Không có ảnh hưởng tới lý trí, còn có thể cùng với Lê Bống trở nên mạnh mẽ lên! Thái Hòa thậm chí bắt đầu chờ mong sẽ tiến hóa thêm một bước. Bất quá trong lòng hắn cũng hiểu rõ, dục tốc là bất đạt, vạn nhất mang đến cho Lê Bống nguy hiểm gì thì sẽ không kịp hối tiếc.
Ở trên đường trở về, Thái Hòa lấy được một áo đầm với một đôi giày sạch sẻ ở một cửa tiệm bán quần áo, định thay thế món quần áo đã bị máu tươi nhuộm đỏ trên người Lê Bống.
Bộ dáng con rối zombie lúc trước chán ghét còn chưa tính, nhưng Lê Bống chính là người rất thích sạch sẻ, mặc dù biến thành Zombie, cũng không thể để nàng ăn mặc thành như vậy.
Nhưng mà sau khi về đến trụ sở, nhìn thấy Lê Bống ngồi im lặng ở trước mặt, Thái Hòa lại không biết nên ra tay như thế nào!
Bất kể là điều khiển chính Lê Bống tự thay, hay là hắn tự mình ra tay, cũng khó không trông thấy cơ thể đã từng xuất hiện vô số lần ở trong ảo tưởng của hắn...
Trước kia bởi vì điều kiện của bản thân không đủ, trong nội tâm Thái Hòa tuy rằng rất thích Lê Bống, nhưng lại chưa bao giờ thổ lộ qua, càng không nghĩ tới quan hệ với Lê Bống sẽ có thể có chuyển biến gì. Dù sao hắn chỉ là một gã thanh niên nghèo, thu nhập không cao, mà Lê Bống lại là hoa hậu giảng đường đại học Sài Thành, bên người không thiếu những chàng trai có điều kiện kinh tế cực tốt.
Nhưng lúc này bởi vì phải thay quần áo cho nàng, nhưng lại không thể không trông thấy thân thể của nàng ...
Mặc dù lúc này Lê Bống không để ý tới, nhưng Thái Hòa vẫn cảm giác được miệng đắng lưỡi khô một trận.
Nhìn thoáng qua chậu nước đặt ở bên chân, lại nhìn toàn thân Lê Bống bẩn thỉu một cái, Thái Hòa do dự một hồi lâu, cuối cùng cũng chậm rãi vươn tay ra ...
Từng chiếc cúc áo bị mở ra, da thịt trắng nõn non mịn của Lê Bống cũng hiển lộ ra ở trước mắt Thái Hòa từng chút một.
Toàn thân khô nóng Thái Hòa thật khó khăn dằn xuống rồi xúc động, dùng khăn vắt khô bắt đầu lau mặt Lê Bống từng chút một.
"Tỉnh táo, tỉnh táo... làm thịt nàng dưới loại tình huống này, có còn là còn người không..."
Đối mặt thân thể của người mình từng yêu say đắm, nếu nói không có xúc động đó là ba xạo, nhưng nhìn cặp mắt không có cảm tình của Lê Bống, Thái Hòa lại cảm giác đau xót trong lòng.
Khi nào mới có thể giúp cho Lê Bống khôi phục lý trí ...
Thời gian lúc rạng sáng đột nhiên cảm giác được rung động một chút, làm cho Thái Hòa thoáng chốc bị đánh thức.
Hắn vừa mở ra mắt ra, đã nhìn thấy Lê Bống vẫn đang ngồi ở trong góc.
Lê Bống được lau sạch sẽ thân thể rồi, lại đổi lại quần áo sạch sẽ, nhìn qua nàng không có khác biệt gì với lúc trước khi tai họa ập xuống... Có một khác biệt duy nhất, chính là ánh mắt lóe ra ánh sáng màu hồng kỳ dị...
Thái Hòa vừa mới xuất hiện cảm giác dị thường, chính là bản năng khát vọng đến từ Lê Bống. Nếu như Lê Bống có thể nói chuyện, như vậy hiện giờ nói câu nói đầu tiên phải là: “Ta đói rồi.”
Hơn nữa thức ăn nàng cần ăn, chính là chủng loại chất gel đặc thù trong đầu Zombie.
Xem xét từ biểu hiện của Lê Bống, loại chất gel đặc thù này có thể làm cho Virus trong cơ thể nàng xảy ra biến dị thêm một bước, hơn nữa hiệu quả rõ ràng. Nếu nàng đã có khát khao, đương nhiên mình phải thỏa mãn nàng mới được.
Ngẫm lại thật đúng là tâm tình phức tạp, người sống sót thông thường trốn tránh Zombie còn không kịp, chính mình lại muốn chủ động đi tìm Zombie để gây sự. Quan trọng nhất là, ở bên người còn đi theo 1 con Zombie biến dị.
Sau khi mang theo một ít thức ăn, Thái Hòa lại lấy ra một thanh đao nhọn mới tinh từ trong ba lô. Cây dao chặt thịt lúc trước đã có hơi mòn rồi, sẽ tạo thành ảnh hưởng với chính mình trong chiến đấu, đương nhiên không thể tiếp tục dùng.
Hắn thử đút một miếng xúc xích hun khói cho Lê Bống, lại phát hiện Lê Bống hoàn toàn không có hứng thú với món này, dường như thức ăn nàng cần chỉ có loại chất gel này.
“Đi thôi, mang em đi ra ngoài tìm thức ăn.” Sau đó, một tay kéo Lê Bống lên, Thái Hòa lập tức lôi theo nàng đi xuống lầu.
Hiện giờ cả thành thị này hoàn toàn chính là một mảnh không khí trầm lặng, cái gì cũng thiếu thốn, nhưng chỉ có Zombie là không thiếu. Nhưng, nơi mà phần đông Zombie tập kết, đối với Thái Hòa mà nói vẫn vô cùng nguy hiểm, hắn chỉ có thể mang theo Lê Bống đi tìm những con Zombies “Lạc đàn”.
Ở trong quá trình sưu tầm cực kỳ cẩn thận, Thái Hòa cũng không tự chủ được mà tự hỏi một vấn đề. Đối với những Zombie đang du đãng ở bên ngoài mà nói, nơi cung cấp thức ăn duy nhất của bọn họ, chính là những người sống sót vì tìm kiếm thức ăn mà phải đi ra mạo hiểm tánh mạng, hơn nữa dưới tình huống phần lớn người sống sót cũng đủ cẩn thận, dù xem như không sưu tập được bao nhiêu thức ăn, bảo vệ tánh mạng vẫn còn miễn cưỡng có thể làm được đấy.