Chương 1: Thành trì dưới chân núi Thiên Tọa

Trung tâm của Bách Việt Cổ Vực có một ngọn núi cao vút trong mây, đỉnh núi này quanh năm có sương mù che lấp đi đỉnh núi trong một màu trắng xóa, ẩn tàng đi cảnh sắc của đỉnh núi trogn sắc thái bí ẩn. Nếu đạt đến cảnh giới Tinh Quân có thể ngự không mà bay, từ trên trời cao nhìn xuống có thể thấy biển mây ráng hồng lượn lờ che lấp đi đỉnh núi trong một màu cam nhạt, cảnh sắc này được người đời tán tụng rằng là một trong những kỳ cảnh hiếm có thế gian. Tuy nhiên, có một điều đáng tiếc là chưa có ai được đứng trên đỉnh núi để dõi xuống sông núi chập trùng bên dưới cả.

Việc hiếm có này tất cả đều do ngọn núi này có địa thế cực kỳ hiểm trở, tạo hình của nó giống như một thanh kiếm thẳng hướng thương khung, lại tựa như một thanh kiếm đang chĩa thẳng lên trời như muốn chặt đứt thế gian gông xiềng. Vì vậy, người ta đặt tên núi là Thiên Kiếm Sơn.

Trong lịch sử lâu đời của Bách Việt Cổ Vực, Thiên Kiếm Sơn đã từng là ngọn núi cao nhất của thời đại trước, nhưng khi sự kiện vĩ đại diễn ra cách đây một nghìn năm trước, ngọn núi này đột ngột biến mất trong tầm mắt của tất cả mọi người. Sau một quãng thời gian dài biến mất, cho đến khi Thiên Kiếm Sơn xuất hiện một lần nữa là cách đây hơn chín trăm năm trước, vào thời điểm nó mở ra có kiếm khí ngút trời chém ngang tầng mây ba nghìn dặm, vô số tiếng kiếm reo trong ba ngày không dứt.

Sau lần đó, cứ mỗi chu kỳ một trăm năm trôi qua thì Thiên Kiếm Sơn sẽ xuất hiện trước mắt thế nhân lần nữa. Trong ba ngày của chu kỳ đó, một cấm chế thần bí đang che lấp Thiên Kiếm Sơn sẽ yếu đi, và sinh linh của các tộc trong Bách Việt Cổ Vực có thể đi đến thăm dò bảo tàng ẩn náu bên trong. Tuy nhiên, làm thế gian này hiếm thấy linh sơn, bảo vật bên trong Thiên Kiếm Sơn tới Thiên Tôn đều thèm muốn. Vì vậy, mỗi lần nó xuất hiện, máu tươi hầu như đều nhuộm đỏ vách núi, mùi máu tươi dù cách nghìn dặm vẫn có thể ngửi thấy.

Tuy nhiên, có một câu nói rằng, "thiên hạ rộn ràng đều là lợi qua, thiên hạ xôn xao đều là lợi tới", trong lịch sử, núi Thiên Tọa đã xuất hiện chín lần. Mỗi lần nó mở ra đều có một người may mắn đặt chân lên đỉnh của núi Thiên Tọa. Và hầu hết tất cả đều có cơ duyên khó lường giúp họ trở thành cường giả đỉnh cao của thế giới hiện nay.

, một khi tiền lời có thể khiến tất cả sinh linh đều điên cuồng, chém giết sẽ đến như một điều hiển nhiên. Đó là lí dó mà mỗi lần núi Thiên Tọa xuất hiện đều mang theo chiến tranh và giết chóc trên toàn Bách Việt Cổ Vực, thậm chí lan đến những địa vực lân cận.

Trong đó có máu tươi của con người, có yêu tộc, thậm chí những chủng tộc như thú nhân..... Nhưng nếu như chết nhiều nhất, có lẽ là con người. Bởi vì chỉ có nhân loại mới có xác suất cao để lên đến đỉnh núi, chuyện đó thể hiện qua việc trong các sinh linh leo đến đỉnh núi thì hầu hết đa phần đều là nhân loại, vì vậy mỗi lần tranh đoạt đối với con người đều là một trận giết chóc lẫn nhau.

Dù đã có vài người thành công leo lên đỉnh núi như vậy, nhưng núi Thiên Tọa đối với chính con người cũng vẫn còn là một bí ẩn. Có lẽ là vì đường lên núi thật sự quá khó đi, cũng có thể là vì người Trái Đất hiện nay quá yếu đuối.

Trong lần ngọn núi này xuất hiện lần thứ sáu cách đây hơn bốn trăm năm, có một đại tu hành giả đến từ một thế giới khác của con người đã từng thử leo lên đỉnh núi, tuy nhiên vị cường giả mạnh mẽ này tốn mười năm chỉ có thể leo đến lưng đồi, lại mười năm vẫn mãi không tới đỉnh. Cuối cùng vị đại lão này chỉ có thể lắc đầu mà về.

Nhớ lúc đó vị tu hành giả đó khi xuống núi đã nói qua với thế nhân: "Núi này có chuyện lạ, nếu như không phải là chân thần đang ngụ, thì tất là chân tiên đạo tràng. Tiếc quá thay, tiếc quá thay..."

Vị tu hành giả này ám chỉ điều gì, đó thật ra là một truyền thuyết lưu truyền hơn hai mươi đời của thành Bình Sinh ở dưới chân núi.

Truyền thuyết đó nói rằng chủ nhân của ngọn núi này là một con người bản địa của Trái Đất đã đi đến mức độ cực cao trên con đường tiến hóa. Hơn nữa vị tồn tại bí ẩn này có thể đã tồn tại hơn một nghìn năm, so với nhiều cường giả của các thế giới khác chỉ là một giấc ngủ, thế nhưng với một chủng tộc chỉ tiếp xúc với Con Đường Tiến Hóa cũng chỉ trong một nghìn năm như người Trái Đất, vị này có thể gọi là "Thần" duy nhất của những người bản địa của tinh cầu mới mẻ này.

Tuy nhiên, dù gì thì thời gian đã qua một nghìn năm, chiến loạn trên cả Tân Trái Đất cũng đã kết thúc rất lâu, khi mọi thứ đã được định hình thì truyền thuyết đó cũng chỉ là truyền thuyết.

Có chăng dù thời gian có qua thì có những thứ đã thay đổi, giống như làng Bình Sinh trước kia giờ đã là thành Bình Sinh, thế nhưng núi Thiên Tọa vẫn là núi Thiên Tọa.

...

Mặt trời chiều tà treo cao cao trên bầu trời chiếu nghiêng những tia nắng nóng bỏng xuống toàn bộ nơi đã từng được gọi là làng Bình Sinh. Ánh nắng gắt gỏng đặc trưng rọi xuyên qua dòng người đang bận rộn, lấp lánh dưới ánh mắt của những người đang ngồi dưới tàng cây xanh tươi và to lớn, một số chiếc phi xa xa hoa phóng nhanh để lại thật dài đuôi lửa, cũng có những con tọa kỵ khổng lồ phát ra tiếng gầm gừ nhẹ chấn động xung quanh. Tiếng cười, tiếng nói, tiếng rao hàng, người bận rộn, kẻ lười biếng, con người, dị tộc,.... Tất cả những phong cảnh này hòa trộn với nhau thành một phong ảnh hài hòa bao phủ cả tòa thành, làm cho cả nơi này toát lên vẻ đẹp hiếm có.

Một nét đẹp tràn đầy sự kỳ dị lại ma huyễn.

Trên những con đường trải xi măng được pha lẫn với một khoáng thạch tên là Hắc Diệu, những chiếc xe hơi tràn đầy cảm giác ma huyễn của những thành phố khoa học chen lấn nhau đi đến phía trước. Thậm chí thỉnh thoảng còn có một vài người kì lạ ăn mặc những bộ trang phục kỳ dị của các thế giới ma thuật đang cưỡi tọa kỵ chậm rãi hành tẩu ngay trên đường cái.

Xung quanh là những tòa nhà cao chọc trời của khoa học nhưng cũng có những căn nhà đậm nét dị vực phong tình của các chủng tộc khác. Có thể thấy những căn nhà được cây cối bao quanh của tinh linh, thậm chí tiếng rền săt và âm thanh to tiếng từ những căn nhà như những hang động của người lùn... Mọi chủng tộc, kẻ đến người đi tấp nập ra vào bên trong những tòa nhà này. Thần sắc của tất cả những người ở nơi đây so với các nơi khác đều tràn đầy sự tự tin vào cuộc sống.

Đây chính là thành Bình Sinh, một nơi được con người và nhiều chủng tộc đồng minh hoặc trung lập cộng đồng quản lí.

Mặc dù được gọi là "thành" nhưng thực chất diện tích của nó có thể so với một hòn đảo lớn, ở đây có rất nhiều con người và các chủng tộc khác đang canh giữ và sinh sống. Dù có rất nhiều chủng tộc khác nhau đang hoạt đông trong này, thế nhưng mọi thứ lại cực kì có trật tự.

Bởi vì tất cả bọn họ đều biết tổ chức nào đang kiểm soát tòa thành khổng lồ này.

Tất cả những người hoạt động ở trong làng Bình Sinh ánh mắt vô tình hay cố ý nhìn về những góc khuất. Bóng dáng thoáng hiện của những bóng đen mang trên người bộ áo choàng trùm đầu màu đen cùng ký hiệu "Thiên Tọa" khắc trước ngực lấp lánh trong bóng tối. Bọn họ giống như u linh từ bên trong những góc khuất u tối của thành trì nhìn ra những người đang đi ngoài sáng, khiến cho tất cả những kẻ có ý đồ gây rối trong lòng đều có đắn đo và e ngại.

Đây là quân đoàn đang trị an ở nơi này - Thiên Bộ.

Trên một cỗ phi xa đời mới trông cực kì sang trọng đang di chuyển trên đường phố, một người thanh niên thông qua cửa kính xe trong suốt nhìn dòng người có vẻ đông đúc trên đường lớn. Thậm chí những bóng dáng bí ẩn đang tuần tra của những người mặc áo choàng đen, cùng với những người hoặc mặc những trang phục khác nhau hoặc khác biệt hoàn toàn với con người cũng bị hắn thu hết vào trong đáy mắt. Giống như có điều suy nghĩ, ánh mắt hiện lên một vẻ trầm ngâm.

Bất chợt, hắn nở nụ cười.

Cặp mắt đỏ đậm với ký hiệu con dơi xoay tròn trong đồng tử thong thả khép lại, hắn chậm rãi ngả ngưới xuống tấm đệm của ghế ngồi, lạnh nhạt nói:

"Thiên Bộ không hổ là Thiên Bộ, hiệu suất làm việc cùng với cá nhân ưu tú như thế này hầu như có thể so với Huyết Đồ của chúng ta rồi."

"Amber đại nhân nói đùa, Thiên Bộ của học viện Thiên Tọa dù mạnh nhưng làm sao có thể so với Huyết Đồ của tộc Vampire chúng ta cơ chứ." Người vừa nói chuyện chính là một tên trung niên tóc vàng mặc bộ vest đen đang chăm chú lái chiếc phi xa.

Trong giọng nói của hắn đối với "Thiên Bộ" được người thanh niên tán thưởng là sự xem thường lộ rõ ra mặt. Trong ấn tượng của hắn, Huyết Đồ là quân đoàn nổi tiếng toàn bộ Bách Việt Thần Vực, thậm chí đều có thể xếp lên thượng cấp trong các quân đoàn trên toàn thế giới. Trong khi đó Thiên Bộ là ai, bọn chúng chỉ là một quân đoàn mạnh mẽ chỉ ở Bách Việt Cổ Vực mà thôi. Cả hai chênh lệch lớn đến mức giống như trăng sáng và đom đóm, làm sao mà so với nhau được cơ chứ.

Người thanh niên được gọi là Amber nghe thủ hạ của mình nói như vậy, anh ta chỉ lắc đầu cười nhưng không nói. Làm một đại công tước của tộc Vampire, hắn hiểu rất rõ một điều chính là không thể xem thường bất kì thế lực nào, dù là thể lực có vẻ yếu đuối hơn trong tình báo. Hơn nữa đây còn là một thế lực đang nắm trong tay gần một phần ba lãnh thổ xung quanh của núi Thiên Tọa. Điều đó càng làm cho Amber cảm thấy học viện Thiên Tọa không hề đơn giản như trong tưởng tượng của hắn.

Dù chỉ là lần đầu tiên đến nơi này, nhưng trực giác của một Vampire cấp cao đang báo động cho hắn rằng nơi này thật sự thú vị hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều.

Ánh mắt Amber nhìn ra xa xa, ở nơi đó núi Thiên Tọa đang bị che lấp trong đám sương mù mờ ảo, cảnh tượng như mặt trăng ở trong nước, mang đến cho người nhìn một cảm giác xa xôi không thể chạm tới, giống như ngọn núi này đang ở một chiều không gian khác hoàn toàn. Đó là thứ khiến cho một vị đại công tước của tộc Vampire như hắn phải đến đây.

Lễ hội diễn ra một trăm năm một lần ở Học Viện Thiên Tọa - Lễ Thiên Ân.

Cấp cao Vampire như Amber chỉ là ảnh thu nhỏ của mạch nước ngầm sắp tới của làng Bình Sinh. Làm một lễ hội một trăm năm mới diễn ra một lần, hiện giờ ở làng Bình Sinh khắp nơi đều là cường giả của các chủng tộc trong Bách Việt Cổ Vực, thậm chí có những chủng tộc ở những địa vực khác cũng đến tham gia lễ hội lần này.

Có một số chủng tộc tràn đầy ham muốn giết chóc và phá hoại như Vampire, yêu tộc, thú nhân...đang ẩn náu trong góc khuất của thành phố. Cũng có những chủng tộc như Tiên tộc, tinh linh...Thậm chí có cả con người của các thế lực khác. Tất cả những âm mưu và ác ý đang hóa thành một mạch nước ngầm điên cuồng lưu chuyển bên trong thành trì này, chúng đang chờ một cơ hội để bộc phát ra vào đúng cái lúc mà ngọn núi trong truyền thuyết xuất hiện một lần nữa.

Đúng vậy, hôm nay là ngày 10 tháng 12 năm 1000 thuộc Tân Thế Kỷ. Có nghĩa chỉ còn hai mươi ngày nữa là trăm năm mới xuất hiện một lần núi Thiên Tọa sẽ hạ xuống nhân gian lần thứ mười.