Chương 1: Thần Vũ

Chương 1: THẦN VŨ

Thuở hồng hoang, trước khi con người xuất hiện. Có một thế giới dường như vô chủ. Nhưng rồi một ngày trên Hư Không bỗng nhiên nứt ra. Hàng loạt nhân ảnh xuất hiện. Chúng bay trên trời cao rồi phân ra khắp nơi và chiếm lấy thế giới này. Chỉ còn một câu nói được lưu lại " Sinh thời ta là Thánh Tổ, lấy Đại giới đây tên là Tiên Thiên ".

Từ đó về ngàn năm sau không gian, thời gian, vị lai lấy Thánh vi tôn , Thánh Nhân chưởng khống thiên không, kéo ngược thời gian, phá núi, dời sông, khuấy đảo càn khôn không gì không làm được. Nhưng cần quyền năng thì phải trả giá, tu luyện khắc khổ, tranh đấu lẫn nhau, lên được Thánh Cảnh đâu phải dễ dàng.

------------------------------------------------------

Vạn năm về sau thế giới đó gọi là Tiên Thiên Đại Giới. Mảnh lục địa này gọi là Tiên Thiên Đại lục. Nhân tộc xuất hiện khắp nơi. Truyền thuyết về Thánh Cảnh vẫn vang vọng khắp nơi làm bao kẻ ngưỡng mộ mà tu luyện điên cuồng.

Kẻ sinh ra trong thế giới này đã có thiên phú về tu luyện, dù ít hay nhiều thì cũng có thể. Nhưng ở một nơi Gọi là Ngũ Đại Gia thành, một cậu bé được nhặt về lại mang một thân phế vật, bị bao nhiêu là ruồng bỏ. Cậu bé ấy tên là Thần Vũ.

Trốn ra khỏi Ngũ đại gia tộc, do không có khả năng tu luyện và bị vũ nhục, cuộc sống như mất đi. Thần Vũ không cam chịu số phận, hắn muốn chứng minh, hắn muốn báo thù và hơn hết hắn muốn biết rõ cha mẹ của hắn. Hắn đã thề ngày nào chưa tu luyện được hắn sẽ không về

Xoạt...xoạt...xoạt

Lướt nhanh qua vô số bóng cây, một bóng người vừa chạy vừa lẩm bẩm

" Tên khốn kiếp đã biết ta không thể tu luyện mà còn phái người đến giết ta "

" Ta thề ta sẽ quay lại để chứng minh cho các ngươi thấy ta hơn các ngươi"

Không sai hắn là Thần Vũ, kẻ phế vật đã trốn ra khỏi gia môn giờ đây hắn đang phải trốn tránh để không bị giết.

Xung quanh là cây to hơn năm mươi trượng Thần Vũ sắp kiệt sức vì chạy gần một canh giờ, nếu không được hắn sẽ bỏ mạng

" Tên Thần Vũ nhà ngươi sức bền cũng khá đáng nể đó. Nhưng ngươi sẽ giữ được bao lâu nữa chứ hahah ! "

Phía sau Thần Vũ đột ngột xuất hiện ba nhân ảnh vận hắc y. Truyền tới âm thanh vô cùng đáng sợ. Họ chính là những kẻ ám sát đang truy bắt Thần Vũ.

Họ đã theo Thần Vũ khắp quãng đường rời khỏi Ngũ Đại Gia tộc. Sỡ dĩ không ra tay sớm bởi vì không muốn người khác phát hiện.

Chạy gần một canh giờ họ cuối cùng cũng muốn ra tay, còn Thần Vũ sau khi nghe giọng nói ấy. Hắn liền vô cùng hoảng hốt :

" Chết tiệt , ta phải đi đâu đây, ta không muốn chết ở đây"

Thần Vũ vừa nói xong thì liền nhìn thấy xa xa có một nhóm cây um tùm mà cao lớn, hắn đành liều một lần nếu được hắn sẽ sống, nên Thần Vũ liền chạy vào đó. Ở trong đó chạy một hồi Thần Vũ thấy được một Thạch môn

trên đó dường như có một cấm chế tồn tại, Thần Vũ không biết sao nhưng hắn có thể vào được. Có lẽ vì là một phế vật nên cấm chế không hề tác dụng lên hắn. Thần Vũ liền chạy vào mặc xác có gì ở trong.

Sau khi bước vào Thần Vũ liền im lặng hết mức. Bên ngoài ba tên ám sát vẫn cứ tiếp tục truy lùng, nhưng không biết vì sao bọn chúng không hề phát hiện ra Thạch môn.

Sau khi chờ đợi cuối cùng bọn chúng cũng đi Thần Vũ mới an tâm thở phào nhẹ nhõm mà quan sát. Hắn bắt đầu quan sát xung quanh. Nhưng bên trong hang động vô cùng tối tăm, không thể thấy gì cả. Hắn chỉ đành đi về phía trước.

Cạch...cạch...cạch

" Nơi này là nơi nào, tại sao ta có thể vào được khi ta cảm thấy có tinh thần chấn trọng mạnh từ Thạch Môn, lẽ ra một kẻ như ta không thể vào được mới phải"

Thần Vũ nghi ngờ. Dù là không thế tu luyện nhưng hắn cũng có thể cảm thấy được một sức mạnh vô cùng to lớn dường như chạm vào linh hồn hắn

Nhưng Thần vũ mặc kệ bây giờ chỉ còn cách đi thẳng .Trong hang tối âm u và tĩnh mịch chẵng biết làm sao nhưng Thần Vũ cảm thấy hình như bên trong có gì đó gọi hắn vào hay đúng hơn có thứ gì đó cần hắn

" Có thứ gì đó đang kéo ta, dù không biết là gì nhưng ta cảm thấy uy nghiêm, khuất phục nhưng không có ý hại ta, nó đang... cần ta !"

Thần Vũ bước tiếp đi, đến khi thấy gì đó phát sáng. Đó là một cái đàm toả ra muôn ánh sáng huyền ảo

Ở trung tâm hồ có gì đó sáng lên rồi cả hang động bắt đầu lung lay

Rầm ...Rầm...Rầm

" Gì thế này, hình như hang động rung chuyển , chăng lẽ nó sắp sập sao!... Không đúng có gì đó đang làm nó rung chuyển "

Thần Vũ nói xong hang động bắt đầu chấn động mạnh hơn rồi một thanh trụ to lớn vạn trượng như phô thiên cái địa xuất hiện ở giữa hồ nhật nguyệt chiếu sáng quang minh vây quanh, một cổ uy áp vây quanh thanh trụ như rồng bay phượng múa và huyền ảo với đầy đủ màu sắc từng đợt tia sét ầm ầm vang lên như thiên địa chợt nổ , bổng một tia sáng loé lên rồi bay vào mi tâm của Thần Vũ. Hai mắt Thần Vũ tối sầm lại không biết vì sao mà ngất đi

Mình đã viết lại nội dung cho hay hơn ! Nhưng chỉ là một vài câu văn thôi Mong các bạn ủng hộ mình !