin tức ngày mai muốn nói như thế nào thì sẽ có như thế đó, “ Đại lão bản hi sinh tuyên truyền, xem ra chi phí quảng cáo của công ty chúng ta có thể tiết kiệm được một nửa.”

Hắn tỏ ra biểu tình không chịu nổi, “ tiểu học muội, không thể không thừa nhận trên đời này còn có nữ nhân rộng lượng như em, thật sự là phúc phận của tên tiểu tử kia, như vậy em cũng chịu đựng được sao ?”

Hắn nhìn về phía Qúy Anh Húc, vừa đúng lúc ánh mắt của tên kia cũng nhìn về phía mình, hắn đột nhiên sinh tâm kế, giữ chặt tay Nguyễn Thiên Yêu, đem mặt ghé sát nàng, “ Tiểu học muội, anh cảm thấy không khí nơi này có chút kém, chúng ta ra bên ngaoit hít thở không khí có được không ?”

“Được.” Nguyễn Thiên Yêu cũng rất muốn rời đi nơi làm cho nàng không thể hít thở này, lại không muốn nhìn trường hợp Qúy Anh Húc “không thể không xã giao”.

Mới đi vài bước, cổ tay nàng bị người từ phía sau kéo lấy, Qúy Anh Húc sắc mặt thối hỏi, “Hai người đang làm cái gì ?”

Niếp Nhĩ Hạo bất cần nhún nhún vai, “ tao chỉ muốn tiểu học muốn theo giúp tao đi ra bên ngoài hít thở không khí a, mày không thấy nơi này không khí thật tệ sao ?”

Qúy Anh Húc đem gương mặt tuấn tú chuyển sang Nguyễn Thiên Yêu, “ cho nên em muốn cùng hắn ra ngoài ?”

Nàng vô tội gật đầu, “ Em nghĩ đến…anh đang bận nhiều việc xã giao.”

Hắn lạnh mặt, không khỏi phân trần kéo tay nàng, “Anh đói bụng, về nhà anh nấu cơm đi.”

“Nhưng là…”nàng bị hắn kéo đi một đường, “nơi này rõ ràng đồ ăn rất nhiều a, nếu anh đói bụng, muốn hay không ngay tại chỗ này giải quyết một chút ?”

“Anh muốn ăn đồ em tự tay làm.”

Nguyễn Thiên Yêu lo lắng nhìn hắn, người này vừa mới không có nàng trong đáy mắt, hiện tai lại như toàn thế giới này chỉ nhìn thấy nàng, thật kì dị, “Anh làm sao vây ? giống như là lạ…Uy, cầm tay em nhẹ chút, rất đau nha…”

Đêm đó Qúy Anh Húc điên cuồng làm tình, có lẽ trong tiềm thức hắn sợ mình sẽ bị phản bội cùng thương tổn, càng sợ hơn là mình sẽ mất đi nàng.

Có lẽ chỉ có cách chiếm giữ lấy cơ thể nàng mới cho hắn sinh ra cảm giác an toàn….

Cuộc triển lãm trang sức rất nhanh sẽ diễn ra, công ty từ trên xuống dưới đều bận rộn cho cuộc triễn lãm lần này.

Từ lúc bắt đầu hội nghi cho đến bây giờ sắc mặt vẫn luôn giữ một biểu tình, cũng không ngắt qua lời nào, mặc cho cấp dưới thảo luận mỗi ưu khuyết điểm của trang sức.

Ánh mắt hắn chăm chú vào bản thiết kế ở trên tay, một tờ rồi lại một tờ nhưng vẫn không có thứ hắn muốn nhìn thấy.

Hắn luôn hy vọng bộ trang sưc trong tay Sở Chính Nam chỉ là một sự trung hợp tương tự, bản thiết kế vẫn ở trong tay Nguyễn Thiên Yêu, nhưng sự thataj chứng minh, bản thiết kế đó vẫn không xuất hiện trước mắt hắn.

Hắn đã tìm ba lần nhưng vẫn không có, ngay cả một bản tương tự cũng không có.

Xa xa, Nguyễn Thiên yêu cúi đầu, bút trong tay còn như đang vẽ cái gì đó, hắn không thấy rõ, nhưng hắn biết nàng mỗi lần đều sẽ mang theo laptop, nếu bất chợt cólinh cảm thì mặc kệ thời gian địa điểm lập tức ghi lại.

Hắn nhìn nàng đến xuất thần, nghĩ sao vẫn không thông vì sao bản thiết kế của nàng lại chạy đến trong tay Sở Chính nam…nàng thật sự phản bội hắn sao ?

Niếp nhĩ Hạo vụng trộm quan sát Qúy Anh Húc, nhìn thấy tên kia một matwj đầy tâm sự, nhìn bản thiết kế cau mày, lại nhìn tiểu học muội đến ngẩn người ? như vayaj là đối với bản thiết kế lần này không hài lòng sao ?

Không thể nào, hắn thấy toàn bộ những mẫu thiết kế lần này đặc biệt là mẫu thiết kế của tiểu học muội lại làm cho hắn kinh diễm.

Hắn nói nhanh, “ Các vị, nếu đối với các theist kế lần này không có ý kiến gì thì bắt đầu tiến vào quá trình chê stasc.” Hắn giương mắt nhìn Qúy Anh Húc, “ Tổng tài, còn có gì muốn bổ sung sao ?”

Qúy Anh húc phục hồi lại tinh thần, đột nhiên cảm thấy cử chỉ cúi đầu của nguyêcn Thiên Yêu thataj quá chói mắt, nàng rốt cục vẽ cái gi ? hắn lạnh miệng. “ Nguyễn tiểu thư, nếu ta nhớ không lầm hiện giờ đang là giờ họp, cô có muốn hay không buông tay việc riêng tôn trọng thủ trưởng của chính mình một chút ?”

Bởi vì lời chỉ trích không khách khí của hắn, hội nghị trở nên im lặng.

Nguyễn Thiên Yêu cả kinh, ngẩng đầu lên nhìn hắn, có chút mạc dnah kỳ diệu.

“ Như thế nào ?” hắn có ý cùng nàng đối nghịch, “ Từ lúc bắt đầu đến giờ, cô vẫn cúi đầu không nói, phải chăng hội nghị hôm nay làm cô cảm thấy nhàm chán ?”

Nàng vẻ mặt khô nóng, cảm thấy hôm nay hắn có chút bất thường.

Mọi người cũng khó hiểu, ai cũng biết hai người họ là tình lữ, không ít người nhìn thấy tổng tài đối với Nguyễn Thiên Yêu quả thực có thể dùng sủng nịch cùng thương yêu để hình dung. Hiện tại làm sao vậy ? họ cãi nhau sao ?

Niếp Nhĩ Họa nhanh hòa giải, “ Tổng tài, không nên vì mọto chuyện nhỏ mà tức giận nha ? Hội nghị đã cũng kéo dài gần ba giờ, ta nghĩ Nguyễn tiểu thư có thể vì mệt mỏi…”

“ Cô rút cục là vẽ cái gi ?’ Qúy Anh húc chen ngang, Niếp Nhĩ Hạo ngượng ngừng liền ngậm miệng. Tên này hôm nay chắc ăn phải thuốc nổ a!

Nguyễn Thiên Yêu có chút luống cuống giải thích, “ Tôi dodotj nhiên nghĩ đến một vài ý thiết kế cho nên,…”

“ Sao ?” Qúy Anh Húc cười lạnh, “ Thì ra là Nguyễn tiểu thư suy nghĩ cho lợi ích của công ty, đến đây, cho tôi xem ý tưởng của cô”

“ Nhunwg là tôi…tôi còn chưa hoàn thành.” Anh Húc hôm nay như thế nào ? sao lại đột nhiên nhắm vào nàng ?

“Không quan hệ.”

Nàng bất đắc dĩ phải đưa laptop qua.

Qúy Anh Húc nhìn vào bản nhớ, tuy chỉ là những đường phác thảo chưa rõ ràng nhưng có thể nhìn ra ý tưởng độc đáo của nàng.

Trên mặt hắn hiện ra một chút lạnh ý cười, “Xem ra, tôi đề bạt cô làm thiết kế thật không nhìn lầm, bất quá…” hắn đóng laptop, nhìn nàng, “tôi vẫn ngạc nhiên về một vấn đề, Nguyễn tiểu thư ngoài làm thiết kế cho Hoàng Triều còn kiêm chức cho người ngoài sao ?”

“ Anh nói vậy là có ý tứ gì ?” không khí trước mắt không khỏi làm cho Nguyễn Thiên Yêu nhớ tới n năm trước ở trường trung học Anh Triết, hắn cũng như vayaj giáo huấn nàng, làm cho nàng không có một chút mặt mũi, chataj vataj muốn tìm chỗ trốn vào.

Khuôn mặt nàng chợt tái, người trước mắt này chính là người mình yêu nhiệt liệt sao ? Ban đêm hôm kia hai người không phải vượt qua một đêm kích tình sao, vì sao hiện tại hắn lại dùng loại ánh mắt này để nhìn mình, nàng làm gì sao sao ? nàng chẳng qua ở hội nghị vẽ vẽ một chút thôi mà !

Niếp Nhĩ Họa nhỏ giọng bảo hắn có chừng có mực, nhưng Qúy Anh Húc lại tiếp tục trừng mắt nhìn hắn liếc một cái “ người còn giúp nàng, ta sẽ mắng luôn ngươi.”

“ Nàng cố lấy dũng khí hỏi, “ Anh húc, không tổng tài, tôi rốt cục làm sai cái gì ? tôi thề, tôi không có làm việc cho người ngoài…”

“ Nha ?như vayaj tại sao Sở Chính Nam lại có trang sức thiết kế của cô ?”

Lời này của ahwsn giống như quả bom, đem thanh âm của Nguyễn Thiên Yêu oanh tạc rời rạc. Sắc mặt nàng trắng bệch, mọi người nhìn nhau.

Niếp Nhĩ Hạo gãi gãi đầu, hết nhìn người này lại nhìn người kia, Ai da, làm sao có thể chứ ? “ Tổng tài, có lẽ ngươi hiểu lầm, tiểu học muội sao có thể làm chuyện như vậy chứ ? nàng làm sao có thể đem thiết kế giao cho đối thủ cạnh tranh của chúng ta ?”

Qúy Anh Húc sắc mặt nghiêm trọng, hắn chỉ muốn nghe nàng nói, nếu nàng nói nàng không phản bội, mọi chuyện chỉ là trùng hợp, là sao chép, hắn sẽ tin nàng.

Nguyễn Thiên Yêu ngẩng đầu lên, mặt không chút thay đổi, “ Tôi hiểu anhcó ý tứ gì, đúng vậy, sở Chính Nam có một phần bản vẽ thiết kế của tôi, nhưng phần bản vẽ này tôi vốn không giao cho công ty…cho nên tôi cũng thật sự ngạc nhiên, anh làm sao biết chuyện này ?”

Qúy Anh Húc muốn phát điên . Nàng đã thừa nhận còn dám hỏi hắn làm sao biết được?

“ Ba” hắn tức giậnvỗ bàn, “ Thataj biết nói chơi, cô cso hay không lầm đối tượng đùa bỡn ? cô có biết loại hành vi này có thể gọi là bán đứng cơ mật công ty hay không ?”

“ Tôi không có bán đứng công ty.” Nàng kiên trì nói

“ Vậy vì sao bản thiết kế của cô ở trong tay Sở ChínhNam?”

“ Tôi…” trước mặt nhiều người như vayaj nàng nói không nên lời, nàng không muốn người khác đụng đến việc riêng tư của nàng, “ Tôi không có gì đẻ giải thích.”

Qúy Anh Húc như chỵ đả kích, sắc mặt xanh mét, không lên tiếng.

Niếp Nhĩ Họa cũng không biết phải như thế nào, “ Tiểu học muội, muội có khổ tâm gì phải không ?”

Nàng quật cường nhìn Qúy Anh húc, “ tổng tài, tôi không phản bội công ty cũng không có phản bội ngươi, chính là anh nhìn lén tác phẩm của tôi, xâmphamj riêng tư của tôi, tôi cảm thấy từ đầu đến cuối cơ bản là anh không tín nhiệm tôi.”

Hắn cười lạnh, “ Tín nhiệm của ta đã tan theo bản thiết kế trong tay Sở ChínhNam, muốn nói tín nhiệm với tôi sao ? Hừ !” hắn khinh thường hừ một tiếng.

Nguyễn Thiên Yêu cũng kiên quyết, ‘ Tôi đây nghĩ chúng ta đã không òn gì để nói.”

“Cô nói đúng.” Hắn vẫy vẫy tay, “ Tan họp.”

Chính là,chấm dứt xem ra không chỉ là hội nghị này mà còn là tương lai của hai người…

Đaya là cảm giác thương tâm sao ? vì sao baya giờ so với cảm giác thời trung học lại càng khó chịu ?

Hiện tại nàng đau lòng dường như không thở được, thở không được, hít cũng không xong, ngay cả bước chân cũng hỗn độn.

Kết thúc hội nghị, Nguyễn Thiên Yêu không trở lại văn phòng mà đi ra khỏi công ty, ánh mặt trời bên ngoài chói chang nhưng lại làm cho nàng thấy lạnh.

Nàng thataj sự muốn khóc, nhưng vì sao nước mắt lại không thể rơi xuống ? Nàng nhớ tới trong những tiểu thuyết thường viết khi con người thất tình thường dùng phương pháp tự sát để trốn tránh thống khổ.

Nếu thật sự tự sát có thể tránh được cảm giác thống khổ này sao ?

Nàng nở nụ cười, bởi nàng biết mình không phải loại người có thể tìm đến việc tự sát…nhưng vi sao cảm giác lúc này so với chết còn khó chịu hơn ?

“Ping” đầu đụng vào cái gì, rất đâu, nhưng nàng lại cảm thấy có chút vơi đi, đau như vậy trong lòng sẽ không đau nữa.

Nàng giương mắt nhìn thấy một khuôn mặt anh khí bừng bừng.

“ Chị dâu tương lai ?” Qúy Anh Tư cười nói, “ chị bị bay mất hồn a, em đứng bên kia nhìn thấy chị, dáng vẻ thất hồn lạc phách, kêu mấy cũng không nghe, lúc này…” nàng nâng cổ tay lên biểu tình nhìn đồng hồ, “ chị không phải cùng ca ca ăn cơm sao ?”

Nguyễn Thiên Yêu kinh ngạc nhìn nàng, sau đó bất ngờ nhào vào lòng nàng không chút nghĩ ngợi, cái gì cũng không nói khóc liên tục dọa cho Qúy Anh Tư nhảy dựng, lập tức giống như kỵ sĩ, vỗ vỗ sau lưng.

“ Chị làm sao vậy ? chẳng lẽ ca ca khi dễ chị?”

“ Đem tôi đi đi, tôi vĩnh viễn không muốn nhìn thấy tên hỗn đãn Qúy Anh Húc….”