Chương 51: Loạn Dương Thức Thứ Nhất

Sau khi bước lên bậc thang thứ ba nghìn Thần Vũ đã dừng lại một thời gian ít nhất đã một canh giờ. Hiện tại Thần Vũ mười phần tập trung tinh thần tôi luyện hồn lực, hắn không muốn mình sơ suất liền bị hồn áp kia đè bẹp đến chết.

Hồn áp cứ như những hạt mưa liên tục rơi xuống va chạm với Hồn Thuẫn của Thần Vũ. Nhìn có vẻ như nhẹ nhàng nhưng thật sự Thần Vũ lại đang chịu đựng những cơn đau như những thanh chùy đánh vào.

Hồn thuẫn được ngưng thực do hồn lực của Thần Vũ, còn hồn áp lại như những thanh châm liên tục đánh vào cho nên cứ như là kim đâm vào thịt, nó khiến thức hải Thần Vũ liên tục đau nhói.

Thần Vũ biết sự tôi luyện này có thể khiến hồn lực của hắn tăng nhanh, thậm chí có thể giúp hắn nắm bắt bí pháp Hồn Thuẫn. Thế nhưng Thần Vũ cũng không ngừng oán trách, kim đâm vào nhục thân có thể đau nhưng không nhiều, thế nhưng hàng vạn cây đâm vào thì nó là một cực hình.

Nhưng hàng vạn cây kim có thể đâm vào Hồn Lực thì đó mới là địa ngục, cơn đau đó khiến Thần Vũ không dám buông lỏng bảo vệ thức hải của mình, chỉ cần một sai lầm cũng có thể khiến hắn thành người điên cả đời.

Sau khi Thần Vũ tiếp tục tôi luyện một canh giờ thức hải của hắn tê rần, thế nhưng lúc này hồn lực thông qua tôi luyện đã tăng trưởng đến một mức độ vô cùng dày đặc. Hồn Thuẫn quang đoàn bao quanh Thần Vũ cũng trở nên dày hơn.

Qua một khắc sau Thần Vũ đứng dậy, bởi vì Hồn Thuẫn đã trở nên dày hơn và hồn áp đã không còn khiến thức hải Thần Vũ đau nhức nữa.

- Không nên chậm trễ.

Thần Vũ tất nhiên nhận thức được tình hình nên hắn không ngừng lại. Hắn lại dùng hết sức mình tiến lên từng bậc thang.

Trên đường đi quang đoàn của Hồn Thuẫn liên tục rung lên do va chạm với hồn áp, thế nhưng hồn thuẫn không phải là một bí pháp tầm thường, dù mức độ hồn lực của Thần Vũ chỉ bằng luyện sư nhất phẩm thì Hồn Thuẫn vẫn không có chuyện gì.

Nhưng hạn chế duy nhất của Thần Vũ là tốc độ, hắn rất muốn mau chóng đến đỉnh của Đăng Dương Sơn, thế nhưng chỉ đi khoảng bảy trăm bậc thì thể lực của Thần Vũ lại giảm nên hắn phải tĩnh tọa xuống mà nghỉ ngơi. Thần Vũ nghĩ nếu mình có thể sử dụng nguyên lực thì chuyện này đã trở nên vô cùng dễ dàng.

Sau khi nghỉ ngơi Thần Vũ liền tiếp tục tiến lên, cứ như thế lập đi lập lại đến khi bước qua bậc thứ ba nghìn và bốn nghìn. Cứ mỗi khi Thần Vũ dừng lại ở các đại bậc thì hồn lực của hắn lại được tôi luyện tăng lên.

Sau bao nhiêu cố gắng, Thần Vũ đã đi được gần hết thang lộ này, hiện hắn chỉ còn cách đỉnh Đăng Dương Sơn khoảng ba trăm bậc thang, thế nhưng Thần Vũ lại một lần nữa thể lực cạn kiệt nên đành tĩnh tọa nghĩ ngơi.

- Có lẽ bản thân mình nên tìm một bộ pháp, hơn nữa còn cần nâng cao nhục thân.

Thần Vũ ão não nói ra.

Tạm bỏ qua một bên, Thần Vũ tiếp tục bước vào tĩnh tâm tôi luyện hồn lực. Trải qua nhiều lần tôi luyện như thế hắn sớm đã quen, cho nên quá trình diễn ra vô cùng trôi chảy. Hồn lực càng tăng tiến khiến Thần Vũ vô cùng vui mừng.

Thần Vũ ngồi đó, cảm nhận những Hồn áp đánh vào Hồn Thuẫn, nhưng giờ đây thức hải của Thần Vũ đã trở nên vô cùng vững chắc cho nên cảm giác tê rần khi trước cũng dần biến mất.

Hồn Lực được tôi luyện cứ như máu huyết chảy trong kinh mạch, như nguyên lực được hấp thu tại đan điền, ngày càng dày đặc. Bên trong thức hải của Thần Vũ lúc này ngoại trừ Tiểu Nguyên đang say ngủ, thì hồn lực lại đang xoay chuyển vô cùng dữ dội, điểm sáng ở giữa thức hải liên tục hấp thu hồn lực được đổ vào.

Thức hải Thần Vũ lúc này như một mảng thiên địa đang xoay chuyển, hồn lực uyển chuyển lại thanh thoát như thủy triều điên cuồng xoay quanh điểm sáng ở giữa. Thức hải Thần Vũ một lần nữa run lên và vang lên tiếng oong oong, điểm sáng ở giữa sáng lên tỏa ra một lực lượng vô hình, hấp thu hồn lực và xoa dịu thức hải của Thần Vũ.

Qua một lúc lâu, mi tâm của Thần Vũ run lên, Thần Vũ mở mắt có thể thấy được từ trong ánh mắt hắn có một thứ gì đó vừa thay đổi.

Quang đoàn Hồn Thuẫn xung quanh lần nữa ở nên mờ dần, thế nhưng chỉ có Thần Vũ mới biết Hồn Thuẫn hiện tại lại vững chắc hơn trước không biết bao nhiêu lần.

- Hồn lực đột phá, luyện sư nhị phẩm.

Thần Vũ thì thào nói, hắn đã đột phá. Sau khi trải qua hơn bốn nghìn bậc thang tôi luyện, hồn lực của Thần Vũ lúc này đã vô cùng dày đặc thậm chí như hải triều to lớn. Quá trình ổn định hồn lực trong thức hải vô và sự tôi luyện đó đã làm cho Thần Vũ đột phá.

Tâm trạng Thần Vũ có chút vui mừng, nhưng cũng có chút chán nản. Đột phá thành luyện sư nhị phẩm nên là chuyện vui mừng nhất sau khi trở thành một luyện đan sư chưa lâu, thế nhưng trải qua hơn bốn nghìn bậc thang lại chỉ có thể đột phá tới luyện sư nhị phẩm khiến hắn có chút chán nản.

Nhưng đó là suy nghĩ của riêng Thần Vũ, hắn không biết rằng Hỗn Nguyên quyết nghịch thiên thế nào, từ khi Thần Vũ bắt đầu tu luyện hồn lực đến nay cũng mới chỉ được gần ba mươi ngày thời gian, thế nhưng hắn đã đột phá đến hồn lực nhị phẩm là một chuyện chưa từng được lưu trong thiên cổ.

Nếu người khác biết được suy nghĩ của Thần Vũ thì chắc chắn hắn sẽ bị nguyền rủa không thương tiếc.

- Aizzz… cũng xem như là có thu hoạch, hiện tại vẫn nên tu luyện, sau đó rời khỏi đây trước khi có gì đó không ổn.

Thần Vũ thở dài nhưng vẫn ý thức được tình cảnh hiện tại, hắn mau chóng bước tiếp. Chỉ có ba trăm bậc nên Thần Vũ đi vô cùng nhanh chóng, chỉ trong một khắc đã vượt qua.

Hiện ra trước mắt Thần Vũ hiện tại là một mảng thiên địa mênh mông, trên đỉnh của Đăng Dương Sơn cứ như một đồng bằng phủ tuyết trắng, quang cảnh hiện ra khiến Thần Vũ phải mở to mắt choáng ngợp.

Từ trên đỉnh Đăng Dương Sơn, Thần Vũ có thể nhìn thấy những ngọn thạch sơn khác của Thanh Sơn Lâm, xung quanh Thần Vũ là tầng mây cao vút mà hắn chỉ từng có thể ngước nhìn lên. Trên đỉnh đầu hắn chính là thiên nhật, nhiệt độ của thiên nhật là cho Thần Vũ cảm thấy nơi này không lạnh như trong tưởng tượng.

Đó là một quang cảnh hùng vĩ mà chỉ có các bậc cường giả có cơ hội trông thấy. Điều này cũng đã hối thúc Thần Vũ lí do tu luyện của hắn, hắn có rất nhiều mục đích, từ việc của Tiểu Nguyên đến việc tìm kiếm phụ mẫu, hiện tại hắn cũng muốn tu luyện, bởi vì chỉ khi có thực lực Thần Vũ mới có thể toàn tâm với quang cảnh này.

Thần Vũ hít một hơi, cảm giác thoải mái truyền đến. Hắn ngồi xuống bắt đầu vận chuyển Hỗn Nguyên pháp quyết. Bỗng nhiên lúc này, nguyên lực từ Hỗn Độn chi nguyên bị kèm nén đã lâu bùng phát dữ dội.

Uỳnh...uỳnh !

Tiếng nguyên khí xông phá huyệt mạch truyền đến tai Thần Vũ khiến hắn khiếp sợ, hắn mau chóng vội vàng vận Hỗn Nguyên Quyết nhanh hơn. Việc này vô cùng nguy hiểm, bởi vì nếu không thể điều hòa nguyên khí đúng cách thì nhẹ là kinh mạch đứt đi, nặng thì bạo thể.

Nguyên khí xông phá huyệt mạch không ngừng mở rộng kinh mạch của Thần Vũ, cứ như thế điều hòa mất một canh giờ. Thế nhưng một vài kinh mạch đã bị đứt, may mắn là những kinh mạch này không ảnh hưởng đến Thần Vũ và vẫn có thể chữa trị.

- Ít nhất là đã đạt tới Luyện Mạch nhất trọng hậu kỳ.

Thần Vũ thở ra mừng rỡ, khi nãy trong khi điều hòa Nguyên Khí hắn đã gặp sự cố Nguyên khí ứ đọng, nhưng rất may hắn đã cố gắng khống chế cho nên mới gây ra những kinh mạch không ảnh hưởng đứt gãy, nếu không thì hậu quả khôn lường.

Nhưng trong cái rủi có cái may, Thần Vũ đột phá tới hậu kỳ nhất trọng, kinh mạch mở rộng khiến khí lực tăng thêm không ít. Thần Vũ tự nhủ rằng hắn không nên để điều này xảy ra nữa, dù là đột phá nhưng hậu quả là không thể khống chế.

Thần Vũ bình tĩnh cảm nhận khí tức bản thân, sau khi qua một lúc vui mừng hắn liền bắt đầu chữa lành kinh mạch hư tổn, không tốn quá nhiều thời gian mọi thứ liền ổn định.

- Thiên Nhật vừa hay đã lên cao, lúc này nên thử xem liệu mình có thể hấp thu Thiên Nhật chi lực hay không.

Thần Vũ hưng phấn nói.

Theo như trong quyển trục ghi chép Diệu Nhật Đại Năng có thiên phú từ nhỏ cho nên có thể hấp thu Thiên Nhật chi lực vô cùng thoải mái mà không cản trở điều gì. Trong quyển trục cũng ghi chép lại phương thức điều hành kinh mạch, thế nhưng bản thân Thần Vũ luôn có một dự cảm không đúng.

Chỉ là Thần Vũ không biết điều đó là gì, cho nên hắn đành làm theo ghi chép để lại.

Thần Vũ nhắm mắt định thần vận Hỗn Nguyên Quyết, lần này đã có kinh nghiệm từ trước nên hắn vô cùng chậm rãi và cẩn thận.

Ầm !...ẩm !

Cả Đăng Dương Sơn như đang rung lên, linh khí xung quanh cũng bắt đầu di chuyển nhanh chóng không ngừng xoay quanh Thần Vũ. Linh khí ngày càng tụ hợp nhiều hơn không có dấu hiệu ngừng lại.

Bản thân Thần Vũ lại không quan tâm điều đó, hắn cố gắng định thần tập trung cảm nhận. Thiên Nhật chi lực là một trong những loại linh lực của thiên địa sinh ra, nếu không phải thể chất đặc biệt sợ là không thể cảm nhận được.

Thế nhưng Thần Vũ vô cùng tự tin vì có Hỗn Nguyên Quyết, pháp quyết của tạo hóa. Thần Vũ tập trung cảm nhận linh khí xung quanh, dưới trợ giúp của Hỗn Nguyên Quyết qua một lúc hắn đã cảm nhận được một tia khí tức nóng bức.

Thần Vũ rất nhanh biết được đó là Thiên Nhật chi lục nên liền mau chóng hấp thụ tia khí tức ấy, nó đi vào nội thể, xuyên qua các kinh mạch làm Thần Vũ vô cùng đau khổ, nó gần như muốn thiêu đốt lục phủ ngũ tạng của Thần Vũ, thế nhưng Hỗn Nguyên Quyết rất nhanh đã có thể khống chế được.

Sau khi hấp thụ được một tia Thiên Nhật chi lực Thần Vũ liền đại hỉ, hắn liền mau chóng tranh thủ tiếp tục. Lần này cảm giác đã rõ ràng hơn cho nên việc hấp thu thiên nhật chi lực đã trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Ùng...ùng!

Từng tia linh khí màu đỏ tỏa ra sức nóng ngày càng tập trung xung quanh Thần Vũ, như từng đợt thủy triều bị Thần Vũ hấp thu vào nội thể.

Cảnh tượng này bất cứ ai nhìn thấy cũng phải kinh hãi. Bởi vì không kẻ nào dám trực tiếp hấp thu Thiên Nhật chi lực, nó là linh khí chí dương, nếu không thể điều tức liền kinh mạch nổ tung, thân thể bị thiêu cháy.

Cho nên muốn hấp thu Thiên Nhật chi lực thì phải cùng lúc đó sử dụng Cực Hàn Tri Thủy chí âm của thiên địa. Thế nhưng không kẻ nào điên cuồng lại dám sử dụng cả, vì lực lượng xung khắc gần như là không thể khống chế.

Qua đó có thể thấy Hỗn Nguyên Quyết bá đạo thế nào, lại có thể trực tiếp điều hòa Thiên Nhật chi lực, khống chế nó dẫn nhập vào Hỗn Độn Chi Nguyên của Thần Vũ.

Tất nhiên Thần Vũ không hề biết điều này, hắn vẫn đang mau chóng hấp thu thiên nhật chi lực như cách hắn hấp thu linh khí.

Không biết qua bao lâu đến khi màn đêm bao phủ Thần Vũ mới kết thúc việc hấp thu thiên nhật chi lực, hắn thở ra một ngụm trọc khí rồi mở mắt ra nói.

- Thiên Nhật chi lực, chí dương chí cương, mặc dù không thể bằng ma viêm chi lực nhưng như vậy cũng đủ rồi.

Thần Vũ cảm thán.

- Có thể cảm nhận được Thiên Nhật chi lực đã hoàn toàn dung nhập vào Hỗn Độn Chi Nguyên rồi, hiện tại chỉ dùng quyền lực thuần túy mình chắc chắn có thể hạ một tên Luyện Mạch nhất trọng một cách dễ dàng.

- Tiếp theo là tu luyện Loạn Dương, thức thứ nhất !